Chồng mê đán.h bi-a quên trời đất, chị dâu giở “chiêu độc” khiến anh trai tôi sợ một vành
Đến bố mẹ tôi còn không trị được anh, vậy mà chị dâu lại làm được.
Hồi xưa bố mẹ tôi có mở một quán net, đúng vào giai đoạn hot nhất với thế hệ 8X, 9X. Ngày nào quán cũng đông nghịt học sinh đến chơi game, tiếng hò hét và bàn phím lách cách suốt cả ngày.
Sau bố tôi mua thêm 2 bàn bi-a nữa cho thanh niên trong xóm đến giải trí. Hồi ấy cứ đi học về là anh em tôi lại ngồi trông quán thu tiề.n hộ bố mẹ. Anh trai tôi mê game nên nhà có sẵn máy thì sướng lắm. Nhưng chơi được một thời gian thì anh chuyển sang tập tành đán.h bi-a.
Ban đầu anh trai tôi chê bi-a nhạt nhẽo, không hiểu luật chơi nên chẳng quan tâm. Về sau có lắm hôm quán net chật kín khách, chẳng dư cái máy nào để chơi nên anh tôi chuyển sang hóng hội bi-a.
Được giảng giải luật chơi xong đán.h thử vài lần thì anh tôi bắt đầu mê tít bộ môn “chọc gậy”. Bố mẹ tôi ủng hộ anh đam mê cái này vì đỡ hơn là ngồi cắm đầu vào máy tính.
Mấy năm sau khi phong trào đi net hết thời thì bố mẹ tôi dẹp quán, chuyển sang bán trà đá trà chanh. Hai chiếc bàn bi-a vẫn được giữ lại để khách chơi khi đến uống nước. Anh tôi vẫn chăm chỉ luyện tay hàng ngày cho đến tận lúc lấy vợ.
Lúc chị dâu báo tin vui mang bầu thì bố mẹ tôi quyết định phá nhà cũ đi xây mới. Nhà mới rộng rãi hơn, đẹp hơn và có cả một chiếc bể bơi nhỏ để sau này cháu tôi được vùng vẫy thỏa thích.
Bố tôi quyết định vứt mấy cái bàn bi-a đi vì nó cũ quá rồi. Khoảng sân rộng trước nhà giờ được sửa lại thành vườn hoa xinh xinh, lắp thêm cái xích đu và bộ bàn ghế để cả nhà ngồi chơi uống trà.
Mất cái bàn bi-a khiến anh tôi buồn mấy hôm liền. Anh đòi vác về cái mới nhưng bố mẹ không chịu. Cả nhà xúm vào bảo anh lo làm ăn kiế.m tiề.n nuôi vợ con đi, chứ giờ lớn rồi ai còn mê chọc gậy nữa.
Anh tôi không cãi lời bố mẹ nhưng từ lúc ấy anh bắt đầu chuyển sang “trốn nhà” đi chơi bi-a cùng bọn thanh niên choai choai trong xóm. Ban ngày anh đi làm xong thi thoảng được nghỉ sớm, anh không về thẳng nhà mà “cắm rễ” ngoài quán bi-a đến tận 7-8h tối mới về.
Video đang HOT
Hồi đầu anh tôi hay nói dối rằng bận công việc nên bỏ cơm tối. Nhưng một lần chị dâu đi chợ ngang qua quán bắt quả tang anh đang chọc gậy rất “má.u lửa” lúc 4h chiều, chị nhắn tin giả vờ hỏi mấy giờ chồng về thì anh bốc phét đang đi gặp khách ở xa. Kết quả chị dâu xông vào quán giật lấy gậy rồi quật chồng một trận tới tấp, hội bạn chí cốt của anh trai tôi không ai dám vào can, lại còn hò nhau chạy tán loạn.
Lần ấy chị dâu giận anh cả tuần liền. Bố mẹ tôi cũng càu nhàu liên tục, bắt con trai hứa “không sa ngã” vào cái bàn xanh lè với đống bi số nữa. Nguyên văn câu mẹ tôi mắng anh là: “Con nhỏ thì không trông, tối ngày phí tiề.n đàn đúm với lũ đầu vàng đầu đỏ”.
Không được đụng vào chiếc gậy yêu thích nữa nên anh tôi rất buồn bực. Anh toàn ra sân ngồi thẫn thờ, đi ra đi vào nhìn sốt cả ruột. Chị dâu kể với tôi là anh xin 10 giờ đêm con ngủ thì cho anh đi chơi vài ván, nhưng tất nhiên là muộn thế thì chẳng ai đồng ý cho đi cả. Vì chuyện đó mà anh đòi ngủ riêng với chị dâu, thế là chị quăng luôn chăn gối xuống đất cho anh nằm.
