Bạn thân đến nhà vay tiền, hành động của vợ khiến tôi “muối mặt”
Tôi gọi vợ lên phòng, nói sơ qua tình hình của Hoàng, bảo vợ lấy tiền cho Hoàng mượn. Tôi biết vợ mình là người phóng khoáng, nhân hậu, chuyện này chắc cũng không quá khó khăn.
Nhưng tôi không ngờ…
Vợ chồng tôi cưới nhau 9 năm, có một cậu con trai, kinh tế ổn định. Tuy nhiên, vì bố mẹ tôi đã già yếu, em trai còn lông bông chưa lập gia đình nên hàng tháng, chúng tôi phải dành một khoản tiền lo cho bố mẹ.
Thật may mắn, vợ tôi là người con dâu hiểu chuyện, chưa từng than phiền hay khó chịu về việc này. Cô ấy nói, gia đình tôi cũng là gia đình cô ấy, báo hiệu là việc nên làm. Không chỉ tôi, bố mẹ và họ hàng bên nhà tôi cũng rất yêu quý, nể trọng cô ấy.
Tết vừa rồi, tôi về quê, gặp lại mấy người bạn thân cũ từ thời cấp 3, trong đó có Hoàng. Nhiều năm qua, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau, nhưng vì tôi sống xa quê, ít về nên hiếm có dịp gặp gỡ.
Gặp nhau, hỏi han trò chuyện mới biết Hoàng rất “ hoàn cảnh”. Vợ cậu ấy sau một lần bị tai nạn, sức khỏe kém đi nhiều. Con trai đầu ốm đau èo uột, con gái út bị tim bẩm sinh, thường xuyên phải đi viện.
Một mình Hoàng gần như gánh vác kinh tế, làm đủ công việc chân tay để lo cho gia đình. Trước đây, Hoàng học rất giỏi, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên không theo học đại học mà sớm đi làm. Cái nghèo khổ, bệnh tật không ngờ đeo bám gia đình Hoàng từ đời này sang đời khác.
Vợ nói nếu tôi cho bạn vay tiền, tôi có thể sẽ mất cả tiền lẫn bạn (Ảnh minh họa: Freepik).
Video đang HOT
Tôi bảo Hoàng, mình không giàu có nhưng so với bạn còn may mắn hơn nhiều. Sau này, có khó khăn gì cần giúp đỡ, Hoàng cứ nói với tôi đừng ngại. Nếu trong khả năng của mình, tôi sẵn lòng giúp đỡ. Lời tôi nói là thật lòng, không phải xã giao, đãi bôi.
Tuần trước, Hoàng gọi điện cho tôi, nói con gái cần mổ tim, kinh phí ca mổ quá lớn so với kinh tế gia đình. Cậu ấy đã vay mượn anh em, họ hàng mỗi người một ít nhưng vẫn không đủ. Cậu ấy hỏi tôi có thể cho cậu ấy mượn một số tiền không, cậu ấy sẽ trả dần.
Tôi bảo Hoàng, tiền thì nhà tôi có, nhưng đợi tôi nói qua với vợ một câu. Vả lại đằng nào sang tuần, cậu cũng phải đưa con gái lên thành phố. Nhà tôi gần viện, mời bố con cậu ấy ghé qua nhà tôi ăn một bữa cơm rồi tôi đưa hai bố con sang viện luôn.
Thế nhưng vì công việc quá bận, tôi quên mất nói chuyện này với vợ. Hôm đấy là chủ nhật, Hoàng gọi cho tôi nói đã đến nhà theo địa chỉ tôi cho. Tôi mở cửa thấy bố con Hoàng đứng ngoài, giật mình nhớ ra mình chưa nói chuyện cho Hoàng vay tiền với vợ.
Trong lúc Hoàng ngồi ở phòng khách, tôi gọi vợ lên phòng, nói sơ qua tình hình của Hoàng, bảo vợ chút nữa cầm 50 triệu đồng tiền mặt trong két sắt cho Hoàng mượn. Tôi biết vợ tôi là người phóng khoáng, nhân hậu, chuyện này chắc cũng không quá khó khăn.
