Chán vì chồng như ông… bụt
Cái sự hiền lành thái quá của chồng khiến cho tôi thấy nản, giống như một kẻ nhu nhược vậy.
Ngày nào chị Ngà cũng than vãn về việc chồng hiền quá. Chị đâm phát chán nản với cảnh ông chồng nhu nhược, không có chính kiến của riêng mình.
Sáng dậy, xong xuôi việc vệ sinh cá nhân là chồng chị lại đi làm. Tối nào khi hai vợ chồng nằm ngủ, chị Ngà cũng hỏi xem chồng mình muốn ăn gì để sáng mai chị dậy làm sớm. Có ai đời như chồng chị, chả thích được vợ chiều lại thờ ơ, trả lời cho xong: “Em thích ăn gì thì ăn, anh thì cái gì cũng được”.
Câu cửa miệng của chồng chị Ngà là “anh thì cái gì cũng được” khiến chị phát ngán. Thật ra không phải vì chồng không muốn ăn đồ ngon do chị nấu mà sợ mẹ chồng chị khó chịu vì sáng sớm ra bày vẽ. Từ lâu, chị đã biết, chồng rất nể mẹ và thậm chí còn rất sợ.
Nhà có đến 3 thế hệ: bố mẹ chồng, anh chị chồng, em chồng. Ngà đã là một cô con dâu hiền thảo khi biết lo chu toàn mọi việc từ bữa cơm đến chén nước. Ấy vậy mà mẹ chồng Ngà cũng vẫn thể hiện thái độ với cô. Bà không ưng gì cô cũng không cho cô là một cô con dâu ngoan hiền bởi Ngà không phải đối tượng mà bà chọn.
Không giống như chị Ngà, chị Ngân lại rơi vào trường hợp ông chồng “đần thối”.
(ảnh minh họa)
Video đang HOT
Làm lụng vất vả những luôn bị mẹ chồng soi mói và khó chịu. Chồng Ngà lại chẳng chịu đứng ra bênh vực thậm chí là đứng về lẽ phải để nói đỡ cho cô một tiếng. Những lúc mẹ mắng Ngà vô lý, anh chồng chỉ biết im ỉm, nằm trên giường, bật ti vi to làm như không nghe thấy gì. Ngà thấy vậy nhưng thật tâm cô biết hết là chồng cô sợ mẹ, không dám đứng ra bảo vệ vợ mình. Cô không buồn vì bị mẹ chồng mắng mà buồn vì chồng không biết trước sau, không có chính kiến, lập trường.
Không giống như chị Ngà, chị Ngân lại rơi vào trường hợp ông chồng “đần thối”. Nhiều lần nhà có việc, chị Ngân đợi chồng về chở đi chợ vì chị đang mang bầu nhưng đợi mãi chẳng thấy chồng về. Nhắc chồng thì anh lại phàn nàn giải thích rằng, đàn ông, đàn ang ai lại đi chợ búa.
Có lần vì đau bụng không đi được, chị Ngân để cho chồng một tay làm nội trợ, đi mua thức ăn. Về đến nhà té ngửa ra rằng, chồng mua phải thịt để từ hôm trước, rau thì úa tàn úa lụi. Chán nản, chị cũng chỉ lắc đầu mà chẳng buồn nói câu nào.
Ra ngoài chợ, chị mặc cả được vài nghìn thì chồng khó chịu bảo là mua thì mua nhanh lên. Chỉ biết mắng vợ nhưng khi người bán hàng nói này, nói nọ thì anh ta không dám đứng ra bênh vực vợ lấy một lời. Biết là đàn ông không ưa cảnh chợ búa nhưng chí ít ra vợ anh đúng thì anh cũng phải nói lý lẽ với mấy người bán hàng đó cho vợ. Nhưng đằng này…
Chị Ngân nghĩ bụng, chồng con kiểu này có khi đi ra ngoài đường gặp phải anh nào bắt nạt vợ thì có khi chồng &’chạy mất dép’. Nhiều lần nhắc nhở chồng, có tiến bộ hơn đôi chút nhưng chị vẫn chưa hài lòng. Thôi thì đành ngậm ngùi bởi &’số trời đã định’, biết làm sao đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Luôn tồn tại "kí ức ngủ quên"
Dù cho sau này một người đến và chiếm vị trí của bạn trong trái tim tôi thì bạn vẫn tồn tại ở 1 nơi gọi là" kí ức ngủ quên"...
