Công bố nước mắm asen: Hội bảo vệ nhưng lại làm người tiêu dùng hoang mang!
Đây là bình luận của đại biểu Quốc hội Nguyễn Sỹ Cương về việc Hội Tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng mới đây công bố thông tin hầu hết các loại nước mắm truyền thống, nhất là nước mắm có độ đạm cao, đều có asen vượt ngưỡng quy định, làm dư luận hoang mang…
Sau khi thông tin đó được công bố, nhiều chuyên gia, cơ quan chức năng đã phản ứng cho rằng việc nêu thông tin có tính mập mờ, không phân biệt rõ asen phát hiện là asen vô cơ (có hại cho sức khoẻ) hay asen hữu cơ (không có hại cho sức khoẻ) mà chỉ nói chung chung là asen tổng. Trong khi đó, asen hữu cơ là chất có trong cá biển, hải sản nên đương nhiên nước mắm càng “hảo hạng”, có độ đạm cao thì lượng asen hữu cơ càng lớn.
Những nghi vấn về việc cạnh tranh không lành mạnh cũng được đặt ra khi thông tin gây bất lợi cho nước mắm truyền thống được công bố ngay sau khi có phản ánh về việc các dòng nước mắm công nghiệp đang thống trị thị trường hiện tại được chế biến với công thức đơn giản là nước và hàng chục loại hoá chất, phụ gia thực phẩm. Thủ tướng Chính phủ sau đó đã chỉ đạo Bộ Y tế làm rõ thông tin này.
Đại biểu Nguyễn Sỹ Cương cho rằng, việc công bố thông tin “nước mắm asen” của Vinastas không minh bạch, có thể đặt nghi vấn về động cơ và… vi phạm pháp luật (ảnh: Việt Hưng).
Nêu quan điểm về việc này, đại biểu Quốc hội Nguyễn Sỹ Cương phân tích, Hội Tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng không có quyền công bố những thông tin này. Việc này thuộc thẩm quyền của cơ quan quản lý Nhà nước.
Ông Cương phân tích, nếu như hành động vì quyền lợi người tiêu dùng, nếu phát hiện ra vấn đề bất thường, Hội phải đề nghị cơ quan quản lý Nhà nước vào cuộc xử lý.
“Việc công bố thông tin của Hội như vậy không đúng quy định của Nhà nước, vì người công bố chất lượng sản phẩm có ảnh hưởng đến sức khỏe con người hay không là thẩm quyền của cơ quan quản lý Nhà nước – ở đây là Bộ Y tế. Tại sao Hội lại làm việc lộn xộn như thế. Nếu muốn làm, Hội cũng phải được Bộ Y tế ủy quyền để thực hiện việc công bố. Còn việc làm như vừa qua rất có thể có hiện tượng tiêu cực” – ông Cương nêu nghi vấn.
Không chỉ bức xúc với tư cách một người tiêu dùng khi Hội bảo vệ người tiêu dùng làm vậy, ông Nguyễn Sỹ Cương còn cho rằng, việc làm của Hội là vi phạm pháp luật, cần phải xử lý nghiêm khắc làm gương.
Ông Cương quả quyết: “Sắp tới Quốc hội sẽ thông qua Luật về Hội và tôi sẽ tham gia góp ý về vấn đề đó, xem thẩm quyền của Hội đến đâu. Những Hội nào là tham gia vào quản lý Nhà nước thì phải được cơ quan có thẩm quyền quản lý, kiểm soát chứ Hội không thể làm thay việc của cơ quan quản lý Nhà nước được. Ở đây, không thể có chuyện, anh muốn làm gì anh làm, tự dưng anh lên diễn đàn công bố thông tin như thế là trái phép”.
Video đang HOT
Hướng xử lý với vấn đề, theo ông Cương, cần căn cứ theo quy định pháp luật về Hội, trong đó có Nghị định 45 của Chính phủ quy định về chức năng, nhiệm vụ của Hội. Nếu các văn bản quy phạm pháp luật này không quy định Hội được công bố thông tin về chất lượng sản phẩm ảnh hưởng đến sức khoẻ người tiêu dùng thì rõ ràng hoạt động đó phải xử lý theo vi phạm hành chính.
Với nghi vấn có tác động, thế lực đứng đằng sau việc làm được cho là thiếu minh bạch, là biểu hiện của cạnh tranh không lành mạnh, nhằm tiê.u diệ.t ngành sản xuất nước mắm truyền thống, ông Cương cho rằng muốn kết luận cần phải để cơ quan điều tra vào làm việc, xem xét. Tuy nhiên, ông Cương cũng nhận định, rất có thể có hiện tượng đó, đặt trong logic diễn biến các sự việc.