Bẵng đi một thời gian anh tôi có vẻ ngoan ngoan nên cả nhà cũng nới lỏng chú ý. Tôi biết thừa anh không gây sự với chị dâu nữa vì buổi trưa anh trốn làm đi chơi bi-a. Chính con gái bà chủ quán nhắn cho tôi để mách. Cơ mà sợ nhà cửa lại nhốn nháo nên tôi chưa vạch tội anh trai.
Nào ngờ đâu bao che cho anh thì anh lại tự đem sóng gió về nhà. Nay chị dâu bận việc bên ngoại, đi 2 ngày mới về nên dặn anh tôi ở nhà trông con cẩn thận. Nói là trông chứ anh tôi gần như chẳng phải làm gì ngoài việc chơi với con vì chuyện ăn uống tắm rửa, thay bỉm cho cháu là tôi với ông bà nội làm hết rồi.
Chị dâu rèn con ngủ xuyên đêm từ 9h tối nên cứ giờ ấy là cháu tôi “lên chuồng” nằm một mạch đến sáng. Thấy phòng anh chị yên ắng nên cả nhà tôi tưởng bố con anh ôm nhau ngủ rồi. Nào ngờ lúc 10h đêm bên hàng xóm tự dưng mở karaoke ầm ĩ khiến cháu tôi khóc ré lên.
Nó khóc mãi không nín nên mẹ tôi chạy vào phòng kiểm tra, phát hiện anh tôi đã “mất tích” từ bao giờ rồi! Đoán anh lại trốn đi chơi bi-a nên mẹ bảo tôi gọi báo ngay cho chị dâu. Nhà ngoại chị cách có mấy cây số thôi nên 15 phút sau đã thấy chị có mặt.
Chị dâu chụp mỗi cái ảnh đang bế con trong phòng gửi cho chồng để anh tôi biết điều tự giác về ngay lập tức. Anh vội nhắn lại bảo 11h về ngay, nhưng tới tận 11h25 vẫn chưa thấy mặt đâu. Chị dâu không cáu không chử.i, cũng không giục gì hết, chỉ bình tĩnh mang con ra chỗ chồng chơi. Thấy anh, chị để con lên bàn bi-a rồi quay về. Cháu tôi gắt ngủ đêm khuya, lại ra chỗ lạ ồn ào toàn mùi hôi nên nó khó chịu khóc ầm ĩ. Cả hội bạn của anh tôi đều ngơ ngác, rồi 1 phút sau anh tôi ba chân bốn cẳng bế con về nhà ngay lập tức.
Chị dâu bảo mê bi-a thế thì cưới luôn cái bàn bóng ấy về mà làm vợ. Xong chị để lại con cho anh rồi quay về ngoại tiếp. Chị dặn anh tự cho con bú, tự chăm sóc cho nó từ A-Z, thích thì bế con ra quán bi-a luôn cũng được xong muốn làm gì thì làm.
Anh tôi sợ vàng cả mắt, xin lỗi vợ và năn nỉ chị dâu về với bố con anh. Quả này tôi công nhận chị dâu cao tay thật. Lạnh lùng dứt khoát thế mà hay, còn hiệu quả hơn là mắng mỏ với cấm đoán chồng. Đúng là lạt mềm buộc chặt. Sau lấy chồng tôi phải học hỏi chị dâu nhiều rồi!
Anh tôi bị vợ ly thân vì bắt chước hàng xóm đem con đi xét nghiệm ADN
Tôi chả hiểu sao gia đình đang ấm êm mà anh tôi lại bày trò "nghịch dại" thế không biết!
Người ta bảo đàn ông lấy vợ sinh con tự khắc trưởng thành hơn, nhưng có vẻ câu này không đúng với anh trai tôi cho lắm. 33 tuổ.i anh ấy mới lấy vợ thì cũng bị tính là muộn. Song càng lúc mọi người càng thấy anh tôi thiếu nghiêm túc, U40 rồi còn giành ăn quà vặt với con.
Chị dâu tôi ở nhà mở một quán ăn vặt rất đông khách. Anh tôi ban ngày đi làm công sở, chiều tối về phụ vợ bán hàng. Khách đến quán chủ yếu là học sinh sinh viên. Anh tôi bị chúng nó trêu xong cũng hay trêu lại khách, nhiều lúc còn ngồi "ché.m gió" với bọn trẻ con vui quên trời đất, xong ăn ké đồ của chúng nó khiến chị dâu tức điên. Khách biết lỗ tiề.n với anh chủ quán nhưng cũng không tính toán, thậm chí nhiều đứa học sinh còn đòi anh tôi bán hàng cho mới chịu mua!
