Bà nội ép mẹ tôi làm “mẹ đỡ đầu” cho con trai sắp chào đời của tiểu tam
Chính tôi đã đứng ra từ chối lời yêu cầu quá quắt của bà nội vì thấy mẹ phải gánh quá nhiều nỗi khổ rồi.
Từ khi biết nói và nhận thức được thế giới xung quanh, tự tôi đã thấy gia đình mình là một tổ hợp những con người kỳ lạ. Họ chỉ có chung một nguyên tắc là không ai can thiệp vào chuyện riêng của ai, còn lại thì mạnh ai nấy sống.
Đầu tiên phải kể đến trụ cột gia đình là ông nội. Ông có tận 3 bà vợ, từ mấy chục năm nay đã như thế rồi. Bà nội tôi đương nhiên là chính thất, còn 2 bà kia mỗi người sống một nơi.
Ông có 7 người con tất cả. Bà nội sinh 4, bà hai sinh 2, còn bà út sinh 1. Đã từ lâu lắm rồi ông nội đón hẳn mấy người con trai riêng về nhà nuôi. Bà nội tôi chẳng ý kiến gì hết, còn xây riêng cái nhà 3 tầng bên cạnh nhà chính để những đứa con ngoài giá thú của chồng ở chung. Người ngoài trông thấy toàn xúc động khen bà tôi tốt bụng, nhưng ai biết những lúc bà mắng chửi con riêng của chồng kinh khủng như thế nào đâu.
Ông bà không ly hôn mà cứ sống chung nhà với nhau đến tận bây giờ. Bà nội không ghen tuông, ngược lại còn nói với con cháu rằng “Cho ông ấy lang chạ bên ngoài để thân già này bớt nhọc”. Biết bà nội không hiền nên ông cũng chẳng mấy khi tranh cãi, cứ đều đặn nộp một cục tiền cho bà tôi tự quán xuyến tất cả, để mình ông vui thú cuộc sống riêng bên ngoài.
Bố tôi là con út trong số 4 người con chung của ông bà nội. Ngày xưa lúc bố đòi cưới mẹ, ông bà ngoại phản đối ra mặt vì biết hoàn cảnh gia đình của bố phức tạp vô cùng. Nhưng rồi mẹ tôi mù quáng chạy theo tình yêu, cố ý mang bầu tôi để được kết hôn với người mình thích.
Lúc biết tôi là con gái thì bà nội ngoảnh đi ngay lập tức. Mẹ tôi sốc khi đứa con đỏ hỏn chưa kịp cắt rốn đã bị hắt hủi rồi. Sau này lớn lên tôi mới biết, “truyền thống” trọng nam khinh nữ ở gia đình mình bắt nguồn từ ông nội chứ ai.
Video đang HOT
Rồi chính vì quan điểm cổ hủ này mà gia đình nhỏ của tôi rơi xuống vực thẳm tan vỡ. Mọi thứ bắt nguồn từ ngày tôi chào đời. Vì khó sinh nên bác sĩ nói mẹ tôi khó có thể mang thai lần nữa. Ông bà nội không hề quan tâm đến sức khỏe của con dâu chút nào, vẫn liên tục giục mẹ tôi phải đẻ đến khi nào có được cháu trai thì thôi.
Bố tôi cũng nhiễm tư tưởng của ông nội nên suốt ngày gây áp lực bắt mẹ tôi mang thai. Kết cục mẹ tôi sảy 2 lần và mất hoàn toàn thiên chức làm mẹ. Đó là nỗi đau không gì bù đắp nổi, nhưng cả nhà nội đều thờ ơ với mẹ tôi.
Vợ không thể sinh con nên bố tôi vội đi kiếm quý tử bên ngoài. Ông cặp kè hết người này đến người khác, cuối cùng cũng có người chửa con trai thật. Cô ta biết hoàn cảnh của nhà tôi nên kiêu căng ra mặt, không coi mẹ tôi ra gì dù bố mẹ tôi vẫn chưa ly hôn.
