Chồng lớn tuổ.i bỏ bê khiến vợ “sa ngã” bên tình cũ
Đúng lúc em cảm thấy cô đơn thì trong dịp sinh nhật một người bạn em gặp lại mối tình đầu.
Những lời tâm sự chân thành đó lay động trái tim em. (Ảnh minh họa)
Mười một năm trước em tốt nghiệp đại học nhưng chưa tìm được việc làm thì bố mẹ em sau một vụ làm ăn đổ bể rơi vào cảnh chồng chất nợ nần. Giữa lúc ấy thì vị cứu tinh của gia đình em xuất hiện. Đó là chú Nam. Chú đi xuất khẩu lao động ở Nga nhưng hết thời hạn chú không về mà ở lại bên đó kinh doanh hàng may mặc. Chú kết hôn với một phụ nữ cũng đi xuất khẩu lao động. Hai người mở một xưởng may làm ăn phát đạt và sinh được một cô con gái.
Vợ chồng đang yên ấm thì chú ấy phát hiện vợ ngoạ.i tìn.h từ lâu. Chú bí mật đem con đi xét nghiệm mới biết không phải con mình. Quá đa.u đớ.n, chú bèn l.y hô.n và trở về nước lập nghiệp. Nghe bố mẹ kể cho nghe về chú Nam, em thấy thương chú ấy vô cùng và cảm kích về tình đồng đội của chú với bố em. Trong mắt em, chú hiện ra như một doanh nhân thành đạt đáng ngưỡng mộ mặc dầu hình thức của chú rất bình thường.
Không ngờ chỉ hơn một tháng sau, một buổi tối bố mẹ gọi em vào phòng riêng nói chuyện. Nội dung câu chuyện là sau một thời gian đi lại nhà mình, chú Nam thổ lộ với bố là chú ấy có tình cảm với con và muốn tiến tới hôn nhân. Bố mẹ không biết trả lời sao, việc này để tùy con quyết định.
Em ngồi ngây ra vì quá bất ngờ. Sau một đêm suy nghĩ, em quyết định nhận lời mặc dầu chú gần gấp đôi tuổ.i em. Một phần cũng vì lúc ấy em đang chán đời do tan vỡ mối tình đầu. Bố mẹ người yêu biết nhà em sắp v.ỡ n.ợ nên kiên quyết bắt anh phải cắt đứt với em.
Được tin em đã nhận lời, chú Nam mừng quá đem ngay đến tặng em một bó hoa rất đẹp và từ đó em chuyển sang gọi chú là “anh” trong sự đồng tình của cha mẹ. Mấy tháng sau em lên xe hoa thì cũng nhận ra mình đã có thai được 8 tuần. Chồng em mừng vui khôn tả vì gần 50 tuổ.i mới sắp có con đầu lòng. Anh không cho em mó tay vào việc gì nặng nhọc mà chỉ yêu cầu em giữ gìn sức khỏe để dưỡng thai.
close
Từ khi có con trai anh đi thì thôi về đến nhà là chỉ say sưa chơi với con. Những câu chuyện giữa hai vợ chồng cũng chỉ xoay quanh hôm nay con ăn thế nào, con chơi ra sao. Hình như anh quan tâm đến việc ăn uống của vợ cũng chỉ vì muốn có sữa tốt cho con bú. Đến khi con được 3 tuổ.i, em cho con ngủ riêng thì anh lại ôm gối sang phòng con ngủ để mặc em nằm vò võ một mình.
Đúng lúc em cảm thấy cô đơn thì trong dịp sinh nhật một người bạn em gặp lại mối tình đầu. Sau phút bồi hồi chúng em trao đổi số điện thoại và từ đó thường xuyên nhắn tin. Anh khen em bây giờ xinh hơn hồi con gái rất nhiều. Anh kể từ ngày lấy vợ do cha mẹ sắp đặt không có tình yêu nên chưa bao giờ quên em.
Những lời tâm sự chân thành đó lay động trái tim em. Và đến một hôm anh có đôi vé mời đi xem phim đúng vào ngày chồng em đi Huế thì em không thể khước từ. Trong bóng tối của rạp chiếu phim hai bàn tay tìm thấy nhau và khi anh rủ đi “nhà nghỉ” dù chỉ một lần nữa trong đời thì em chế.t lặng. Không ngờ sau đó chúng em còn nhiều cuộc hẹn nữa…
Video đang HOT
Tôi ngồi lặng người sau khi nghe câu chuyện.
