Chồng choáng váng với những kiêng kỵ vợ bắt thực hiện trong tháng 7 âm lịch
Vẫn biết “ có thờ có thiêng, có kiêng có lành”, thế nhưng, trước những kiêng cữ vô lý, oái oăm của vợ trong tháng 7 âm lịch khiến tôi khó lòng mà chấp nhận.
Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay cũng gần 7 năm, có 2 cô con gái. Cả hai đều làm trong nhà nước, thu nhập ở mức trung bình khá. Cuộc sống nói chung chỉ đáp ứng những nhu cầu cơ bản, không dư dả nhiều.
Từ lúc kết hôn đến giờ, tôi khá hài lòng về vợ vì cô ấy biết chăm lo cho gia đình. Chỉ có điều, áp lực t.iền bạc cũng khiến chúng tôi đôi khi hay xảy ra xích mích. Vợ hay phàn nàn chuyện không có nhiều t.iền để mua sắm thêm trong gia đình.
Biết hoàn cảnh nhà mình, tôi cũng cố gắng làm thêm ở ngoài để gia tăng thu nhập. Lúc thì tranh thủ làm môi giới bất động sản, khi thì làm tiếp thị, bán sản phẩm chỗ người quen để được nhận chiết khấu. Thế nhưng tất cả đều không khả quan lắm.
Chồng choáng váng khi bị vợ bắt kiêng cữ trong tháng 7 âm lịch. Ảnh minh họa
Thậm chí tôi đã từng đi vay t.iền để góp vốn làm ăn với bạn nhưng cuối cùng cũng bị thua lỗ, t.iền chả thấy đâu, chỉ thấy thêm khoản nợ. Vì chuyện này, tôi bị vợ nói suốt mấy tháng trời vì không biết tính toán làm ăn, mang nợ về nhà.
Dĩ nhiên, bị vợ nói, tôi cũng chẳng hề dễ chịu gì. Nhưng tôi cũng lấy đó làm động lực để tiếp tục cố gắng, phấn đấu cho các con có cuộc sống tốt hơn.
Nửa năm trở lại đây, vợ tôi có tham gia kinh doanh các sản phẩm chăm sóc sức khỏe, sắc đẹp dành cho chị em phụ nữ. Tôi hỏi thì vợ nói, công việc này đang rất “hot” nên phải tranh thủ làm ngay.
Video đang HOT
Thời gian đầu, được bạn bè, người thân, người quen mua ủng hộ, vợ tôi mừng lắm. Cô ấy đã nghĩ đến chuyện nghỉ việc để tập trung kinh doanh nhưng bị tôi can ngăn. Tôi nói chờ thêm một thời gian nữa xem thế nào, nếu thực sự hợp kinh doanh và đi được đường dài với công việc này, lúc ấy, tôi hoàn toàn ủng hộ mọi quyết định của vợ.
Dạo gần đây, thấy việc buôn bán có vẻ chững lại, vợ tôi có xu hướng đi lễ lạt đình, đền, chùa nhiều hơn. Không chỉ ở Hà Nội, cô ấy còn tìm đến những nơi được cho là linh thiêng trong việc xin lộc kinh doanh.
Cũng từ đó, câu chuyện trong gia đình tôi luôn xoay quanh các vấn đề tâm linh, cúng bái, làm sao để có nhiều “lộc lá” và nhanh giàu. Đương nhiên, tôi cũng muốn công việc tay trái của vợ thuận lợi nhưng dần dần, tôi thấy vợ hơi sa đà vào việc này, đến mức có thiên hướng mê tín dị đoan.
Đỉnh điểm, từ khi sang tháng 7 âm lịch hay nhiều người còn gọi là tháng “cô hồn”, vợ tôi còn đưa ra một loạt những điều kiêng kỵ không được làm khiến tôi nghe xong cũng bị sốc vì nó quá phi lý. Nào là yêu cầu cả nhà không được đi ra ngoài vào buổi tối. Nhất quyết phải về nhà trước 7 giờ tối và ở yên trong nhà không đi đâu nữa.
