Cứ nhắm mắt cảnh tượng hãi hùng đó lại hiện lên ám ảnh tôi
Nếu nó quá khứ thì chị không nói làm gì, đằng này thời gian chụp ảnh và lưu video còn mới vô cùng, anh trong ảnh, trong video cũng là anh của hiện tại chứ không phải là anh của quá khứ.
Mặc cho sự can ngăn của bố mẹ, chị vẫn quyết tâm lấy anh làm chồng. Bố mẹ chị nói hai bên gia đình cách nhau xa quá mà n hà anh lại có điều kiện quá khác biệt so với nhà chị, bố mẹ chị sợ không môn đăng hộ đối nhưng bản thân chị cũng đã hỏi rõ anh chuyện này, anh nói chỉ cần tình yêu của chị là đủ. Vì thế nên chị tin tưởng vào anh, tin vào quyết định của mình là đúng.
Đó là anh đồng ý lấy chị, chứ còn bố mẹ anh vẫn còn do dự. Vì thế, anh đã nghĩ cách giúp chị bước chân vào cửa nhà anh một cách trót lọt. Ngày hôn lễ, vác bụng bầu hai tháng về nhà chồng mà chị nhận không ít ánh mắt, câu nói dèm pha từ họ hàng nhà anh. Chắc người ta đang nghĩ chị cố tình bẫy anh để được sống trong vinh hoa phú quý. Trong lòng chị bỗng cảm thấy có chút gì đó sai sai.
Bầu bí nên cưới xong chị ở nhà chờ sinh con và chăm sóc cong việc gia đình. Vẫn biết người ta nói mẹ chồng – nàng dâu khó có thể dung hoà, nên chị đã cố gắng cẩn thận trong lời ăn tiếng nói, cách ứng xử. Chị thật lòng coi mẹ chồng như mẹ đẻ chị. Mẹ chồng chị không phải người quá khó tính nhưng chị luôn có cảm giác hình như bà không quý mến chị cho lắm, chỉ bằng mặt chứ không bằng lòng. Nhiều lần, chị còn nghe thấy mẹ chồng nói bóng gió rằng nhà chị nghèo, nhà chồng giàu. Mẹ chồng chị không nói thẳng vào mặt chị mà chỉ úp úp, mở mở nhưng chị cũng thừa hiểu, bà đang ngầm ý chê bai gia đình chị nghèo.
Mẹ chồng chị không nói thẳng vào mặt chị mà chỉ úp úp, mở mở nhưng chị cũng thừa hiểu, bà đang ngầm ý chê bai gia đình chị nghèo. (Ảnh minh họa)
Hàng ngày chị dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả gia đình rồi mời bố mẹ chồng và mọi người xuống ăn sáng. Rồi lại tất tả dọn dẹp, lo cơm nước cho bữa trưa và bữa tối. Biết bố mẹ chồng thích không khí gia đình đầm ấm nên chị đã cố gắng rất nhiều để tạo ra cái không khí ấy. Mang thai tới tháng thứ 6 thì sức khỏe của chị có vấn đề. Chị luôn cảm thấy mệt mỏi và chỉ thèm ngủ. Công việc gia đình chị gần như chẳng còn sức mà làm nữa. Và điều chị lo sợ đã xảy ra. Mẹ chồng chị bắt đầu mia mai chị là kẻ ăn không, chỉ biết sống bám vào nhà chồng. Chị dần sợ phải đối mặt với mẹ chồng. Chị lao đao suy nghĩ, càng nghĩ càng quẩn, càng quẩn càng chẳng biết thế nào. Trong khi bụng bầu ngày càng to và tâm trạng càng mệt mỏi.
Thế nhưng chị càng né tránh thì mẹ chồng chị càng nói nhiều bấy nhiêu. Phận làm dâu chị nào dám cãi lai. Mẹ chồng có mắng gì, có nói gì chị cũng chỉ biết lắng nghe, nhẫn nhịn mà thôi.
