Cả nhà kinh ngạc khi biết anh trai tự nguyện giao nộp quỹ đen cho chị dâu
Chị dâu hào hứng khoe với cả nhà về chuyện chồng tự nguyện giao nộp quỹ đen. Cả nhà tôi đều kinh ngạc vì không ngờ một người keo kiệt như anh ấy mà lại sẵn sàng giao trọn tiền bạc cho vợ.
Ảnh minh họa
Chị dâu tôi là nhân viên nhà nước, mức lương ổn định nhưng không cao. Thậm chí, nếu so với lương công nhân của tôi thì còn thấp hơn. Vậy nên kinh tế trong nhà đều do anh tôi làm chủ. Tôi nghe chị dâu kể, anh ấy không bao giờ công khai chuyện tiền nong, mỗi tháng cứ rút tiền về, đưa cho chị 6 triệu là coi như hoàn thành trách nhiệm. Tôi hay khuyên anh trai, tiền bạc nên rõ ràng, sòng phẳng để vợ chồng không mất lòng tin ở nhau. Nhưng anh trai vẫn lơ đi, còn cho rằng anh ấy giữ quỹ đen cũng là tiết kiệm cho con cái sau này.
Thỉnh thoảng về nhà chồng chơi, chị dâu lại than thở chuyện tiền bạc túng thiếu. Chị nói có tháng chị phải đi vay tiền bên nhà ngoại để mua gạo hoặc khám bệnh cho con. Nói với chồng thì anh không đưa thêm tiền mà còn trách vợ tiêu xài hoang phí.
Vậy mà tuần trước, chị dâu lại mua quà tặng cho bố mẹ tôi, còn hớn hở khoe chồng tự nguyện giao nộp quỹ đen cho vợ. Tổng số tiền anh ấy đưa là hơn 200 triệu. Anh ấy còn đưa hết lương cho vợ, chỉ giữ lại 2 triệu để chi tiêu cá nhân thôi.
Video đang HOT
Cả nhà tôi ngạc nhiên bởi anh tôi vốn kĩ tính chuyện tiền bạc. Từ hồi đi làm, anh ấy đã tự cất giữ tiền chứ không bao giờ đưa cho mẹ giữ hộ. Anh ấy cũng hiếm khi mua quà hay biếu tiền bố mẹ. Vậy thì lý do gì khiến anh ấy đưa hết tiền cho vợ giữ, còn giao nộp cả quỹ đen?
Tôi tò mò hỏi, chị dâu cũng không giấu mà kể hết mọi chuyện. Hóa ra chị ấy nhờ chồng giặt giũ quần áo, công việc mà chị ấy toàn tự mình làm. Anh ấy thấy áo ngực của vợ đã bị nhão, giãn ra; thấy quần áo của vợ con đều cũ mèm, thậm chí là mặc lại đồ của người khác cho. Rồi chị dâu đưa cho anh ấy xem sổ chi tiêu mà tháng nào chị cũng cẩn thận ghi chép từng món một, kể cả băng vệ sinh. Thấy vợ không chi tiêu gì cho bản thân, tiền bạc túng thiếu đến mức vợ phải ăn mì gói vào bữa sáng liên tục, anh ấy mới nhận ra lỗi sai của mình.
Ngay hôm sau, anh tôi đã tự nguyện đưa 200 triệu quỹ đen cho vợ mua sắm đồ đạc, quần áo cần thiết cho 3 mẹ con. Đồng thời, tháng lương vừa rồi, anh ấy cũng chuyển khoản hết sang cho vợ, chỉ giữ lại 2 triệu mà thôi.
Biết chuyện vợ chồng anh trai, tôi lại thêm cảm phục cách chị dâu ‘thu phục’ chồng trong chuyện tiền nong. Chỉ mong rằng, anh trai tôi sẽ hiểu cho nỗi khổ của vợ mà công khai tiền bạc, vun vén hạnh phúc gia đình suốt cả đời. Có như thế, gia đình tôi cũng yên tâm.
Thấy anh trai là đàn ông mà vợ để cho đi rửa bát giặt đồ, tôi lên tiếng chê trách chị dâu thì lập tức bị anh đuổi ra khỏi nhà
Tôi không thể ngờ anh trai mình lại bênh vợ, mắng em mạnh miệng như thế.
Hồi còn ở chung với gia đình tôi, chị dâu cũng ngoan hiền lắm. Chị ấy đi làm về là lo dọn dẹp, bếp núc đúng kiểu con dâu "chuẩn mười" khiến mẹ tôi nở mày nở mặt. Đi đâu mẹ tôi cũng khen nức nở con dâu, ca tụng chị lên tận mây xanh. Tôi cũng không có thành kiến gì với chị, chỉ không thích kiểu chị dâu ngọt ngào, gắp thức ăn cho anh tôi rồi nũng nịu ngây thơ. Cái chiêu ấy, chỉ có đàn bà giả tạo mới dùng đến.