Ngồi xuống ghế và gõ những dòng chữ này nó liên tiếp được hiện ra bởi tâm trang của tôi
Tôi viết nó như 1 lá thư dành cho bạn, nhưng có lẽ rằng tôi sẽ chẳng thể nào gửi đi được nó sẽ tồn tại ở 1 một nơi nào đó giống như bạn đã tồn tại ở 1 nơi nào đó trong trái tim khép lại của tôi
Bạn đừng trách vì sao tôi hâm như thế viết mà không gửi,bạn đừng trách tôi hèn nhát không dám đối diện với sự thật ...đừng trách tôi nhé ....
Tôi viết ra để cho thỏa đi cái cảm xúc được giấu kín trong tôi ,bạn đã bao giờ đọc được suy nghĩ trong đôi mắt tôi chưa...có lẽ là chưa...
Tôi chẳng biết thứ tình cảm tôi dành cho bạn là gì ..mà nó khiến trái tim tôi đau đến thế ,sao mà nó dai dẳng đến thế bao giờ thì nó kết thúc đây bao giờ thì nó giải thoát cho con ngừoi tôi bớt đau đớn hơn đây?? Sao thế ?? Bạn là gì ? Bạn là ai mà tôi khiến tôi phải đau khổ vì bạn ?? Bạn là gì mà chiếm hết nỗi nhớ của tôi ??bạn là gì mà làm trái tim băng của tôi tan chảy ?bạn là gì mà thay đổi con người của tôi chứ? Là gì mà ...khiến nước mắt tôi rơi từng ngày như thế, bạn là ai?? Là làm khiến.............con tim tôi gục ngã??? Là ai chứ??...
Chẳng biết bạn là ai nhưng trong tôi bạn là tất cả,
Tôi và bạn cùng bước trên 1 con đường nhưng nó song song và không bao giờ chạm nhau tôi ước mình có 1 ngã tư để rẽ vào để không phải như thế này nữa để không phải bước cùng bạn nữa tôi mệt mỏi lắm rồi
Bạn có biết không ?
Không dưới một trăm lần tôi ngừng nhớ bạn
Không dưới một trăm lần tôi muốn ném nỗi nhớ đó vào một góc kí ức được ngủ quên
Không dưới một trăm lần tôi muốn xem như bạn chưa từng tồn tại
Cái cảm trong tôi lúc này rất mệt mỏi
Chẳng hiểu vì sao tôi không quên bạn và đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình?người ta nói tôi lạnh lùng và cứng chắc
Vì tôi không hề có chút tình cảm gì với ai,tôi sống hay đang tồn tại tôi cũng chnẳg biết nữa
Có nhiều lúc tôi tự trách bản thân mình ngu ngốc ,rằng bạn không hề đáng .....để khiến tôi như thế
Lý trí ??tôi làm việc theo lý trí không hề theo cảm tính đâu,thế mà lý trí phản bội tôi cả con tim đã thế giờ lý trí cũng như thế nốt ,tôi không hiểu mình như thế nào nữa có nhất thiết phải hành hạ bản thân mình vậy không
Nếu quen 1 người khác thì có lẽ sẽ quên được một người đúng không ? (Ảnh minh họa)
Nhưng ..tôi từng hạ quyết tâm quét bạn ra khỏi cuộc sống của tôi .tôi đã thực hiện nó
điều đầu tiên trên hàng ngàn đều tôi đã thử và không làm được đó là xóa tất cả tin nhắn của bạn nó đầy ắp máy điện thoại của tôi
Tôi đã ấn chọn tất cả chỉ việc cuối cùng là delete nữa thôi và tôi đã ấn delete nhưng cái điện thoại đáng ghét nó còn hỏi tôi " are you sure to delete the current message?"
Vậy là tôi lại chọn "no"
Cứ như thế không đếm nổi là bao nhiêu lần nữa
Rồi một ngày trong giấc mơ trưa tôi bật dậy và vơ lấy cái đện thoại và tất cả đã chẳng còn gì ??
