Cái kết thảm cho người chồng ruồng b.ỏ v.ợ con chạy theo nhân tình
Bây giờ tôi có hối hận cũng đã muộn màng rồi. Tất cả mọi thứ đều do tôi tự tay hất đổ.
Tôi nhận quả báo vì đã ruồng b.ỏ v.ợ con (Ảnh minh họa)
Tôi từng có một gia đình yên ấm và hạnh phúc. Cô vợ ngoan với con trai bé bỏng thông minh. Vậy mà, tôi tham lam, có nhiều như vậy rồi mà còn muốn nhiều hơn nữa. Tôi phản bội vợ con mình để chạy theo cô nhân tình trẻ đẹp.
Tôi 35 tuổ.i, là giám đốc chi nhánh một công ty xây dựng. Vợ tôi là giảng viên một trường cao đẳng trong thành phố. Chúng tôi đã có 2 năm yêu đương, tìm hiểu nhau rồi mới tiến đến hôn nhân. Kết hôn được 1 năm, vợ tôi sinh cu Tít, cả cuộc sống vợ chồng lẫn điều kiện kinh tế đều viên mãn.
Tôi gặp Hà trong buổi phỏng vấn tuyển thư ký, Hà nổi bật nhất trong số các ứng viên. Hà cao, trắng trẻo, Hà không đẹp theo kiểu son phấn sắc sảo mà ở em toát lên vẻ bầu bĩnh, ngây thơ. Tôi ấn tượng sâu sắc với gương mặt ấy, không hiểu tại sao, Hà khiến tôi cảm giác muốn được che chở ngay từ lần đầu gặp mặt. Với lợi thế ngoại hình, cộng thêm bộ hồ sơ xin việc với tấm bằng tốt nghiệp đại học kinh tế loại giỏi, Hà xuất sắc được nhận vào làm.
Trong công việc, Hà tỏ ra là nhân viên chăm chỉ, năng động, mẫn cán. Em luôn hoàn thành tốt các công việc được giao, có khi em còn đề xuất cho tôi những ý tưởng rất hay. Từ khi Hà vào, công việc của tôi thuận lợi hẳn. Tôi rất vui và càng để ý đến em nhiều hơn. Ở bên cạnh Hà, tôi không còn nhớ gì đến vợ con.
Video đang HOT
Tôi chú ý nâng đỡ Hà, quan tâm đến em nhiều hơn mức quan tâm của sếp đối với nhân viên. Hà biết điều đó, em biết cả việc tôi có gia đình nhưng vẫn chấp nhận ở bên tôi. Tôi và Hà chính thức bắt đầu mối quan hệ vụn.g trộ.m đầy tội lỗi.
Mối quan hệ giữa tôi với Hà kéo dài được gần 1 năm thì vợ tôi phát hiện. Cô ấy đọc được tin nhắn trong điện thoại của tôi. Cả đời này, tôi sẽ không quên được hình ảnh đau khổ của vợ mình lúc đó. Vợ khóc, em đán.h liê.n tụ.c vào ngực tôi, hỏi tôi tại sao đối xử với cô ấy như thế, cô ấy đã làm gì sai, cô ấy có gì không tốt hay sao. Tôi rơi nước mắt vì thương vợ, cô ấy không sai, là do tôi thay đổi.
Sau ngày hôm đó được 1 tuần, vợ đưa đơn l.y hô.n cho tôi. Tôi biết chắc, với tính của vợ, em sẽ làm như thế. Dù không tránh khỏi cảm giác đa.u đớ.n, dằn vặt mình nhưng tôi nghĩ đây có lẽ là quyết định tốt nhất đối với vợ chồng tôi lúc này.
Tôi tâm sự với Hà chuyện gia đình tôi, không hiểu sao, từ lúc biết chuyện đó, thái độ của Hà với tôi khác hẳn, em không còn quan tâm tôi như lúc đầu, những tin nhắn, cử chỉ quan tâm cũng nhạt nhẽo dần đi. Cho đến một ngày tôi đến cơ quan, chưa thấy Hà đến. Vào phòng làm việc, chỉ thấy trên bàn một tờ đơn xin nghỉ việc của em.