Không những thế, dù biết cơ quan tôi có kế hoạch đi du lịch vào giữa tháng này nhưng vợ khăng khăng bắt tôi phải báo hủy không đi nữa vì phải kiêng không được đi xa, dễ gặp t.ai n.ạn, rủi ro.
Chưa hết, khi mới kinh doanh, vợ nói tôi kiêng gần gũi vợ chồng vào ngày mùng 1 âm lịch và 15 hàng tháng. Nhưng trong tháng 7 âm này, cô ấy bắt tôi phải kiêng cả tháng với lý do nếu hai vợ chồng gần gũi sẽ gây suy yếu cơ thể, rồi vợ chồng dễ xung khắc khiến gia đình lục đục (?!).
Khi tôi cho rằng những điều vợ nói là mê tín, nhảm nhí, lập tức cô ấy giận dữ ra mặt. Cô ấy nói tôi không có hiểu biết về tín ngưỡng, phong tục tập quán, khi được vợ “khai sáng” lại còn cứng đầu không chịu nghe theo.
Thậm chí, vợ còn nói vì tôi không “tín” nên bao nhiêu năm nay vẫn chỉ là nhân viên “quèn” không được thăng tiến rồi kinh doanh đâu thất bại ở đấy, không kiếm được nhiều t.iền đem về cho vợ con.
Khi bị vợ động chạm đến công việc, đến lòng tự trọng, tôi cũng không giữ được bình tĩnh. Vậy là hai vợ chồng tôi đã cãi nhau một trận nảy lửa khiến mọi chuyện trở nên phức tạp. Đến hôm nay, sau 2 hôm chiến tranh lạnh, chúng tôi vẫn chưa thể ngồi lại với nhau. Nó khiến không khí trong gia đình đang rất ngột ngạt.
Vẫn biết “có thờ có thiêng, có kiêng có lành”, thế nhưng, trước những kiêng cữ vô lý, oái oăm của vợ cùng những lời lẽ c.oi t.hường mà vợ nói ra khiến tôi khó lòng chấp nhận.
Bao nhiêu năm qua, gia đình vẫn yên ấm, giờ vợ mới kiếm được thêm chút t.iền lại trở thành con người như vậy cũng khiến tôi đau đầu suy nghĩ. Tôi phải nói thế nào để cho vợ hiểu vấn đề đây?
Vợ đồng ý về quê ăn Tết với điều kiện oái oăm, kỳ nghỉ của gia đình đảo lộn
Vợ tôi đưa ra điều kiện khó tin liên quan đến chuyện về quê. Nếu không được đáp ứng, cô ấy và con sẽ ở lại thành phố.
Vợ chồng tôi đã cưới nhau được 2 năm. Từ khi còn yêu đương, tôi biết bà xã có tính tiểu thư, không muốn làm việc nhà. Tuy vậy lúc đó, tình cảm lấn át lý trí nên tôi không suy nghĩ nhiều. Thậm chí, tôi còn kỳ vọng theo thời gian, khi có con và đối diện với cuộc sống, vợ tôi sẽ học cách làm việc nhà và chăm chút cho tổ ấm nhiều hơn.
Dường như đó chỉ là những suy nghĩ cá nhân. Thực tế, mọi chuyện không như tôi nghĩ. Sau khi sống chung nửa năm, mẹ tôi làm trọn việc nhà, vợ gần như không phải động tay vào việc gì. Mẹ tôi động viên, con dâu còn trẻ, mẹ làm thêm một chút, mọi việc cũng xong, không muốn hai vợ chồng vất vả.
Vợ đưa ra điều kiện oái oăm, tôi phải chấp nhận mà không có lựa chọn nào khác (Ảnh minh họa: IT).
Một thời gian sau, vợ tôi đòi ở riêng. Bố mẹ hai bên chu cấp t.iền nên chúng tôi mua một căn hộ chung cư cao cấp ở nội đô. Vốn dĩ từ khi chưa cưới, hai đứa không làm việc nhà nên vợ chồng tôi khá vất vả trong việc xoay sở với chuyện ăn uống, dọn dẹp. Từ lúc có con, tôi quyết định thuê giúp việc.
