Cảm phục trẻ em làng Bèo, Bọt vượt sông tìm chữ
o và làt, x Cẩm Thành, huyện Cẩm Thủy (Thanh Hóa)c bao quanh bit bn là sông nớc,t bn là những dy núiá dựngứng. Điều kn khó khăn là th,ng sự học của con em niy rấtáng khm phục.
Bộn bề khó khăn
o, là niịnh c của 99%ồng bào ngi Mng. Từ trung tm thị trấn Cẩm Thủyn hai ngôi làng nàyit gần 30 c, muốoc trong có conngộcạo lài qua sông. Tipó, từ bnii bột hàng giồng hồ vì tri ma,ng dốc uốn ln quanh co, có nhữngoạná lm chm, cóoạni nhầy nhụa bùnất…i vàoc trong. Từ xa, những ngôi kỹ nằm nép mình bn những dải núiá dần hn ra. Cả ngôi làng luôn vắng bóng ngi, hầu ht bà con ln rẫy, ln nng từ sáng sớm,in tốii về.
Muốo là có conngộcạo lài qua sông.
Cuộc sống của ngi dn niy cn trăm bề,ngngii,ng trng học,ngm y t, ch búaều bng. Cả hai là 81 hộ/371 nhn khẩu với 99% dn c là ngi dn tộc Mng. Đy là hai làng nghèo nhất của huyện Cẩm Thủy. Ngi dn niy quanh năm vất vả mu sinh,ngiói,i nghèo vẫneo bám, bi mọi thứ dngi tự cung, tự cấp.
Gp chúng tôi, Thị Phng, c dn lào cho bit: “Hôm nay ma nhỏ cnỡấy, ma to thìn bộng qua sôngcu vì nớc sông lớn, mà có quac thìng thểi vào làng vìng nhầy nhụa bùnất. Bn nàyng, trng, bọn trẻ mùa manềui nghỉ học ht,i chngi chèo ra ngoài, mà 5 ngàyt phin ch”.
Từ làoi bộ khoảng 3 km là tới làt. Conng nối giữa hai làng nhỏ hẹp, lm chm những ổ gà. Bi th mà khi làtc u tintt con chắc chắn tạiy, ngi lào vẫni dùng con chng chành qua sôngầy hiểm nguy.
Con chữ “nảy mầm” trnất nghèo
Cuộc sống ni lào, làt khó khăn là th,ng nói về sự học niy thì thậtáng khm phục. Hai lào, Bọt hn có hn 70 học sinh (HS)ang ộ tuổin trng. Nhiều năm triy HS bỏ học. Hn tại, hai là 100% HS trongộ tuổin trng. Mc dù,ểnc trng học,u yi vt sôngầy nguy hiểm.
Video đang HOT
Trng mầm non, hai là gần 20 chá. Ngôi nát, tồi tà xuống cấp nằm chnh vnh giữa sn núi. Cô giáo bn này sông thng lũ học tr nghèo,n ngày ngày ln lội chèo qua sôngể mang con chữ cho nhữngứa trẻ ni vùi heo hút này.
Khó khăn là th,ng nhữngứa trẻ niy vẫn rấtam m học tập.
Với HS từ cấp I tr lnềui chèo qua sông, rồi ln lộn 20 cinc trng. Dng trong khó khăn,c em càng cố gắng vn ln. Buổi sáng, khi con gà rừn cha cất ting gáy, mt tri cn cha ló qua dy núiằngông, nhữngứa trẻ lào, Bọt í ới nhaun trng, mang theo túi ni lông với nắm cm, vài quả cà muốiể ăn bữa train chiềc tip.
Chị Bùi Thị,t ngi dn làt tm sự: “Thngyứa nhỏ mỗi buổin trngi dậy từ t m sáng, mùa hè thìng sao, mùaông trinh cắt da, chúngngi dậy sớmể kịpn trng choúng gi, mùa ma thìi càng khổ hn. Nhngng hiểu vì sao chúng m con chữn th, chẳngứa nào bảoứa nào, chúngềun mỗi ngàyn trng màng cần aii nhắc nh”.
Cu Đén, cậu bé cha nói sỏi ting Kinh ngy ngô trả li chúng tôi “thích, “thíchc làm thầy giáo”… Nhìn ánh mắt ngy th của cậu bé, chúng tôi phần nào hiểuc cu nói của ngi dn niy rằng “lũ trẻ làng này han kỳ”.
Con em hai làngều bitu cao tấm gng hic choc th hệ sau. Cót giaình nghèo khó, haiều làm rừng, làm rẫy th 4 conều theo học Đạc, Caoẳng,ó là giaình ông Bùi Nghị làt,n nay,c con của ông ra trng và có vc làm ổnịnh. Không những th, hn tại hai làt cn 3 cháuang theo học Đạc.
