- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -

Chồng dần không còn quan trọng

On 02/04/2020 @ 9:30 AM In Góc tâm tình

Năm thứ 10 của cuộc sống lứa đôi nhưng có lẽ cuộc hôn nhân này đã kết thúc từ năm thứ 6 phải không anh?

Khoảng cách ngày càng lớn, sự im lặng ngày càng dài, giờ có lẽ chúng ta giống như hai người chung nhà hơn là một gia đình. Ngoại trừ các con, em và anh chẳng còn chung nhau điều gì.

Yêu khi còn là sinh viên, rồi phần lớn thời gian xa, lấy nhau khi còn trẻ, có lẽ chúng ta đã không thực sự chín chắn để nhìn nhận người còn lại có thực sự là bạn đời của mình hay không. Chỉ đêm trước ngày cưới em mới hoang mang vì mình đã bước chân vào cuộc sống gia đình khi bản thân ít sẵn sàng nhất. Em không trách ai vì đó là quyết định của bản thân dù có chịu sự ảnh hưởng và sức ép của gia đình.

Chồng dần không còn quan trọng - Hình 1

Những năm đầu khi chỉ có 2 đứa, sống xa gia đình, dù có buồn vui giận hờn nhưng cơ bản bình yên. Có lẽ sự khác biệt lớn nhất rằng em là đứa nhạy cảm còn anh lại vô tư đến vô tâm. Từ nhỏ chẳng có ai chia sẻ, chỉ biết thu mình tìm một chỗ kín đáo khóc cho qua những khi buồn vui, lấy nhau rồi em cũng chỉ biết im lặng mỗi khi "cơm chẳng lành canh chẳng ngọt".

Khi đã bình tâm, lần nào em cũng nói chuyện, tâm sự hết với anh, mong cả hai hiểu nhau hơn, còn anh chẳng mấy bận tâm. Bất kể ai đúng ai sai, anh cũng chẳng bao giờ mở lời trước, cứ kệ em tự vui tự buồn, tự giận dỗi, tự làm lành. Những khoảng lặng để tự cân bằng cứ ngày càng dài ra.

Đôi khi em tự hỏi có cần anh cho cuộc sống của mình? Sự cảm thông, chia sẻ hầu như không có. Em không kiếm nhiều tiền bằng anh, cũng có thể tự lo tốt cho cuộc sống của mình và các con. Em chưa bao giờ quan niệm anh phải kiếm tiền để nuôi vợ con, chỉ đơn giản nghĩ cả hai cùng làm, cùng xây dựng gia đình. Anh cũng tham gia việc nấu cơm, chăm con, nhưng nhiều lúc em thấy mình như một người đàn ông khi việc lớn việc nhỏ đều đến tay. Có người bảo tại em cái gì cũng tranh làm nên anh làm gì còn đất diễn, em để đó thì vòi nước hỏng cả tháng vẫn vậy, ống nước rò mấy tuần cũng vẫn đó, nhắc thì anh bảo: "Có tiền thuê thợ là xong chứ có cái gì", cuối cùng cũng đến tay em.

Nhiều khi em nghĩ cũng thấy xót xa. Ở tuổi này, có nhà, xe, hai con đủ nếp đủ tẻ ngoan ngoãn, tưởng như chẳng thiếu điều gì để không thể hạnh phúc. Vậy mà có những khi em thấy ngột ngạt, bức bối vô cùng, nghĩ về quãng thời gian vài chục năm phía trước phải sống với một người mà không còn sự chia sẻ, đồng cảm, yêu thương, thấy cuộc đời thật là vô nghĩa.

Lúc không có tiền, có khi lại vui vẻ. Có được công việc tốt, kiếm được tiền, lại sinh ra "tiền anh tiền tôi". Mỗi người một tài khoản, em biết anh là người tiết kiệm nên không nghĩ cần phải quản lý. Em luôn nói rằng hãy minh bạch và chia sẻ với nhau, bởi bằng một cách nào đó em sẽ luôn biết.

Vậy mà hết lần này tới lần khác anh giấu em. Rồi những công to việc lớn anh cũng chẳng đếm xỉa đến suy nghĩ của em, nói thì anh bảo: "Anh thích thì anh làm", "Tính anh thế". Bản thân vốn là người đơn giản, chưa bao giờ đặt nặng đồng tiền, vậy mà có lúc em tự cười xót xa vì mình làm ra ít tiền quá so với anh để giờ có cảm giác bị coi thường như vậy.

Có những khoảng thời gian em chìm trong sự chán nản, cáu gắt, bực bội vì những mâu thuẫn cứ dồn nén lại; chán ăn, mất ngủ, chán mọi thứ. Rồi tới một ngày có lẽ đã quá mệt mỏi về thể xác, tinh thần, em chợt nhận ra tại sao lại để anh ảnh hưởng đến mình nhiều đến như vậy? Em chọn cách buông tay, tập dần không quan tâm nữa.

Em tìm niềm vui từ những việc khác, công việc, chăm con, học đàn, nấu ăn... Anh dần trở nên chẳng còn quan trọng trong cuộc sống của em nữa. Những giao tiếp chỉ còn dừng lại ở hỏi đáp, chủ yếu liên quan đến con, nếu không là sự im lặng đến cả vài tháng, nửa năm.

Nhiều lần nghĩ về việc ly hôn mà em chẳng thể làm được. Chúng ta không còn yêu nhưng anh vẫn là người bố tốt nhất và con rất quấn anh, em lại không xa con được. Có lần nói chuyện, em cũng thẳng thắn rằng anh hãy cứ tìm kiếm một người khác phù hợp, sẽ có người biết trân trọng anh, khiến cho anh hạnh phúc hơn. Anh nói chẳng nghĩ tới việc đó. Vậy là chúng ta đều chọn ở lại trong mối quan hệ chỉ còn cái vỏ bọc này, ít nhất vẫn dành sự tôn trọng cho nhau, cố gắng không làm tổn thương nhau thêm, cùng cố gắng làm những điều tốt đẹp nhất cho con.

Ngân


Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com

URL to article: https://vietgiaitri.com/chong-dan-khong-con-quan-trong-20200402i4811373/

Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.