Cưới bồ về tôi mới thấy địa ngục trần gian
Vợ mới sinh liền 2 đứa, ở nhà chăm con. Vợ cũ sạch sẽ gọn gàng bao nhiêu thì vợ mới bừa bộn bấy nhiêu, con cái lóc nhóc, nhà khi nào cũng mùi khai, áo quần tứ phía.
ảnh minh họa
Tôi và vợ cũ quen biết và yêu nhau 7 năm mới cưới, do vậy cuộc sống hôn nhân diễn ra bình yên vì quá hiểu nhau. Vợ là người tốt bụng, nhân hậu, hay giúp đỡ người khác nên từ hàng xóm đến đồng nghiệp ai cũng quý. Từ hồi sinh viên thuê nhà ở đâu hàng xóm đều quý mến, hơn 10 năm vô tình gặp lại họ đều nhận ra chào hỏi vui vẻ. Là dân kỹ thuật nên vợ ít nói, độc lập và mạnh mẽ, nếu giận tôi mà nhà điện nước hỏng cô ấy có thể tự sửa luôn mà không cần bảo tôi. Cô ấy sống rất giản dị, không son phấn váy vóc gì, chỉ ăn mặc đơn giản và thích thể thao. Cô ấy nấu ăn không ngon, bữa cơm chỉ những món đơn giản như luộc, xào kho mà thôi, nhưng toàn tự nấu ăn chứ ít khi ra hàng quán. Con trai tôi chưa một lần phải ăn cháo dinh dưỡng ở ngoài. Cuối tuần cô ấy đi thể thao, tôi luôn phải cơm nước, vì không nấu thì cô ấy sẽ về rất muộn và lại điệp khúc luộc và kho, dù không vui nhưng tôi vẫn chấp nhận được vì nghĩ mình đi cả tuần rồi.
Tôi đi làm cách nhà 40km nên chủ yếu sáng thứ 2 đi và tối thứ 6 về. Mọi việc ở nhà nuôi dạy con chủ yếu cô ấy cả. Chúng tôi có một cháu trai 7 tuổi, con trai tôi được vợ dạy bảo bản lĩnh và tự lập, ai cũng khen. Rồi vợ tôi bảo sinh một cháu thôi và muốn xin một đứa con nuôi. Vì chuyện này mà vợ chồng xung đột vì tôi muốn thêm con. Cô ấy kiên quyết không sinh thêm với lý do sức khỏe không tốt và cần thì xin con nuôi. Trong một lần trên đường về nhà, có cô gái trẻ xin đi nhờ xe. Có lẽ cuộc sống bên người vợ quá mạnh mẽ khiến tôi đã xao lòng khi gặp người con gái yếu đuối.
Đi cùng xe, tôi tâm sự chuyện muốn có thêm con mà vợ không đồng ý, cô ấy ủng hộ tôi ngay chuyện nhiều con cái, cô ấy tỏ ra rất hợp chuyện với tôi. Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi ngoại tình và vợ dứt khoát ly hôn. Tôi thực tình không hề muốn ly hôn, làm đủ mọi cách từ năn nỉ, rồi nhờ 2 họ nói hộ, nhất quyết không ký đơn. Tôi bảo cô ấy vì con mà tha thứ, cô ấy bảo tôi đi suốt cuối tuần mới về, con chủ yếu sống với mẹ nên cô ấy vui vẻ, thoải mái thì mới nuôi dạy con tốt được; còn cô ấy sống mà không vui, bực tức thì mọi thứ đều dồn vào con, rồi cuối cùng con là người thiệt thòi nhất. Do vậy dù ai nói ngả nói nghiêng, vợ vẫn đơn phương nộp đơn ra tòa.
Trước tòa cô ấy thuê cả luật sư rồi đưa ra đủ lý lẽ khi tòa có ý giải hòa. Cuối cùng tòa cũng đồng ý cho ly hôn. Sau ly hôn tôi chuyển thẳng lên cơ quan sống, còn vợ ở nhà cũ với con, thỉnh thoảng tôi về thăm con thì cô ấy toàn tránh mặt không bao giờ tiếp chuyện. Sau một thời gian thì tôi cưới bồ. Cưới về rồi tôi mới thấy địa ngục trần gian. Vợ mới sinh liền 2 đứa, ở nhà chăm con. Vợ cũ sạch sẽ gọn gàng bao nhiêu thì vợ mới bừa bộn, bẩn bấy nhiêu, thêm 2 đứa trẻ đẻ gần nhau lóc nhóc, nhà khi nào cũng mùi khai, áo quần tứ phía, thậm chí cả dưới gầm giường. Vợ mới nấu ăn ngon nhưng nấu xong để bếp núc nhìn bẩn kinh khủng. Là đàn ông tôi cũng xuề xòa nhưng ở với vợ cũ sạch sẽ gọn gàng thành quen, ở với vợ mới bẩn và bừa bộn làm tôi khó chịu kinh khủng. Tôi toàn phải đi dọn nhà và lau chùi bếp núc, nhưng chỉ được dăm ba hôm đâu lại vào đấy.