Cũng may, chị vẫn còn có anh bên cạnh, anh chính là nguồn động viên, an ủi lớn nhất của chị. Anh đẹp trai, tài giỏi, nhà lại có điều kiện nên trước chị. có rất nhiều cô gái đến với anh. Anh cũng không giấu diếm chị chuyện đó, anh thành thật kể với chị tất cả. Chị chấp nhận yêu anh cũng có nghĩa là chị đã chấp nhận cả quá khứ của anh. Ai chẳng có quá khứ, quan trọng là hiện tại, anh đối xử với chị như thế nào mà thôi. Nào ngờ…
Giờ đây, cứ nhắm mắt là cảnh tượng hãi hùng đó lại hiện lên ám ảnh chị. (Ảnh minh họa)
Đợt công tác này của anh khá dài, không có anh bên cạnh, tâm trạng mệt mỏi nên chị đã mở máy tính làm việc của anh lên, nhìn hình ảnh anh trong đó cho đỡ nhớ. Những bức ảnh anh chụp cùng với mấy cô người yêu cũ đồng loạt hiện lên khi chị kích vào file ảnh. Không chỉ có thế, trong đó còn lưu lại cả những đoạn video giường chiếu thân mật của anh và họ nữa. Nếu nó quá khứ thì chị không nói làm gì, đằng này thời gian chụp ảnh và lưu video còn mới vô cùng, anh trong ảnh, trong video cũng là anh của hiện tại chứ không phải là anh của quá khứ. Chị ngớ người, choáng váng, kinh tởm và ghê sợ anh. Người chồng mà chị đầu ấp tay gối, yêu thương chăm sóc và chưa bao giờ có suy nghĩ rằng sẽ mất tin tưởng ở anh, vậy mà…
Chị mong chờ từng ngày anh về để làm rõ mọi chuyện. Vậy mà anh cũng chỉ buông cho chị vài câu lạnh lùng:
- Ai bảo em tò mò quá như thế. Mà em cũng phải học cách chấp nhận đi, chuyện đó sau này sẽ còn diễn ra thường xuyên đấy. Một người đàn ông phong độ đỉnh cao như anh, chỉ biết có một mình vợ thì uổng phí lắm.
Anh khiến trái tim chị vụn vỡ. Bị phản bội mà trong lòng chị vẫn còn thương anh rất nhiều. Giờ, cứ nhắm mắt là chị lại thấy cảnh tượng hãi hùng đó. Vậy mà với anh, anh coi như không có chuyện gì. Chưa bao giờ chị thấy mệt mỏi vô cùng như thế này. Mẹ chồng đã thế, chồng lại vậy, chị biết phải làm gì?
Theo Một Thế Giới
Vội vã về nhà người yêu trong đêm, tôi và anh bắt gặp cảnh tượng thất kinh
Cuối tuần trước, mẹ chồng tương lai gọi điện cho chúng tôi nói có việc gấp về nhà ngay. Chúng tôi vội vã về ngay trong đêm, cảnh tượng thật hãi hùng. Trong nhà, một người đàn ông còn đang quát tháo còn bà ngồi rúm ró trên ghế.
Chúng tôi yêu nhau được 16 tháng, đã chuyển về sống thử cùng nhau. Suốt thời gian sống cùng anh, tôi nhận thấy anh là một người có thể gửi gắm được. Anh chín chắn, biết chăm lo cho gia đình và thực sự rất yêu tôi. Chúng tôi quyết định cuối năm nay sẽ làm đám cưới, anh đưa tôi về thăm gia đình mình.
Mẹ anh vui vẻ, niềm nở đón tôi nhưng tôi đã được hàng xóm nhà anh cảnh báo: Mẹ chồng tương lai của tôi không vừa, ai về làm dâu phải dũng cảm lắm đấy. Tôi băn khoăn và hỏi anh. Anh cũng không giấu giếm gì. Đến giờ tôi vẫn nhớ những lời tâm sự khô khan của anh về bà, nhưng tôi biết nó ẩn chứa những nỗi cay đắng, tủi hờn.
Anh nói, mẹ từ lâu đã nghiện lô đề mà không chịu làm ăn và chăm lo cho gia đình gì hết. Đã mấy lần bố anh phải bán nhà trả nợ thay cho mẹ anh nhưng rồi đâu lại vào đó. Đến lúc nhà chẳng còn nữa bố đành viết đơn ly hôn với mẹ và một thân một mình nuôi hai anh em chồng tôi. Nhưng bố đã mất trong một tai nạn nghề nghiệp. Hai anh em lại về sống với người mẹ suốt ngày chỉ biết đến cá độ, lô đề, cờ bạc.
Người yêu tôi phải đi làm thêm từ rất sớm để tự lo cho bản thân. Tôi nghĩ một chàng trai còn trẻ mà chịu khó vất vả như vậy thì rất đáng quý nên càng yêu anh hơn. Đôi khi không biết là đùa hay thật nhưng anh thường nói "Mẹ anh giống như 1 bà hàng tôm hàng cá, sau em làm dâu thì phải cẩn thận". Nghe anh nói vậy tôi cũng sợ, nhưng vẫn thường xuyên qua lại thăm bà.
