Đa.u đớ.n bỏ giọt má.u của mình vì chồng nghiệ.n
Chưa kịp sung sướng vì biết mình có thai, tôi phải vội bỏ giọt má.u của mình chỉ vì chồng tôi nghiệ.n ma tuý đá.
Tôi lấy chồng từ năm 21 tuổ.i, với một mối tình cũng chẳng phải là sâu sắc gì, như theo các cụ nói thì là do số phận sắp đặt có nợ phải nên duyên với nhau. Trải qua 5 năm đầu với một b.é gá.i ra đời, cuộc hôn nhân của tôi được coi là hạnh phúc khi cả hai vợ chồng đều có công ăn việc làm, tuy thu nhập không cao nhưng cuộc sống cũng không hề khó khăn.
Cuộc sống trở thành niềm ao ước của nhiều gia đình khi tôi sinh thêm một b.é tra.i, hai vợ chồng có nhà cao cửa rộng, thu nhập ổn định, con thì đủ cả trai cả gái.
Nhưng ngay sau đó là chuỗi ngày tôi sống trong mòn mỏi, sinh con trai được một tháng thì số đêm chồng ngủ ở nhà chỉ còn đếm được trên đầu ngón tay. Cũng vật vã cũng đau khổ, cũng làm mọi cách, kể cả tạo nên căng thẳng nhưng chồng tôi vẫn đâu vào đấy, vẫn là những cuộc vui chơi thâu đêm, tiề.n tiêu không cần biết đến ngày mai, không cần biết vợ con cần gì và muốn gì.
Tôi từ giận dỗi, vật vã, dọa nạt cuối cùng chấp nhận điều đó như một điều đương nhiên, sống trầm lặng ngày đi làm, tối về với con, không còn những cuộc gọi điện hỏi chồng đi đâu, làm gì, và khi nào về nữa. Chấp nhận sống vậy vì con và vì cái gì đến bản thân tôi cũng không hiểu nổi.
Chồng tôi có dấu hiệu của người sử dụng m.a tú.y đá, có nhân tình bên ngoài, mà có lẽ họ cũng đã ở với nhau lâu rồi, còn xưng vợ chồng ngọt ngào với nhau, chồng tôi gọi mẹ của cô ấy là mẹ. Tôi đón tin đấy với một sự dửng đưng đến tôi cũng không ngờ nổi và cứ vậy mà sống tiếp.
Nhưng sự chấp nhận đấy của tôi có lẽ nằm ở một cái khuôn khổ nào đấy khiến người khác cảm thấy không thoải mái. Chồng tôi liên tục về căn nhà thuê đòi tiề.n vợ, gây sự đán.h đậ.p với bất kể lý do nào. Không ít lần tôi phải nhờ đến sự can thiệp của pháp luật và cũng không ít lần tôi rời khỏi căn nhà đó với thương tích đầy mình. Nhưng rồi vẫn là tha thứ, vẫn là cho cơ hội và bao biện cho mình vì thương con.Thời gian cứ thế trôi được hai năm, vào một ngày đẹp trời chồng tôi trở về nhà đem theo một khoản nợ không giấy tờ nhưng không trả không được.
Video đang HOT
Căn nhà phải bán đi để trả nợ, ngày chuyển đi chồng tôi khóc hứa sẽ thay đổi, sẽ làm lại. Tôi tự nhủ trong lòng rằng sẽ cố gắng cùng chồng để xây dựng lại từ đầu. Đêm đầu tiên chuyển sang căn nhà thuê cũng là ngày tôi chuyển sang một giai đoạn khác.
Rồi giọt nước tràn ly, tôi bị bó.p c.ổ, bị đạp đá không thương tiếc vì lý do từ trên trời rơi xuống là đi với giai. Lần này tôi phải nhờ đến công an phường. Đêm đó tôi ra đi với đôi bàn tay trắng và trái tim tan nát, con thì không mang được theo.
Từng đêm đối với tôi là nỗi khắc khoải nhớ con nhưng không dám về thăm. Lúc nào cũng trong tình trạng bị rình rập dọa nạt, không ít lần bị chặn đán.h ngoài đường. Ngay tại tòa án tôi cũng bị hàn.h hun.g, nhưng rồi rút cục vẫn là nỗi sợ của mọi người. Giờ tôi như con thuyền vô định, chẳng biết ngày mai mình sẽ ra sao. Tôi dời khỏi căn nhà đó tháng 7/2014 và giờ mọi chuyện vẫn tưởng xảy ra ngày hôm qua.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Phụ nữ có thể sống một cuộc đời bình thường nhưng đừng quá tầm thường
Nhiều phụ nữ có chồng tệ bạc đã quen làm cái bóng của chồng, đã quen sống có chồng bên cạnh. Họ sợ phải đi một mình, sợ mình không đủ dũng khí để từ bỏ...