Nhìn cô ấy ra ngoài lộng lẫy đẹp đẽ bao nhiêu thì nhà cửa ngược lại bấy nhiêu. Lương tôi về cô ấy vét sạch ví chỉ để 50 hoặc 100 nghìn tôi đổ xăng. Tôi không dám đi đâu với bạn bè vì ê mặt không có tiền trả. Trước đây lương vợ cũ cao nên tôi thoải mái giữ lại một phần chi tiêu, cuối tháng thiếu tôi còn xin lại, chưa bao giờ cô ấy phàn nàn chuyện tiền nong. Vợ mới suốt ngày tiền tiền, nhưng lương vừa nhận là cô ấy nghĩ ngay đến son phấn, váy vóc chứ cuối tháng con thiếu sữa cũng mặc kệ, rồi phàn nàn chuyện tôi gửi tiền nuôi con. Trước đây cuối tuần tôi đều rất vui để về với vợ con, giờ thì ngày nào tôi cũng lê bước về nhà nhưng nhà cửa bừa bộn, bận, con cái lóc nhóc, vợ luôn hỏi có thêm tiền gì không, luôn kêu thiếu tiền, rồi cô ấy cáu gắt đánh con, mắng con những câu rất tệ, nhiều khi tôi chỉ muốn chui xuống đất cho rồi.
Video đang HOT
Gần đây vợ mới đang định lừa tôi để sinh thêm con vì bảo chỉ có con mới giữ được chân tôi, tôi nghe mà rụng rời chân tay. Một mình tôi phải làm thêm đủ kiểu mới đủ 3 miệng ăn ở nhà, tháng nào cũng kêu thiếu mà cô ấy còn muốn sinh thêm. Trước đây cùng vợ cũ về quê luôn được mọi người quý mến, giờ mỗi lần về quê là tôi ê cả mặt. Mẹ và anh em tôi rất quý vợ cũ mà vợ mới về mồm suốt ngày bô bô nói xấu vợ cũ, ngồi với người này nói xấu người kia làm mẹ và em dâu ghét ra mặt.
Hôm rồi con trai ốm, tôi về thăm và gặp vợ cũ, có dịp nói chuyện sau hơn 3 năm. Cô ấy vẫn vậy, giản dị và đơn giản. Rồi cô ấy đưa cho tôi một loạt tin nhắn của bồ hồi xưa, thì ra chính vợ mới đã nhắn tin và chửi bới, xúc phạm vợ cũ rất nhiều. Cô ấy bảo ly dị tôi là vì một người có trình độ và nho nhã như tôi lại đi cặp bồ với cô gái không ra gì thì chắc đã chán cô ấy lắm rồi. Nếu vợ cũ cho tôi xem những tin nhắn này sớm có lẽ tôi đã không cưới cô bồ ngày xưa. Tôi biết mình đã sai và giờ đang trả giá, tôi viết những dòng này lên đây chỉ để giải tỏa căng thẳng chứ chẳng mong ai khuyên cái gì. Mong những ai có hạnh phúc thì cố mà giữ lấy, đừng như tôi.
Theo VNE
Kể từ giây phút tôi bước chân vào khách sạn đó, cuộc sống với tôi là địa ngục trần gian
Chồng không ngày nào không chì chiết tôi kể cả bữa ăn giấc ngủ, anh đánh tôi bất kể lúc nào, trên xe, lúc đi ngủ, anh đi ngoại tình với rất nhiều người. Anh ra điều kiện cho tôi phải kiếm người yêu cho anh nếu không anh sẽ bỏ tôi...
Tôi hy vọng một ngày nào đó anh sẽ hiểu cho tình cảm của tôi để chúng tôi lại hạnh phúc như ngày xưa! (Ảnh minh họa)
Hôm nay ngồi đây viết những dòng tâm sự này mà nước mắt tôi rơi. Đã hơn 3 tháng nay tôi ngày khóc đêm khóc. Những giọt nước mắt hối hận và tiếc thương cho cuộc sống hạnh phúc đã qua của gia đình nhỏ của mình.