Tôi gọi điện cho Hà, điện thoại báo thuê bao. Hà muốn cắt đứt liên lạc với tôi sao? Tôi đã làm gì khiến cô ấy thay đổi như vậy. Đang quay cuồng trong mớ suy nghĩ hỗn loạn thì điện thoại tôi đổ chuông. Vừa nghe máy, đầu dây bên kia lên tiếng: “Thế nào, ông giám đốc trẻ, chắc đang đau lòng không biết thư ký của mình ở đâu đúng không”. Tôi như chế.t đứng, đó là tay giám đốc công ty luôn đối đầu với tôi. Không nhẽ, Hà chính là nội gián công ty đó sao. Vậy ra, từ đầu đến cuối tôi đã rơi vào cái bẫy do chính Hà tạo ra. Từ chuyện gây ấn tượng tiếp cận tôi, phá vỡ gia đình tôi và cả mấy vụ làm ăn đổ bể vừa rồi…
Tôi choáng váng đến không đứng nổi, cảm giác mọi thứ sụp đổ dưới chân, niềm tin bị vỡ vụn. Tôi mất tất cả, gia đình, sự nghiệp trong một thời gian ngắn chỉ bởi lòng tham của mình. Chẳng nhẽ, đây chính là quả báo cho sự phản bội, ngu muội của tôi sao?
Theo Phunutoday
"Úp sọt" để lấy chồng giàu và cái kết đầy cay đắng
Tôi tính kế giăng bẫy Huy, không ngờ bản thân tôi lại mắc phải cái bẫy do chính mình giăng ra còn cay đắng hơn gấp trăm, gấp vạn lần.
Tôi ngu dại tự giăng bẫy chính mình (Ảnh minh họa)
Từ lúc yêu Huy, tôi đã biết nhà anh rất giàu có. Tuy là dân tỉnh lẻ nhưng bố Huy lại là cán bộ cấp cao ở Sở Tài chính, còn mẹ anh là kế toán trưởng của Ngân hàng tỉnh. Qua những gì Huy kể, những bức ảnh Huy cho tôi xem, tôi đã mơ ước một ngày nào đó được danh chính ngôn thuận về làm dâu nhà Huy.
Thế nhưng, có vẻ như mong muốn của tôi không dễ thực hiện chút nào. Huy nói, anh còn trẻ, anh chưa thể lấy vợ lúc này được. Hơn nữa, chúng tôi còn chưa tốt nghiệp Đại học, việc cưới xin là không thể, ít nhất cũng phải chờ tốt nghiệp xong.
Tôi lo lắng lắm, quê tôi cách nhà anh hơn 300 cây số, nếu tốt nghiệp xong đứa nào về quê đứa đấy xin việc thì mộng lấy Huy sẽ tan thành mây khói mất. Tôi trăn trở mãi, cuối cùng cũng nghĩ ra kế hay.
Hôm đó, tôi rủ Huy đến phòng mình chơi, anh vừa đến được một lát thì trời mưa, tôi mừng như mở cờ trong bụng, càng có cớ để giữ Huy ở lại. Mọi chuyện xảy ra đúng như dự tính của tôi, đêm hôm đó, tôi và Huy đã gần gũi nhau.
Hơn 1 tháng sau, tôi biết mình có bầu. Khỏi phải nói, tôi vui mừng như thế nào, thế là kế hoạch của tôi đã thành công ngoài mong đợi. Tôi đem chuyện này kể cho Huy. Huy hoảng hốt lắm, anh sợ hãi ra mặt, nhưng may cho tôi, Huy là người tốt, dù sợ đến run cả giọng nhưng anh vẫn an ủi tôi đừng lo, anh nhất định sẽ có trách nhiệm với mẹ con tôi. Tôi ngồi cạnh Huy, bên ngoài tỏ ra lo sợ, sụt sùi khóc, nhưng trong bụng thì vui mừng khôn xiết.