ảnh minh họa
Sống như một cái bóng vật vờ, ôm bao đa.u đớ.n và tổn thương trong chính căn nhà của mình. Phụ nữ đang sống một cuộc đời quá đỗi tầm thường...
Có bao giờ chúng ta tự hỏi, sự thành công của một người phụ nữ là gì? Với một vài người đó là có một công việc tốt, thu nhập cao. Nhiều người lại nghĩ chỉ cần có một người chồng biết yêu thương và sẻ chia coi như cuộc đời mình đã được như ý.
Người khác lại chọn cuộc sống độc thân để ra sức vùng vẫy, tự do. Chín người mười ý, mỗi người đều chọn cho mình một hướng đi nhưng đều có chung một đích đến đó là hạnh phúc.
Phụ nữ dù là ai, dù làm gì thì điều luôn luôn cần là tạo dựng nhân cách và giá trị cho bản thân mình. Phụ nữ mệnh danh phái yếu, luôn cần được chở che, nâng niu nhưng chỉ đúng trên một vài phương diện.
Có những người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ, sau l.y hô.n hay sau những va vấp tưởng chừng chẳng thể gượng dậy nổi họ vẫn đứng lên kiên cường.
Có những người phụ nữ rất đỗi bình thường, làm công nhân, làm một người lao động chân tay nhưng làm lụng nuôi con. Họ sống một cuộc đời bình thường nhưng không hề tầm thường.
Xã hội hiện đại nhưng nhiều cô gái lại vô cùng làm biếng. Nhiều cô gái chân dài, xinh đẹp nhưng ngại đi làm, mục đích lớn nhất trong cuộc đời là kiếm được một người đàn ông đủ giàu có để nuôi mình cả đời.
Chẳng cần lo cơm áo gạo tiề.n, mình chỉ chăm chỉ làm đẹp và mua sắm. Nghĩ rằng mình có một cuộc đời hơn trăm vạn những người đàn bà khác nhưng có bao giờ họ nghĩ mình thật tầm thường? Bởi họ chẳng nuôi nổi mình, tất cả những gì họ có đều do đàn ông mang lại.
phụ nữ là ai, đều mong mình có được tình yêu đích thực. Sẽ chẳng có gì phải bàn đến nếu như hạnh phúc ấy chẳng đi ngược lại giá trị đạo đức.
Vậy mà, xã hội bây giờ nhiều người đàn bà nhân danh tình yêu để ăn nằm với chồng người khác. Biết đàn ông có vợ, có con vẫn cố chen một chân vào phá hoại rồi tự ngụy biện rằng mình đang sống cho tình yêu đích thực.
Một tình yêu dựa trên sự đau khổ và bất hạnh của người khác thì những kẻ thứ ba có quá tầm thường, ích kỉ?
Phụ nữ lấy chồng ai cũng mong mình được bình an, hạnh phúc. Có thể sống một cuộc sống giản dị, vun vén hạnh phúc của mình bên chồng bên con.
Nhưng phụ nữ lấy chồng, đừng bao giờ nghĩ rằng "đàn bà mười hai bến nước", trong nhờ đục chịu. Nhiều người phụ nữ có chồng tệ bạc, ngoạ.i tìn.h, vũ phu nhưng cắn răng chịu đựng.
Đã quen làm cái bóng của chồng, đã quen sống có chồng bên cạnh họ sợ phải đi một mình, sợ mình không đủ dũng khí để từ bỏ.
Sống như một cái bóng vật vờ, ôm bao đa.u đớ.n và tổn thương trong chính căn nhà của mình. Phụ nữ đang sống một cuộc đời quá đỗi tầm thường.
Khó có thể so sánh một người phụ nữ ngồi trên xe hơi với một người phụ nữ bán rau ngoài chợ, ai là người hạnh phúc hơn?
Bởi giá trị của một người phụ nữ không thể đong đếm bằng son phấn, tiề.n bạc, vật chất. Một người phụ nữ bán rau, lao động nghèo nhưng biết tạo dựng giá trị cho bản thân, biết mình cần gì và nỗ lực để có được nó vẫn rất đáng trân trọng.
Cuộc đời lắm thác ghềnh, có những giai đoạn phụ nữ chẳng thể dựa vào ai ngoài chính bản thân mình. Phụ nữ là ai, ở địa vị nào đều có thể sống một cuộc đời bình thường nhưng đừng sống quá tầm thường.
Theo Phununews
Đêm tân hôn tôi phải nhuốt nước mắt 'nhường chồng' cho em gái nuôi của anh Đêm tân hôn tôi mong đợi bao lâu, nay phải cắn răng "nhường chồng" cho em gái nuôi của anh thế ư? Liệu tôi còn phải chứng kiến cảnh này đến bao giờ nữa? ảnh minh họa Tôi và anh yêu nhau được gần một năm thì cả hai quyết định tiến tới hôn nhân. Anh là một chàng trai ấm áp, trưởng...