“Cô lên giường vô tội vạ nên mới vô sinh phải hay không?”
Đúng như tôi đoán, anh nhảy lên như con sư tử lâu ngày đói mồi. Anh liên tục chửi rủa, tát và dày vò tôi bằng những câu buộc tội kinh hoàng: “Cô lên giường vô tội vạ với thằng khác nên mới vô sinh phải không?”.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình thiếu thốn tình cảm từ nhỏ. Vì thế khao khát cháy bỏng trong tôi là có được một mái ấm hạnh phúc, nghèo khó cũng được, miễn là hai vợ chồng thương yêu đùm bọc nhau.
Tôi gặp Tiến, mối tình đầu và tôi cứ nghĩ anh là một bờ vai vững chắc cả đời cho tôi. Anh là người đàn ông tốt, che chở và yêu thương tôi. Anh và tôi luôn tâm niệm khi cưới mới làm chuyện ấy. Nhưng vì quá yêu nhau, trong một ngày mưa, tôi ngã vào lòng anh và chúng tôi đã làm chuyện không nên làm.
Đúng như tôi đoán, anh nhảy lên như con sư tử lâu ngày đói mồi, anh liên tục chửi rủa, tát tôi và dày vò tôi bằng những câu buộc tội kinh hoàng (Ảnh minh họa)
Khi biết tôi có thai, anh rất lo lắng. Không chỉ anh mà tôi cũng lo bởi khi ấy chúng tôi đều mới là sinh viên, không công ăn việc làm. Anh ngoài vài trăm nghìn đi dạy gia sư thì chẳng còn gì.
Và tôi quyết định nạo thai, tôi không trách cứ gì anh bởi điều này là do cả hai, chứ không phải mình anh khiến tôi như vậy. Ngày ấy còn trẻ, tôi cũng quên nhanh điều này. Anh an ủi tôi rằng sau này sẽ bù đắp cho tôi. Tôi tin tưởng vào anh. Yêu nhau 3 năm, khi chúng tôi ra trường và có được công việc ổn định, tình yêu chín muồi, chúng tôi quyết định lấy nhau.
Nhưng thật không may, trước ngày ăn hỏi, anh gặp tai nạn bất tỉnh và anh hôn mê sống thực vật suốt một thời gian dài. Dù rất yêu anh nhưng vì gia đình, tôi không thể bước tiếp với anh được.
Ngày lấy chồng, tôi khóc hết nước mắt, tự hận bản thân vì đã rời bỏ đi người mà mình yêu thương nhất. Và rồi tôi cũng bị quả báo khi lấy Long – chồng tôi bây giờ.
Video đang HOT
Anh là một người đàn ông gia trưởng. Anh thích tôi từ rất lâu nhưng vì tôi đã có người yêu nên anh cũng đành chấp nhận. Nhà anh cách nhà tôi một đoạn đường. Sự kiện tôi gặp phải khiến anh quay lại và ngỏ lời với tôi. Bố mẹ tôi thương con gái cũng vun vào cho và nhiều lần gây áp lực bắt tôi lấy Long. Tôi đành nhắm mắt nghe theo chữ hiếu để đi lấy chồng.
Cưới rồi tôi mới nhận ra ngoài tính gia trưởng, Long còn là người đàn ông hay ghen tuông. Anh ghen tuông với người cũ của tôi. Suốt ngày anh căn vặn, dày vò tôi bằng những câu hỏi ngớ ngẩn: “Em ngủ với thằng kia chưa, em bị nó làm những gì rồi? Sướng lắm không?”.
Khi tôi cự tuyệt và nhất nhất đòi ly hôn, Long lại khóc như một đứa trẻ con: “Vì anh quá yêu em” rồi anh xin lỗi tôi. Tôi hiểu và cảm nhận được Long rất yêu tôi. Anh liên tục đưa tôi ra mắt bạn bè. Bạn anh luôn bảo tôi may mắn vì Long hết mực yêu và khen tôi.
