Bồ vác bụng tới đòi danh phận, mẹ chồng buông lời ‘mật ngọt’ khiến ả ta sốc ngất
Mẹ chồng tôi đã biết chuyện từ tháng trước nhưng cũng không ngờ lại có ngày cô ta đến hẳn đây. Dù sao cái thai cô ta đang mang cũng là con trai, tôi đã rất sốc khi thấy mẹ tôi đon đả bước đến.
Trước đây tôi từng đi xem bói vài lần, thầy có nói số tôi có nhiều con gái, có người thì nói hẳn rằng tôi chỉ có thể sinh được con gái. Tôi không quá mê tín nhưng vì nhiều người nói nên cũng có phần lo lo.
Ngày quyết định lấy chồng là con trưởng, tôi cũng đã nói chuyện với anh về điều này. Chồng tôi chỉ cười xòa rồi bảo bói toán ai tin làm gì. Chẳng biết cuộc đời xô đẩy thế nào, sau 4 năm kết hôn, tôi sinh được 2 cô con gái thật.
Nhà chồng tôi ở thị trấn nhưng tôi biết ở đây suy nghĩ của mọi người vẫn cổ hủ lắm. Không ít hàng xóm cũng bàn ra tán vào rồi nói tôi phải đẻ tiếp chứ sao để nhà chồng con trưởng mà không có người nối dõi được. Tôi nghe vậy nhưng cũng chẳng nói gì. Cuộc đời của tôi đâu phải sinh ra chỉ để làm cái máy đẻ.
Bố mẹ chồng tôi, dù tôi biết trong thâm tâm họ vẫn muốn có một đứa cháu trai nhưng chưa khi nào ông bà thể hiện ra bên ngoài điều đó. Hai bé gái nhà tôi được ông bà nội cưng chiều vô cùng. Con bé lớn còn được ông nội đi đâu cũng cho đi. Đến cả đồ chơi, váy vóc của con cũng phần lớn là do bà nội mua cho cả.
Chồng tôi thì làm xây dựng cầu đường nên phải đi liên miên. Từ ngày cưới nhau hiếm có tháng nào hai vợ chồng được ở bên nhau quá 10 ngày. Mãi rồi thì cũng quen. Tôi cũng cảm nhận được tình cảm của cả hai không tới mức nhạt nhưng nói là sâu đậm thì không phải.
Ảnh minh họa.
Một tháng trước, tôi biết tin chồng mình có bồ. Tôi không quá ngạc nhiên và cũng không bị cú sốc nào lớn quá. Tôi hỏi thẳng chồng vì hơn ai hết, tôi muốn nghe câu chuyện từ anh chứ không phải bất kỳ ai khác. Tôi muốn một lời giải thích dù biết rằng sự thật đã phơi bày ra như thế.
Anh quỳ xuống và xin lỗi tôi. Anh nói tất cả là do phút nông nổi lúc đi làm xa nhà đã khiến anh không thể kiềm chế được. Công việc căng thẳng mà cô ta lại mời gọi. Trong một lần bị chuốc say , anh đã không làm chủ được bản thân. Anh nói anh có thể mắc sai lầm nhưng sẽ không bao giờ anh bỏ mẹ con tôi.
Tôi đau đớn chấp nhận lời xin lỗi của anh. Ai cũng có thể mắc sai lầm, quan trọng là biết sửa sai và làm lại. Những gì tôi đang có, tôi không muốn một phút hất bỏ hết đi. Tôi muốn đặt lòng tin vào anh một lần, muốn biết xem liệu mình có quá khờ dại hay không.
Ấy thế nhưng những “ con giáp thứ 13 ″ hay các nàng bồ giờ đây đâu còn như trước. Họ không sợ sệt hay ngại ngùng vì mình là người thứ 3, phá hoại gia đình khác mà thậm chí còn rất công khai, đầy vẻ tự hào. Họ tự cho mình cái quyền “chăm sóc hộ” chồng người khác.
Ả bồ của chồng tôi sau đó chắc đã đánh hơi được chuyện nên thậm chí còn vác bụng bầu tới thẳng nhà chồng tôi để đòi danh phận. Cô ta đi còn không quên cầm theo tờ giấy khám thai rồi gọi mẹ chồng tôi bằng “mẹ” không chút ngượng nghịu.
