Chàng trai 29 tuổ.i ân hận vì bỏ tình yêu để theo đuổi sự nghiệp
Những dòng tâm sự rất chân thật của chàng trai đã đi sâu vào trái tim người đọc. Qua đó anh chia sẻ nỗi buồn, xó.t x.a của anh khi mất khi người con gái mình yêu nhất vì theo đuổi thành công, sự nghiệp.
Ảnh minh họa
Đó là nỗi buồn sâu lắng, không gào thét ầm ĩ nhưng ăn sâu vào trong lòng anh. Anh đã từng có một mối tình đẹp từ những năm học cấp 3, có một người bạn gái rất tốt, hết lòng vì anh. Hai người hẹn ước sẽ kết hôn, cùng nhau sống cuộc sống bình dị. Thể nhưng anh tham vọng, theo đuổi tiề.n tài nên đã dần dần đán.h mất chị. Đến giờ, khi đã nắm được của cải vật chất trong tay, anh nuối tiếc tình yêu đẹp đã qua.
Cảm xúc thấm đẫm trong từng dòng chữ của chàng trai 29 tuổ.i đã nhận được sự đồng cảm của người đọc. Không ai khuyên anh bởi anh hiểu rõ chính mình đang trải qua điều gì. Những người đọc chỉ tiếc nuối cho mối tình của anh.
Toàn văn câu chuyện trên NEU Confession:
“Xin phép được xưng anh vì năm nay anh 29 tuổ.i, chắc lớn hơn nhiều người ở đây. Hôm nay anh chỉ muốn kể một câu chuyện của anh để các em có thể hiểu “tuổ.i trẻ hay cứ yêu đi, yêu dại khờ và hết mình. Đừng để lúc quá muộn màng mới cảm thấy tiếc nuối”. Anh không phải dạy ai sống như thế nào, chỉ muốn tâm sự một chút thôi.
Anh và chị ấy yêu nhau từ năm cấp 3. Anh chị cùng tuổ.i, anh học BA, còn chị ấy học NEU. Chị ấy là người con gái xinh đẹp, nhân từ, nấu ăn rất ngon và biết cách quan tâm, chia sẻ với người khác. Bên chị ấy, anh luôn có cảm giác bình yên nhất. Đến những năm sau, anh cũng không tìm được cảm giác ấy.
Anh chị bên nhau qua những năm tháng tuổ.i trẻ, hết cả thời sinh viên. Anh yêu chị ấy và biết chị ấy yêu anh rất nhiều, kể cả trong lúc khó khăn nhất. Chị hãnh diện giới thiệu anh với họ hàng, bạn bè như một người chồng tương lai. Anh chị cũng đã dọn về ở với nhau. Cứ nghĩ mọi thứ sẽ êm đềm trôi qua, chỉ đợi một tương lai cho 2 đứa.
Mọi thứ thay đổi cho đến lúc anh chị ra trường. Cả 2 gia đình đều không khá giả gì, lại ít mối quan hệ. Tự lập vốn dĩ thực sự khó khăn và nhiều thử thách. Chị ấy xin được công việc kế toán ở một công ty nhỏ về sách, còn anh thì làm nhân viên kinh doanh. Cuộc sống khó khăn nên rất bế tắc. Chị ấy vẫn động viên anh, lo cho từng bữa cơm, giấc ngủ, quan tâm cả họ hàng, gia đình anh. Nhưng lúc này anh cảm thấy 2 đứa có khoảng cách về cách nhìn cuộc sống.
Chị ấy thích sự êm đềm, chỉ mong 2 người ổn định rồi cưới nhau. Anh tham vọng, muốn cuộc sống phải thật nhiều tiề.n, muốn được mọi người công nhận, dùng tiề.n mua tự do. Gần một năm làm nhân viên kinh doanh, anh tích góp tiề.n, vay mượn bạn bè để lao vào kinh doanh riêng. (…). Mọi thứ phải nói rất thuận lợi, anh có những cộng sự tốt, nắm bắt được thị trường nên kinh doanh rất tốt. Nhưng càng làm càng tham, chẳng rút ra được. Anh đi công tác triền miên. Chị ấy vẫn đợi anh ở nhà, vẫn gọi điện nói những câu yêu thương. Nhưng thế giới của bọn anh đã khác nhau.
