Bạn gái bày tỏ quan điểm làm dâu, tôi nghe xong không muốn cưới nữa
Cuộc đời tôi không có mong ước gì lớn lao ngoài việc lấy được người vợ có thể yêu thương cả mẹ chồng.
Nhưng xem ra, đó không phải là chuyện đơn giản.
Tôi năm nay 28 tuổi, công việc ổn định, thu nhập khá. Bạn gái tôi 26 tuổi, là giáo viên tiểu học.
Cô ấy là người con gái thứ 4 tôi yêu, sau 3 cuộc tình. Không phải tôi lăng nhăng, mà tôi thực sự muốn lựa chọn người phụ nữ biết yêu thương và phù hợp với hoàn cảnh của mình.
Tôi vốn là con của bà mẹ đơn thân, là kết quả lỡ làng của cuộc tình ngang trái. Mẹ tôi từng yêu say đắm một người đàn ông. Khi mẹ thông báo mang thai, ông ấy mới thú nhận đã có vợ con, không thể chăm lo hay cho mẹ tôi một danh phận.
Ông ấy khuyên mẹ tôi bỏ thai, tìm người đàn ông xứng đáng hơn để lấy làm chồng. Mẹ tôi uất hận vì bị dối lừa, nhưng không muốn bỏ con. Mẹ quyết định sinh tôi, một mình nuôi nấng, không còn màng đến hạnh phúc của riêng mình.
Tôi chính là cuộc đời của mẹ. Mẹ cũng là người quan trọng nhất cuộc đời tôi.
Đến tuổi lập gia đình, tôi luôn mong muốn có thể lấy được người yêu mình, yêu thương cả mẹ mình. Nhưng những người con gái tôi gặp, họ đều không muốn sống cảnh làm dâu. Họ sợ những bà mẹ một mình nuôi con độc đoán, ích kỷ. Họ không muốn cả cuộc đời mình phải sống chung với mẹ chồng.
Quan điểm mẹ chồng – nàng dâu của bạn gái khiến tôi thất vọng (Ảnh minh họa: IT).
Bất kỳ cô gái nào nghĩ không tốt về mẹ tôi đều không phải là lựa chọn của tôi. Cho đến khi tôi gặp bạn gái bây giờ, cô ấy là giáo viên tiểu học, tính tình hiền dịu, yêu thương trẻ con.
Hồi mới quen nhau, tôi hỏi cô ấy nghĩ như thế nào về việc sau khi kết hôn sẽ sống chung với mẹ chồng. Cô ấy trả lời rằng, đó là việc bình thường, không có gì đáng phải lăn tăn, nghĩ ngợi. Nghe thế, tôi biết cô ấy là người phụ nữ mình cần nên không tiếc thời gian, tâm sức theo đuổi.
Video đang HOT
Thấm thoắt, chúng tôi đã hẹn hò 2 năm, đủ hiểu nhau để có thể nghĩ về một đám cưới.
Hôm vừa rồi, vào ngày sinh nhật tôi, sau khi ăn cơm tối ở nhà tôi, tôi đưa cô ấy về. Trước khi chia tay, chúng tôi dạo quanh bờ hồ gần nhà cô ấy. Tôi thổ lộ mong muốn sinh nhật năm sau hai đứa sẽ ở chung một nhà.
Tôi bảo nàng: Ước mong lớn nhất của đời tôi là được thấy hai người phụ nữ mình yêu hạnh phúc. Sau này, cô ấy có thể đối xử tốt với mẹ chồng, coi bà như mẹ đẻ được không?
Nàng không nghĩ ngợi, trả lời: “Em có thể làm con dâu tốt hay không phụ thuộc vào việc mẹ anh có phải là mẹ chồng tốt hay không. Một mối quan hệ tốt phải dựa trên nguyên tắc: Có đi – có lại.
Tình cảm là thứ muốn nhận về cũng phải biết cho đi. Nếu mẹ không thương em, không tốt với em, làm sao em có thể thương mẹ được”.
