Bí mật chuyến công tác nước ngoài 1 năm của vợ
Vợ tôi là một phụ nữ đẹp và thành đạt. Chúng tôi gặp nhau trong một lần hai công ty tổ chức giao lưu và sau 6 tháng tìm hiểu thì nên vợ nên chồng.
Khi chúng tôi lấy nhau, tôi đã ngoài 30 tuổ.i, còn cô ấy 28 tuổ.i. Sau đám cưới, cô ấy được giao một vị trí khá quan trọng ở công ty, đường công danh sự nghiệp lên như diều gặp gió. Còn tôi hài lòng là một anh nhân viên giỏi về chuyên môn kỹ thuật.
Sau 1 năm kết hôn, vợ chồng tôi có một cô con gái đáng yêu. Tôi rất muốn có thêm con thứ 2, dù gái hay trai cũng được, để nhà cửa thêm rộn rã. Nhưng cô ấy dường như không muốn đẻ thêm nữa. Tôi đoán là vì vợ không muốn chuyện sinh đẻ làm ảnh hưởng đến sự nghiệp. Con gái được hơn 2 tuổ.i thì cô ấy nhận được lệnh đi nâng cao nghiệp vụ tại trụ sở công ty ở nước ngoài 1 năm. Thấy vợ quá tha thiết nên tôi đồng ý. Thời gian đó, mẹ tôi phải lên ở cùng để chăm cháu giúp tôi. Hết đợt công tác, cô ấy trở về nhà,gia đình chúng tôi lại quấn quít bên nhau.
Tôi thấy rất hài lòng về cuộc sống, bởi cô ấy luôn là một người vợ chu toàn. Nhưng đó là chuyện trước khi tôi phát hiện ra bí mật tày trời của vợ.
Một lần do laptop của tôi hỏng phải mang đi sửa, tôi dùng tạm máy tính của vợ. Cũng chính nhờ thế, tôi phát hiện ra vợ có một tài khoản Facebook bí mật, ngoài Facebook mà chúng tôi add của nhau. Tò mò, tôi lướt vào xem thì thấy cô ấy đăng tải những hình ảnh một b.é tra.i kháu khỉnh rất lạ. Cậu bé thật sự giống vợ tôi. Ở mỗi bức ảnh, cô ấy đều cẩn thận chú thích ngày tháng, sự kiện. Cô ấy còn xưng mẹ, gọi cậu bé là con rất tình cảm. Facebook mang tên chính cậu bé đó. Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Cậu bé này có quan hệ thế nào với vợ tôi? Trong khi con gái chúng tôi, cô ấy cũng lập một Facebook tương tự.
Nếu căn cứ vào ngày tháng trong các bức ảnh thì cậu bé này kém con gái của chúng tôi 3 tuổ.i. Tôi lật từng tấm ảnh, đọc kỹ từng bình luận. Và khi lật lịch sử Facebook từ hơn 1 năm trước, tôi vô cùng sốc khi thấy hình ảnh cô ấy bụng bầu to tướng ở nước ngoài. Trong một tấm ảnh đại diện, cô ấy chụp cùng đứ.a b.é và người đàn ông không ai khác chính là giám đốc của cô ấy. Bức ảnh có dòng chú thích: “Bố mẹ mừng sinh nhật Bin. Mong cả nhà ta mãi hạnh phúc”. Tôi như chế.t lặng. Liệu có phải nghi ngờ đa.u đớ.n nhất của tôi là sự thực?
Video đang HOT
Trong lòng tôi như lửa đốt nhưng tôi lại rất sợ một sự thật phũ phàng. Vì vậy tôi cố giữ thái độ bình thường với vợ, định bụng phải tiếp tục theo dõi.
Hôm ấy, vợ tôi nhắn tin báo sẽ phải đi tiếp khách công ty nên về muộn. Tôi xin nghỉ nửa buổi chiều để chầu trực ở công ty cô ấy. Buổi chiều, sau khi tan làm, cô ấy bước lên xe cùng giám đốc. Nhưng họ không tới nhà hàng mà rẽ vào một khu chung cư. Khi cửa vừa mở thì cậu bé trong những bức ảnh được người giúp việc bế trên tay ra đón. Suốt 3 giờ đồng hồ, họ ở bên trong, còn tôi như chế.t chôn chân ở đó.