Nước mắt tôi cứ thế nó trào ra kết thúc tôi cài lại nhạc chông tin nhắn ,và cuộc gọi
Và việc thứ hai tôi phải làm là xóa tất cả nhật kí tôi viết cho bạn ,tôi đã làm được
Chỉ còn việc xóa số nữa là xong số của bạn tôi lưu đầu tiên "mystery" trong dạnh bạ cái tên đó được save đầu tiên trong sim và đầu tiên trong điện thoại cũng là vị trí đầu tiên trong danh bạ.
Xong tất cả tôi vẫn chưa cảm thấy ổn
Tôi quyết định đổi điện thoại.
Vậy là có thể delete tất cả về bạn rồi
Nhưng còn cái sim ?? Tôi bỏ sim bạn có nhớ tôi từng bỏ số lần đầu tiên mình nhắn tin qua điện thoại đó
Thế mà chưa đủ tôi lao vào công việc tìm tất cả những thứ gây áp lực cho bản thân càng áp lực càng tốt và càng mất nhiều thời gian càng tốt
Tôi xin việc tại 1 công ty với nhiệm vụ là kiểm tra chất luợng sản phẩm
Đúng như tôi mong muốn công việc đầy áp lực.tôi phải đi từ lúc sáng sớm cho tới khuya mới về ,tôi không có thời gian chờ điện thoại .công việc đầy áp lực vậy mà đôi mắt tôi nhòe đi không còn thấy gì nữa
Tôi nhớ bạn ..nhớ rất nhiều không biết là bao lâu rồi tôi chưa được nhìn thấy bạn...
Đêm về nước mắt tôi trào ra trong đau đớn.
Tôi nghỉ công ty.và tìm lại cái sim ngày nào tôi bỏ đi ,tôi xóa số bạn lâu rồi nhưng nó đã được cài đặt trong bộ nhớ của tôi từ lâu rồi.những dòng tin nhắn của bạn tôi đã xóa lâu rồi nhưng nó vẫn còn tồn tại trong trí nhớ của tôi
Làm sao tôi có thể xóa bạn ra khỏi trái tim tôi được ngay cả password mail của tôi cũng còn liên quan tới bạn tất cả mọi thứ cả cuốn nhật kí 4 năm qua vẫn còn nguyên vẹn với những dòng chữ nhạt màu là những chứ cái tên bạn được lập đi lập lại theo dòng thời gian
Là những tháng ngày nước mắt và cũng có niềm vui trong đó
Tôi làm tất cả chỉ để quên bạn ...........nhưng sao không thể quên được ?
Nhưng sao không thể quên được ? (Ảnh minh họa)
Có phải tôi vô lý lắm không?
Nếu quen 1 người khác thì có lẽ sẽ quên được một người đúng không ?
Nhưng mà...tôi không làm được
Đau quá rồi thì sẽ tự buông ....
Vậy tôi chưa đau quá sao ?
Thật ra cảm giác đau nó chai sờn rồi không còn đau nhiều nữa
Người ta nói muốn quên hay không là do mình nữa
Vậy tôi không muốn quên hay sao????
Vậy tại sao tôi lại không muốn quên hay..........tôi làm gì mà lại không muốn quên .tại sao tôi không quen 1 người khác để quên bạn? tại sao tôi không trở lại là tôi của ngày xưa??? không biết tình là gì..để không phải đau như bây giờ
Nhưng quên bạn thì tôi sẽ không còn cái gọi là ...mục đích sống
Giữa bộn bề của cuộc sống tôi vẫn chỉ tìm được sự bình yên nhất ở nơi bạn
Tôi chỉ cần là một người bạn để bạn dựa vào những lúc mệt mỏi chỉ thế thôi .đừng xem tôi như người lạ
Có được không bạn??
Và
...............
Tôi cứ vậy sẽ yêu bạn đến hết cuộc đời dù cho sau này một người đến và chiếm vị trí của bạn trong trái tim tôi thì bạn vẫn tồn tại ở 1 nơi gọi là" kí ức ngủ quên"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Muốn được yêu, cần phải "thử nghiệm" Nàng trinh nữ chủ động tìm đến nhà anh chàng, hôn và "yêu" anh một cách say đắm Tôi năm nay đã chạm tuổi 30, chưa từng kết hôn hay có chuyện gắn bó xác thịt với ai. Gần đây có cậu bạn kém tôi 6 tuổi lại cứ đòi cưới, nhưng tôi đắn đo vì thấy cậu ấy tốt nhưng "nhạt" quá....