Tôi và Hoàng ngồi trò chuyện một lúc thì vợ xuống, tay cầm theo một chiếc phong bì. Cô ấy vừa ngồi xuống liền nói: “Chuyện chồng em nói cho anh mượn tiền, anh ấy không nói sớm nên em đã chi vào việc khác mất rồi. Nay em còn có 3 triệu đồng, thôi coi như “ của ít lòng nhiều”, em cho cháu, anh cầm mua sữa cho cháu nhé”.
Tôi hơi bất ngờ trước hành động của vợ. Rõ ràng nhà tôi có tiền, sao vợ lại nói không có? Còn Hoàng, sau phút bối rối có vẻ đã hiểu ra vấn đề. Cậu ấy xua tay, miệng cười nói: “Lòng tốt của vợ chồng em anh xin nhận, còn tiền không cần đâu. Hôm nay tiện đưa cháu lên viện, anh ghé thăm vợ chồng em cho biết nhà, còn tiền anh đã lo đủ rồi”.
Nói xong, Hoàng đứng dậy bắt tay tôi, hẹn có dịp gặp lại ở quê rồi bế con đi. Sau khi bạn rời khỏi nhà, tôi hỏi vợ sao lại làm như vậy. Cậu ấy khó khăn đến vay tiền, có phải đi xin đâu. Nhưng vợ lại nổi cáu với tôi vì hứa cho bạn mà không bàn bạc trước với cô ấy.
Vợ tôi nói: “Với hoàn cảnh của anh ấy, vay rồi bao giờ có trả? Em nói thật, không cho vay thì anh còn bạn. Cho vay rồi, anh mất cả tiền lẫn bạn đấy”.
Tôi thật không ngờ, vợ tôi lại suy nghĩ hẹp hòi như vậy. Nếu biết trước vợ tôi như thế, tôi đã tìm cách khác để giúp đỡ bạn mình. Cô ấy thực sự khiến tôi “ muối mặt” với bạn mình. Tôi biết nói sao cho Hoàng hiểu bây giờ?
Trót đi quá giới hạn với bạn thân, tôi nhận về cái kết không ngờ
Trong lúc không làm chủ được bản thân, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Tùng liên tục nói lời xin lỗi, còn tôi lại cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện.
Nhưng chúng tôi không ngờ sau đó...
Tôi và Tùng là bạn thân từ cấp 3. Đến nay, chúng tôi có hơn 15 năm thân thiết, đồng hành cùng nhau trong cuộc sống. Nói thật, tôi luôn cảm mến Tùng nhưng sợ mất tình bạn đáng quý này nên tôi quyết định chôn chặt tình cảm của mình, không bao giờ thổ lộ cho cậu ấy biết.
Cả hai chúng tôi đều có người yêu, thường xuyên gặp gỡ và hẹn hò đôi vui vẻ. Tôi mãn nguyện với những điều này, vừa có một người bạn thân, tri kỷ, vừa có mối tình khiến 4 người cùng hạnh phúc.
Tuy nhiên, cuộc sống không đơn giản như thế. Tùng và bạn gái không môn đăng hộ đối, gia đình bạn gái không đồng ý nên liên tục cấm cản. Sau khoảng thời gian khó khăn, cả hai liên tục cãi vã nên quyết định chia tay.
Mối tình 4 năm tan vỡ khiến Tùng rất buồn, thậm chí suy sụp. Cậu ấy luôn tìm đến rượu để giải sầu, chán đời không thiết tha làm ăn gì. Thấy Tùng như vậy, tôi rất lo lắng, lúc nào cũng phải ở bên cậu ấy để an ủi, quan tâm, sợ cậu ấy suy nghĩ linh tinh và làm điều gì dại dột.
Tôi đã có quyết định sai lầm trong chuyện tình cảm để rồi hối hận không kịp (Ảnh minh họa: Sina).
