- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
“Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần nữa thôi”
On 30/11/2017 @ 8:45 AM In Góc tâm tình
Vợ tôi coi thường, khinh chồng ra mặt vì tôi không khiến cô ấy thỏa mãn tình dục.
Tôi và vợ lấy nhau và sống tới giờ đã có hai mặt con. Cuộc sống gia đình tôi nhìn bề ngoài có vẻ êm ấm, nhưng ẩn sâu bên trong là những uất ức mà tôi không thể nào nói được thành lời. Sở dĩ tôi không thể nói ra vì đây là chuyện tế nhị mà đến chính bản thân tôi cũng không thừa nhận nó ngay từ đầu. Vậy nên tôi chỉ biết nín nhịn cho qua nhưng nỗi đau, niềm kiêu hãnh của một người chồng, một người đàn ông khiến tôi không thể nào chịu đựng nổi.
Kể từ khoảng thời gian kiêng khem chuyện chăn gối vì vợ sinh đứa con thứ hai, không hiểu sao sau đó tôi lại mắc chứng bệnh yếu sinh lí. Từ một người đàn ông khỏe mạnh, sung mãn trong "chuyện ấy" giờ tôi trở nên rất "yếu" và chẳng thể kéo dài cuộc vui với vợ khi làm chuyện ấy. Mỗi lần vợ chồng gần gũi, dù ham muốn nhưng "cậu bé" của tôi rất khó có thể cương cứng mà nếu có thì cũng chỉ chưa được 1 phút là mọi chuyện đã xong xuôi rồi. Thời gian đầu, vợ tôi cũng tìm hiểu, tham khảo nhiều nơi, cũng lên kế hoạch ăn uống, làm việc cho tôi rất khoa học. Nhưng trớ trêu thay, dù hai vợ chồng tôi đã cố gắng tìm hiểu khắp nơi nhưng chuyện chăn gối của tôi vẫn không được cải thiện nên cô ấy dần sinh ra chán nản và bỏ bê tôi. Tôi rơi vào trạng thái khủng hoảng thực sự.
"Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần nữa thôi"
Là một người đàn ông, có nỗi đau nào lớn hơn việc bất lực trong tình dục, việc không thể nhìn thấy vợ mình đê mê trong vòng tay mình nữa. Hàng đêm bên vợ, tôi nghe rõ tiếng thở dài của vợ vì không nhận được gì từ "chuyện ấy". Thái độ ấy của vợ càng khiến tôi mặc cảm và xấu hổ hơn gấp bội. Tôi cố gắng chạy chữa nhưng tình hình không hề khả quan hơn. Có lẽ vì thế mà vợ tôi cũng bắt đầu nảy sinh những phản ứng gay gắt với chồng.
Nhiều hôm tôi ôm cô ấy vào lòng, muốn gần gũi nhưng vợ tôi mặt mũi cau có gặt phắt tay tôi ra: "Thôi, để em ngủ cho rảnh nợ, có được cái gì đâu mà yêu với chả đương. Mệt người". Quả thực khi nghe những lời đó tôi đau đớn không gì kể xiết nhưng tôi không thể nói được điều gì. Không chỉ vậy, trong cuộc sống hàng ngày, tôi nhận thấy rõ vợ tôi không còn tôn trọng tôi như lúc ban đầu nữa. Mỗi ý kiến tôi đưa ra mà bất đồng với cô ấy là y như rằng cô ấy gạt phăng đi đầy coi thường và không còn thèm đoái hoài đến ý kiến của tôi nữa.
Chuyện dạy dỗ con cái cũng vậy, cô ấy cũng bác bỏ mọi ý kiến của tôi. Nhưng đau đớn nhất là những lần có bạn bè tới chơi, ai đó tỏ ý khen ngợi cô ấy lấy được người chồng hiền lành như tôi là tốt số thì cô ấy lại cười bĩu môi đầy khinh bỉ: "Vâng, đúng là có phúc lắm mới vớ được người như chồng em. Thật có tiếng mà không có miếng". Nhiều hôm, cô ấy còn bóng gió tận nơi: "Đàn ông mà kém cỏi thì đúng là không đáng mặt".
Tôi biết vợ tôi thiệt thòi nhiều khi giờ đây trong "chuyện ấy" tôi không còn có thể làm cho vợ thỏa mãn thực sự. Nhưng bản thân tôi đâu muốn thế. Vậy mà tình cảm vợ chồng, đầu gối tay ấp bao năm qua với cô ấy chẳng có nghĩa lí gì nên cô ấy mới dùng những từ cay nghiệt như thế với tôi. Càng ngày tôi càng sinh ra chán nản và trầm uất. Tôi thấy bế tắc và thấy hổ thẹn về mình. Tôi uất ức nhưng tôi còn có thể nói gì được nữa đây?
Trong nỗi thất vọng tràn trề, tôi thử tất cả các loại thuốc có thể mà tôi có thể tìm được. Và đến một ngày kia, cuối cùng tôi cũng tìm được "thần dược" mà tôi hằng tìm kiếm. Đó là Cổ Thiên Khang, một loại thuốc thảo dược mà tôi tình cờ được một người cùng cảnh ngộ giới thiệu cho tôi khi đang lang thang trên mạng. Ban đầu, khi mua Cổ Thiên Khang, thấy cô bán hàng khúc khíc cười, tôi không còn biết giấu mặt vào đâu nữa. Nhưng đâm lao thì phải theo lao, tôi quyết định dùng thử xem hiệu quả ra sao. Sau khoảng hai tuần, tôi chợt thấy mỗi lần đi ngủ mình lại nóng bừng lên và không thể nào rời mắt khỏi vợ tôi. Tôi sát lại gần, nhưng cô ấy vẫn vùng vằng nên tôi ngậm ngùi đi ngủ mà trằn trọc mãi mới chợp mắt được một chút. Đêm hôm sau, tôi không chịu được nữa nên dù vợ vùng vằng tôi vẫn ôm cô ấy thật chặt và nói "Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần này nữa thôi". Cô ấy không nói gì nhưng cũng không còn vùng vằng như hôm trước nữa.
Tôi vẫn lo ngại nhiều thứ nhưng khao khát làm tôi không kìm lại được. Tôi vồ lấy cô ấy ngấu nghiến, vợ tôi dường như cảm giác sự đổi khác của tôi cũng dần hòa theo nhịp yêu thương của tôi. Đêm hôm đó, sau một khoảng thời gian rất lâu, tôi thấy vợ tôi mỉm cười với mình sau khi ân ái rồi ngủ vùi trong lòng tôi một cách ngon lành. Từ đó, mọi thứ xung quanh tôi thay đổi, cảm giác yêu đương và tiếng cười trong gia đình đã trở lại với tôi. Thỉnh thoảng tôi lại trêu vợ tôi "Anh xin em đấy, để anh thử thêm lần này nữa thôi", vợ tôi thẹn thùng lườm tôi "Hừm, không được mạnh như lần trước nữa đâu đấy. Tôi biết, cuộc sống của tôi đã thay đổi rồi, và tôi thầm cảm ơn người bạn đồng hành Cổ Thiên Khang đã giúp tôi tìm lại chính mình.
Phương Liên
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/anh-xin-em-day-de-anh-thu-them-lan-nua-thoi-20171130i3023861/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.