“Cô không có quyền ghen tuông”
Anh thương vợ, yêu tôi… còn người phụ nữ kia là ai?
Cô không có quyền ghen tuông gì hết. Tôi thích sống như vậy đó. Cô sống được thì sống, còn không thì cô về nhà cô đi! Đừng đi theo làm phiền và làm mất tự do của tôi nữa.
Tôi năm nay 32 tuổ.i, đã ly dị chồng cách đây năm năm và có một b.é gá.i sáu tuổ.i. Cách đây hơn một năm, tôi có quen một người đàn ông 35 tuổ.i, anh ấy là kiến trúc sư, còn tôi chỉ là một nhân viên bán hàng bình thường. Chúng tôi quen nhau trong sự tình cờ khi hai bên gia đình quen biết nhau và anh cũng nói với tôi rằng, anh chưa có gia đình. Và rồi, chúng tôi yêu nhau, sau một thời gian bàn bạc thì cả hai đều đồng ý thuê nhà để sống chung. Cũng chỉ vì sự nông nổi này mà gia đình tôi đã quyết định từ bỏ đứa con gái “hư hỏng” này.
Một hôm, anh nhận được điện thoại ở quê thông báo bố anh bị ốm nặng. Vì đang bận học Cao học và làm luận văn nên tôi đã xin phép anh cho tôi được về quê để chăm sóc bố để anh ở lại yên tâm học tập. Nhưng cuộc đời thật trớ trêu… khi mà tôi về nhà anh được một tuần thì tôi mới nghe được tin anh đã có gia đình và một b.é gá.i ba tuổ.i. Tôi như chế.t lặng đi khi nghe được cái tin động trời ấy. Tại sao bao lâu nay anh không hề nói cho tôi biết? Gia đình anh cũng chẳng ai nói cho tôi hay? Tại sao lại vậy? Tôi yêu anh, làm tất cả vì anh, sẵn sàng hi sinh, sẵn sàng chịu nỗi vất vả để mong anh hạnh phúc… và cuối cùng tôi nhận được là sự lừa dối của anh thế này sao?
Khi trở về Thành phố gặp anh, anh mới dám thú nhận những điều tôi nghe được là sự thật. Anh cũng nói rằng, gia đình anh sống không hạnh phúc, cũng chính vì lý do ấy mà anh đã bỏ lên đây học hai năm nay. Khi tôi tìm hiểu ngọn ngành sự việc thì tôi cũng biết được hai vợ chồng anh không hợp nhau và gia đình anh cũng nói rằng, nếu như vợ chồng anh sống hạnh phúc thì sẽ không bao giờ chấp nhận cho tôi về chăm sóc bố anh như vậy!
Nhưng tôi biết làm sao đây khi vợ anh ngày nào cũng điện thoại cho anh ít nhất 5 cuộc một ngày, bằng không, anh cũng điện về nói chuyện với con, tâm sự với vợ mình. Tại sao anh nói chuyện ngọt ngào với vợ như vậy mà anh lại thú nhận rằng cuộc sống gia đình anh không hạnh phúc? Tôi thắc mắc thì anh trả lời “ Cũng vì anh thương con nên anh không muốn làm con khổ“.
Tết vừa rồi, khi anh về thăm nhà, tôi cũng mua quần áo cho con anh và quà tết cho vợ anh. Và cách đây ba tháng, vợ và con anh lên Sài Gòn chơi, vì anh không có tiề.n tiêu nên tôi cũng đem chiếc xe máy của mình đi cầm đồ để mang tiề.n cho anh tiêu trong những ngày gia đình anh ở thành phố. Tôi đối xử tốt không chỉ với riêng anh mà cả với vợ và con anh, hơn nữa, tôi muốn bù đắp những thiệt thòi cho họ trong suốt thời gian qua.
Video đang HOT
Tôi muốn bù đắp những thiệt thòi cho vợ con anh trong suốt thời gian qua.
