Cho gã trai lạ ngủ nhờ vì mưa gió, đến nửa đêm tôi choàng mở mắt thì sững người, miệng chỉ kịp ú ớ khi thấy anh làm điều này
Mới 3 tháng quen nhau cô phát hiện anh đã có vợ ở quê và chỉ vì cô ấy không sinh được con trai nên cô mới là người thế chỗ.
Cô đau đớn chia tay anh ngay lập tức dù anh có cố gắng van xin.
Mai mở một hàng trà đá nhỏ bên đường. 2 năm qua quán trà đá của Mai đã trở thành nơi lui tới thường xuyên của dân văn phòng và công nhân xây dựng. Không hút khách sao được khi quán nước giá phải chăng lại có cô chủ quán xinh đẹp. Nhiều lần Mai nhận được những lời tán tỉnh: chân thành cũng có lỗ mãng cũng nhiều nhưng cô đều khéo léo từ chối.
Hơn ai hết cô biết rõ, dân xây dựng ngày nay mai đó, nay đi công trình này mai đi đến chỗ khác lấy nhau về cũng khó mà có cuộc sống ổn định. Còn mấy anh văn phòng tán tỉnh cô chẳng qua cũng chỉ muốn chơi qua đường chứ chẳng anh nào lại chịu lấy một cô gái quê thất học bán trà đá lề đường về làm vợ cả. Và có lẽ nỗi đau về mối tình cũ cô vẫn chưa thể nào quên nên chẳng muốn tiến tới với ai.
Anh ấy là chủ một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Cũng là dân quê lên thành phố nên anh hiểu được những điều vất vả của Mai. Bên cạnh anh cô cảm nhận được sự chân thành và đồng cảm.Cô cũng đã có ý định tiến tới hôn nhân. Ai ngờ… mới 3 tháng quen nhau cô phát hiện anh đã có vợ ở quê và chỉ vì cô ấy không sinh được con trai nên cô mới là người thế chỗ. Cô đau đớn chia tay anh ngay lập tức dù anh có cố gắng van xin.
Video đang HOT
2 tuần trước đoạn đường Mai bán trà đá bất ngờ xuất hiện 1 thanh niên có lẽ thần kinh có vấn đề. Anh ta ăn mặc rách rưới, cứ lượn đi lượn lại. Lúc đầu người dân còn nghĩ anh ta rình mò ăn trộm nên đã túm cổ đánh cho 1 trận, sau mới biết là thần kinh anh ta có vấn đề nên cứ thích đứng ở cổng sắt nhìn vào bên trong nhà.
Hôm ấy anh ta bị đánh đau lắm. Mà cái người đàn ông kia đánh xong anh ta biết đánh nhầm mà lại chẳng thèm quan tâm tới người khác 1 tí, ông ta cứ mặc kệ để anh nằm dưới đất đầu chảy đầy máu. Mai thấy thương quá vội lấy ca nước chè ra rửa mặt rồi đỡ anh ta dậy. Cô mua bông băng băng cho anh ấy sau đó thì anh lết đứng dậy và bỏ đi.
Những con người bất hạnh như thế trên đời nàycòn nhiều lắm, hàng ngày đoạn đường này trẻ con lang thang, người già ăn xin cũng vô số. Chắc anh tâm thần kia sau lần bị đánh ấy sẽ chẳng còn dám đi tới đây nữa. Nhưng không ngờ hôm vừa rồi anh ta lại quay trở lại, song thấy mặt người đánh mình bữa trước anh ta sợ quá bỏ chạy luôn.
Hôm ấy thấy người mệt, trời lại có dấu hiệu mưa to nên Mai dọn hàng về phòng trọ sớm. 9 giờ tối cô định đóng chặt cửa sổ để đi ngủ vì trời đổ mưa thì bất ngờ qua ánh đèn đường nhìn thấy chàng trai tâthần lúc chiều đang lang thang ngoài đường. Anh ta chẳng biết đi tìm chỗ trú cứ bám vào cổng nhà người khác.
Để rồi nửa đêm bất ngờ Mai choàng mở mắt thì cô sững người khi thấy anh đang hôn lên má mình. Mai vội vàng dùng hết sức đẩy anh ta ra rồi hét lên:
- Anh… anh làm gì vậy??
- Tôi… tôi thấy cô đẹp quá… nên… Tôi xin lỗi…
Nhìn ánh mắt anh hối lỗi sao tự dưng Mai thấy thương anh vô cùng. Cứ thế họ nhìn nhau chẳng nói lời nào, thay vào đó là một tình cảm bắt đầu nảy nở giữa 2 con người xa lạ.
