Chồng thạc sĩ ê chề ngửa tay xin tiền vợ làm công nhân
Những ngày làm dâu, tôi bị mẹ chồng mỉa mai bởi con trai bà học thạc sĩ, làm công việc văn phòng oai oách, còn tôi chỉ là công nhân xí nghiệp.
Ngày tôi về ra mắt gia đình bạn trai, mẹ anh nhìn tôi từ trên xuống dưới. Bởi khi đó, tôi chỉ là cô gái mới học xong cấp 3, còn chồng lại đang học đại học.
Vốn mẹ anh không ưng tôi vì cho rằng, con trai lên thành phố học đại học sẽ kiếm được tiểu thư giàu có hoặc con nhà gia thế. Trong khi đó, tôi chỉ là cô gái nhà quê, học hành không đến nơi đến chốn, chưa có tương lai.
Thế nhưng trước sự quyết tâm của con trai, mẹ anh buộc phải đồng ý làm đám cưới cho hai đứa. Chúng tôi kết hôn khi anh vừa ra trường và khi đó, tôi đã có bầu được gần 3 tháng. Vì chuyện này, suốt những năm tháng làm dâu, mẹ chồng không bao giờ cho tôi một cái nhìn thiện cảm.
Mẹ chồng luôn miệng nói móc, mỉa mai mỗi khi tôi làm việc gì không vừa ý bà (Ảnh minh họa: Sohu).
Sau khi ra trường đi làm, chồng tôi học lên thạc sĩ. Mẹ chồng càng được thể ra oai. Mẹ ca tụng con trai với hàng xóm và chê bai con dâu đủ đường.
Video đang HOT
Đã vậy, đi làm được vài tháng, công ty nợ lương nên tôi quyết định nghỉ. Nghe bạn bè giới thiệu, tôi xin vào làm công ty giày da ở gần nhà. Vì có chút trình độ nên sau hơn một năm, tôi nhanh chóng được lên làm ca trưởng rồi làm quản đốc.
Nhưng nghe con dâu đi làm công nhân xí nghiệp giày da, mẹ chồng rất khó chịu. Bà bảo tôi đang có công việc văn phòng ổn định không làm lại chọn ra làm công nhân.
Mẹ không hiểu, dù làm công nhân, mức lương của tôi cao hơn nhiều vì tôi giữ chức quản lý. Nhưng so với cái mác thạc sĩ, tôi thua xa. Thế nên nhiều người luôn nói tôi tốt số, lấy được chồng con nhà gia giáo, học cao hiểu rộng.
Nói là vậy nhưng suốt mấy năm ở nhà chồng, tôi chưa từng ngửa tay xin tiền anh một đồng. Mọi chi phí sinh hoạt trong gia đình, tôi đều lo. Mỗi tháng chồng đưa cho tôi 7-8 triệu đồng để chi tiêu thêm và đóng tiền học cho con.
Nhưng đúng là ở đời không ai lường trước được việc gì. Gần một năm nay, kinh tế suy thoái, công ty chồng nợ lương liên tục. Chồng tôi đi làm lay lắt qua ngày để giữ việc, còn tiền thực ra không có.
Nói là mác thạc sĩ nhưng giờ ở xã hội, thạc sĩ có thiếu gì đâu mà thạc sĩ thất nghiệp cũng không ít. Nếu tôi không đi làm sớm thì cũng có thể học lên thạc sĩ từ lâu.
Tôi không khinh chồng nhưng tôi cho rằng, việc cố học thạc sĩ chẳng để làm gì. Trong khi anh ấy có thể dành thời gian đó để đi làm, kiếm thêm thu nhập và trau dồi kinh nghiệm. Anh ấy cũng không có định hướng nghề nghiệp gì để phù hợp với cái bằng thạc sĩ đó.
Giờ đây thực tế, chồng phải ngửa tay xin tiền tôi hàng tháng. Lương của anh không có, tháng được, tháng nợ nên chỉ đủ tiền uống cà phê, trà đá với bạn bè. Mọi việc trong nhà tôi phải gánh. Thậm chí, tôi còn bán hàng thêm, tìm công việc để lo cho gia đình, con cái.
Lúc này, mẹ chồng không còn nói ra nói vào, cũng không còn coi thường con dâu nữa. Bởi bà đã nhận ra, con trai thạc sĩ của bà đang ngửa tay xin tiền vợ. Còn con dâu làm công nhân lại gồng gánh mọi chi tiêu.