“Con chào mẹ! Con mang cháu đích tôn của mẹ đến đây”.
Mẹ chồng tôi đã biết chuyện từ tháng trước nhưng cũng không ngờ lại có ngày cô ta đến hẳn đây. Dù sao cái thai cô ta đang mang cũng là con trai, tôi đã rất sốc khi thấy mẹ tôi đon đả bước đến.
“Con vào nhà đi, mang cả cái bụng kia vào đây nữa’.
Mẹ bảo tôi rót cho cô ta một cốc nước lọc rồi tiếp lời:
“Con bụng mang dạ chửa thì cứ ở đây. Nhà này quan điểm bầu bí là phải làm việc cho nó dễ sinh. Nhà chỉ có vài người thôi, bố mẹ lại già cả, chị Lan (tên tôi) thì lại bận hai đứa con, nay có con giặt giũ rửa bát thì tốt quá rồi. Kìa Lan, tí con lên chỉ em nó việc nhà, còn quần áo của mấy đứa nhỏ lôi ra cho em nó giặt luôn”, mẹ tôi vừa nói vừa chỉ tay.
“Bà nói gì đấy? Tôi đang mang cháu nội của nhà các người mà định biến tôi thành osin chắc. Người phải làm phải là cô ta, cái người không biết đẻ kia kìa”, cô bồ kia thay đổi hẳn sắc mặt.
Ảnh minh họa.
Mẹ chồng tôi thấy thế mới đanh giọng lại.
“Cô tưởng vác cái bụng đến đây là có thể đạt được mục đích của mình chắc. Cô làm ở quán karaoke nào, ăn nằm với bao thằng đàn ông, có cần tôi phải kể tên ra không? Đừng tưởng bà già này không biết gì. Cút xéo ngay ra khỏi đây trước khi tôi nổi điên. Đã làm người thứ 3 còn trơ trẽn tìm đến đây định phá hoại gia đình người khác. Tôi chỉ có 2 đứa cháu gái này thôi. Cút đi”.
Ả bồ của chồng tôi nghe vậy thì tức lắm nhưng không dám làm gì mà đứng dậy vội chạy ra ngoài cửa khi thấy mẹ chồng tôi tay lăm lăm cốc nước như sắp hất vào cô ta. Đúng là tôi không chỉ lấy chồng mà còn lấy được cả bố mẹ chồng. Nếu hôm nay không phải mẹ chồng tôi mà là một người khác, có lẽ tôi và hai đứa con đã ôm nhau về ngoại rồi.
Chi Lan
Theo giadinh.net.vn
Chồng mất 2 tháng thì có tin nhắc đóng tiền bảo hiểm, vợ tìm hiểu rồi ngất lịm trước bí mật tày trời
Hóa ra Hùng đã có phương án phòng xa, hơn nữa còn chu đáo tuyệt đối đến thế.
Ngân và Hùng cưới nhau hơn 10 năm mà không có con. Cũng do cô bị bệnh đa nang buồng trứng. Chạy chữa mãi, tiền bạc tốn kém mà tâm trạng thêm mệt mỏi.
Ngân thương chồng, thêm áp lực từ bố mẹ chồng. Cô chỉ muốn ly hôn để giải thoát cho Hùng nhưng anh nhất quyết phản đối. Hai vợ chồng ôm nhau khóc, cô dùng dằng không thể dứt được anh, anh cũng bảo: "Con cái trời cho. Anh không vì đứa con mà bỏ em. Vô sinh thì mình xin con nuôi. Có hai người vẫn hơn một người vợ ạ".
Tình cảm là thế, mà ông trời thử thách Ngân quá nhiều. Mới 35 tuổi Hùng đã đột ngột ra đi sau một tai nạn ô tô khi đi công tác xa nhà. Nhận chồng về, Ngân khóc lạc cả giọng. Bố mẹ chồng vừa đau đớn mất con, vừa xót xa vì nhà không có người nối dõi.
Những ngày tiếp theo, Ngân lặng lẽ nhang khói cho chồng trong sự ghẻ lạnh của bố mẹ chồng. Đôi khi mẹ chồng cố tình thở dài rồi bâng quơ: "Cây độc không trái, chỉ khổ hai thân già này". Cô cũng chua xót lắm, nhưng vẫn cố chăm lo cho bố mẹ chồng.
