Bẫy l.y hô.n cay nghiệt của người chồng giàu khinh vợ nghèo
Anh có bồ, tất nhiên, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này, vì tôi biết, thái độ hờ hững và co.i thườn.g vợ nghèo của anh đã cho tôi nhận ra điều đó.
Tôi l.y hô.n và chấp nhận cái bẫy l.y hô.n cay đắng như một sự thật phũ phàng, chỉ có gia đình tôi là đứng về phía tôi. (ảnh minh họa)
Tôi và anh yêu nhau 3 năm mới tính đến chuyện kết hôn. Là người khá nghiêm túc và chín chắn trong chuyện tình cảm, nên tôi đã phải tìm hiểu rất kĩ rồi mới quyết định tiến tới hôn nhân. 3 năm, là quãng thời gian không phải ngắn, đủ để hai người hiểu và có một quyết định trong cuộc đời mình. Ngày cưới anh, tôi và anh đã vạch sẵn kế hoạch cho tương lai và có nhiều dự tính nghiêm túc trong chuyện làm giàu.
3 năm gắn bó yêu thương, tưởng chừng tình cảm sẽ mãi keo sơn. Nhưng từ khi làm vợ làm chồng, cuộc sống có khá nhiều thay đổi. Tôi và anh, hai người ở hai thế hệ khác nhau nên có khá nhiều thứ bất đồng. Anh hơn tôi tới 8 tuổ.i, cuộc sống và các mối quan hệ của anh cũng khác xa tôi. Tôi thật sự khó kiểm soát được chồng điều đó.
Có lẽ vì anh có ngoại hình, đẹp trai, có tài ăn nói và có kinh nghiệm nên sau này, anh được cất nhắc rất nhanh. Anh được thăng chức, rồi lương lậu cũng ổn định dần. Gần 3 năm, anh đã phất lên như diều gặp gió. Anh giàu có, nhiều tiề.n và sang trọng hẳn. Nhìn anh giống như sếp, khiến tôi cảm thấy mình có chút thua kém chồng.
Anh có bồ, tất nhiên, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này, vì tôi biết, thái độ hờ hững và co.i thườn.g vợ của anh đã cho tôi nhận ra điều đó. (Ảnh minh họa)
Người phụ nữ khi có chồng giàu lẽ ra phải vui nhưng tôi lại cảm thấy, khoảng cách của hai chúng tôi cứ xa dần. Anh lạnh lùng, thờ ơ với tôi hơn. Anh không còn quan tâm, lo lắng cho tôi như trước. Trong bữa cơm, câu chuyện của anh cũng chỉ có công việc, rồi các mối quan hệ lằng nhằng và tiề.n bạc. Anh ăn nói cũng khác trước. Lúc nào cũng ra giọng dạy đời, rồi phải thế này, phải thế kia.
Tôi kêu công việc chán, không muốn làm thì anh bảo, &’làm người phải cố gắng, không cố gắng làm sao thành tài. Lúc nào cũng kêu chán, thì làm sao làm sếp, làm to được, thảo nào cứ giậm chân tại chỗ’. Thật ra, biết chồng giỏi nhưng tôi cũng không đồng tình với việc anh ch.ê ba.i tôi, xúc phạm tôi như thế. Mỗi người một cảnh, mỗi người một công việc, đâu phải ai cũng giống ai, đâu phải anh nói là tôi làm được…
Mỗi ngày anh đều về nhà trong bộ dạng chỉnh tề và khuôn mặt khó đăm đăm. Anh coi công việc của mình là quan trọng còn công việc của vợ anh chẳng là gì. Nên tôi động nói ra cái gì là anh cũng phản đối, bảo tôi kém cỏi, nên mới bị đồng nghiệp chiếm hết ưu thế này kia. Nghe chồng nói về những triết lí trong công việc, tôi phát chán cả người. Thứ tôi cần chính là sự quan tâm, tình yêu, và những câu hỏi ân cần mà anh dành cho vợ ngoài công việc. Không phải lúc nào cũng nghe anh thuyết trình đủ thứ trên đời.