Trừ cái tật nhởn nhơ ấy ra thì anh tôi không có vấn đề gì cả. Anh hay đùa dai làm cả nhà bực nhưng bình thường luôn tự giác làm mọi việc phụ gia đình, còn vừa bán hàng vừa địu con hộ vợ nữa. Anh chẳng đi chơi lông bông ở đâu cả, chỉ quanh quẩn ở quán nhà mình và lúc rảnh thì chơi game điện thoại thôi.
Thế nhưng cũng chính vì tật "trẻ trâu" ấy mà anh tôi tự gây ra họa lớn. Hiện tại chị dâu đã bế con về ngoại và bảo cho anh tôi thời gian tự xem xét lại bản thân mình.
Tất cả bắt nguồn từ người bạn hàng xóm tên Huy của anh trai tôi. Hai anh là bạn nối khố chơi với nhau hơn 20 năm rồi. Huy cưới vợ trước anh tôi và đẻ được 2 đứa con trai.
Con nhà anh Huy hay sang chơi cùng với cháu tôi. 3 thằng nhỏ quậy tung cả làng xóm, bé tí teo mà nghịch thôi rồi. Vợ anh Huy cũng thân với chị dâu tôi, ngày nào cũng qua quán ngồi vừa buôn dưa vừa trông con, thi thoảng làm nhân viên không công phụ chị dâu tôi bán lúc đông khách.
Vợ chồng anh Huy đều đẹp trai xinh gái nhưng lạ một nỗi 2 đứa con càng lớn càng không giống ai. Lúc chúng nó sơ sinh thì khó nhận xét, song bây giờ khuôn mặt 2 thằng bé cũng rõ nét hơn nên mọi người đều thấy chúng khác biệt. Anh Huy mũi cao, mắt 2 mí, tóc đen xoăn dày, lông mày rậm, lại còn có má lúm. Vậy mà 2 thằng cu chả đứa nào thừa hưởng được nửa nét trên mặt bố, lại còn da ngăm ngăm mắt một mí nữa cơ.
Mỗi lúc có ai bảo sao trông 2 đứa con chẳng giống bố mẹ, vợ anh Huy toàn sẵng giọng kêu chúng nó còn nhỏ quá, rồi lôi mắt một mí của mình ra để khẳng định con vẫn có nét giống mẹ. Anh Huy cũng bảo vệ vợ con dữ lắm, ai thắc mắc ngoại hình lũ trẻ cũng đều bị anh gạt đi hết.
Thế nhưng mưa dầm thì thấm lâu, năm nay con anh Huy một đứa lên 5 một đứa lên 3, trông chúng ngày càng giống củ tam thất chứ không có tí nào giống bố cả! 2 thằng tóc lơ thơ như lông mèo, răng khấp khểnh trông cũng duyên. Anh Huy bắt đầu thấy sốt ruột hơn và không còn hơi để cãi lại mọi người nữa. Dăm ba người chê con anh không giống bố thì còn có thể đổ tại góc nhìn cá nhân, song cả phố cùng nhận xét 3 bố con khác biệt nhau thì chắc chắn có vấn đề.
Anh Huy tâm sự với anh trai tôi xong tỏ ra buồn lắm. Vậy nhưng về nhà anh vẫn cười nói bình thường với vợ con, không để lộ ra chút nào nghi ngờ. Rồi anh ấy âm thầm mang tóc 2 đứa con đi xét nghiệm. Kết quả chúng không phải là con của anh Huy thật!
Tin tức nhà anh Huy gây chấn động cả khu phố, lan sang quận khác luôn. Cũng tại bữa nhận kết quả xét nghiệm xong anh Huy cãi nhau với vợ ầm ĩ, ném cả đồ đạc vali ra đường nên thiên hạ mới xúm vào hóng hớt. Tất nhiên sau đó vợ chồng anh Huy l.y hô.n, nhà anh Huy còn đòi bên thông gia bồi thường vì phải nuôi hộ 2 đứa nhỏ không biết là nòi giống của ai nữa.