Đúng là Long có điểm chưa được nhưng dù sao cũng vẫn có thể chấp nhận được. Có những lúc tôi tưởng chừng như đã quên được người cũ để toàn tâm toàn ý vun vén gia đình. Nhưng sự việc không dừng lại ở đó.
Lấy nhau được 1 năm, dù những ngày ấy vẫn ghé thăm tôi đều đặn, vợ chồng tôi thả không dùng biện pháp gì, vậy mà tôi vẫn chưa thấy con về. Không chỉ tôi mong mà cả nhà chồng tôi đều mong ngóng. Lúc nào gặp con dâu là mọi người lại hỏi han: “Đừng kế hoạch nghe con, đẻ đi, 29, 30 rồi còn gì. Đẻ đi thôi!”
Thời gian ngày càng khiến tôi lo lắng, mạnh dạn hai vợ chồng tôi đi khám và khi biết được kết quả, tim tôi như nhảy khỏi lồng ngực: Tôi bị vô sinh và đương nhiên tôi giấu anh kết quả lúc đó.
Nhìn kết quả của anh hoàn toàn bình thường mà tôi đau khổ, tôi chẳng biết nói gì với anh vào lúc này. Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, dù rất muốn giấu nhưng nhìn anh buồn chán, chờ trong vô vọng, một ngày tôi cũng lấy hết sự can đảm để nói ra với anh.
Đúng như tôi đoán, anh nhảy lên như con sư tử lâu ngày đói mồi. Anh liên tục chửi rủa, tát tôi và dày vò tôi bằng những câu buộc tội kinh hoàng: “À, đúng như tao đoán, mày ngủ với nó mà có khi ngoài nó mày lên giường vô tội vạ với đàn ông nên mới vô sinh, đúng không?”
Rồi tôi trở thành các kiểu con: đĩ thõa, lăng loàn. Anh càng chửi tôi càng khóc, tôi không phải khóc vì đau, vì anh tát mà đơn giản tôi khóc vì đau đớn, xót xa cho thân phận mình. Đây đúng là quả báo vì tôi nỡ bỏ thai, bỏ người tôi yêu để lấy một người mình không yêu làm chồng.
Ngay vài hôm tôi nói với chồng về bí mật vô sinh, người thân nhà chồng tôi rồng rắn lên mây kéo đến và lôi tôi xềnh xệch về nhà mẹ đẻ. Họ mắng vào mặt bố mẹ tôi rằng tôi là kẻ lăng loàn và trả tôi về nơi sản xuất. Từ đó, tôi nổi tiếng khắp cả khu dân cư này vì độ hư hỏng, bị chồng bỏ của mình.
Tôi phải làm gì vào lúc này khi ai cũng thất vọng, ruồng rẫy mình đây? Bạn Hạ Buồn ạ, bạn còn có người mình yêu thương, còn tôi ngoài bố mẹ thì chẳng có một ai. Tôi bỏ chồng, tôi ra đi cũng được. Nhưng còn bạn, bạn bỏ anh ấy, có đáng không?…
Theo Khampha
Tôi quyến rũ em chồng vì chồng bất lực
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
ảnh minh họa
Gọi là chị dâu nhưng tôi thua em chồng tới 4 tuổi. Em chồng dù đã 26 tuổi nhưng chưa hề yêu ai dù trông em phong độ, đẹp trai còn hơn cả chồng tôi. Tôi và chồng yêu nhau từ khi tôi mới 19 tuổi, đang học năm thứ nhất trung cấp du lịch.
Tôi về làm vợ anh sau khi ra trường và đi làm ở một công ty lữ hành nội địa. Tình yêu của tôi và chồng mặn nồng, say đắm nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn và không ít lần tôi đã thầm cảm ơn anh về điều đó.
Thế nhưng sự thật tốt đẹp kia lại khiến tôi hoàn toàn thất vọng khi đêm tân hôn anh không thể cho tôi có được khoảnh khắc viên mãn của tình yêu vợ chồng. Anh vất vả, hì hục, khổ sở lao lên tụt xuống đến 5,7 lần rồi cuối cùng nằm vật ra giường trong tiếng thở dài đầy chán chường, bất lực.