Anh bắt đầu cảm thấy mình như đi trên dây. Bên là gia đình tương lai yên bình, có một người vợ mà anh yêu, yêu anh, xinh đẹp nhiều người ngưỡng mộ. Bên là vùng trời để anh thỏa sức bay, sống đúng với con người anh. Anh và chị bắt đầu những tranh cãi. Chị muốn anh có một công việc bình thường, an bình bên cạnh chị là được. Còn công việc anh nguy hiểm và bon chen. Chị khóc rất nhiều, bởi trước đây ước mơ của anh chị vốn không như thế. Lúc ấy anh ngu ngốc đã nghĩ: “Bây giờ cưới cô ấy, có con, tất cả đều là gánh nặng. Kinh doanh thì tiề.n kiếm nhiều nhưng có thể mất tất cả bất cứ lúc nào. Nhưng bây giờ rút ra,thật sự đáng tiếc và ngốn rất nhiều tiề.n và mối quan hệ.”
Video đang HOT
Anh quyết định chia tay. Cô ấy tốt, rất tốt. Nhưng đã nhúng chàm, quay lại được không? Để cô ấy bên cạnh người khác có lẽ sẽ tốt hơn… Anh ích kỉ như vậy đấy.
Anh chuyển đi nơi khác. Chị tất tả tìm anh. Bố mẹ, bạn bè anh và chị chử.i, nguyền rủa anh rất nhiều. Những ngày tháng sau là những ngày anh sống trong thế giới của anh, anh cố tránh mặt chị, tránh đi qua những chỗ 2 đứa hay đi.
Đến năm 27 tuổ.i, trưởng thành và chín chắn hơn, anh quyết dừng lại, ổn định ở Hà Nội phát triển sự nghiệp sau này. Anh mở một công ty bất động sản và công ty xây dựng. Dựa vào những mối quan hệ trước đây, 2 năm công ty phát triển rất nhanh. Trong mắt mọi người, anh là một doanh nhân thành đạt.
Đến hôm nay anh gặp một người bạn cũ của 2 đứa, ánh mắt khin.h b.ỉ của cô bạn ấy bây giờ đã trở nên hiền hòa hơn. Cô ấy kể lại những chuyện trước đây, sau khi bọn anh chia tay, rồi cuộc sống của chị ấy như thế nào. Mãi đến năm nay cô ấy mới mở lòng lại để yêu. Một người đàn ông tốt hơn anh đã yêu và đã cho cô ấy một đám cưới, một danh phận. Anh vừa mừng nhưng cũng vừa đau. Những năm qua, tiề.n anh kiếm rất nhiều, nhà cửa, xe hơi, đàn bà đẹp anh đều có. Nhưng lại chẳng tìm được cảm giác nào chân thật, yên bình như trước đây. Trước giờ anh chưa bao giờ quên cô ấy, chưa bao giờ hết yêu. Chỉ là anh ích kỉ, hèn nhát và vô trách nhiệm.
Câu chuyện dài về một phần cuộc đời nhưng lại khiến cho 2 người đau hết một đời. Hóa ra có những lúc người đàn ông có mọi thứ mà người khác ước mơ, lại ước được ở bên một người đàn bà anh ta đầu ấp tay gối, vượt qua sóng gió của tuổ.i trẻ.
Nếu sẵn sàng để yêu, hãy yêu hết mình. Tiề.n bạc cho ta nhiều thứ nhưng lại lấy đi của ta một số thứ để khiến cuộc đời ta không trọn vẹn.
Yêu em nhiều, cô gái của năm tháng ấy. Chúc em hạnh phúc!”
Theo Dân Trí
B.ỏ v.ợ con theo bồ, đến khi bị ung thư bị ném ra đường thì bật khóc khi nhận được tin nhắn của con gái...
Đoc xong tôi khoc như mưa, tôi thây ân hân va co lôi vơi me con cô ây vô cung. 1 giơ sang khi tôi đang đưng ngoai công nhin vao thi vơ mơ cưa ra ân cân bao: Anh vê rôi đây a?.
Khi viêt dong nay tôi thưc sư rât ân hân, tôi thây thương vơ va cac con vô cung nhưng mây năm qua thư tôi mang đên cho ho chi la nhưng nôi đau va sư tôn thương vô han.