Có những lần anh hỏi “ Em đầu tư cho anh nhiều như vậy mà không sợ thua lỗ à?”, vì từ khi yêu anh, xe máy và điện thoại xịn của tôi cũng lần lượt ra đi hết, không những thế, bao nhiêu tiề.n tôi gom góp được, tôi đều mua sắm quần áo, vật dụng cá nhân cho anh và mua cho anh cả một chiếc xe tay ga để tiện đi làm. Yêu anh, tôi không toan tính bất cứ một điều gì, cũng không ngần ngại dốc hết vốn liếng của mình để cho anh có được một cuộc sống đủ đầy như biết bao người đàn ông khác… Chừng ấy sự hi sinh của tôi chẳng nhẽ chưa đủ để khiến anh cảm động sao?
Thời gian gần đây, anh đang tìm mặt bằng để mở cho tôi một quán cà phê. Đấy là niềm mơ ước của tôi bấy lâu nay nhưng tôi không khỏi thấp thỏm lo lắng. Khi tôi hỏi “Có phải anh muốn lo cho em để an tâm bỏ về quê với vợ con anh, phải không?”… thì anh vẫn không nói gì. Mặc dù cuộc sống vợ chồng anh gặp rất nhiều sóng gió nhưng anh không thể bỏ gia đình, bỏ công việc và cơ ngơi của mình ở quê để sống với một người phụ nữ không nghề nghiệp như tôi được… Có lẽ, đã đến lúc anh phải có con đường đi của riêng mình!
Thế nhưng thời gian gần đây, anh lên mạng và quen một người phụ nữ khác. Suốt ngày tôi thấy điện thoại báo tin nhắn của cô ấy… và anh thường ra ghế đá ngồi để nói chuyện với cô ta. Khi tôi tỏ ra khó chịu thì anh quát: “Cô không có quyền ghen tuông gì hết. Tôi thích sống như vậy đó. Cô sống được thì sống, còn không thì cô về nhà cô đi! Đừng đi theo làm phiền và làm mất tự do của tôi nữa“. Mặc dù bị sỉ vả nhưng tôi vẫn cố gắng chịu đựng vì tôi nghĩ, tôi đã một lần dở dang rồi, lần này tôi phải cố giữ hạnh phúc cho riêng mình.
Tôi đã một lần dở dang rồi, lần này tôi phải cố giữ hạnh phúc cho riêng mình!
Tôi không hiểu tại sao anh lại có thể cư xử như thế? Chỉ có tôi và vợ anh thôi đã quá mệt mỏi lắm rồi, vậy mà giờ đây anh lại trăng hoa đùa giỡn với người phụ nữ khác… Bây giờ anh đi đâu, tôi cũng không có quyền hỏi, bao giờ anh về, tôi cũng không thể biết. Và mỗi ngày tôi lại phải kìm lòng mình lại khi nhìn thấy anh vui vẻ đọc tin nhắn của người phụ nữ ấy… Tôi đã từng phải đấu tranh với trái tim của mình mỗi lần anh nói chuyện ngọt ngào với vợ anh, giờ thì tôi lại phải cắn răng chịu đựng trong nước mắt khi phải chứng kiến anh ngày ngày nhắn tin cho người mới của mình… Đa.u đớ.n lắm! Nhưng tôi biết phải làm sao đây?
Tôi biết mình là kẻ thứ ba xen vào cuộc sống hạnh phúc gia đình của vợ chồng anh. Nhưng tôi yêu anh, tôi thực sự cần anh trong cuộc sống của mình. Không biết đã bao lần tôi có ý định rời xa anh để anh về đoàn tụ với gia đình… nhưng dường như lý trí không thể thắng nổi trái tim yếu đuối đang cần có một chỗ dựa vững chãi… là tình yêu thương của anh! Nhưng giờ đây, tôi thực sự mệt mỏi khi nghĩ đến tương lai, đến hạnh phúc bền lâu của cuộc đời mình. Anh thương vợ, yêu thôi… thế còn người phụ nữ anh đang quen đây là gì? Phải chăng là người tình của anh?
Tại sao cuộc đời lại gieo lắm nỗi nghiệt oan vậy chứ? Tôi có nên tiếp tục giành lấy hạnh phúc trong tay những người phụ nữ khác hay sẽ tự giải thoát cho bản thân khỏi cuộc sống “Già nhân ngãi non vợ chồng này đây?