Câu trả lời của nàng làm tôi hơi bất ngờ. Tôi không nghĩ một cô giáo lại cũng có suy nghĩ thực dụng như vậy. Chẳng lẽ đó là những gì cô ấy dạy học trò của mình, tình cảm gia đình cũng nhất định phải sòng phẳng như thế hay sao?
Thú thật, tôi biết mẹ tôi hơi khó tính. Cuộc đời mẹ tôi nhiều vất vả, bất hạnh nên tính cách bà không được thoải mái như những phụ nữ khác. Nếu sau này con dâu sống chung, không biết kính trọng, nhường nhịn mẹ chồng mà cứ đòi “cho thế nào – nhận thế ấy”, nhà cửa khó mà yên ấm.
Tôi vốn nghĩ, người phụ nữ nếu yêu chồng thật lòng sẽ biết cách làm nàng dâu tốt. Là con cái, “thua” mẹ một chút thì có sao. Nhưng xem ra, bạn gái tôi cũng không khác những cô gái tôi đã gặp là mấy.
Từ hôm ấy, tôi có chút băn khoăn về việc có nên tiếp tục hay dừng lại cuộc tình này. Tôi không biết rốt cuộc là do suy nghĩ của tôi có vấn đề hay con gái bây giờ quá thực tế và hời hợt.
Chẳng lẽ việc tìm một cô gái để làm người vợ hiền, dâu thảo thật sự khó đến thế hay sao?
Mong ước ngược đời của tôi khi chồng đưa đi xét nghiệm ADN
Tôi và chồng đã đến một trung tâm xét nghiệm ADN ở Hà Nội chỉ sau khi kết hôn ít tháng.
Đến lúc này, tôi càng thấm thía câu nói "Đừng vội vã đưa ra quyết định gì trong lúc nóng giận kẻo phải hối hận cả một đời". Tôi chỉ ước thời gian có thể quay trở lại. Nhưng điều đó là không tưởng.
Tôi và chồng vừa đến trung tâm xét nghiệm ADN ở Hà Nội cách đây ít hôm. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình phải dùng đến xét nghiệm này để xác định một nghi ngờ nào đó trong cuộc sống của mình.
Hôm ấy, chồng tôi đã nhổ tóc, còn tôi được bác sĩ chọc lấy 3cc nước ối để làm xét nghiệm. Chồng tôi chấp nhận trả mức phí cao để có thể nhận được kết quả ADN ngay trong ngày.
Chỉ thời gian ngắn sau khi kết hôn, tôi đã hối hận với quyết định của mình (Ảnh minh họa: Stuff).
Khoảng thời gian ngồi chờ đợi tại trung tâm với tôi thực sự nặng nề. Lúc đó tôi chỉ ước, đứa trẻ trong bụng không phải con của chồng mình. Tôi biết, đó là ý nghĩ ích kỷ và tàn nhẫn với chồng tôi, nhưng có lẽ sẽ giúp tôi có lối thoát dễ dàng hơn.
Kết quả lại không như vậy. Đứa trẻ vẫn là con của anh ấy. Tôi hoang mang không biết nên làm thế nào?
Cuộc hôn nhân của chúng tôi đến một cách bất ngờ. Tôi vốn yêu một người khác tên Khang.
Tôi và Khang có khoảng thời gian 2 năm làm quen, hẹn hò và có cùng nhau không ít kỷ niệm đẹp. Tôi và anh đều thích đi phượt nên đã đến nhiều tỉnh vùng Tây Bắc, Đông Bắc.
Khang đẹp trai, ga lăng, chụp ảnh đẹp nên được nhiều cô gái yêu mến. Còn tôi ngoại hình khá xinh xắn nên cũng có không ít chàng trai theo đuổi, trong đó có chồng tôi bây giờ.
Khoảng giữa năm vừa rồi, vì một sự việc mà tôi và Khang xảy ra cãi vã. Tôi nghi ngờ anh ấy bắt cá hai tay. Khang không thừa nhận và tỏ ra vô cùng thất vọng vì cho rằng, tôi chưa bao giờ tin anh ấy.