Tôi va vơ kêt hôn cach đây gân 20 năm, khi đo ca hai chăng co gi ngoai 2 ban tay trăng. Cươi nhau vê vơ nghi viêc ơ cơ quan vi lương qua thâp, cô ây ra chơ ban rau kiêm ăn qua bưa rôi con lo chu câp cho tôi ăn hoc. Hôi đo tôi quyêt hoc lên đê co cai băng sau nay xin viêc cho dê.
Hôi đo khô sơ vơ chông chăt chiu tưng đông cuôi cung cai ngheo rôi cung qua. Tôi cung đa xin đươc 1 công viêc phu hơp vơi chuyên môn cua minh. Sau 6 năm găn bo chung tôi mua đươc 1 căn nha nho, nuôi cac con ăn hoc, dân dân kinh tê cung khâm kha hơn. Đăc biêt khi đât co gia tôi ban căn nha cu đi lây tiên rôi mua 1 căn mơi to va rông rai hơn đê vơ con ơ.
(Anh minh hoa)
Vơ tôi vôn tinh hiên lanh, chông bao sao nghe thê. Biêt vơ đam đang lai biêt chu toan nên viêc nha cưa nôi ngoai con cai tôi i hêt cho cô ây viêc cua tôi chi la phân đâu sư nghiêp ma thôi. Ngay tôi lên lam quan ly vơ vân vât va buôn ban, tôi bao cô ây nghi ơ đo xin đi lam ơ cơ quan vi vơ tôi co băng câp nhưng cô ây lăc đâu:
- Em buôn ban quen rôi, giơ đi lam phong giây không quen.
Cuôc sông gia đinh trôi qua kha êm đêm như thê cho đên 1 ngay tôi găp 1 cô gai trong 1 lân đi tiêp khach. Tôi bi cô ta cuôn hut va si mê luc nao không ro. Sau 3 lân găp măt chung tôi vâp vao nhau, cô ây nghi viêc ơ quan bia ơ nha ăn chơi, moi chi phi tôi bao ăn bao ơ. Tư thơi quen cô bô tre, tôi không con quan tâm nhiêu đên vơ con nưa, co bao nhiêu thơi gian tôi liên chay đên chô bô.
Em nâu cho tôi ăn, chiêu chuông tôi trên giương tôi chưa bao giơ sông nhưng giây phut hanh phuc như thê. Rôi vơ tôi cung phat hiên ra chung tôi cai va ngay cang nhiêu. Vơ khoc loc niu keo ngay 1 gây rôc đi nhưng chăng hiêu sao khi ây tôi chăng thây xot, chi thây chan ghet cô vơ quê mua cua minh. Nêu cô ây co nhăc đên chuyên qua khư đa vât va thê nao thi tôi liên đưa tiên vê nem vao măt va bao:
- Tôi đên cho cô đây, cô hai long chưa?
- Anh...
Vơ tôi a khâu không noi nôi nên lơi. Rôi tôi đoi l.y hô.n nhưng vơ không chiu, 2 con tôi cung khoc loc rât nhiêu, bưc bôi qua tôi chuyên qua ơ luôn vơi bô. Thâm chi tôi con công khai đưa cô ta vê nha đê ep vơ phai ky đơn, sau hơn 1 năm nhung nhăng cuôi cung vơ cung ki.
L.y hô.n xong tôi như trut đươc ganh năng, cam tương như minh đa đươc tư do tung hoanh. Tôi vê ơ vơi bô tre măc kê ai đam tiêu, vi khi đo chung tôi chi biêt đên yêu va yêu ma thôi, bao cua cai tôi giâu vơ mua bên ngoai giơ tôi ôm vê cho bô hêt.
Con cai tôi đê vơ nuôi, thơi gian đâu tôi con chu câp cho ho 1 thang 5 triêu nhưng sau đo thi bô không cho chu câp nưa nên tôi cung thôi. Sông bên vơ mơi đươc 1 năm thi cô ây sinh cho tôi 1 cu câu khau khinh, ngay ngay tôi cay cuôc đê chu câp cho me con cô ây.