“Ở đây có chuyện lợi dụng việc công bố những thông tin đó ra để người tiêu dùng tẩy chay nước mắm truyền thống – sản phẩm hoàn toàn có thể sử dụng được. Vinastas là Hội bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng nhưng việc làm vừa qua lại khiến người tiêu dùng hoang mang, lo lắng” – ông Cương bình luận.
Đại biểu Cương cho biết, ngày hôm qua, ông đã trực tiếp trao đổi với Cục trưởng Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) Nguyễn Thanh Phong, nêu quan điểm cần phải làm rõ trách nhiệm, thẩm quyền trong việc này, cụ thể thông báo rộng rãi thẩm quyền làm việc này là của Bộ Y tế mà cụ thể là Cục An toàn thực phẩm chứ không phải của Vinastas.
Ông Cương cũng khuyến cáo, khi cơ quan quản lý Nhà nước chưa cảnh báo, kết luận chính thức và công bố về việc một sản phẩm không đảm bảo thì người tiêu dùng không cần phải “lăn tăn”. Thông tin “nước mắm asen” công bố vừa qua không có gì đáng tin cậy.
P.Thảo
Theo Dantri
Cần cơ chế giám sát đặc biệt để ngăn tái phạm
Theo lẽ thường, khi một doanh nghiệp có hành vi vị phạm pháp luật gây thiệt hại nghiêm trọng đến quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân, lợi ích công công thì ngoài việc thực thi các biện pháp trùng phạt, yêu cầu khắc phục hậu quả, quan trọng không kém, Nhà nước còn phải đảm bảo rằng doanh nghiệp đó sẽ không thể tái phạm, gây ra những rủi ro ngoài tầm kiểm soát.
Chẳng hạn trong vụ việc Formosa (hoạt động xả thải của Công ty Formosa được cho là nguyên nhân gây ra sự cố ô nhiễm biển các tỉnh miền Trung), Nhà nước không chỉ cần phải quan tâm đến các yêu cầu phục hồi môi trường biển và bồi thường thiệt hại cho người dân mà Nhà nước còn phải đảm bảo ở mức độ cao nhất trước người dân rằng Formosa sẽ không được phép gây ra một thảm họa tương tự trong tương lai. Nhưng giải pháp nào để ngăn chặn hiệu quả hành vi tái phạm của những doanh nghiệp như Formosa?
Không thể và không nên đặt niềm tin và phó mặc vào sự tự nguyện "hoàn lương" của các doanh nghiệp đã có hành vi vi phạm gây ra hậu quả ở mức độ thảm họa hoặc xâm hại đến sựan toàn của cộng đồng.
Nhà nước có thể làm gì?
Thực tế, hiện không có nhiều lựa chọn cho Nhà nước để ngăn chặn tái phạm. Luật xử lý vi phạm hành chính 2012 chỉ đơn giản quy định tái phạm là một trong các tình tiết tăng nặng khi xem xét xử lý các vi phạm hành chính của tổ chức, cá nhân bao gồm doanh nghiệp. Nói cách khác, doanh nghiệp sẽ chịu sự trừng phạt nghiêm khắc hơn nếu tái diễn hành vi vi phạm.
Cơ chế này có thể có tác dụng răn đe nhất định và khiến doanh nghiệp phải cẩn trọng hơn trong hành xử của mình. Nhưng răn đe thôi hoàn toàn không đủ vì dù sao Nhà nước vẫn ở thế thụ động, phải dựa vào ý thức của doanh nghiệp là chủ yếu thay vì chủ động ngăn chặn tái phạm. Xử nặng hơn, mặt khác, cũng chỉ mang ý nghĩa giải quyết chuyện đã rồi nhiều hơn là hành động mang tính "đánh chặn".
Đấy là chưa nói đến chuyện nhiều doanh nghiệp có thể chấp nhận mạo hiểm tái phạm vì theo tính toán của họ chi phí để tuân thủ quy định luật pháp quá tốn kém khiến hoạt động kinh doanh không còn hiệu quả như mong đợi.
Một biện pháp khác: cơ quan công quyền có thể tăng cường thanh tra, giám sát doanh nghiệp có lịch sửtuân thủ xấu. Tuy nhiên, thanh tra dù sao cũng mang tính xác suất, chỉ thực hiện trong một giai đoạn nhất định - thường trong ngắn hạn và chỉ xem xét mộthoặc một số lĩnh vực cụ thể mà không hoặc khó có thể xem xét toàn diện hoạt động của doanh nghiệp. Tất nhiên, còn chưa bàn đến sự liêm chính và thiếu thực chất của hoạt động thanh tra trong nhiều trường hợp.
Khi đoàn thanh tra rút đi, doanh nghiệp lại "đóng cửa bảo nhau" và khó biết họ sẽ làm gì trong "lãnh địa" của mình.