Sự việc đã trôi qua 2 tháng rồi mà hàng xóm xung quanh vẫn bàn tán suốt ngày. Nhà anh Huy giàu như thế, bản thân anh ấy cũng đẹp trai vui tính, chẳng có tật xấu gì bên ngoài mà còn bị vợ "cắ.m sừn.g" phản bội. Đã thế cả 2 đứa con đều không chung dòng má.u, bất kỳ ai đặt mình vào vị trí anh Huy chắc cũng đa.u xó.t vô cùng.
Sau khi l.y hô.n vợ xong thì bạn thân của anh tôi trở nên trầm lắng hẳn. Nhà cửa bên đấy không còn rộn rã như xưa nữa, giờ chỉ còn hai ông bà già với anh Huy. Chị dâu tôi cứ chẹp miệng bảo số anh Huy đen. Còn anh trai tôi thì chả biết nghĩ gì mà cũng ít nói hẳn, thi thoảng lén nhìn con anh với ánh mắt phức tạp.
Tự dưng tôi có linh cảm không tốt nên cảnh báo anh mình không được làm gì nông nổi. Chẳng ngờ anh lại bỏ ngoài tai câu nhắc nhở của tôi, tự ý đi làm một việc khiến cả nhà rối tinh rối mù. Đó là anh bí mật đi xét nghiệm quan hệ cha con với thằng cháu tôi!
Thấy tấm gương hôn nhân tan vỡ của bạn mình nên anh tôi cứ thấp thỏm lo lắng. Dù cu cháu tôi giống bố y xì đúc, nhưng chả hiểu anh tôi bị làm sao mà cứ nung nấu suy nghĩ phải đi xét nghiệm ADN cho "chắc cốp". Rồi anh bí mật đi hỏi giá xét nghiệm và tự đi đặt dịch vụ luôn.
Hôm có kết quả xong anh trai vui quá nên đem khoe với vợ, nói từ giờ yên tâm vì thằng cu 100% là con mình. Anh tôi nghĩ đơn giản chuyện đấy là chuyện vui, nhưng vừa khoe ra xong thì chị dâu tôi nổi giận ôm con đi mất! Chị tuyên bố tạm ly thân với anh tôi để anh có thời gian kiểm điểm lại chính mình. Bao giờ biết cư xử chín chắn và bớt hành động nhố nhăng thì chị sẽ quay về chấp nhận lời xin lỗi.
Bố mẹ tôi bực lắm, lôi cổ con trai ra mắng suốt cả nửa ngày. Đang yên đang lành tự dưng đẩy hôn nhân đến bờ vực tan vỡ. Anh đem con đi xét nghiệm huyết thống thì khác gì ám chỉ chị dâu không thủy chung với chồng. Mà lý do lại còn không xuất phát từ chị dâu, tất cả chỉ vì anh tôi ám ảnh với chuyện nhà hàng xóm mới khổ. Gần 40 tuổ.i còn hành xử thiếu suy nghĩ, lỡ có bị vợ bỏ thì bố mẹ tôi cũng không bênh được.
Tôi nhắn tin dò hỏi chị dâu thì gần 1 tuần rồi chị vẫn chưa nguôi giận. Chị nói thất vọng vì chồng và tủi thân với bố mẹ hai bên. Thà anh tôi cứ tâm sự thẳng với vợ chứ đừng lén lút đi kiểm tra con sau lưng như thế, có khi vợ chồng đối thoại thẳng thắn còn dễ tha thứ hơn. Anh tôi không mang nặng đẻ đau nên đâu biết chị dâu tổn thương ra sao khi bị nghi ngờ là chửa với người khác. Trong khi anh trai tôi chính là mối tình đầu duy nhất của chị, cưới xong đi đâu làm gì chị cũng có anh ở bên, làm sao có thời gian mà cặp kè với ai nữa?
Đến tôi là người ngoài cuộc còn thấy anh mình nghi ngờ vô lý. Vừa phí tiề.n đi xét nghiệm, lại còn gây hậu quả khó đỡ nữa. Phen này chẳng biết ông anh khờ dại của tôi có trưởng thành thêm tí nào sau bài học nhớ đời này không?
Phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h chị dâu vẫn giấu 'kín bưng', một hôm đến nhà chị tôi choáng váng khi chứng kiến cảnh kinh hoàng này Tôi luôn thắc mắc tại sao chị dâu lại giấu kín chuyện ngoạ.i tìn.h của anh trai, cho đến hôm tôi chứng kiến sự việc thì mới vỡ lẽ. Chồng và anh trai chồng là hai người mang tính cách trái ngược nhau. Tất nhiên mỗi người sẽ có tính tốt, tật xấu riêng, nhưng đôi khi tôi thầm cảm ơn cuộc đời...