Đúng như tôi nghĩ thật, chỉ một năm sau, anh tôi kiên quyết xin bố mẹ ra ở riêng. Mẹ tôi ban đầu không đồng ý nhưng thấy anh đưa ra lý do cũng thuyết phục nên nghe theo. Anh tôi bảo ở quê xa quá, đi làm rất bất tiện. Còn mua nhà ở thành phố thì tiện cho mọi thứ, từ việc đi làm đến việc học hành của con trai anh sau này. Cũng không biết chị dâu thủ thỉ gì với mẹ tôi mà bà rút hẳn 500 triệu tiền tiết kiệm để cho anh chị mua nhà.
Tôi có nhắc nhở, bảo mẹ nên cẩn thận, tiền bạc không phải cứ thương là cho hết, còn phải để dành phòng đau bệnh về sau. Mẹ tôi ừ hử cho có lệ rồi thôi, chẳng để tâm đến lời tôi nói. Nhưng kể ra, chị dâu ra ở riêng, tôi cũng sướng thật. Tôi có thể tự do ăn ngủ, đi chơi mà không sợ bị mẹ so bì với chị ấy.
Tôi cũng không có thành kiến gì với chị, chỉ không thích kiểu chị dâu ngọt ngào, gắp thức ăn cho anh tôi rồi nũng nịu ngây thơ. (Ảnh minh họa)
Thế mà bất chợt, mẹ lại bắt tôi ra ở cùng anh chị rồi nhờ anh tôi xin việc cho đi làm. Thú thật, tôi ra trường cũng gần một năm nhưng không xin được việc đúng chuyên ngành. Giờ mẹ lại bắt tôi làm việc trái ngành, miễn kiếm được tiền là được. Thế là tôi phải ấm ức ôm đồ đến nhà anh trai ở.
Sáng nào trước khi đi làm, tôi cũng phải trông con cho chị dâu nấu cháo cho cháu, nấu ăn sáng cho cả nhà. Chị ấy bảo không nên ăn ngoài, dễ rước bệnh vào thân. Nhưng vì đợi chị mà sáng nào tôi cũng chạy sấp chạy ngửa cho kịp giờ chấm công. Thậm chí có hôm còn đi trễ. Vậy thì ăn sáng tại nhà có ích lợi gì đâu?
Ở với anh chị hai năm nay, tôi càng lúc càng khó chịu với chị dâu. Anh tôi đàng hoàng là đàn ông nhưng đi làm về phải lau nhà, rửa bát, phơi đồ. Chị dâu chỉ chăm con với nấu ăn. Đã thế, nhiều khi chị ấy còn bắt anh tôi phải tắm con, cho con ngủ... Đủ mọi chuyện của đàn bà.
Ở với anh chị hai năm nay, tôi càng lúc càng ngứa mắt với chị dâu. (Ảnh minh họa)
Hôm qua, thấy chị dâu ngồi đút con ăn mà "hành" anh trai dọn cơm, rửa bát, tôi bực quá mới khuyên thật anh ấy nên dạy lại vợ. Cứ thế này, vợ anh leo lên đầu anh ngồi mất thôi. Nào ngờ, tôi vừa nói xong, anh đã hùng hổ nổi giận chỉ tay đuổi thẳng tôi ra khỏi nhà. Anh ấy mắng tôi hẹp hòi, lười biếng, ích kỉ, tị nạnh. Sống chung nhà mà chẳng giúp chị dâu rửa được một cái bát, giặt được một cái quần cái áo, thậm chí không quét được cái sân.
Mặc chị dâu khuyên anh bình tĩnh, tôi vẫn quyết định ôm đồ bỏ về nhà mẹ. Tôi chịu hết nổi rồi. Hàng tháng tôi cũng đưa anh chị 3 triệu tiền ăn chứ có phải ăn chực ở chùa đâu? Vậy mà anh còn bắt tôi làm mấy việc cỏn con đó. Trong khi vợ anh là dâu còn tôi là em gái anh?
Về nhà, mẹ còn mắng thêm tôi một trận mới cay cú làm sao. Tôi không hiểu mình sai ở đâu? Rõ ràng tôi là con gái của gia đình mà. Ai là dâu thì phải chịu khổ hơn chứ? Tôi nhất quyết không xin lỗi vợ chồng anh trai và cũng có ý định nhảy việc khỏi công ty anh, xem ai sợ ai chứ? Theo mọi người, tôi có sai không? Và sai ở đâu mà bị cả nhà lên án dữ dội như vậy chứ?
Mới sớm tinh mơ, nhà tôi đã náo loạn vì chị dâu cho người đưa trả anh trai về thẳng với lý do không thể bắt bẻ được Bố mẹ tôi nhìn nhau thở dài, không thể trách cứ được con dâu dù hành động 'trả chồng' của chị ấy rất quá đáng. Bố mẹ tôi cưng chiều anh tôi từ nhỏ. Vì thế anh ấy muốn gì, thích gì, bố mẹ tôi đều đồng ý. Ngay cả việc nghỉ học để đi làm, chỉ cần anh ấy làm mình làm...