- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
‘Bỏ chồng mới đi, về với bố con anh. Giường chiếu này cần hơi ấm của em…’
On 07/04/2018 @ 11:26 PM In Góc tâm tình
Tôi đã bắt đầu cảm thấy hối hận ngay khi bước vào cuộc hôn nhân thứ hai. Chính xác là sau một lần vô tình nhìn thấy ánh mắt đầy vẻ khó chịu của Khang dành cho cu Tôm, con trai riêng của tôi.
Tôi ngỡ ngàng tự hỏi bản thân:
- Vậy những cử chỉ vồ vập đầy quan tâm, âu yếm của anh dành cho thằng bé lúc trước không lẽ chỉ là giả?
Tôi đã tìm thấy câu trả lời ngay trong những ngày trăng mật. Chồng mới cưới của tôi quay ngoắt 180 độ, anh tỏ ra lạnh lùng xa cách với con trai tôi. Thái độ của Khang rõ ràng đến nỗi ngay cả một đứa trẻ chưa đầy 6 tuổi như cu Tôm cũng nhận ra. Nó không còn dám chạy ào vào lòng bố dượng nhõng nhẽo, vòi vĩnh như trước đây nữa. Thay vào đó thằng bé chỉ dám đứng từ xa nhìn lại, ánh mắt đầy vẻ dò xét, nghi ngờ...
Khi đã chắc chắn về cảm nhận của mình, tôi hỏi Khang:
- Vì sao anh lại thay đổi thái độ với cu Tôm?
Khang cũng chẳng cần úp mở, anh thẳng thừng bảo:
- Vì nó quá giống thằng bố nó.
Tôi lại hỏi:
- Vậy tại sao lúc đầu anh lại tỏ ra yêu quý nó trước mặt em?
Khang không trả lời.
Ảnh minh họa
Sau đám cưới tôi nhanh chóng có thai. Và cũng từ thời điểm đó, Khang công khai tỏ thái độ ghét bỏ con riêng của vợ. Có lần đi học về thằng bé từ bên ngoài chạy ào vào nhà và lao vào lòng mẹ. Lập tức Khang lôi giật nó lại, tét vào mông liên tiếp. Thằng bé vừa hoảng sợ, vừa đau.
Tôi giằng lấy con rồi như con thú bị thương quát vào mặt anh ta:
- Anh điên à?
Khang dứ ngón tay vào mặt cu Tôm:
- Để cho nó nhớ là trong bụng mẹ đang có em bé.
Đêm đó ôm con trai vào lòng, tôi khóc đến khi trời sáng.
Khi biết chắc chắn cái thai ở trong bụng vợ là con trai, Khang thẳng thừng đề nghị:
- Em đem trả Tôm về cho bố nó nuôi đi.
Sau một phút điếng người tôi cũng tuyên bố luôn:
- Một là có con trai tôi sống chung, hai là anh ra khỏi nhà của mẹ con tôi. Từ nay đừng bao giờ nhắc đến chuyện này nữa.
Khang đành nhượng bộ.
Thật không may ít lâu sau tôi bị hư thai. Đã không an ủi động viên tôi được một câu, Khang còn quay ra đay nghiến chì chiết vợ:
- Cô chỉ biết yêu quý đứa con riêng của mình thôi. Chính vì cô thờ ơ, không quan tâm, chăm sóc đến con tôi nên nó mới bị như thế.
Cơ thể kiệt quệ, vừa đau đớn vì mất con vừa khốn khổ vì những lời chồng nói... Bỗng nhiên tôi cảm thấy hối hận với những quyết định nóng vội của mình.
Hơn một năm trước, tôi một mực ly hôn. Lý do bởi vì bắt được bằng chứng chồng tôi đã phản bội vợ. Nam rất hối hận, anh tha thiết năn nỉ:
- Xin em hãy tha thứ cho những giây phút yếu lòng của anh.
Nhưng lúc đó sự kiêu hãnh, lòng tự ái bị tổn thương, tôi đã không thể nào bình tĩnh được. Cùng với lá đơn ly hôn, tôi tuyên bố:
- Tôi sẽ tìm được người hơn anh.