Video đang HOT
Người khác nghĩ tôi là một người phụ nữ may mắn, còn suốt ngày tôi chỉ biết chán nản, mệt mỏi vì những thứ mà người chồng thành đạt đưa vào đầu tôi…
Tôi kêu không có tiề.n chi tiêu, anh cũng không đưa, còn bảo tôi đừng ăn bám vào chồng. Anh còn sợ tôi mang tiề.n cho nhà ngoại nên không bao giờ đưa cho tôi quá 2 triệu một tháng. Anh ki bo không tưởng, tôi chưa từng nghĩ bộ mặt thật của anh lại như thế này…
Anh có bồ, tất nhiên, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này, vì tôi biết, thái độ hờ hững và co.i thườn.g vợ của anh đã cho tôi nhận ra điều đó. Tôi muốn chử.i bới, muốn quát tháo vào mặt anh rằng, những ngày tháng đồng cam cộng khổ, ai là người bên cạnh anh. Anh đã từng hứa hẹn những gì với tôi về tương lai. Nhưng vì con, tôi nhẫn nhịn, chịu hết mình…
Anh đòi l.y hô.n sau hơn 1 năm có bồ nhí một cách công khai. Nghĩ tôi không tha cho người chồng giàu có nên anh đã tính ra một kế vô cùng vô liêm sỉ để ép tôi phải l.y hô.n khi tôi kiên quyết không đồng ý. Tôi không cam tâm mất người chồng mà tôi dày công chăm sóc những ngày còn khó khăn. Tôi không muốn để con mình không có cha và mất đi một mái ấm gia đình. Tôi sẽ nỗ lực bằng mọi giá để anh nhận ra, đâu mới là thứ quan trọng nhất của anh. Tôi đã thay đổi quan điểm sống từ khi sinh em bé. Nếu là trước đây, tôi sẽ b.ỏ chồn.g ngay lập tức khi phát hiện anh ta ngoạ.i tìn.h…
Nhưng, anh không tha cho tôi. Anh đã âm thầm đặt bẫy tôi. Anh ghép ảnh tôi với người đàn ông khác, làm cho cả nhà tôi xôn xao. Họ đâu có đủ trình độ để nhận ra, đó là những bức ảnh ghép chuyên nghiệp cảnh tôi đang chung chăn gối với một người đàn ông lạ hoắc, là người ngoại quốc. Họ tin tôi ngoạ.i tìn.h, tin tôi lăng nhăng và anh có kế bỏ tôi. Anh tin, tôi cũng chẳng bao giờ t.ố cá.o anh, dù tôi thừa sức làm điều đó. Tôi có thể đưa anh ra tòa vì tội ngụy tạo chứng cứ. Nhưng tôi đã quá chán rồi. Người đàn ông tôi gọi là chồng đã làm ra tới mức này để đuổi vợ con ra khỏi nhà thì tôi còn mặt mũi nào mà sống chung, mà níu kéo. Hết hi vọng rồi, vĩnh viễn không còn gì nữa…
Tôi l.y hô.n và chấp nhận cái bẫy l.y hô.n cay đắng như một sự thật phũ phàng, chỉ có gia đình tôi là đứng về phía tôi. Người nhà anh, bố mẹ, bạn bè dè bỉu, chử.i bới, nói tôi là người đàn bà vô liêm sỉ. Tôi nhận hết cay đắng về mình. Không lấy được người chồng tốt thì phải làm sao, đành chấp nhận số phận và chờ ông trời trả giá cho kẻ đã phản bội mình mà thôi…
Theo blogtamsu
Chê nhà nghèo bạn gái đòi chia tay để lấy chồng giàu, tôi uất ức quyết định tới gặp em...
Tôi cố tình đưa Diễm về nhà rất muộn và không muốn rời đi ngay mà cứ nán lại thêm, để rồi lúc hai đứa hôn tạm biệt nhau ra về tôi quyết định làm tới. Đây không phải là lần đầu tiên của hai đứa với nhau...
Tôi cố tình đưa Diễm về nhà rất muộn và không muốn rời đi ngay mà cứ nán lại thêm, để rồi lúc hai đứa hôn tạm biệt nhau ra về tôi quyết định làm tới. Đây không phải là lần đầu tiên
Tôi và Diễm vốn là bạn học từ thời cấp 3, lúc ấy hai đứa cũng đã có cảm tình với nhau rồi nhưng chưa dám công khai vì sợ bố mẹ ngăn cản do đang đi học. Tới khi cả hai cùng đỗ đại học và học cạnh nhau chúng tôi mới bắt đầu hẹn hò.