Anh làm lương không phải cao, tháng nào cũng dành ra một phần để đưa cho mẹ tiêu nhưng dường như mẹ anh chê ít. Thi thoảng bà vẫn bóng gió với tôi để xin tiền. Những lúc ấy nếu có tiền thì tôi vẫn khéo léo đưa cho bà một ít gọi là biếu mẹ chồng tương lai. Nhưng tần suất bà hỏi xin ngày càng nhiều, lần nào đưa ít, bà nhăn nhó mặt mày coi thường. Có những lần tôi đến chơi, bà còn tự ý mở ví của tôi lấy 1 triệu. Khi tôi nhìn thấy thì bà nói "Cho mẹ xin mấy đồng".
Thật sự tôi cũng không biết dùng lời lẽ nào mà diễn tả cho hết được cục diện lúc bấy giờ. Lần khác, bà đi gần mười cây số, giữa trưa nắng đến chỗ chúng tôi, nói là mẹ cần tiền gấp, cho mẹ xin mấy triệu, nhưng không nói lý do cụ thể là gì. Tôi cũng đồng ý để anh đưa tiền cho mẹ mà không hỏi han gì, nhưng dần dần, tôi cảm thấy chán ghét mẹ anh. Tôi thưa đến nhà thăm bà, vì thấy thực sự khó chịu.
Cuối tuần trước, mẹ chồng tương lai của tôi nợ nần bên ngoài không trả được, người ta đến tận nhà đòi tiền. Bà gọi điện cho chúng tôi nói có việc gấp về nhà ngay. Chúng tôi vội vã về ngay trong đêm, cảnh tượng thật hãi hùng. Người ta đến đòi nợ bà kín nhà. Một người đàn ông còn đang quát tháo yêu cầu bà trả tiền họ trong khi bà đang ngồi rúm ró trên ghế.
Người yêu xông vào hỏi mẹ thiếu nợ bao nhiêu, chẳng chờ bà đáp, người đàn ông đó nói luôn rằng 400 triệu. Tôi và anh như chết đứng khi nghe con số khủng khiếp đó. Anh lại túm lấy vai bà lắc mạnh và hỏi: "Có thật thế không mẹ? Mẹ không thương chúng con à?".
Mẹ anh khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống chân chúng tôi mà xin "Các con trả nợ giúp mẹ với. Mẹ hứa, từ nay mẹ chừa không chơi nữa". Hôm đó, anh bảo mọi người về cho anh thu xếp, vài ngày nữa anh trả.
Tối đó, anh chất vấn mẹ, bắt bà thề rằng sẽ không chơi nữa, sẽ tập trung làm ăn, trông nom nhà cửa. Rồi anh bàn với tôi, anh mượn số tiền chúng tôi tích cóp làm đám cưới để trả nợ cho mẹ trước, sau rồi anh sẽ làm trả tôi, lùi thời gian cưới thêm một hai năm nữa.
Tôi phản đối, chúng tôi cãi nhau kịch kiệt, anh dọa chuyển về ở cùng mẹ và trách móc tôi thấy chết không cứu. Tôi hiểu phận làm con phải chăm lo cho cha mẹ nhưng dù gì tôi chưa là con dâu của gia đình anh, sao tôi lại phải gánh nhiều vấn đề của mẹ anh đến thế? Tôi chưa về làm dâu mà mẹ anh còn chẳng giữ ý, huống hồ khi trở thành con dâu bà rồi, chắc rằng tôi cũng chỉ là cái máy trả nợ hộ bà mà thôi.
Khi anh chuyển đi, tôi đã không níu giữ. Thấy tôi buồn và cương quyết, anh xuống nước nói rằng về ở với mẹ ít hôm để vực lại tinh thần cho bà, và cũng để tránh bà làm điều dại dột. Mẹ ổn định rồi anh lại qua ở với tôi. Nhưng tôi rất băn khoăn, chúng tôi cứ tiếp tục thế này thì liệu yên ổn được mấy ngày với mẹ anh? Tôi rất yêu con người anh nhưng không thể chịu được người mẹ chồng này, bỏ anh thì thực tôi không muốn, nhưng phải làm sao bây giờ?
Theo mot the gioi
Hoảng hồn trước cảnh tượng con trai và mẹ chồng trong phòng khách Vừa bước chân ra khỏi phòng tắm, cảnh tượng trước mắt khiến tôi hoảng hồn. Con tôi đi vệ sinh nghịch ra khắp nhà còn mẹ chồng tôi vẫn đứng trân trân ra đó bịt mũi xem phim trên ti vi. Chào độc giả mục tâm sự, đây là lần đầu tiên tôi dám mở lòng mình ra để tâm sự một chuyện...