Trong phút nóng giận, tôi đã chia tay Khang và quyết định lên xe hoa với người chồng hiện tại.
Chồng rất yêu thương tôi. Anh đã theo đuổi tôi từ lâu. Gia đình chồng có điều kiện nên bố mẹ đẻ của tôi luôn vun vào.
Chúng tôi quyết định cưới nhau sau khi tôi chia tay Khang gần 2 tháng. Tuy nhiên sau khi cưới, tôi mới thấy mình sai lầm. Cảm giác hả hê vì trả thù được người cũ nhanh chóng nhường chỗ cho những chán nản, dằn vặt.
Chồng tôi cũng cảm nhận được điều đó khi biết tôi không có tình cảm với anh mà luôn tơ vương đến người cũ.
Qua một người bạn thân, tôi biết được Khang cũng hối hận vì không chịu hạ cái tôi của mình. Anh ấy vẫn yêu tôi rất nhiều nhưng tiếc rằng, tôi đã là vợ của người khác.
Chúng tôi trò chuyện qua điện thoại với nhau. Ai cũng nhận hết lỗi lầm về mình và càng thương người kia hơn. Điều này khiến tôi ân hận với quyết định vội vàng lên xe hoa trước đây.
Rồi tôi phát hiện mình có thai. Nhưng có một điều thực sự hoang mang, đó là tôi không biết đứa trẻ là con ai. Bởi ngày ấy, sau khoảng một tuần gần gũi với Khang, tôi đã quan hệ với chồng mình. Vài tuần sau, tôi lên xe hoa về nhà chồng.
Khi nghe tôi thông báo có thai, người yêu cũ đã tìm cách an ủi, động viên. Anh nói, dù đứa trẻ là con của ai, anh cũng sẽ yêu thương mẹ con tôi hết lòng.
Còn chồng tôi đón nhận tin tôi có thai một cách đầy nghi ngờ. Sau những ngày dài im lặng, anh ấy nói muốn cùng tôi đến trung tâm xét nghiệm ADN.
Trước khi đi, anh bảo, dẫu kết quả thế nào, anh vẫn thấy thật khó để hàn gắn. Điều khiến anh đau lòng là tôi đã lừa dối anh, dùng anh để trả thù người cũ. Tôi biết mình đã quá độc ác khi không đến nghĩ đến cảm giác của anh.
Kết quả xét nghiệm đã rõ ràng, đứa trẻ là con của chồng tôi. Người yêu cũ đã gợi mở cho tôi một cánh cửa quay lại. Song mọi chuyện có dễ dàng đến thế?
Liệu sau này, khi đứa trẻ sinh ra, anh có đủ bao dung để chấp nhận việc nuôi con người khác và yêu tôi như anh đã nói?
Còn với người chồng hiện tại, nếu ly hôn thì con tôi thật đáng thương khi chưa ra đời đã chịu cảnh gia đình mỗi người mỗi ngả. Còn bố mẹ tôi nữa, cả hai đều là cán bộ công chức, xưa nay rất trọng thể diện. Họ sẽ đối mặt ra sao với cú sốc con gái mới cưới chưa đầy một năm đã ly hôn?
Bạn bè tôi nói rằng, hãy níu kéo người chồng hiện tại và bù đắp cho anh. Bởi dẫu sao trong sự việc này, anh là người yêu tôi nhiều nhất và cũng là người bị tổn thương nhiều nhất.
Nhiều cặp vợ chồng cưới rồi mới yêu nhau. Thực sự trong lòng tôi giờ đây rối như tơ vò.
Chồng nổi nóng khi tôi muốn đón bác hàng xóm về nuôi Dù biết bác hàng xóm có công rất lớn đối với cuộc đời tôi nhưng chồng không chịu đón bác ấy về sống chung. Ảnh minh họa Tuổi thơ của tôi không mấy thuận lợi như những đứa trẻ khác. Mẹ tôi là mẹ đơn thân, tôi là đứa trẻ lớn lên không có bố. Khi học lớp 9 thì mẹ qua đời...