Băng đi 1 thơi gian tôi thây ngươi không đươc khoe, đi kham thi mơi biêt minh bi ung thư. Hôm đo tôi sôc vô cung, tôi con khoc bao vơi vơ mơi, cư nghi em se đau long va an ui tôi ai de cô ây noi 1 câu đây phu phang:
- Thao nao dao nay trông anh gia va xuông câp thê, giương chiêu cung cha hoat đông đươc mai. Ung thư chăc chăng sông đươc mây nưa nhi, vây chung ta đương ai nây đi đi, tôi không muôn phai phi thơi gian bên 1 ngươi săp chêt đâu.
Tôi bang hoang:
- Cô noi gi cơ, sao cô co thê trơ măt nhanh như vây, chung ta đa co con vơi nhau. Bao năm qua tôi co đê cô thiêu thôn gi đâu ma cô lai nơ phu phang vơi tôi như vây ha?
- Noi cho anh biêt no cung chăng phai con anh đâu, anh ra khoi đây đi nha nay đưng tên tôi. Tôi không muôn anh heo ua rôi chêt trong cai nha nay đâu, anh đi đi.
Tôi bi nem ra khoi căn nha do chinh minh mua 1 cach phu phang đau đơn. Hôm đo tôi uông say mem, cươi chat chua vi qua nhuc nha, bât lưc. Tôi goi điên cho con gai noi lơi xin lôi rôi tăt may. 1 luc sau tôi nhân đươc tin nhăn cua con be:
- Bô vê nha đi, me con con se chăm soc bô. 5 năm qua me vân 1 long chơ bô đây bô a!
Đoc xong tôi khoc như mưa, tôi thây ân hân va co lôi vơi me con cô ây qua. 1 giơ sang tôi đưng trươc cưa nha, ngôi nha ma tôi tưng sông rât hanh phuc, bên trong co cô vơ hiên thao luôn chơ tôi sau môi giơ lam. Tôi đưng ngăm nhin 1 chut toan bo đi thi bông dưng canh cưa mơ ra, la vơ tôi đưng đo:
- Anh vê rôi a, vao nha đi keo lanh.
Cô ây vân thê âm ap va bao dung, sau nhưng gi tôi đa gây ra vơ vân dang tay đon tôi vê nha. Tôi không biêt noi gi chi đưng khoc nưc nơ, cô ây bao đơn gian tha thư cho tôi la vi: "Anh la bô bon tre". Nhưng ngay thang bênh tât tôi sông trong tinh thương cua vơ cua 2 con. Tôi biêt chung tưng oan giân tôi rât nhiêu nhưng giơ đây 2 đưa không con nhăc chuyên cu nưa. Vơ tôi đa nuôi day con rât tôt, chung hoc hanh gioi giang va lê phep. 1 hôm con be lơn đên canh tôi va noi:
(Anh minh hoa)
- Con tha thư cho bô không phai vi bô đang bi bênh, ma vi con qua yêu me. Con muôn me con đươc vui, con biêt bô đa lam me đau rât nhiêu nhưng me yêu bô. Me noi nhưng năm thang kho khăn bô me luôn bên nhau, nhưng ngay thang đo me không quên đươc vây nên con mong bô cung đưng quên va đưng lam me buôn thêm nưa. Vơi con me la ngươi me, ngươi vơ tuyêt nhât trên đơi.
- Bô sai rôi bô co tôi vơi me con con nhiêu lăm, bô xin lôi.
Khi săp kê cân vơi cai chêt tôi chơt nhân ra không đâu âm ap binh yên băng gia đinh va không ai tuyêt vơi băng ngươi vơ đa cung ta ma âp môi kê cung nhau vươt qua bao kho khăn. Nhưng co le moi thư vơi tôi la qua muôn khi tôi không con nhiêu thơi gian đê bu đăp cho ho nưa, vi vây tôi mong đưng ai dâm vao vêt xe đô cua tôi, đưng lam ngươi phu nư cua ban phai buôn va con cai cua ban phai hô then vê minh.
An Nhiên/ Thê thao Xa Hôi
Khi bình tâm và nhìn những bức ảnh chồng để lại, tôi đã khóc vì ân hận Lần đầu tôi thấy chồng rơi nước mắt, anh ném 1 xấp ảnh của những tr.ẻ e.m khuyết tật và nói với tôi: "Đây, em nhìn đi...". Tôi đã quá ích kỷ rồi, nhưng bây giờ tôi biết làm sao để anh quay về đây? (Ảnh minh họa) Tôi chưa bao giờ cảm thấy tự hào khi một người phụ nữ lại làm...