Ảnh minh họa
Điện thoại của Hùng cô vẫn giữ. Cô chưa quên được chồng nên cô gắng níu giữ kỷ niệm. Thế rồi trong số tin nhắn đến, từ những đối tác, bạn bè chưa biết tin anh qua đời, tin nhắn cố định của các dịch vụ... Cô choáng váng đọc được tin nhắn nhắc nộp tiền bảo hiểm. Người thụ hưởng tên Nguyễn Công Minh. Tên con trai, nhưng mà người này có mối quan hệ gì với Hùng. Nghe tên không phải anh em thì cũng là bố con. Vì dòng họ của chồng cô là Nguyễn Công.
Cô vội vàng gọi điện cho bên đại lý bảo hiểm. Run rẩy đến mức ngã quỵ xuống sàn nhà. Người thụ hưởng bảo hiểm là một cậu bé 3 tuổi, địa chỉ ở gần nhà máy mà Hùng thường xuyên đi công tác. Chắc chắn đó là con trai anh. Hóa ra Hùng đã có phương án phòng xa, hơn nữa còn chu đáo tuyệt đối đến thế. Đứa con rơi của chồng chắc chắn là niềm vui tuổi già của bố mẹ anh. Nhưng lại đánh cho cô một đòn quá đau.
Cô báo với đại lý là Hùng đã qua đời, cô cần gặp đứa bé và mẹ cháu để trao quyền hưởng bảo hiểm cho gia đình. Địa chỉ có trong tay mà Ngân chần chừ mãi không dám đi gặp. Cảm giác bị lừa dối, bị qua mặt khiến cô đau đớn. Mà uất thay, sao Hùng không ly hôn với cô rồi đường đường chính chính lấy vợ, sinh con. Thằng bé là máu mủ mà phải sống xa bố. Trong khi cô thì lại ung dung ở nhà này.
Gặp mẹ thằng bé cô mới hiểu. Cô ta là một cô gái tật nguyền. Đôi mắt đã mù và chỉ làm công việc thêu tranh chữ thập ở một xưởng nhỏ. Với nhu nhập phập phù, cô ta dựa cả vào thằng bé để sống. Cô ta bảo đã vô tình quen Hùng và xin anh một đứa con để có người ở bên cho đỡ hiu quạnh. Hùng không yêu thương hay qua lại gì nhưng cũng chu cấp cho mẹ con cô ta đầy đủ. Khoản tiền bảo hiểm cô ta cũng không hay biết.
Ảnh minh họa
Vừa giận chồng, vừa giận chính mình và xót xa trước người đàn bà nghèo khổ ấy. Ngân rối bời không biết phải làm sao. Cô dẫn nhân viên bảo hiểm đến gặp mẹ con họ rồi bỏ về.
Nhiều đêm rồi Ngân không thể ngủ được. Những lúc nghĩ đến Hùng, cô thật sự không biết anh gặp gỡ cô ta vì tình yêu hay tình thương. Vì sao anh phản bội niềm tin của cô và còn cố níu giữ không ly hôn? Nhìn bố mẹ chồng lủi thủi bên bàn thờ con trai. Cô lại chạnh lòng muốn thông báo cho ông bà biết, ở ngoài kia có dòng máu của ông bà đang sống nghèo khổ. Nếu ông bà muốn đón về nuôi, cô cũng sẵn sàng ra đi.
Nhưng nỗi uất ức vì bị phản bội khiến Ngân bị giằng xé. Mãi mà cô không thể đưa ra quyết định về bí mật tày trời này.
Theo docbao.vn
Chồng hờ (Phần 12) Hồng mỉa mai, nói xong thì kéo Đăng, rời đi. Thịnh đứng như trời trồng nhìn theo hai người họ, không thể làm gì được. Thịnh nghiến răng kèn kẹt, mặt đỏ lên. - Anh nói gì? Anh muốn cô ấy phải hận tôi anh mới chịu ư? - Cậu nghĩ xem. Đăng cười khẩy. Quả nhiên, anh đã tính toán đúng. Từ...