- Tiếc là chị tìm đến tôi hơi muộn, khi đã dấn sâu vào mối quan hệ với người tình cũ. Tôi không tin những lời anh ta nói vì đàn ông đi tán gái anh nào chẳng nói mình bất hạnh. Trong khi chị đang có một gia đình yên ấm. Một người vợ trẻ hơn chồng khá nhiều và hấp dẫn như chị lẽ nào chồng có thể thờ ơ mãi được. Vậy tại sao chị phải l.y hô.n?
Chị bỗng nhận ra sự phiêu lưu mạo hiểm của mình và vô cùng ân hận. Ít lâu sau tôi gặp vợ chồng chị tay trong tay đang đi mua sắm ở một trung tâm thương mại. Thế là tôi biết được hôn nhân của chị đã vượt qua sóng gió và hai vợ chồng đã hạnh phúc bên nhau.
Thấy cảnh này trong phòng ngủ, vợ tôi tức giận bỏ về nhà ngoại
Tôi chạy xe sang nhà ngoại nhưng vợ tôi nhất định không chịu về. Bố mẹ vợ thì lại đứng về phía con gái. Vợ tôi đang mang bầu tháng thứ 8. Hình như phụ nữ mang thai nóng hơn người thường.
Lúc nào cô ấy cũng kêu người bức bối, khó chịu. Thương vợ, tôi quyết định lắp một cái điều hòa trong phòng riêng của hai vợ chồng.
Ở điều kiện hoàn cảnh gia đình tôi, để lắp điều hòa cũng là việc cần cân nhắc. Hai vợ chồng tôi đều làm công nhân, nếu không tăng ca thì lương không được bao nhiêu. Mẹ tôi chưa già nhưng sức khỏe yếu, hầu như chỉ ở nhà làm những việc vặt và lo nội trợ.
Hàng tháng, lương hai vợ chồng chỉ đủ chi tiêu, còn dư bao nhiêu để dành cho kỳ sinh nở và nuôi con nhỏ sắp tới. Lúc đầu, khi tôi nói lắp điều hòa, vợ bảo không cần, sợ tốn tiề.n điện.
Nhưng tôi bảo vợ: "Chỉ cần mình dùng tiết kiệm, chắc cũng chẳng hết bao nhiêu". Vợ nghe tôi nói xuôi tai nên đồng ý.
Mang tiếng là có điều hòa, nhưng phải hôm nào thật nóng bức, vợ tôi mới dám bật. Những ngày trời nắng nóng, cô ấy bảo mẹ chồng vào phòng ngủ cùng nhưng mẹ tôi không vào.
Bà bảo, cả đời trải qua bao mùa nắng nóng có sao đâu. Vả lại, bà không quen nằm điều hòa, vào nghe mùi cứ như đi xe, cảm thấy mệt hơn.
Nhìn phòng ngủ của mình đã bị chiếm dụng, vợ tôi tức giận bỏ đi (Ảnh minh họa: Getty).
Nói là tiết kiệm, nhưng tháng vừa rồi, nhìn hóa đơn tiề.n điện gấp đôi tháng trước, vợ tôi cũng xó.t x.a. Cô ấy đùa tôi: "Cái giá của sự sung sướng đúng là không hề rẻ".
Tôi động viên vợ: "Để anh chịu khó tăng ca, coi như kiế.m tiề.n cho mẹ con cu Sóc nằm điều hòa nhé". Vợ nghe xong nước mắt rưng rưng.
Tôi có một chị gái đã lập gia đình. Chị làm công nhân, lấy chồng ngoại tỉnh, chưa có nhà nên đang ở trọ. Trước tôi chưa lấy vợ, anh chị ở cùng nhà. Từ khi tôi chuẩn bị cưới, gia đình chị mới chuyển ra ngoài thuê trọ.
Dạo này, hai đứa con chị nghỉ hè nên mỗi sáng đi làm, chị gái tôi đều chở con đến nhà tôi nhờ mẹ trông. Các cháu ăn uống cả ngày ở nhà tôi, chiều chị mới đón về. Thậm chí nhiều hôm, anh chị đi làm ca về muộn, để hai đứa ngủ luôn ở đó.
Hai đứa nhỏ tối nào cũng kêu nóng, đòi vào phòng cậu mợ ngủ điều hòa. Vợ tôi sợ ngủ chung cháu lăn ngang lăn dọc sẽ đạp vào bụng bầu nên phải trải chiếu xuống nền nhà, hai vợ chồng nằm ngủ, nhường giường cho hai cháu.
Chuyện ngủ là một chuyện, còn chuyện ăn uống cũng là vấn đề. Hôm qua, vợ tôi hỏi mẹ: "Chị gửi hai cháu ở đây, thế có gửi tiề.n ăn không mẹ?".