Nhóm giải pháp giáo dục để tăng cường nhận thức về tuân thủ luật pháp, như thường lệ, cũng luôn được nhắc đến nhưng dường như mới chi chủ yếu nằm trên giấy thay vì có ý nghĩa thực tiễn.
Do đó, có lẽ cần tính đến một cơ chế khác hiệu quả hơn nhằm ngăn chặn "kẻ xấu" tái phạm.
Giám sát đặc biệt
Rõ ràng Nhà nước không thể và không nên đặt niềm tin và phó mặc vào sự tự nguyện "hoàn lương" của các doanh nghiệp đã có hành vi vi phạm gây ra hậu quả ở mức độ thảm họa hoặc xâm hại đến sự an toàn của cộng đồng.
Là người chịu trách nhiệm cuối cùng về sức khỏe, tính mạng của người dân, Nhà nước, nếu không thể đóng cửa doanh nghiệp dạng này, cần chủ động can thiệp trực tiếp vào hoạt động của doanh nghiệp vi phạm và nhanh chóng ngăn cản, cấm các động thái, hành động có thể gây hại của doanh nghiệp đó.
Để can thiệp, có lẽ Nhà nước cần cơ chế cho "giám sát đặc biệt" bên cạnh cơ chế thanh tra, giám sát định kỳ như hiện nay. Theo đó, "nhất cử, nhất động" của doanh nghiệp vi phạm phải được báo cáo, giải trình và được giám sát bởi một tổ chức thường trực tạm gọi là ủy ban giám sát do Nhà nước thành lập.
Nhà nước cũng có thể chỉ định một tổ chức độc lập, có chuyên môn thực hiện nhiệm vụ giám sát này chứ không cần trực tiếp làm điều này. Tất nhiên trong trường hợp đó, tổ chức được chỉ định sẽ báo cáo để Nhà nước ra quyết định can thiệp khi cần thiết.
Ủy ban giám sát phải được doanh nghiệp chia sẻ thông tin, báo cáo và có quyền can thiệp vào bất kỳ quyết định nào của doanh nghiệp vi phạm mà họ cho rằng có thể dẫn đến việc không tuân thủ luật pháp. Phạm vi giám sát có thể không chỉ trong lĩnh vực mà doanh nghiệp đã có tiề.n sử vi phạm mà còn phải mở rộng ra các lĩnh vực khác - những lĩnh vực có khả năng ảnh hưởng đến an toàn xã hội, lợi ích công cộng hoặc bất kỳ lĩnh vực nào khác mà ủy ban giám sát thấy cần thiết.
Giám sát đặc biệt tất nhiên chỉ nên kéo dài trong một thời hạn nhất định tùy thuộc vào quy mô, tính chất, hậu quả của hành vi vi phạm và tinh thần, kết quả hợp tác của doanh nghiệp vi phạm.
Nhà nước cũng không nên dùng tiề.n thuếcủa dân để chi trả cho hoạt động giám sát đặc biệt. Điều này có nghĩa là doanh nghiệp phải chịu toàn bộ chi phí cho hoạt động của ủy ban giám sát và các chi phí phát sinh khác. Doanh nghiệp cũng có trách nhiệm hợp tác toàn diện, cung cấp nguồn lực, tạo điều kiện cho ủy ban giám sát hoạt động.
Các doanh nghiệp có hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng về môi trường, an toàn lao động, vệ sinh thực phẩm và các lĩnh vực khác gây ảnh hưởng đến sự an toàn của cộng đồng là các đối tượng phù hợp và "xứng đáng" bị giám sát đặc biệt.
Về kỹ thuật lập pháp, có thể thiết kế cơ chếgiám sát đặc biệt như là một hình thức chế.tài hành chính bên cạnh các hình thức chế tài khác mà các doanh nghiệp phải gánh chịu nếu gây ra các vi phạm nghiêm trọng liên quan đến tính mạng, sức khỏe của con người. Với tư cách là chế.tài, quy trình áp dụng cũng cần được quy định minh bạch, rõ ràng để tránh sự tùy tiện từ phía Nhà nước, tạo sự cân bằng giữa nhu cầu giám sát và quyền tự do kinh doanh của doanh nghiệp.
Tất nhiên, trên đây chỉ là những kiến nghị hết sức sơ lược về cơ chế giám sát đặc biệt. Muốn thực thi nó, cần phải có hành lang pháp lý rõ ràng và cụ thể hơn rất nhiều.
Theo Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn
Cư dân chung cư Mễ Trì Thượng kêu cứu Bàn giao căn hộ từ năm 2010, Công ty Đầu tư và Phát triển nhà Hà Nội số 68 (Handico 68) bị cư dân Dự án CT2 Khu đô thị Mễ Trì Thượng (quận Nam Từ Liêm, Hà Nội) t.ố cá.o vi phạm pháp luật về quản lý hoạt động xây dựng và vận hành dự án nhà ở; Có dấu hiệu coi...