Ông Cao Minh Tự – Chủ tịch x Cẩm Thành cho bit: “o, là hai làng khó khăn nhất của x, d con sông M chạy quan hai làng bt lập với bn ngoài. Xngang cố gắng xin kinh phí trnể xy dựng chout ngôi mẫu giáoểm nonỡ khổ. Vcn trng tì củau làt sự nỗ lực rất lớn”.
Theo DT
Cảm phục chàng trai dũng cảm truy đuổi cướp
"Vì tham gia truy đuổi cướp", trưa 4/5/2012, anh Nguyễn Xuân Cường (20 tuổi, xã Bình Minh, huyện Trảng Bom - Đồng Nai) bị xe tải tông, khiến anh tử vong...".
Thông tin này đã làm cho nhiều độc giả lưu ý, xót xa và cảm phục trước nghĩa cử cao đẹp hiếm có của một thanh niên khi mà hiện nay, người ta thấy không ít người trẻ vô cảm với mọi thứ xung quanh.
Chàng trai dũng cảm
Khi chúng tôi vừa đến nhà anh Cường thì gia đình đang chuẩn bị đưa tiễn anh về nơi an nghỉ cuối cùng. Gặp được cô Nguyễn Thị Nga (trú tại xã Bình Minh, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai - người bị mất trộm xe máy) ở đám tang, cô ngậm ngùi kể cho chúng tôi nghe vụ bị kẻ xấu đột nhập vào nhà hôm ấy.
Theo cô Nga thì hôm đó tầm 11h, con gái của cô từ nhà chồng về nhà cô chơi. Cô vừa đi chợ về nên bỏ xe lại trước hiên nhà, sát Quốc lộ 1A, bởi bình thường khi có người quanh quẩn ngoài phòng khách thì cô Nga vẫn dựng xe ở đó.
Cô Nga vào nhà trong nấu cơm, con gái cô thì lau nhà ngoài phòng khách. Bỗng con gái cô thấy một thanh niên mặc áo xanh đóng thùng rất lịch sự đi thẳng vào sân nhà. Chưa kịp hỏi vị khách không mời là ai thì con gái cô Nga vô cùng sửng sốt khi thấy tên kia lấy chìa khoá từ trong túi áo hắn ra mở xe trong nháy mắt và chạy thẳng ra ngoài đường.
Quá bất ngờ trước hành động trộm cắp giữa ban ngày như thế nên con gái cô Nga chỉ kịp hét lên "cướp, cướp" và chạy bộ đuổi theo. Khi con gái cô Nga phóng ra thì thấy tên áo xanh phóng xe như bay về phía TP. Biên Hoà, Đồng Nai.
Còn hai tên đồng bọn của hắn chạy sau chiếc xe cướp được. Nghe tiếng tri hô của con gái cô Nga, anh Cường đứng gần đó bèn lên xe đuổi theo tên trộm, vừa đuổi vừa gọi điện thoại cho mấy người bạn chạy theo.
Nhưng khi đi đến đoạn đường Điểu Xiển (đoạn đi qua khu phố 5B, phường Tân Biên, TP. Biên Hòa, gần ngã tư Cầu Sập) thì xe anh Cường va vào một xe tải, khiến anh bị thương nặng. Anh được đưa người dân đưa đi bệnh viện Đa khoa Thống Nhất cấp cứu ngay sau đó nhưng sau đó đã tử vong do vết thương quá nặng.
Người con hiếu thảo
Cô Nguyễn Thị Thế (mẹ của anh Cường) nghẹn ngào nói với chúng tôi: "Con trai tôi bé bỏng lắm, nó quá khờ dại làm sao mà đối đầu được với một đám cướp như thế...". Tôi hiểu trái tim vỡ vụn của người mẹ. Nỗi đau và sự mất mát quá lớn này biết bao giờ mới nguôi khi Cường là đứa con trai duy nhất của vợ chồng cô Thế.
Cô Thế kể, gia đình cô là người Bắc chuyển vào Đồng Nai sinh sống đã lâu. Cuộc sống gia đình trước đây rất vất vả và khó khăn, sau khi gom góp được một ít vốn đã mở dịch vụ nấu tiệc tại nhà. Cường học xong và ở nhà phụ ba mẹ kinh doanh. Khi sinh ra Cường hay ốm đau bệnh tật nên cô Thế rất vất vả.
Trước đây cô sinh được hai người con gái nhưng chị gái kế Cường bị bạo bệnh rồi qua đời, quá đau đớn và hụt hẫng, mấy năm sau hai vợ chồng cô Thế bàn nhau sẽ sinh thêm con và Cường đã ra đời trong sự chờ đợi đầy kỳ vọng của hai bên nội ngoại.
Cô Thế bảo, khi sinh ra Cường chỉ cân nặng 1,7 kg nên trông Cường yếu ớt lắm. Nhìn Cường gầy yếu, xót xa quá đỗi nên cô Thế bàn với chồng sẽ ưu tiên thời gian chăm sóc con nhiều hơn. May mắn thay Cường cũng đã vượt qua nhiều trận ốm để trở thành một chàng trai đáng tin cậy của ba mẹ.