Hôm bố tôi dắt cô ta về nhà ăn cơm thì mẹ tôi đi vắng. Bà nội có vẻ ưng “con dâu hờ” lắm, khen cô ta có “thắt đáy lưng ong”, dáng đẹp dễ đẻ. Bố tôi khoe bầu con trai, bà nội vui cười híp cả mắt, bảo cô ta thuê hẳn cái nhà gần đây để bà qua chăm cho tiện.
Lý do bà nội nói tình nhân của con trai thuê nhà ở gần để làm gì mọi người biết không? Đó là để đợi bố mẹ tôi ly hôn, bà đuổi mẹ tôi đi xong sẽ rước “tiểu tam” về nhà!
Bà nói “con dâu không đẻ được thì nuôi chỉ phí cơm”. Chỉ cần một cái cớ thôi là bà sẵn sàng đuổi mẹ con tôi đi, rước ngay cái “máy đẻ” khác về. Giờ thì bà với bố tôi đã kiếm được lý do chính đáng nên mẹ con tôi cũng sẵn sàng tinh thần để dọn đi.
Lúc bố tôi đưa đơn ly hôn thì “phòng nhì” của ông cũng có mặt. Mẹ tôi phớt lờ mọi lời khiêu khích từ cô ta, mặc cho cô ta đắc ý.
Thế nhưng điều khiến mẹ con tôi sốc nhất chính là mẹ chưa đặt bút ký thì bà nội đã đứng cạnh đe nẹt. Bà còn nhắc mẹ tôi không được đánh ghen, không được xúc phạm người phụ nữ đang mang dòng máu “quý tử” của nhà bà. Cơ bản vì trên bố tôi là 3 bác gái, thế nên đấy chính là cháu đích tôn mà ông bà nội mong mỏi suốt bao năm. Những người con riêng kia bà nội không coi trọng, bà chỉ nhận các cháu ruột của mình là dòng chính mà thôi.
Bà nội cao giọng nói với mẹ tôi rằng “Phải làm mẹ đỡ đầu cho đứa trẻ kia”. Nghe xong yêu cầu vô lý ấy mẹ tôi cười chua xót, vò nát tờ đơn ly hôn rồi bỏ đi luôn.
Tôi tức giận lắm nhưng chẳng thể nói gì hơn được. Nếu họ đụng đến mẹ thì tôi sẵn sàng làm tất cả để bảo vệ bà, nhưng giờ họ chỉ nói mấy lời nhăng cuội thì cứ bỏ ngoài tai thôi. Dù sao thì tôi cũng xác định sẽ cắt đứt quan hệ với nhà nội. Những gì họ làm với mẹ con tôi thực sự quá đáng sợ rồi…
Bị bố chồng ép phải ra khỏi nhà, con dâu thầm trách rồi xúc động bật khóc khi ông tiết lộ một điều
Cuộc sống đang yên ổn, tôi bị bố chồng phũ phàng bắt ra ngoài ở trong thiếu thốn.
Tôi năm nay 33 tuổi, kết hôn được 7 năm. Khi mới kết hôn xong tôi về sống ở nhà chồng, thật may là nhà chồng tôi khá giả nên chuyện ăn ở tôi không phải lo nghĩ gì nhiều. Sống nơi nhà chồng, tôi luôn làm tròn bổn phận của mình, không ngại ngần bất cứ công việc nhà nào. Tôi biết ơn bố mẹ chồng đã giúp đỡ, tạo điều kiện để vợ chồng tôi có chỗ ở tử tế. So với bạn bè, tôi quả là may mắn, nhiều người nhìn vào tấm tắc khen tôi số sướng.
Không phải lo nghĩ gì nên vợ chồng tôi rất thoải mái, thích ăn ngon, mặc diện, đi chơi đây đó ở những nơi sang trọng. Khi tôi có con, được mẹ chồng sẻ chia rất nhiều. Khi con tròn 2 tuổi, cuộc sống đang vui vẻ, ổn định thì bất ngờ bố chồng gọi tôi sang và tuyên bố không muốn cho vợ chồng tôi ở đó nữa. Bố chồng nói là chỉ lo được đến thế thôi, giờ con lớn, hai vợ chồng ra ngoài ở riêng là phù hợp.