Trần Kim (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Yêu điên cuồng người đã có vợ
Lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này
Tôi biết mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người... nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Tôi đã đọc được bài viết "Kẻ thứ ba bất đắc dĩ" của bạn và tôi cũng là một "nạn nhân" của những cuộc tình như vậy.
Tôi cũng là người thứ ba xen vào giữa hạnh phúc vợ chồng họ... nhưng tôi khác với bạn là khi tôi biết anh đã có gia đình riêng và hằng ngày tôi luôn ở bên cạnh người gọi là "vợ" anh. Vậy mà tôi lại giành cho anh tình yêu chân thành nhất.
Khi ở bên anh tôi luôn cảm thấy bình an và ấm áp, anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi, anh nắn chỉnh tôi từng lời nói và dạy cho tôi cách sống và đối nhân xử thế khi ra ngoài xã hội, tôi đã cảm nhận được anh giành cho tôi tình cảm rất đặc biệt hơn cả với vợ anh. Tôi đã thầm nghĩ có phải vì tôi là người "mới" nên anh đã giành cho tôi nhiều như vậy không? Liệu đến một ngày nào đó, tôi cũng sẽ là người tình cũ của anh khi anh tìm được người mới?... Với ý nghĩ như vậy nên tôi quyết định rời xa anh để anh được hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình. Thế nhưng... tôi đã không đủ can đảm để rời xa anh, không đủ can đảm để bước đi con đường mình đã chọn... và rồi, tôi lại tiếp tục sống trong niềm hạnh phúc mong manh với người đàn ông ấy.
Anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi
Mỗi khi đến với anh, tôi luôn lo sợ, sợ rằng vợ anh biết, sợ rằng mọi người biết sẽ khin.h b.ỉ tôi, xa lánh tôi... Nhưng giờ đây, khi đã trót yêu anh, tôi không thể dứt khỏi anh được nữa. Người ta vẫn thường nói rằng "Khi yêu thì sẽ không còn tỉnh táo và mất hết lý trí"... Tôi nghĩ mình là một người như vậy! Biết được mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người... nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Dẫu biết rằng điều tôi đang gây ra tội lỗi, tôi có tội với vợ anh vì đã cướp "chồng", có lỗi với con anh vì đã cướp "bố", có tội lỗi với xã hội vì là người phá vỡ hạnh phúc gia đình... Trong trí óc của tôi lúc nào cũng luôn tự hỏi " Tôi có phải là người xấu?".
Nếu ai đã từng rơi vào cuộc tình như vậy thì chắc chắn họ sẽ hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi cũng đã đọc nhiều bài viết đăng trên 24h, và bắt gặp rất nhiều trường hợp xảy ra tương như như vậy. Họ cũng là những cô gái đang ở độ tuổ.i 20 đến 25 và chưa có chồng. Phải chăng cái tuổ.i ấy còn nhiều nông nổi, dại khờ, thiếu suy nghĩ... hay vì ở cái tuổ.i ấy, tình yêu của họ lên đến đỉnh điểm nhất? Tai sao họ lại chọn những người đàn ông đã có gia đình mà không chọn những chàng trai trẻ độc thân? Phải chăng những người đàn ông từng trải luôn biết cách rót những lời nói đường mật vào trái tim non nót, yếu đuối của những cô gái trẻ như chúng tôi?
Tôi không biết làm sao thoát khỏi bùa mê của người đàn ông này? Bây giờ, tôi đang dằn vặt vì những tội lỗi khi xen vào hạnh phúc của một gia đình đang yên ấm, hạnh phúc... Nhưng, tôi không thể dứt khoát chia tay với người đàn ông ấy!
Tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống đau khổ và tội lỗi này?
ĐG (Theo Bưu Điện Việt Nam)
'Hết mình' đâu giữ được chân anh! Lụa ngoan ngoãn chăm sóc Quảng, chiều người yêu tất cả. Quảng như con chim hút mật lả lơi trên đoá hoa, còn Lụa là vật dâng hiến. Rất nhiều bạn trẻ, trai cũng như gái quan niệm yêu phải hết mình, phải "thuộc" về nhau và sống thử nếu hợp thì lấy. Vì nông nổi, vì quá yêu và tin vào tình...