Tôi tưởng rằng anh quá mệt mỏi vì lo toan cho đám cưới, rồi bị bạn bè, đồng nghiệp chuốc rượu nên không thể làm tròn phận sự của chú rể trong đêm tân hôn. Thế nên đến đêm sau, tôi lại háo hức chờ đợi. Nhưng rồi sự thất vọng ngày càng nhân lên bởi đêm nào cũng thế, vẫn là sự hì hục cố gắng đên vô vọng của chồng tôi...
Mang nỗi buồn khó tỏ cùng ai suốt mấy tháng làm dâu khiến tôi suy sụp. Từ một cô gái xinh tươi, khỏe mạnh, hay nói hay cười, tôi trở thành người trầm cảm, buồn bã và sụt cân.
Mẹ chồng và em chồng thấy tôi như vậy, đều rất lo lắng cho sức khỏe của tôi. Mẹ chồng còn tưởng tôi có em bé nên mới thay đổi tính nết như vậy. Bà vui mừng lắm, đi chợ lùng mua hết thức ăn nọ đến đồ bổ dưỡng kia để về tẩm bổ cho tôi.
Chồng tôi là người biết quá rõ nguyên nhân ấy nhưng vì sĩ diện, nên anh im lặng, không hề hé răng nói với bất kỳ ai.
Quá câng thẳng, bức xúc, tôi đổ bệnh thật sự. Không may là đúng lúc tôi ốm thì chồng tôi lại có chuyến công tác xa nhà. Mẹ chồng và em chồng phải thay nhau cơm nước, chăm sóc cho tôi ở bệnh viện. Được mấy hôm thì mẹ chồng vì có tuổi, lại phải thức đêm trông tôi mấy hôm đầu nên bà cũng đổ ốm, chỉ còn mình em trai chồng sau giờ làm tất tả vào bệnh viện chăm tôi.
Thấy tôi buồn, nhiều hôm em ở lại an ủi, trò chuyện cùng tôi đến lúc bệnh viện đóng cửa em mới về. Sau 10 ngày nằm viện, tôi về nhà cũng là lúc chồng tôi hết đợt công tác. Ở với chồng nhưng tôi chẳng có chút hứng thú gì vì lúc nào tâm trí tôi cũng mường tượng đến vòng tay ấm áp, hơi thở nóng hổi và tiếng đập dồn dập của trái tim trai trẻ khi em chồng bế tôi ra xe taxi để đi cấp cứu tại bệnh viện.
Nhân dịp chồng có chuyến công tác mới, không kìm được lòng mình, tôi chủ động gợi tình em trai chồng.
Tối, tôi chọn bộ váy ngủ khêu gợi, dùng loại nước hoa có mùi thơm nồng nàn quyến rũ và len lén mở cửa phòng em trai khi biết chắc chắn mẹ chồng đã say giấc ở tầng dưới.
Hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi chúng tôi nhanh chóng cuốn vào nhau. Kể từ ngày lấy chồng, đến giờ tôi mới thực sự được thỏa cơn khát yêu đương.
Tôi biết mình có tội với chồng, có lỗi với cả em trai chồng nữa, nhưng hãy thương lấy tôi, đừng gán cho tôi tội suy đồi đạo đức bởi tôi cũng chỉ là một người phụ nữ yếu đuối.
Theo VNE
Tôi có nên trở thành 'bà mẹ đơn thân'? Ở tuổi 36, Quỹ thời gian không còn nhiều cho việc sinh nở của người phụ nữ, tôi vẫn chưa tìm cho mình được một người để kết hôn nhưng lại khao khát có một đứa con. Tôi đang phân vân không biết có nên trở thành "bà mẹ đơn thân" hay không? Ảnh minh họa Mỗi tối, đối diện với căn nhà...