Không thể giữ im lặng, tôi đã tra vợ ngay tối đó. Sau một hồi chối cãi, cô ấy đã quỳ xuống chân tôi cầu xin tha thứ. Cô ấy nói rằng đã có quan hệ bí mật với sếp. Vì vợ sếp bị vô sinh nên ông ta mong muốn vợ tôi sinh cho ông ta một đứa con. Ông ta hứa rằng nếu vợ tôi đồng ý thì sẽ chu cấp cho cả hai mẹ con cùng con gái của chúng tôi, và cô ấy cũng sẽ được rộng đường tiến thân trong sự nghiệp…
Vợ tôi đã chấp nhận. Khi mang bầu tháng thứ 2 thì cô ấy được sắp xếp ra nước ngoài để “nâng cao nghiệp vụ”. Sinh con xong, cô ấy lập tức tới trung tâm làm đẹp để tập luyện lấy lại vóc dáng, rồi trở về Việt Nam, tiếp tục là vợ tôi…
Theo Phunutoday
Bí mật động trời của vợ tôi bị "phanh phui" trước khi lên bàn mổ
Chẳng nhẽ, cuộc sống phũ phàng với tôi đến vậy. Khi chuyện yêu đương, mụ mị "trót lỡ" chỉ có trên phim ảnh, giờ đang diễn ra trong cuộc sống của tôi. Tôi khóc cũng không được mà chối bỏ cũng không xong.
Chào độc giả mục tâm sự! Khi kể ra câu chuyện này bản thân tôi cũng có phần ăn năn, hối lỗi. Lẽ ra lúc đó tôi không nên gặng hỏi vợ mình quá nhiều. Cũng bởi tôi chỉ muốn cô ấy ra đi thanh thản. Nhưng nhờ điều kỳ diệu mà vợ tôi vượt qua cơn nguy hiểm, cô ấy hiện đã bình phục, nhưng trong lòng đang day sứt khôn nguôi. Tất cả cũng bởi "quá khứ bất hảo" mà cô ấy đã tiết lộ trong cơn nguy kịch ấy.
Vợ tôi ngã bệnh, cô ấy phải trải qua nhiều lần phẫu thuật mới có hi vọng hồi phục. Nghĩ không qua khỏi, tôi và vợ đã có một cuộc nói chuyện bí mật. Những lời thú nhận của cô ấy khiến tôi như lặng đi. Thế là suốt 15 năm qua tôi đã luôn sống trong sự "ảo tưởng" về một hạnh phúc được cho là tuyệt vời. Giờ tôi mới hay tôi là anh chồng đáng thương, tội nghiệp.
Trước khi đến với tôi, vợ từng yêu Q - cậu bạn nối khố của tôi. Cũng chẳng rõ vì sao họ chia tay nhanh đến như vậy. Khi tôi hỏi, vợ chỉ nói "Anh là lựa chọn cuối cùng của em". Và rồi, 6 tháng sau chúng tôi cưới nhau. Từ ngày đó, vợ tỏ ra ngoan ngoãn dịu dàng và yêu chồng hết mực. Đi làm về vợ chỉ chăm chăm ở nhà, cơm nước đợi chồng.
Cưới nhau được 2 tuần, vợ đã kêu có bầu. Tôi cũng chẳng nhớ rõ nhưng chỉ biết từng "ăn cơm trước kẻng" với vợ đôi ba lần gì đó. Hạnh phúc vỡ òa khi chúng tôi chào đón con gái đầu lòng ra đời.
Công chúa nhìn giống mẹ, trộm vía yêu lắm. Nhưng vợ thì suốt ngày bảo nó giống tôi quá, tôi nghe cũng phổng mũi "chẳng con anh thì con ai chứ".
Thời gian trôi nhanh, cuộc sống gia đình tôi dần ổn định, vợ chồng tôi dần mua được nhà, có xe đẹp và chào đón thêm 2 thành viên nữa. Là hai cậu con trai. Nhiều người nhìn vào không ngớt lời khen ngợi, vợ chồng tôi là "gia đình hạnh phúc". Kể ra cũng là trời cho, khi cuộc sống vợ chồng tôi ít cãi vã, mà lại hết mực yêu đương nhau.