Tôi cảm thấy rất sốc, còn chồng tôi không nói gì, anh ấy chấp nhận vì đó là yêu cầu của bố. Không dám cãi lại nửa câu, đành lẳng lặng làm theo yêu cầu của bố chồng. Tôi cảm thấy sốc, suy nghĩ rất nhiều, mấy năm qua vì muốn chăm chút cho con mà tôi đã ở nhà, không làm gì. Vậy nên giờ bắt đầu trở lại, biết tìm công việc gì để lấy tiền nuôi con...
Trước khi vợ chồng tôi dọn ra ngoài, bố chồng có đưa cho 1 tỷ đồng, nói là muốn mua nhà, thuê nhà thì tùy. Lúc ngồi trên xe ô tô chở đồ dọn tới nơi ở mới, tôi bật khóc, chưa hiểu vì sao bố mẹ chồng lại phũ phàng như vậy. Tôi đang ở nhà cao cửa rộng, đầy đủ tiện nghi, giờ chuyển sang căn hộ nhỏ bé, chật chội. Thương con còn nhỏ, ở nơi như vậy quả là tôi rất không đành lòng.
Con dâu thầm trách khi bị bố chồng bắt ra ngoài ở riêng. Ảnh minh họa
Cảm thấy thương con, tức tưởi vì bị hắt hủi, tôi quyết tâm để làm ra thật nhiều tiền, như một cách đáp trả lại bố chồng. Đi gửi con đi nhà trẻ, tôi hàng ngày tâm huyết vào công việc kinh doanh, không ngại nắng mưa, ngày đêm, cứ có việc ra tiền là tôi làm, miễn sao đó là những đồng tiền chân chính. Vợ chồng tôi cũng thường xuyên ngồi lại với nhau để bàn bạc phát triển công việc, san sẻ việc nhà, chăm con.
Sau 5 năm, tôi và chồng đã đổi sang căn hộ hạng sang ở trung tâm thành phố. Chồng tôi còn có ô tô để dùng trong công việc, đưa vợ con đi chơi... Tôi cảm thấy hài lòng, tự hào về những nỗ lực của mình đã làm suốt thời gian ra ngoài ở riêng. Hai vợ chồng đã biết yêu thương, chia sẻ và gắn kết với nhau nhiều hơn. Chúng tôi cũng đang háo hức chờ đợi đứa con thứ 2 chào đời vào cuối năm nay.
Đã có mọi thứ mà mình mong ước, nhưng trong lòng tôi canh cánh nỗi ấm ức bị bố chồng hắt hủi. Khi tôi định trách móc, bố chồng đã tiết lộ một điều: "Hồi đó, chồng con chơi bời không chịu khó làm ăn, đi làm rồi còn lén xin tiền mẹ để ăn chơi. Bố còn biết là nó còn sắp cặp kè với người khác nên ra tay ngăn chặn. Bố quyết định cho hai vợ chồng con ra ngoài để đối diện khó khăn, thương yêu nhau mà quyết tâm làm ăn".
Tôi nghe xong rồi bật khóc, hóa ra lý do thật sự lại là như vậy. Thế mà suốt 5 năm qua tôi cứ thầm trách bố chồng mãi. Cũng may là tôi chưa buông ra những câu phũ phàng, hay làm những việc làm bất hiếu, nếu không giờ tôi hối hận lắm. Tôi biết ơn bố mẹ chồng, cố gắng để gìn giữ hạnh phúc gia đình và nuôi dạy con cho thật tốt. Đó cũng chính là bài học để tôi trưởng thành và sau này biết cách ứng xử với chính các con của mình.
Sợ phải chia đất, các con chồng ép mẹ kế bầu 8 tháng phải rời khỏi nhà Mẹ kế phải ôm quần áo bỏ đi khi đang mang bầu ở tháng thứ 8. Bà trở về căn nhà cấp 4 nhỏ hẹp từng ở trước khi cưới bố tôi, cách đó 16km. Bố mẹ tôi có 4 người con, 2 trai, 2 gái. Tôi là con gái út, năm nay vừa tròn 24 tuổi. Mẹ tôi mất năm 2005. Nhà...