Có lẽ đây cũng chính là lý do sâu xa khiến cho tôi nhanh chóng tái hôn với Khang. Ngay từ lần gặp đầu tiên tôi đã có ấn tượng mạnh với anh ấy. Khang có ngoại hình bắt mắt, chiều cao trên 1m8, ăn mặc thời thượng, gương mặt điển trai. Tôi nghĩ bụng ngay:
- Gã này ăn đứt chồng cũ của mình ấy chứ.
Chỉ có điều về sự nghiệp Khang chẳng có gì, về tài chính anh cũng đang ở trong một căn hộ đi thuê.
Khi thấy tôi quyết &'dứt tình' và giành quyền nuôi con trai, Nam rất đau khổ. Anh ra đi, để lại căn nhà đầy đủ tiện nghi lại cho hai mẹ con tôi. Lúc xách vali ra đến cửa Nam quay lại nhìn tôi:
- Anh là người có lỗi trước cho nên anh sẽ không ở cùng ai... Bất cứ lúc nào em cần hãy đến tìm anh nhé!
Gần đây mỗi lần tôi đưa con trai đi gặp Nam, thằng bé lao đến với bố và oà khóc nức nở. Tôi thương con và mệt mỏi, hai mắt cũng đỏ ngầu.
Nam gặng hỏi nhưng tôi gạt đi. Lòng tự trọng và hiếu thắng khiến tôi không thể thừa nhận. Tôi tự nhủ:
- Mình phải cố gắng, phải tiếp tục chứng tỏ với chồng cũ mình vẫn sống tốt, vẫn đang rất hạnh phúc với sự lựa chọn mới của mình.
Kết thúc hai ngày cuối tuần tôi quay lại đón con. Chưa kịp nhấn chuông thì Nam đã mở cửa. Anh đưa tay lên môi làm một động tác "suỵt!"
- Em đợi một chút, con đang ngủ.
Tôi chần chừ nhưng rồi vẫn cất bước đi theo phía sau lưng Nam.
Khi cánh cửa phòng ngủ của chồng cũ từ từ hé mở ra tôi như ngơ ngẩn. Này là bức tường màu đỏ tươi với cành hoa trắng đung đưa trong gió. Này là chiếc giường gỗ đã từng một thời khiến cho tôi ngơ ngẩn bắt Nam phải đi vay đi mượn để mua về. Này là bộ ga gối màu hoa đào bao nhiêu năm tưởng chừng như chưa bao giờ đổi sắc. Con trai nhỏ vẫn đang say sưa ngủ chu môi, hở cả bụng... Tôi hoàn toàn bị "đánh úp", cảm giác như mình đã quay trở lại thời điểm cả nhà ba người chúng tôi vẫn còn đang hạnh phúc bên nhau.
Tôi cúi xuống nhìn bàn tay nóng hôi hổi của chồng cũ vừa mới bao trọn lấy tay tôi:
- Không biết, em có giống anh không? Từ ngày chúng ta chia tay, rất nhiều lần anh đã mơ ngày cả gia đình được đoàn tụ.
- Nhưng em, em không thể.
- Anh đã biết hết chuyện rồi... Nếu như em không tìm thấy hạnh phúc như mong muốn trong cuộc hôn nhân thứ hai vì sao không một lần nữa dũng cảm từ bỏ... cho anh xin thêm một cơ hội?
Lần đầu tiên sau những sóng gió hôn nhân tôi cho phép mình rơi nước mắt. Thì ra đi một vòng chúng tôi lại quay trở về điểm "gút thắt" này. Lần trước là chồng cũ mắc lỗi rồi xin sự tha thứ của tôi. Lần này cả anh và tôi đều đã mắc lỗi và anh lại vẫn tiếp tục xin tôi một cơ hội.
- Đừng khóc! Đừng khóc nữa...
Nam kéo tôi gục đầu vào vai anh thủ thỉ. Nhưng tôi lại càng khóc lớn hơn.
- Xin lỗi em, anh xin lỗi em.
Nam cuống quýt giúp tôi lau nước mắt. Anh vụng về đặt lên môi tôi một nụ hôn quen thuộc, bàn tay hối lỗi lần tìm. Đêm ấy chúng tôi lại hòa quyện vào nhau sau một cuộc ly tan. Thì ra chúng tôi đã đi xa như thế chỉ để hôm nay nhận ra điều mình cần là phải quay trở lại.
Theo WTT
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/bo-chong-moi-di-ve-voi-bo-con-anh-giuong-chieu-nay-can-hoi-am-cua-em-20180407i3147309/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.