Cách đây ba năm, vô tình Cường bị bỏng xăng và phải nằm bệnh viện Chợ Rẫy mất 3 tháng. Ba tháng ròng rã ấy cô Thế nhiều lúc đã nghĩ khôn nghĩ dại... Nhưng khi Cường phục hồi trở về và lại chăm chỉ làm ăn cùng ba mẹ, cô như trút được gánh nặng tâm lý. Ai ngờ, có một ngày con trai cô lại ra đi khi đang khoẻ mạnh.
Hàng xóm của Cường ai cũng nói rằng tuy nhỏ con, nhưng anh Cường luôn là người rất nhiệt tình với bạn bè và bà con xóm giềng. Gia đình ngày càng làm ăn có phần khấm khá, nhưng Cường chưa một lần xin tiền của ba mẹ để ăn chơi, không đi đâu quá 22h và chưa từng có điều tiếng gì với bà con hàng xóm. Cũng vì đức tính hiền lành, hay giúp đỡ người khác mà anh Cường hy sinh chính mạng sống của mình.
Theo cô Thế thì buổi sáng hôm đó, hai mẹ con đi chợ lấy hàng về để nấu tiệc cưới. Cường qua quán cơm tấm và rủ mẹ vào ăn cùng. Cô Thế nói với Cường: "Về nhà mẹ nấu cho con ăn, ăn quán làm chi". Cường động viên: "Mẹ đã vất vả nhiều, ăn quán một bữa đi, để con chiêu đãi".
Ba mẹ anh Cường đau đớn trước bàn thờ con trai.
Khi ăn xong, cô ra chợ gần nhà mua ít đồ, bỗng nghe điện thoại của Cường: "Con đang đuổi cướp, mẹ nói bố ra đuổi giùm, gần bắt được rồi". Cô Thế sợ quá bảo Cường quay lại, nhưng Cường đã tắt máy. Cô chạy vội về thì biết Cường đang đuổi theo bọn cướp, nghe đâu ở trên thành phố Biên Hoà.
Lúc đó hai người anh họ của Cường chạy theo và gọi điện thoại nhưng không thấy bóng dáng Cường đâu, cũng không thấy tiếng điện thoại reo nữa. Hỏi thăm những người đi đường được biết, có một thanh niên chạy theo hai chiếc xe phóng rất nhanh, thanh niên đó cứ kêu "cướp, cướp" nhưng tuyệt nhiên những người đi đường không ai giúp cậu.
Nghe vậy, bố Cường huy động người trong nhà tìm kiếm Cường ở tất cả các con hẻm của Biên Hoà, rồi vào trình báo công an và cuối cùng là kế hoạch tìm kiếm ở bệnh viện. Linh cảm của những người trong gia đình rằng, Cường đã bị bọn cướp đánh và giấu xác ở đâu đó. Cuối cùng khi đã đi khắp các bệnh viện ở Biên Hoà, mọi người tìm thấy anh đang nằm cấp cứu trong Bệnh viện đa khoa Thống Nhất.
"Chưa bao giờ cuộc đời tôi có những ký ức kinh hoàng như thế, khi nghe bác sĩ bảo là có một người tên Cường đang bị tai nạn giao thông nằm đây, tôi như muốn đứng tim và không tin vào mắt mình khi thấy con bị tai nạn quá nặng, đến nỗi ba Cường còn phải thốt lên: "Em ơi! Không phải con mình đâu". Nhưng bằng linh tính của người mẹ, tôi biết đây chính là đứa con trai bé bỏng của mình", cô Thế nhớ lại những phút giây đau đớn tột cùng. Cô Thế cứ chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần trước cái chết quá đau đớn của con...
Cường đã đi rồi, nhưng hình ảnh của anh mãi là niềm tự hào của gia đình dòng họ. Anh là tấm gương mà không chỉ riêng những người trẻ cảm phục bởi tinh thần dũng cảm, quên mình vì người khác.
Ngày 6/5/2012, thiếu tướng Nguyễn Văn Khánh, giám đốc công an tỉnh Đồng Nai đã trao bằng khen cho anh Nguyễn Xuân Cường về thành tích "Đã có thành tích xuất sắc trong phong trào bảo vệ an ninh Tổ Quốc".
Theo NDT
Tan vỡ gia đình vì... mê "cơn gió lạ" Những thái độ chăm sóc đặc biệt, những bó hoa bí mật được gửi đến phòng làm việc của Quế, bữa ăn trưa "chỉ có hai người" vì tính chất công việc, hai người "ngã" vào nhau lúc nào không biết. Khi tình công sở là kẹo ngọt Cứ sáng Phương Anh thức dậy, cô nàng chẳng cần đồng hồ báo thức, cô...