Nhìn thái độ khép nép của mẹ chồng, tôi hiểu ra tất cả. Tuy nhiên, tôi chẳng chấp nhặt chuyện trước kia. Mình sống là mình, chân tình, hết lòng thì mọi người sẽ hiểu.
Khi có kết quả xét nghiệm ADN, bạn trai cũ muốn nhận con nhưng tôi từ chối
Tôi rất muốn cho con có đủ bố mẹ nhưng giữa chúng tôi không còn tình yêu thì làm sao tạo thành 1 gia đình hạnh phúc được. Bây giờ tôi không biết chọn con đường nào đi cho con có tương lai tốt nữa?
Tôi và Minh yêu nhau suốt 3 năm nhưng không thấy anh ấy nhắc đến chuyện cưới xin. Tôi đã 29 tuổi, không thể lãng phí tuổi thanh xuân được nữa, tôi chủ động gợi ý bạn trai làm đám cưới.
Nhưng Minh nói không còn tình cảm với tôi nữa và muốn chia tay. Lúc đó tôi đau khổ vô cùng và cầu xin anh đừng buông bỏ, mất nhau sẽ không biết sống thế nào. Dù tôi níu kéo thế nào đi nữa nhưng Minh vẫn quyết tâm rời xa tôi.
Chia tay bạn trai được 1 tháng thì tôi phát hiện bản thân có thai. Tôi đã gọi điện cho Minh báo tin và mong anh suy nghĩ lại mà cho con có bố. Nhưng anh nói 2 người chia tay rồi, làm sao có con được, chắc chắn tôi cặp kè với người đàn ông khác và bắt anh ấy phải chịu trách nhiệm.
Tôi khẳng định là con của Minh, nếu không tin đợi bé sinh ra thì làm xét nghiệm ADN. Dù nói thế nào đi nữa, bạn trai vẫn không chịu chấp nhận mẹ con tôi. Cuối cùng, tôi buộc phải tìm đến bố mẹ của Minh để cầu xin họ cưu mang con cháu.
Nhưng bố mẹ bạn trai mắng mỏ tôi thậm tệ, họ bảo tôi hư hỏng, chưa chồng đã chửa, cặp kè với người khác lại bắt con họ chịu trách nhiệm. Tôi nhớ như in hình ảnh mẹ của Minh dùng cái chổi quét sân đuổi tôi ra khỏi nhà.
Rời khỏi nhà Minh, cảm giác nhục nhã, thất vọng và bế tắc khiến tôi không còn thiết sống nữa. Nhưng bố mẹ khó nhọc nuôi tôi trưởng thành, tôi chưa báo đáp được gì, sao có thể vì 1 người đàn ông chẳng ra gì mà phụ lòng họ được.
Lấy hết dũng khí, tôi gọi điện báo chuyện có thai và bị gia đình bạn trai hắt hủi cho mẹ biết. Tôi đã khóc vì hạnh phúc khi mẹ nói: "Con về với bố mẹ, sinh xong để mẹ nuôi cháu, con tiếp tục đi làm".
Sau khi sinh con, tôi gọi điện cho Minh đến làm xét nghiệm cha con để trả lại sự trong sạch cho tôi. Ngày có kết quả ADN, Minh đưa bố mẹ đến nhận cháu và muốn rước mẹ con tôi về nhà.
Nhưng tôi từ chối, bởi vì bây giờ tôi không còn tình cảm với Minh nữa, về sống chung cũng chẳng giải quyết được gì mà chỉ làm khổ nhau. Minh cũng nói là không còn yêu tôi, chỉ là vì con nên anh ấy mới chấp nhận quay lại để cho con có bố.
Cả 2 không còn tình yêu, vì con mà đến với nhau, như thế cuộc hôn nhân có bền không? Theo mọi người, tôi có nên quay lại với người đàn ông đã từng ruồng bỏ mẹ con tôi không?
Không dám cưới vì tài chính chưa vững, lương 10 triệu chưa tính chuyện yêu đương Nhiều người trẻ đồng tình rằng nền tảng tài chính ảnh hưởng lớn đến quyết định yêu đương và kết hôn. Ảnh minh họa Kết hôn là cột mốc lớn của đời người. Cũng vì thế, nhiều cô gái cho rằng cần chuẩn bị sẵn sàng cả về mặt tài chính và tinh thần trước khi chính thức dọn về sống chung nhà...