Mẹ tôi nghe con dâu hỏi thì lấy làm kinh ngạc. Tôi hiểu tâm trạng của mẹ lúc đó. Với mẹ hay với tôi, lo cho cháu ăn uống là điều tất nhiên, không tính toán. Nhưng vợ tôi lại nghĩ khác.
Cô ấy cho rằng, anh chị cũng đi làm, có tiề.n. Nuôi con là trách nhiệm của anh chị, không phải trách nhiệm của cô ấy.
Nhưng từ khi bọn trẻ nghỉ hè, chúng gần như ở luôn bên nhà chúng tôi, đương nhiên việc ăn uống hàng ngày vợ tôi phải lo cả. Cô ấy thấy anh chị như vậy là không biết điều.
Tôi đã vài lần nhắc nhở vợ, con chị cũng là cháu mình. Anh em trong nhà khi cần thì hỗ trợ, giúp đỡ nhau, có đi đâu mà thiệt.
Nhưng dù nói thế nào, vợ tôi cũng thấy ấm ức, không thoải mái. Thái độ của con dâu như vậy khiến mẹ tôi không hài lòng. Mẹ tôi bảo vợ tôi ghê gớm, ki bo, với con cháu trong nhà cũng tính toán từng bữa ăn, giấc ngủ.
Hôm chủ nhật vừa rồi, hai vợ chồng tôi đều đăng ký làm thêm. Vợ làm ca sáng, tôi làm ca chiều. Tôi vừa vào ca, mẹ gọi điện nói vợ tôi ôm đồ bỏ về nhà ông bà ngoại.
Tôi hỏi mẹ có chuyện gì mà lại như thế? Mẹ tôi kể: "Thì cũng có gì đâu! Hôm nay chủ nhật, anh chị con được nghỉ làm. Từ sáng sớm, cả nhà nó đã kéo nhau sang đây.
Ăn uống xong, cả vợ chồng, con cái kéo vào phòng con bật điều hòa nằm ngủ. Tầm hơn 2h vợ con về, trời nắng như đổ lửa, mẹ thấy nó có vẻ mệt.
Nó chào mẹ xong thì đi thẳng vào phòng. Mẹ cũng đi theo, định bảo nó là nay anh chị sang, đang ngủ trong phòng.
Mẹ chưa kịp nói, nó đã mở cửa. Nhìn cảnh trong phòng ngủ, anh chị và cháu nằm trên giường, chăn gối, đồ đạc vứt ngổn ngang dưới nền nhà, vợ con không nói gì, liền xếp quần áo bảo với mẹ sẽ về ngoại ở ít hôm.
Mẹ biết nó không hài lòng cảnh vừa nhìn thấy nhưng không khuyên nó được".
Tôi nghe xong, vừa thương vợ, vừa giận chị, liền xin nghỉ làm chạy ngay về nhà. Tôi và chị gái cãi nhau một trận.
Chị ấy cho rằng, tôi có vợ chỉ biết bênh vợ, không coi chị em ra gì. Rằng cậu mợ mà cháu đến chơi, ăn bữa cơm còn muốn phải đưa tiề.n này nọ. Hỏi xem có nhà ai đối xử với cháu như thế không?
Tôi chạy xe sang nhà bố mẹ vợ, vợ tôi nhất định không về. Cô ấy nói không chịu nổi thói vô lý của chị gái chồng, cũng không muốn lo lắng chuyện bao đồng nữa.
Cô ấy bảo sẽ ở cữ luôn nhà ngoại, nhường phòng bên nhà cho nhà chị gái về ở luôn cho thoải mái. Tôi nhờ bố mẹ vợ khuyên nhưng họ lại đứng về phía con gái. Họ cho rằng, con gái mình ở nhà chồng bị ăn hiế.p, phải chịu ấm ức, đồng ý cho con gái về nhà.
Cuối cùng, chẳng chuyện gì ra chuyện gì, mà anh chị em trong nhà và thông gia hai bên không nhìn nổi mặt nhau.
Là do chị gái tôi quá đáng, vợ tôi khó tính hay chấp nhặt, hay do lỗi tại cái điều hòa?
Anh hàng xóm cầu hôn, tôi đang phân vân thì mẹ đã giận dữ phản đối Khi anh hàng xóm ngỏ lời yêu, tôi dù bất ngờ nhưng vẫn rất vui vẻ. Sống trong cô đơn quá lâu, tôi cũng muốn kiếm tìm một bờ vai cho cuộc đời mình. Tôi năm nay 34 tuổ.i, đã từng đổ vỡ hôn nhân một lần và đang nuôi hai con nhỏ. Chồng cũ của tôi không còn liên lạc, chu cấp...