Tôi 30 tuổi, anh hơn tôi 1 tuổi. Tôi và anh yêu nhau từ năm 2 khi cùng nhau học trường Trung Cấp, rồi cùng nhau ra trường đi làm, rồi cùng nhau liên thông đại học. Bất cứ nơi đâu có tôi là có anh và ngược lại. 4 năm yêu nhau với bao sóng gió của cuộc sống, sự khó khăn về vật chất và tinh thần.
Rồi chúng tôi kết hôn và tình yêu kết trái khi chúng tôi đón con trai chào đời.
Chồng tôi là con út, tính anh rất gia trưởng, bố anh mất từ khi anh lên 6 tuổi, cuộc sống của anh cơ cực và thiếu thốn tình cảm nên anh lại càng khó tính và gia trưởng hơn nữa. Yêu nhau, anh muốn tôi để tóc tai, mặc quần áo theo ý anh, cũng hạn chế gặp gỡ bạn bè cũ dù là bạn gái. Còn tôi thuộc tuýt phụ nữ đảm đang việc nhà và bố tôi cũng rất gia trưởng nên tôi rất khéo trong chuyện chăm sóc chiều chuộng anh. Gia đình bên nội còn hay ghẹo tôi rằng may sao trên đời còn sót lại tôi để là một cặp trời sinh với anh nhưng với tôi việc chăm sóc chiều chuộng anh là hạnh phúc và niềm vui của tôi.
Nhờ có sự giúp đỡ của 2 bên gia đình, đặc biệt là ông bà ngoại cùng với sự nỗ lực quyết tâm của bản thân, khi con trai được hơn 1 tuổi căn nhà đầu tiên của chúng tôi được xây dựng lên trên đất của bố mẹ tôi. Những tháng ngày sau đó là những tháng ngày bao khó khăn vất vả chúng tôi cùng nhau làm vừa nuôi con vừa trả nợ. Nhưng trong gia đình nhỏ của tôi luôn đầy ắp tiếng cười và sự yêu thương ấm áp. Anh tuy gia trưởng nhưng thương tôi rất nhiều.
Những tháng ngày bao khó khăn vất vả nhưng trong gia đình nhỏ của tôi luôn đầy ắp tiếng cười và sự yêu thương ấm áp. (Ảnh minh họa)
Sau đó bố mẹ tôi bán toàn bộ nhà cửa đất đai, kể cả căn nhà của chúng tôi. Bố mẹ tôi cho chúng tôi số tiền lớn để mua đất. Ban đầu vợ chồng tôi chỉ định mua căn nhà nhỏ, nhưng duyên đến, chúng tôi mua mảnh đất nhiều gấp đôi số tiền chúng tôi có. Thời điểm đó thu nhập 2 vợ chồng tôi được 15 triệu/ tháng mà chúng tôi nợ ông bà ngoại 700 triệu. Vừa trả gốc vừa trả lãi, chúng tôi xác định sẽ trả nợ trong 10 năm. Có những đêm vì lo lắng nợ nần áp lực cuộc sống mà tôi khóc thầm lặng lẽ. Rồi may mắn trong công việc cứ liên tục đến với chúng tôi khi chỉ một năm sau ngày xây nhà chúng tôi trả hết nợ, sau đó 1 năm chúng tôi còn mua đất và cách đây một năm đã mua được ô tô riêng. Anh đã bớt đi tính gia trưởng của mình, tôi được thoải mái trong cách ăn mặc hay gặp gỡ bạn bè cũ (bạn nữ). Cuộc sống sẽ hạnh phúc và viên mãn biết bao nếu sóng gió không đến với gia đình tôi.Thời gian đó, do tay chồng tôi mập lên, không đeo vừa nhẫn cưới nữa nên buộc lòng chúng tôi phải cắt chiếc nhẫn đó và hàn lại. Không biết đó có phải là "căn nguyên" cho những sóng gió bắt đầu đến.
Tôi học kế toán ra và đã làm kế toán trưởng được 3 năm, còn chồng tôi là giám đốc một công ty tư nhân. Ai nhìn vào cũng rất ngưỡng mộ gia đình chúng tôi vợ chồng trẻ thành đạt, gia đình hạnh phúc viên mãn. Chúng tôi dự định năm sau sẽ đón thêm thành viên mới cho gia đình nhỏ thêm ấm áp hơn. Vậy mà...