Rồi khi con gái lớn tròn 15 tuổ.i, vợ tôi chẳng may ngã bệnh. Khi tình trạng nguy kịch, bác sĩ cũng báo tin gia đình chuẩn bị tinh thần nếu xảy ra tình trạng xấu nhất. Tôi đã bật khóc, khi ôm lấy vợ mà nói rằng "Cả đời sống với nhau, chỉ có yêu thương và kính trọng. Em có tâm nguyện gì lớn lao không?". Vợ nhìn tôi, tay run run, nước mắt rơi trước khi nói một điều gì đó.
Khi mọi người ra ngoài, vợ mới thì thầm "Em không có ý phản bội hay cố tình dấu anh. Nhưng Ly không phải là con anh mà là con Q. Xưa kia em trót mang bầu, nhưng em chợt nhận ra em yêu anh, và cần anh hơn bao giờ hết. Nên em đã dấu anh. Mình vẫn hạnh phúc phải không anh? Anh hãy tha thứ cho em nhé! Sau này, đến một lúc nào đó, anh hãy nói với con sự thật anh nhé! Coi như em cầu xin anh đấy...".
Tôi khóc cũng không được mà chối bỏ cũng không xong...Lúc đó, khóe mắt tôi cay cay nhìn vợ. (Ảnh minh họa)
Tai tôi ù đi, đôi tay tôi bỗng lạnh ngắt. Chẳng nhẽ, cuộc sống phũ phàng với tôi đến vậy. Khi chuyện yêu đương, mụ mị "trót lỡ" chỉ có trên phim ảnh, giờ đang diễn ra trong cuộc sống của tôi. Tôi khóc cũng không được mà chối bỏ cũng không xong...Lúc đó, khóe mắt tôi cay cay nhìn vợ "Ừ. Anh hứa".
Vợ tôi mỉm cười rồi bác sĩ đẩy cô ấy vào phòng phẫu thuật. Tôi giận vợ, nhưng vẫn cầu mong cho điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Cô con gái bé nhỏ vừa kịp đến đã ôm bố nói lời "động viên an ủi". Nó mạnh mẽ hơn tôi nghĩ rất nhiều, nó ngoan hiền, nghị lực khác hẳn với "bố nó". Rồi con bé đưa ra một hộp cơm do nó tự chuẩn bị "Bố ăn đi còn lấy sức trông mẹ",...Trong phút chốc đó, tôi chợt nhận ra "một niềm hạnh phúc" khó tả, và đó cũng chính là động lực để tôi có một quyết định cho sau này.
Trải qua những giây phút nguy hiểm, gia đình tôi đón một tin vui bất ngờ vợ tôi qua cơn nguy hiểm. Và nguyện ước của tôi đã được thực hiện. Nhưng nghĩ lại chyện vợ nói, tôi vẫn buồn vô hạn, lẽ ra tôi đừng hỏi cô ấy quá nhiều, cũng tại tôi. Lúc đó, tôi ước giá như cô ấy chưa từng nói gì thì hay biết mấy. Giờ tôi biết sự thật, cô ấy cũng khổ tâm, nhọc nhằn, suy nghĩ.
Mấy ngày sau đó, tôi mang một bó hoa hồng mà cô ấy thích đến, trong khi tôi cắm hoa, vợ vẫn nằm đó nhìn tôi với ánh mắt e ngại. Cô ấy khóc dấm dứt. Còn tôi, mỉm cười "Chỉ cần em hứa, bí mật chỉ hai vợ chồng mình biết. Anh hứa sẽ không bao giờ nhắc lại điều đó nữa. Với anh con bé là một món quà quý giá mà anh phải giữ gìn. Em hứa chứ". Vợ tôi ra hiệu đồng ý. Một niềm hạnh phúc vỡ òa và tôi cảm nhận được một sự thanh thản từ trong cõi lòng...Tôi biết mình đã có một quyết định tuyệt vời.
Theo Phunutoday
3 chuyến công tác 3 đứa con, chồng vẫn không hối cải Lần này chị đã quyết, chị không thể cùng sống với con người tệ bạc đó thêm một ngày nào nữa. Chị thấy trên đời này không có ai khổ như chị, lấy phải người chồng không biết nên dùng tính từ nào để miêu tả nữa. Chị biết anh ta có cái tính trăng hoa từ khi còn trẻ nhưng cứ đinh...