Đám cưới được tổ chức sau đó gần 1 tháng, bố mẹ Huy đều là quan chức tỉnh, không thể để chuyện này rùm beng nên đành cưới tôi về. Tôi những tưởng rằng bước chân được vào ngôi nhà xa hoa đó là cuộc đời tôi sẽ một bước lên tiên, nhưng không ngờ rằng, quãng đời tăm tối của tôi mới chính thức bắt đầu.
Cưới xong, chúng tôi vẫn đi học bình thường. Nhưng bố mẹ tôi không còn gửi trợ cấp cho tôi nữa, thay vào đó là bố mẹ chồng. Chính bố mẹ chồng yêu cầu như thế ngày tôi cưới nên bố mẹ tôi đành chấp nhận. 2 vợ chồng chưa đứa nào làm ra tiề.n, phải ngửa tay xin bố mẹ từng đồng khiến cả tôi và Huy đều cảm thấy áp lực, chưa kể cái cách mẹ chồng cho tiề.n tôi không khác nào thái độ ban phát khiến tôi thấy tổn thương vô cùng.
Gần đẻ, tôi xin bảo lưu kết quả về nhà chờ sinh. Bố mẹ chồng vốn chả mấy ưa tôi nên cũng mặc, chẳng bao giờ hỏi han chuyện trò, tôi sống lầm lũi như cái bóng trong nhà. Huy đi học, nhớ vợ, nhớ con nhưng cũng chỉ biết gọi điện về cho tôi chứ không thể lúc nào cũng về nhà được. Nhiều lúc, tôi tủi thân lắm mà không biết kêu ai.
Mẹ chồng coi tôi như đứa ở trong nhà, bụng vượt mặt rồi mà tôi vẫn phải làm tất cả mọi việc, từ cơm nước, chợ búa, giặt giũ, lau nhà. Có lần bà còn bóng gió sau lưng tôi "Có làm thì mới có ăn, ai mà nuôi báo cô mãi được". Tôi ứa nước mắt.
Tôi sinh con gái, bố mẹ chồng càng được đà chán ghét tôi ra mặt. Một mình tôi xoay sở vừa chăm con, vừa lo nội trợ. Có bà đẻ nào như tôi không, vừa sinh con được hơn nửa tháng đã phải tự tay giặt giũ quần áo, xô màn. Đồ trẻ con, giặt máy giặt thường không sạch, thế là tôi phải tự tay giặt giũ, phơi phóng, trời mùa đông lạnh buốt, chưa hết cữ mà tôi vẫn phải cắn răng mà làm. Mẹ chồng tuyệt nhiên không ngó ngàng, cháu khóc bà cũng chẳng buồn dỗ.
Tôi hối hận nhưng cũng muộn mất rồi, nhìn bạn bè hằng ngày tới trường vô tư tôi nhớ đến vô cùng. Giờ tôi học hành dở dang, trong tay cũng chẳng có gì, nhà chồng thì co.i khin.h ra mặt. Nếu biết làm dâu nhà giàu khổ thế này, có các tiề.n tôi cũng không ngu dại nữa. Tôi tính kế giăng bẫy Huy, không ngờ bản thân tôi lại mắc phải cái bẫy do chính mình giăng ra còn cay đắng hơn gấp trăm, gấp vạn lần.
Theo Phunutoday
Cái kết có hậu cho người phụ nữ 25 năm nuốt nước mắt nuôi con riêng của chồng Người mẹ hiện tại tuy không sinh ra anh nhưng bà lại có công nuôi dưỡng anh suốt 25 năm qua. Nếu không có bà, chắc chắn anh đã không thể có mặt trên cõi đời này và tôi đâu có cơ hội được gặp người đàn ông của đời mình. Chỉ còn nửa tháng nữa là tôi lên xe hoa về nhà...