Công việc của tôi tiếp xúc nhiều với chủ doanh nghiệp và với tính lanh lợi tôi rất được việc. Là kế toán trưởng nhưng tôi giống như cố vấn cho chủ doanh nghiệp. Nhưng tôi không ngờ phía sau người chủ đạo mạo tốt bụng ấy là một kẻ đê tiện. Trong một lần đi quyết toán thuế, tôi đi riêng với giám đốc vì tôi vẫn thường xuyên đi như vậy. Lần ấy tôi cũng không hiểu vì sao viêc quyết toán của tôi cứ mãi trục trặc nên ông ta đã lừa tôi, nói với tôi đưa tôi đi gặp một cán bộ Thuế cấp cao. Và giống như bùa mê vậy tôi nghe theo vì thực tâm tôi tin ông ta là người tốt.
Khi tôi thấy xe ông ta đi thẳng đến một khách sạn tôi đã thắc mắc nhưng cũng không dám nói nhiều vì vốn dĩ lúc đó trong mắt tôi ông ta vẫn đáng kính và là sếp của tôi. Chỉ đến khi đến tận cửa phòng và bị ép buộc thì tôi mới biết tai hoạ đến rồi. Khốn nạn là chỗ đó vắng vẻ và giống như ông ta đã quen nơi này, tôi không làm gì được khi tôi có 50kg mà ông ta 90kg và cao 1m8. Chuyện gì đến cũng đến và tôi đã sống những tháng ngày như địa ngục.
Tôi không dám kể cho chồng nghe bởi anh là người rất hay ghen, tôi sợ sẽ mất anh, sẽ mất gia đình hạnh phúc của mình. Mà mọi chuyện không dừng ở đó khi ông ta đã dùng chính chuyện đó để đe doạ tôi bắt tôi phải chiều ông ta thêm 2 lần nữa. Quá lo sợ chuyện bị phát hiện tôi phải vui vẻ chiều ông ta, một mặt tôi tìm cách thoát khỏi ông ta càng nhanh càng tốt. Nhưng người tính không bằng trời tính, chồng tôi phát hiện ra mọi chuyện. Anh đã rất tức giận, đã đánh tôi nhiều lần, đòi ly hôn...
Nhưng có một điều mà người ta thường hay nói đó là sống tốt sẽ được báo đáp, trước đây tôi luôn yêu thương đối xử tốt với gia đình chồng. Cả gia đình chồng tôi từ mẹ chồng đến các anh chồng luôn tin tôi, yêu thương che chở bênh vực tôi, không đồng ý cho chúng tôi ly hôn. Và tôi với tình yêu mãnh liệt giành cho anh, tôi sẽ chẳng bao giờ ký vào đơn ấy.
Và cũng từ ngày ấy, cuộc sống với tôi là địa ngục trần gian. Anh không ngày nào không chì chiết tôi kể cả bữa ăn giấc ngủ, anh đánh tôi bất kể lúc nào, trên xe, lúc đi ngủ, anh đi ngoại tình với rất nhiều người. Anh ra điều kiện cho tôi phải kiếm người yêu cho anh nếu không anh sẽ bỏ tôi, nhưng có những lúc anh vẫn thể hiện tình yêu của mình với tôi rất nồng nhiệt.
Xưa anh đã gia trưởng giờ còn gấp nhiều lần nhưng với tôi được ở bên anh thì dù anh gia trưởng hay hành hạ tôi thế nào tôi cũng không buông tay. Và bản thân tôi không thể rời xa anh dù bên anh là chấp nhận sự hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, bởi tôi yêu anh. Tôi luôn tin cái thứ gọi là tình yêu vĩnh cửu. Tôi hy vọng một ngày nào đó anh sẽ hiểu cho tình cảm của tôi để chúng tôi lại hạnh phúc như ngày xưa!
Nhưng tôi thấy điều đó thật sự rất khó? Và vì tôi khóc quá nhiều, khóc mỗi đêm mỗi ngày, tôi suy nghĩ quá nhiều có lúc tôi toàn nghĩ đến việc chết đi cho giải thoát, nhưng sau một lần đứng trước cái chết, nhìn con trai bé bỏng, nhìn cha mẹ tôi đau khổ, tôi không thể ích kỷ mà làm điều đó. Nhưng cứ thế này tôi không mù thì cũng điên. Tôi phải làm sao? Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Afamily
Hôn nhân thành thảm họa sau một năm chung sống với nhà chồng Tôi cũng từng có một gia đình hạnh phúc, hai vợ chồng yêu thương và tôn trọng lẫn nhau. Nhưng bây giờ, hôn nhân đối với tôi là thảm họa. Ngôi nhà chúng tôi đang sống chẳng khác gì địa ngục trần gian... Sau mỗi buổi tan làm, tôi không còn muốn trở về nhà nữa. Nhà gì mà chỉ toàn những ánh...