Bố mẹ Diễm ở quê làm ruộng, nhà khá nghèo nên nửa ngày đi học nửa ngày em lại đi làm thêm kiế.m tiề.n. Nhưng rồi trong một lần đi làm thêm Diễm bị ngất và phải đưa vào viện cấp cứu. Sau lần đó bác sĩ phát hiện Diễm mắc bệnh và yêu cầu phải được nghỉ ngơi sử dụng thuố.c đều đặn, không được làm việc quá sức nếu không muốn phải dừng việc học lại.
Diễm lo lắng không dám nói chuyện với bố mẹ ở quê vì gia đình cô quá nghèo, ngay cả chi phí nuôi con gái học đại học bố mẹ Diễm cũng không kham nổi, giờ cô lại bệnh tật thế này thì biết lấy tiề.n đâu. Thương bạn gái, không nỡ để em nghỉ học giữa chừng và cũng không muốn nhìn thấy cô ấy héo hon vì bệnh tật vậy là từ đó tôi bắt đầu lao vào kiế.m tiề.n làm thêm để nuôi người yêu.
Thương bạn gái, không nỡ để em nghỉ học giữa chừng và cũng không muốn nhìn thấy cô ấy héo hon vì bệnh tật vậy là từ đó tôi bắt đầu lao vào kiế.m tiề.n làm thêm để nuôi người yêu. (Ảnh minh họa)
Bản thân tôi không phải công tử giàu có nhưng bố mẹ đều là viên chức nên từ bé chẳng phải lo lắng hay làm một việc vì. Tiề.n học bố mẹ cũng gửi đều đặn chưa bao giờ để tôi phải thiếu. Vậy mà từ ngày quyết định đi làm nuôi bạn gái ăn học và lo tiề.n thuốc cho Diễm tôi đã phải làm đủ nghề, từ bồi bàn phục vụ cho đến bốc vác thuê phụ hồ. Những ngày đầu đi làm chưa quen về nhà tôi đau nhừ khắp người, chân tay tóe má.u, nhưng nghĩ tới bạn gái nên tôi lại thêm quyết tâm.
Tiề.n bố mẹ gửi lên từ đầu tháng thì tôi dành đưa cho Diễm chi tiêu trước, còn sinh hoạt của tôi thì đợi lấy tiề.n đi làm thêm. Nhiều khi giữa tháng mới lấy được tiề.n nên chuyện tôi phải ăn mì gói cả tuần là bình thường. Nhưng tuyệt đối không bao giờ tôi để Diễm thấy điều đó, bố mẹ gọi điện lên tôi vẫn bảo con sống tốt.
Có lần tôi súyt chút nữa thì tôi bị đuổi học vì đóng học phí muộn, do tiề.n mẹ cho thì tôi đã đưa một nửa cho Diễm mua thuố.c. May mà anh chủ chỗ tôi làm thêm tốt bụng thương tình cho tôi ứng trước 2 tháng lương liền rồi vay mượn bạn bè nên đóng kịp. Cứ thế tôi cố gắng làm mọi thứ giúp đỡ bạn gái, Diễm cũng yêu thương tôi hết lòng và lúc nào cũng nói cô ấy mắc nợ tôi.
Cuối cùng hai đứa cũng tốt nghiệp ra trường, hai đứa lại đưa nhau tới bệnh viện khám định kì. Và khi bác sĩ thông báo bệnh tình của Diễm đã thuyên giảm nhiều thì chúng tôi sung sướng tột độ, tôi đã dự định sau khi tìm được việc làm sẽ công khai chuyện hai đứa với bố mẹ và Diễm cũng đồng ý.
Thế nhưng điều tôi không thể ngờ tới đó là ngày Diễm có việc làm cũng chính là ngày cô ấy có ý định xa rời tôi. Diễm lấy lý do bận công việc nên chúng tôi ít gặp nhau hơn, tôi thì vẫn chưa tìm được việc phù hợp với ngày học nên vẫn cứ đi làm thêm như trước, quần áo vôi vữa về nhà nên nhiều lúc ngại bẩn cũng không tới phòng người yêu.
