- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
“Chồng à! Hay là mình dừng lại nhé”
On 12/04/2018 @ 10:42 PM In Góc tâm tình
"Chồng à, Hay là mình dừng lại nhé? Em mệt mỏi lắm rồi. Anh mà cứ thế này, em không chịu nổi nữa đâu."
Đó là những gì vợ gửi cho tôi trong lần đi công tác thứ n trong năm của mình. Nói là thứ n là bởi vì đến chính tôi cũng không nhớ được mình đã bay tổng cộng bao nhiêu chuyến trong năm nay nữa.
Tôi đã thực sự vô cùng hoảng hốt, khi mà hai vợ chồng vừa mới có một thiên thần nhỏ gần ba tháng tuổi, khi mà tôi nghiễm tưởng cuộc sống gia đình đang trong lúc mặn nồng nhất, thì đột nhiên, vợ tôi... ừ... trong lúc nóng giận, tôi đã dùng từ "dở chứng".
(Ảnh minh họa)
"Em sợ lắm chồng ạ. Em không thể cứ một mình chống đỡ với cuộc sống mãi như thế này được. Em cưới chồng để tìm được một chỗ dựa mỗi khi yếu đuối. Nhưng giờ đến cả lúc yếu đuối nhất em vẫn phải tự đứng một mình. Em đã cố gắng, cố gắng lắm rồi, nhưng không thể cố thêm được nữa. Sức người có hạn thôi anh."
Tôi đã quát lên thực sự khi đọc đến những dòng tin nhắn đó. Nếu không vì hai mẹ con, tôi đã đâu nỗ lực nhiều đến vậy, để mà phải đi công tác suốt, đặng mong cả gia đình có cuộc sống khấm khá hơn. Nếu không quan tâm, tôi nào đã phải vất vả để cho vợ con tôi có một cuộc sống đủ đầy đến vậy. Tôi đã thật ngây ngô khi hỏi câu: "Thì anh vẫn ở đây mà, anh có đi đâu đâu?"
"Nhưng em không thấy!" - Vợ tôi nói
"Anh ở đấy mà như không ở đấy.
Mọi lời em nói anh đều để ngoài tai, coi như em buồn vu vơ nên không cần hiểu.
Em cần anh ở bên cạnh em thực sự, chứ không chỉ là có lệ trên danh nghĩa vật lý.
Có những đêm, em tỉnh dậy, thấy anh đang ngủ say bên cạnh, rồi thấy con đang chực trở mình, em đã sợ hãi đến thế nào, anh biết không?
Nhưng hình như anh chỉ coi đó là câu chuyện đùa em kể trong bữa sáng.
Cuộc sống của em đột nhiên xuất hiện thêm một đứa bé xíu, mong manh mà đến chính em cũng loay hoay không biết phải chăm nó thế nào.
Rồi xuất hiện thêm anh để em lo lắng. Ừ thì là trách nhiệm em tự chọn gánh trên vai. Nhưng sao đến anh cũng mặc nhiên coi đó là nghĩa vụ em phải mang trong mình, chẳng hề mảy may suy nghĩ. Ngày yêu em, anh thừa hiểu em như thế nào mà. Em nào có thể dễ dàng thay đổi đến như vậy?"
Bất giác, tôi chợt giật mình, vì hình như, tôi đang vô tâm thật.
Tôi yêu em vì em là cô gái cá tính, bất tuân và luôn sống cho lý tưởng của mình.
Em yêu tôi, chấp nhận hi sinh một phần ước mơ của mình để được ở bên tôi. Tôi đã hứa từ những ngày đầu rằng sẽ bằng mọi cách bù đắp cho em những thiệt thòi đó.
Vậy mà giờ, tôi lại nghiễm nhiên mặc định rằng em thuộc về gia đình, về con cái, về những nghĩa vụ truyền thống của phụ nữ Á Đông. Trong khi, nếu không ở bên tôi, có lẽ giờ này, em đã là một cánh chim tự do bên trời Âu đầy mơ ước.
"Vợ à. Anh xin lỗi. Đợi anh về đã nhé."
Chỉ kịp nhắn như vậy rồi gọi taxi ra thẳng sân bay. Lời thề nguyện trong ngày cưới dội về nguyên vẹn. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ không làm tổn thương em thêm một lần nào nữa.
Theo GĐVN
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/chong-a-hay-la-minh-dung-lai-nhe-20180412i3153526/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.