Một lần, trong lúc đang thất thần, Tùng gặp phải tai nạn trên đường. Rất may, cậu ấy chỉ bị trầy xước nhẹ. Tuy nhiên, chính sự việc đó lại khiến tôi không ngừng suy nghĩ. Tôi rất sợ hãi khi nghĩ đến cảnh tượng chẳng may mất Tùng, không còn được gặp Tùng nữa. Tôi nhận ra tình cảm của mình dành cho cậu ấy chưa bao giờ thay đổi, chỉ là tôi cố tình phủ nhận.
Suy đi nghĩ lại, tôi có quyết định táo bạo, đó là chia tay bạn trai đã hẹn hò hai năm của mình. Bạn trai tôi rất bất ngờ, liên tục níu kéo và hỏi lý do. Nhưng tôi khá cương quyết, chỉ nói vì thấy chúng tôi thực sự không hợp. Tôi biết mình có lỗi với anh ấy. Tuy nhiên, khi đã xác định được lòng mình, lựa chọn này của tôi là đúng đắn.
Những ngày này, khi đã độc thân, tôi càng có nhiều thời gian và tâm trí ở bên Tùng. Tôi quan tâm, chăm sóc cậu ấy từng chút một. Vui cùng vui, buồn cùng buồn, thậm chí cùng say. Cũng chính vì say, trong lúc không làm chủ được bản thân, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Tùng liên tục nói lời xin lỗi tôi, còn tôi lại cảm thấy hạnh phúc, mãn nguyện.
Chúng tôi không ngờ được rằng sau đó, tôi mang bầu. Càng không ngờ được rằng, bạn gái cũ của Tùng cũng có em bé. Không may cho tôi, cô ấy tiết lộ điều này với Tùng trước tôi, kèm thông báo tin vui rằng, bố mẹ cô ấy vì thế đã chấp nhận mối tình của họ, đồng ý cho cả hai tổ chức đám cưới.
Khi tôi còn đang lưỡng lự, không biết nên làm thế nào thì Tùng đã vui mừng báo cho tôi biết, cậu ấy và bạn gái quyết định quay lại với nhau. Không những thế, họ còn dự định làm đám cưới sớm vì sợ cái thai ngày một to lên. Nghe đến đó, tôi không thể làm chủ cảm xúc của mình, ngay lập tức bật khóc.
Thấy vậy, Tùng tỏ ra hốt hoảng, không hiểu có chuyện gì xảy ra với tôi. Tôi đành chống chế rằng, tôi khóc vì quá vui cho Tùng, cuối cùng cậu ấy cũng có được cái kết viên mãn mà mình mong muốn. Những tháng ngày đau khổ của cậu ấy đã có thể chấm dứt từ đây.
Tuy nhiên khi về đến nhà, cảm xúc trong tôi lại lẫn lộn. Tôi cảm thấy mình thực sự dại dột. Tại sao tôi lại đi quá giới hạn với bạn thân trong khi bao năm qua vẫn quyết tâm chôn chặt tình cảm này? Tại sao tôi lại không dám nói cho Tùng biết mình cũng đang mang bầu với cậu ấy để cậu ấy phải quan tâm và đưa ra quyết định?
Nhưng nhìn ánh mắt và thái độ mừng rỡ của Tùng khi thông báo sắp cưới vợ, tôi không nỡ nói ra sự thật. Tôi rất hiểu rằng, Tùng yêu cô ấy chứ không phải tôi. Tôi mới chính là kẻ chen chân vào mối tình của họ, chưa kể còn phũ phàng từ bỏ người bạn trai từng đối xử tốt với mình.
Tôi đau khổ và bối rối quá. Nói với Tùng cũng không được mà quay lại với bạn trai cũ cũng không xong. Tôi nên làm gì đây? Cái thai của tôi nên tính sao bây giờ?
Từ bạn thân trở thành chị chồng, tôi bị chị nắm thóp hết quá khứ đen tối nên ngày ngày sống trong lo sợ và khổ tâm Tôi không muốn cho chị chồng vay tiền nữa vì chị ấy đã nợ tôi quá nhiều. Thế nhưng tôi lại lo sợ bí mật quá khứ bị phanh phui. Xin chào Hướng Dương Tôi đang rất đau đầu khi chẳng biết phải giải quyết chuyện của mình thế nào. Tôi và chị chồng là bạn thân hồi học đại học. Vì thế...