Diễm đi làm được 2 tháng thì tôi cũng nhận được kết quả của buổi phỏng vấn và tôi đã trúng tuyển. Muốn bạn gái là người đầu tiên biết tin vui này nên tôi phi ngay tới công ty Diễm để báo kết quả cho em. Tôi đợi gần 2h đồng hồ thì em mới hết giờ làm, nhưng vừa thấy Diễm bước ra tôi định cất tiếng gọi em thì bất ngờ đã thấy chiếc xe SH đỗ ngay trước mặt . Và em ngồi trên xe cùng người đàn ông đó ôm eo rất tình tứ. Chiếc xe phóng đi tôi cứ đứng đó như pho tượng, tiếng gọi em vẫn chưa thoát ra khỏi đầu môi.
Lúc ấy tôi mới biết anh phó phòng mà Diễm hết lời ca ngợi chính là người đàn ông có chiếc xe sang trọng ấy. Đa.u đớ.n vô hạn tôi lên xe bước về phòng trọ rồi nằm vật ra giường. Suốt buổi tối ấy tôi suy nghĩ rất nhiều, có lẽ nào tôi đã đặt tình yêu và niềm tin của mình nhầm chỗ rồi sao? Không thể nào được, tôi không tin người con gái tôi yêu lại như thế, tôi quyết định thử lòng Diễm một lần.
Ngày hôm sau tôi vẫn tỏ ra bình thường rồi tối đó hẹn Diễm đi chơi và em cũng đồng ý. Tôi cố tình đưa Diễm về nhà rất muộn và không muốn rời đi ngay mà cứ nán lại thêm, để rồi lúc hai đứa hôn tạm biệt nhau ra về tôi quyết định làm tới. Đây không phải là lần đầu tiên của hai đứa với nhau nhưng lần nào chúng tôi cũng phòng hộ đàng hoàng vì sợ có bầu ngoài ý muốn.
Nhưng lần này Diễm có vẻ khó chịu không muốn chiều tôi như mọi khi. Tôi kệ cứ đẩy em ra giường và Diễm đành phải chịu nhưng em bắt tôi dùng bao, tôi bảo:
- Không cần đâu em nếu có bầu thì mình cưới ngay, giờ chúng mình ra trường rồi mà chắc bố mẹ cũng không cấm đâu.
- Không, chúng mình không thể cưới được đâu - Diễm đẩy tôi ra.
- Tại sao?
- Em không muốn...
- Em không muốn cưới anh vì em muốn cưới cái thằng phó phòng kia đúng không?
- Vì anh ấy có thể lo được cho em và gia đình em sau này.
- Nó có tiề.n anh cũng có tiề.n, bố mẹ anh vừa mua chung cư cho anh rồi này.
Vừa nói tôi vừa móc trung túi quần đưa cái "của quý" đó ra khoe Diễm không ngờ mắt em sáng lên. "Trời ơi đây là sổ đỏ căn chugn cư đó sao. Bố mẹ mua cho anh thật sao? Vậy chắc chắn có bầu bố mẹ sẽ làm đám cưới cho ngay anh nhỉ, thế thì mình không còn gì đê lo nữa rồi". Vừa nói Diễm vừa ôm chặt lấy tôi, nhưng thực lòng lúc đó tôi chẳng còn cảm giác gì dù bạn gái đang không mảnh vải trên người:
"Tự nhiên anh hết hứng rồi, em tự mặc quần áo vào đi nhé. Là anh thử em thôi, hóa ra 4 năm anh vất vả cực nhọc lo cho em cũng chẳng bằng một cái sổ đỏ này. Thôi em cứ cố gắng mà bám lấy anh phó phòng của em đi, anh sáng mắt ra rồi chẳng ngu mãi nữa đâu".
Nói rồi tôi kéo khóa quần lên và ra về bỏ mặc Diễm đứng đó gào thét. Hi sinh hết lòng cuối cùng để nhận lại cái kết đắng chát thế này đây.
Theo blogtamsu
Đàn bà sướng khổ do chồng, thật người ta nói chẳng sai Có người lấy chồng nghèo, chẳng có nhiều tiề.n nhưng vợ chồng đồng cam cộng khổ, chung tay xây dựng, yêu thương nhau thì cuộc sống luôn vui vẻ, hạnh phúc! Điều này hoàn toàn đúng, đàn bà sướng khổ do chồng. Vì chồng là người mà họ yêu thương gắn bó, trân trọng. Ai sinh ra mà không mong muốn có được...