Cuộc đời thật trớ trêu
Anh thật sự thất vọng với cách đối xử của em với anh trong những ngày qua. Đến giờ phút này anh cũng đã hiểu thế nào là tình yêu trong con người của em dành cho anh.
Dưới con mắt của em anh cũng chỉ là một thằng đàn ông ngu dốt tầm thường. Có lẽ những cảm nhận của anh về tình cảm của em dành cho anh trong suốt hơn một năm qua đến giờ này đã hoàn toàn bị tan như mây, như khói. Với câu nói lấy làm cái cớ của em: “Em không muốn hạnh phúc một ngày để rồi phải suy nghĩ đau đầu cả tuần”. Tại sao câu nói đó nó không được em nói ra từ sau ngày 8/3, 30/3, 26/6, 7/7 năm 2007 mà tới thời điểm này nó mới được em nói ra?
Anh hiểu và hiểu tất cả em ạ. Em đã không thực sự yêu anh như anh đã lầm tưởng mà có chăng chỉ là những câu nói bột phát, những thể hiện của em mỗi khi lên cực đỉnh của những lần ân ái . Nếu tình yêu thực sự nó khác lắm em ạ. Nó trong sáng, nó vô tư, nó hết lòng vì nhau, nó là tất cả những gì đẹp nhất trong cuộc sống, nó không lệ thuộc vào bất cứ sức ép nào. Chỉ có điều nó được thể hiện như thế nào thôi. Tình yêu nó không đơn thuần chỉ là tìn.h dụ.c, nó cũng không đơn thần chỉ là trao nhận.
Video đang HOT
Anh biết thân phận mình và anh chấp nhận tất cả. Anh chỉ buồn cho mình vì đã đem lòng quá yêu, quá thương bằng cả trái tim và khối óc cho một người phụ nữ mà họ không hề có tình yêu thực sự với mình, họ chỉ coi đó là “Trò chơi, Trời cho” trong một khoảng thời gian trống vắng của cuộc đời họ. Anh không hề ân hận, anh chỉ đau cho một mối tình chế.t yểu. Anh chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ phải xa em song điều anh sợ nhất đã đến với anh. Em hãy hiểu anh là một thằng đàn ông thực sự. Anh cũng từng dạy con trai rằng: “Là đàn ông phải cứng rắn, phải biết vượt qua mọi khó khăn gian khổ của cuộc sống có như vậy thì mới gọi là đàn ông. Mỗi lần vấp ngã mà tự mình đứng dậy để bước đi tiếp được thì mới thực sự trưởng thành” Cũng có thể trong tình yêu anh là một kẻ ngu ngơ, khờ dại song sự ngu ngơ, khờ dại đó nó là tấm lòng thực của mình thì chẳng có gì là anh phải xấu hổ cả, mà có như vậy thì mình mới càng hiểu người đời hơn.
Anh đã bao nhiêu lần tự đặt mình vào tâm trạng như lúc này nhưng những lúc như vậy anh lại tự hỏi mình tại sao mình lại phải nghĩ như thế nhỉ ? Anh không tin vào những suy nghĩ vớ vẩn đó nhưng điều mà mình không tin nhất lại là điều dễ xảy ra nhất. Đến bây giờ thì anh thật sự trách ông trời tại sao lại đưa em đến với anh để rồi lại lấy em đi. Anh có thể chỉ là thoáng mây trong cuộc đời em nhưng với anh: Em lại là tất cả những gì anh yêu, anh thương, anh quý, anh vui, anh hạnh phúc, anh giận, anh hờn, anh mất ăn, mất ngủ. Cuộc đời chớ trêu thật em ạ. Từ khi anh nhận được câu nói của em anh không còn biết tin vào ai trong cuộc đời này nữa.
Có lẽ đây là bước ngoặt lớn nhất trong cách suy nghĩ về con người, về phụ nữ đối với anh. Anh chỉ cầu chúc cho em hãy cố tìm cho mình được một thằng đàn ông yêu em như anh đã yêu em. Anh vẫn luôn dõi theo bước chân của em trong suốt cuộc đời này. Anh vẫn tin vào suy nghĩ của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Viết cho người tình phụ
Không biết vì sao mà tôi vẩn mỉm cười, và vẫn tiếp diễn cuộc sống một cách bình thường nữa.Dù bất giác tôi cảm thấy mình lơ lửng, lòng mình chơi vơi, muốn khóc thật nhiều, muốn gào to để vơi đi niềm tủi hờn chua xót, Ai cũng nói: "Mày, khôn ngoan, xinh đẹp, công việc ổn định, làm gì phải khổ sở điêu đứng thế ". Và nước mắt tôi lại rưng rưng.
Tôi muốn khóc từ cái ngày tôi biết chồng mình, quên hết nghĩa tình người vợ, đem lòng thương mến và yêu thương cô bạn đồng nghiệp. Tôi bàng hoàng chưa tin, vì gần cả mười năm dài, chúng tôi cực khổ lắm, đấu tranh tư tưởng lắm chúng tôi mới được cưới nhau. Ấy vậy mà, thoắt có mấy năm chông vợ, nghĩa tình xưa lại phai lạt mất rồi, Nhiều lúc tôi ngồi một mình cố suy nghĩ tìm ra nguyên nhân, tại sao anh lại phụ tình tôi. Mãi sau tôi mới hiểu ra một câu nói mà tôi đọc thấy trên sách báo "Tình yêu đến có lúc sẽ ra đi, đừng hỏi tại sao, mà hãy để nó ra đi, rồi sao đó, bạn sẽ hiểu vì sao mình làm như thế".
Mỗi ngày trên đường đi làm về, tôi vẫn hay cố an ủi mình, hãy cố vui lên, bên mình còn hai cô gái bé bỏng cần mẹ, công việc đầy ấp cần mình xử lý, xung quanh mình còn rất nhiều người có hoàn cảnh tệ hơn mình nữa.. thế là tôi tiếp tục vui sống thêm một ngày, và cứ thế đã hai năm trôi qua, chồng tôi vẫn chưa nguôi được mối tình vụng trôm bất chính đó.
Từ một người hiền lành yêu thương vợ, giờ đây anh đã lột xác thành người khác, cộc tính, dữ tợn,hay chua chát mỗi khi giao khẩu.. Tôi thờ dài buồn và lẫn trách cái nhìn không mấy thiện cảm của anh nữa. Dẫu rằng bên nhau sống mỗi ngày, nhưng tôi nghĩ rằng thà mình xa nhau mà trong lòng vẫn còn thương nhớ hớn là gần nhau gang tấc, mà lòng xa vời vợi. Tôi hiểu đó là tâm lý của những người có người khác bên ngoài, nên việc lạnh lùng cũng là chuyện bình thường thôi. Tôi vẫn sống và tiếp tục sống mong các con tôi mau khôn lớn.
Cuộc sống vẫn ngày mỗi ngày nối tiếp, nhưng lòng anh không có tôi, và tim tôi đang dần băng giá, Cuộc tình của chúng tôi rồi sẽ đi về đâu khi tôi vẫn còn thương về anh, người chồng của tôi, của ngày xưa đó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em biết làm sao bây giờ Đã hơn nửa năm trôi qua nhưng hình bóng anh trong em vẫn còn nguyên vẹn. Phải biết bao nhiêu cố gắng em mới có thể không liên lạc với anh trong một tháng. Vậy mà mới hôm qua thôi, chỉ vô tình em lại được biết tin tức về anh. Được biết anh đã tìm được việc, lại ở rất gần em,...