Nhờ có giúp việc trong nhà, vợ tôi toàn tâm toàn ý cho việc chăm con. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do cô giúp việc quán xuyến. Mỗi tháng, tôi trả lương 10 triệu đồng, vì cô phải làm nhiều việc hơn các gia đình khác. May mắn là cô giúp việc không có gia đình nên rất gắn bó với vợ chồng tôi.
Vợ tôi cậy có giúp việc nên không học cách nấu nướng các món ăn, giặt giũ, dọn dẹp. Mỗi khi cô giúp việc về quê gấp, cả nhà phải gọi đồ ăn bên ngoài, đồ đạc lộn xộn, bừa bãi... Có những khi đi làm về, tôi cảm thấy ngao ngán.
Tết này là năm đầu tiên vợ chồng tôi có con nên kế hoạch về quê ăn Tết được lên từ trước khi nghỉ nhiều tuần. Vợ chồng tôi đồng ý về quê chồng ăn Tết nhưng điều kiện đi kèm là phải đưa cô giúp việc đi cùng. Bởi vợ tôi cho rằng, người giúp việc làm chu đáo hơn mẹ chồng và có thể hỗ trợ nhiều việc khác.
Tôi tỏ ra ái ngại vì nếu cô giúp việc đi theo về quê ăn Tết, chi phí sẽ tăng lên đáng kể. Mỗi ngày Tết sẽ phải trả lương gấp đôi, thậm chí gấp 3, chưa kể các phiền phức đi kèm. Tôi phân bua về lý do khó thực hiện. Vợ cho rằng, chồng tiếc t.iền nên mới suy nghĩ như vậy.
TÀI TRỢ
Vợ tôi tuyên bố nếu không có cô giúp việc về nhà nội hỗ trợ dịp Tết, hai mẹ con sẽ ở lại thành phố. Thực tình, nếu hai vợ chồng còn son rỗi, tôi không ngại chuyện vợ chồng ăn Tết mỗi người một nơi. Tuy nhiên, năm nay là năm đầu tiên vợ chồng tôi có con nên họ hàng rất mong muốn gặp cháu bé.
Trong hoàn cảnh đó, tôi không thể để cảnh ăn Tết mỗi người một nơi. Sau khi trao đổi, cô giúp việc đòng ý về quê tôi ăn Tết với mức lương gấp 3 ngày thường. Dẫu biết chi phí tốn kém hơn dự kiến nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác.
Bố mẹ đẻ biết chuyện tỏ ra không hài lòng nhưng cũng đành chấp nhận. Tôi hiểu việc có thêm một người khác ăn ở chung mấy ngày sẽ làm cho mọi thứ đảo lộn.
Đến nay, vợ chồng tôi và cô giúp việc đã về nhà nội được hai ngày. Nhà thêm một miệng ăn không tốn kém nhưng mọi người phải cân nhắc nhau để chiều lòng giúp việc. Chưa kể chuyện đi đứng, sinh hoạt trong nhà cũng phải nhìn nhau do có người ngoài đến ở cùng.
Anh chị tôi chê em dâu lười biếng, bố mẹ không nói ra nhưng vẻ mặt không mấy vui vẻ. Có lẽ, người hài lòng nhất là vợ tôi vì không phải động tay vào bất cứ việc gì. Một tuần về quê ăn Tết của tôi cảm giác như 7 tháng, tôi đang mong từng ngày trôi qua nhanh để trở về thành phố.
Tôi bị dè bỉu vì mặc váy trắng đến dự đám cưới người yêu cũ Chỉ vì mặc váy trắng đến dự đám cưới người yêu cũ mà tôi trở thành đề tài bàn tán của cả phân xưởng. Đúng là quá oái oăm. Tôi và Diễn vừa là đồng nghiệp vừa là người yêu cũ của nhau. Chúng tôi bên cạnh nhau 3 năm và đã từng có khoảng thời gian chung sống như vợ chồng. Nhưng...