Từ ngày hôm đó, anh thường xuyên đến phụ cô bán, tuy anh chậm chạp lại hay làm vỡ đồ này nọ nhưng Mai lại thấy hạnh phúc vô cùng và cô cũng biết được một sự thật “kinh hoàng” khác là anh không hề bị tâm thần mà chỉ vì quá khù khờ nên mọi người mới trêu anh là thằng tâm thần thôi. Cuộc sống có những chuyện mà ta không thể ngờ như vậy đấy…
Nghe mẹ chửi vợ không biết sinh con, chồng nhanh miệng nói ra một chuyện khiến bà 'sốc ngất', bất ngờ hơn là sự thật phía sau
Chẳng giấu gì mọi người, nguyên nhân không có con là do em. Bác sĩ nói khả năng có con của em gần như bằng 0.
Thành ra bọn em vẫn cố gắng như vậy, thế nhưng trong lòng cả hai đều hiểu một điều, rằng có thể mọi hy vọng đều không được đền đáp.
Em không biết mình nên vui hay buồn sau tất cả những chuyện đã xảy ra. Em có một người chồng yêu vợ hết mực. Anh kiếm ra tiền, chẳng bao giờ chơi bời bên ngoài. Đã vậy, dù gặp chuyện lớn bé gì, anh cũng luôn bình tĩnh giải quyết mà không ca thán nửa lời.
Vợ chồng em kết hôn 3 năm nay rồi. Như bình thường, đáng lẽ lúc này, bọn em đã phải có con đi học mẫu giáo. Thế nhưng chẳng kế hoạch, vợ chồng em vẫn chưa có được mụn con nào. Mấy năm nay, em chạy vạy ngược xuôi, đi khắp các bệnh viện lớn nhỏ, vậy mà lần nào bác sĩ cũng lắc đầu.
Chẳng giấu gì mọi người, nguyên nhân không có con là do em. Bác sĩ nói khả năng có con của em gần như bằng 0.
Thành ra bọn em vẫn cố gắng như vậy, thế nhưng trong lòng cả hai đều hiểu một điều, rằng có thể mọi hy vọng đều không được đền đáp.
Ông bà có mỗi một cậu con trai, bây giờ lấy vợ mà không sinh con, thành ra ông bà cũng sốt ruột. Ảnh minh họa: Internet
Có lẽ ông trời không muốn lấy đi của em tất cả. Không có con, nhưng bù lại, em có một người chồng biết yêu thương và che chở. Anh chưa bao giờ nhiếc móc em, thậm chí còn động viên ngược: "Thời giờ người ta xin con nuôi đầy ra đấy. Em cứ nặng tư tưởng làm gì? Vài năm nữa vẫn chưa có thì mình xin con nuôi, em không phải lo".
Thế nhưng nhà chồng em lại không như vậy. Ông bà có mỗi một cậu con trai, bây giờ lấy vợ mà không sinh con, thành ra ông bà cũng sốt ruột. Hôm vừa rồi, mẹ chồng em lên thành phố khám bệnh. Thấy em uống thuốc bổ, bà mỉa: "Gái độc không con, có uống nữa cũng chỉ như thế thôi. Biết vậy ngày xưa lúc thằng Mạnh nó chưa lấy chị, tôi bắt nó dẫn chị đi khám, như thế đã chẳng có ngày hôm nay". Em biết mình sai nên im lặng không nói, vậy mà chồng em lại không nhịn được, anh ngồi xuống bảo: "Thôi, đến nước này con cũng nói luôn với mẹ. Nguyên nhân là do con đấy, con bị vô sinh, vợ con không có tội tình gì cả".
Nghe xong, mẹ chồng em lăn đùng ra ngất. Còn em thì méo mặt không hiểu tại sao chồng lại làm vậy. Sau hôm đó, mẹ chồng không còn nhắc đến em nữa. Thế nhưng em lại cảm thấy áy náy. Chồng em quá thiệt thòi khi lấy một người vợ không biết sinh con. Các chị ơi, các chị cho em lời khuyên với ạ. Em có nên chủ động để anh ra ngoài kiếm một đứa con không
Mang thai lần 4, bác sĩ đang đắn đo để hay giữ thì chồng đập bàn 'phán' một câu chắc nịch khiến cả vợ và bác sĩ bàng hoàng Ngày biết bé thứ 3 là con gái, chồng tôi buồn lắm. Nhưng chẳng biết làm thế nào được, bởi bỏ con thì thất đức quá. Mấy năm nay, các con của tôi cũng dần lớn hơn. Chồng tôi thì luôn chủ động dùng bao cao su nên tôi vẫn đinh ninh là mình không thể cấn bầu. Tôi lấy chồng năm 25...