Anh từng nói dối việc mẹ qua đời để lừa gạt tiền và tình của tôi
Ba mẹ anh vẫn sống cùng nhau, không như anh kể người hiện tại sống với mẹ anh là cha dượng. Mẹ anh vẫn sống khỏe mạnh và bà không hề bệnh tật gì.
Trước tết tôi đã viết bài “Anh muốn trao thân cho tôi để trừ nợ”, tôi biết sẽ bị “ném đá” nhiều vì sự ngu ngốc của bản thân, dù sao cũng cảm ơn các độc giả rất nhiều. Anh từng kể với tôi khi mẹ mang thai anh, ba đã bỏ bà đi nước ngoài theo người phụ nữ khác. Người hiện tại anh gọi bằng ba là người đã cưu mang mẹ anh, để bà không mang tiếng chửa hoang. Sau này ba anh có đưa tiền nhiều lần và xin lỗi nhưng anh không lấy một đồng nào, cũng như không tha thứ cho ông. Tôi nhờ một người bạn đi cùng đến nhà anh thì được biết anh đã có vợ và 4 đứa con, đứa thứ tư mới sinh được vài tháng. Bất ngờ hơn, ba mẹ anh vẫn sống cùng nhau, không như anh kể người hiện tại sống với mẹ anh là cha dượng. Mẹ anh vẫn sống khỏe mạnh và bà không hề bệnh tật gì.
Vợ anh không tỏ ra ngạc nhiên hay bất ngờ khi gặp tôi, chị chỉ ngồi khóc. Tôi đã nói thật toàn bộ sự việc, những gì anh từng kể với tôi về gia đình anh và về số tiền anh đã mượn tôi. Tôi cứ tưởng mình sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi nói hết sự thật với gia đình anh, nhưng khi ra về thấy còn nặng nề hơn, giống như tôi vừa ra tay phá nát một gia đình. Cả đêm tôi không ngủ được. Tối qua vợ anh gọi cho tôi, chị nói đã biết về tôi từ lâu nhưng không làm gì vì biết tôi cũng chỉ bị chồng chị lừa mà thôi, vả lại chị không có bằng chứng rõ ràng. Chị cũng nói sẽ gửi trả lại tôi hết những khoản tiền lớn nhỏ mà anh đã mượn của tôi (Nhiều lần anh mượn tôi số tiền nhỏ như 500 nghìn, một triệu, 2 triệu rưỡi, có khi chỉ 200 nghìn).
Sáng sớm hôm nay anh đến nhà tôi khóc lóc, xin tha thứ. Anh xin lỗi vì đã lừa dối tôi, mọi thứ anh đều lừa nhưng yêu tôi là thật. Anh nói vợ chồng anh đã sống ly thân nhiều năm. Đến khi chuẩn bị ra tòa ly hôn, vợ anh nói vợ chồng sống với nhau mười mấy năm rồi, không còn tình cũng còn nghĩa và rủ anh nhậu một bữa thật say. Sau đó chị về quê 2 tháng để chuẩn bị ra tòa. Khi lên thành phố chị cười hạnh phúc và báo tin đã có thai. Anh không ly hôn được nữa vì chị gài anh để cố tình mang thai hôm rủ anh nhậu. Anh nói vợ anh là người sùng đạo, suốt ngày chỉ đọc kinh cầu nguyện như một bà xơ. Chị cũng không ham muốn chuyện ấy, nếu có thì chỉ làm cho xong chuyện trong khi anh lúc nào cũng thèm khát chuyện ấy. Anh hay tưởng tượng đang làm chuyện ấy với tôi để thủ dâm. Anh và gia đình vợ đã nhiều lần bất hòa về đất đai dẫn đến sứt mẻ tình cảm vợ chồng. Thêm chuyện vợ anh chỉ cầu nguyện mà không đáp ứng nhu cầu quan hệ của chồng mỗi khi anh muốn.
Anh nói yêu tôi rất nhiều, nhiều lần van xin vợ buông tha để đến với tôi, đứa con thứ tư cũng là do chị gài anh. Anh chỉ yêu tôi và muốn sống với tôi, anh suýt nữa là ly hôn được với vợ thì chị lại mang thai. Anh kể mẹ anh không ưa gì chị, còn nói với anh rằng sau khi chị sinh bé sẽ cho đi xét nghiệm ADN xem có phải con anh không, nhưng đứa bé sinh ra lại giống anh như đúc. Anh đành phải chấp nhận. Tuy nhiên khi đến nhà anh, những điều tôi nhìn thấy hoàn toàn ngược lại. Mẹ anh tỏ ra rất thương chị, nắm tay chị suốt buổi nói chuyện và ôm lấy chị. Chỉ khi tôi kể đến chuyện anh nói bề ba anh, về quá trình bà bị bệnh tim và mất, bà khóc nghẹn và bỏ vào phòng.
Anh nói đòi hỏi tôi chuyện ấy vì nghĩ đã ngoại tình thì làm tới luôn, chẳng ai đi ngoại tình “chay” như anh cả. Anh gõ cửa xin vào gặp tôi nói chuyện, tôi đuổi anh về và nói sẽ báo công an phường nếu anh còn quấy rối. Tôi đã chặn mọi liên lạc từ anh. Trước đây tôi nghi ngờ anh nhiều, muốn điều tra về anh nhưng không dám làm, sợ điều nghi ngại là sự thật và vì tôi muốn tin anh. Tôi đã nghĩ anh sẽ vì sự tin yêu của tôi đối với anh mà thay đổi. Tôi còn có một suy nghĩ ngu ngốc nữa là sẽ tha thứ nếu anh sớm nói với tôi những sự thật này.
Video đang HOT
Giờ đây, tôi cảm thấy trống rỗng, những suy nghĩ cứ quay vòng vòng trong đầu. Tôi không biết việc mình nói hết sự thật với gia đình anh có đúng hay không vì tôi mà gia đình anh tan nát. Có lúc tôi thấy hối hận về điều đó, lúc lại nghĩ vậy là đáng đời anh, anh đáng bị như vậy. Tôi ghét bản thân vì sự cố chấp đến ngu ngốc khi cố viện ra mọi lý do để tin anh. Tôi rất đau khổ và thất vọng về mình từ khi quen anh chứ không phải đến bây giờ, khi biết tất cả sự thật. Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại như thế. Dứt khoát được với anh rồi nhưng tôi vẫn chưa cảm thấy bình yên trong lòng, luôn thấy đau khổ và khó chịu. Tôi dự định sẽ đến nhà anh họ ở một thời gian và bình tâm lại.
Theo VNE
Mẹ qua đời cho chị gái 700 triệu nhưng cho tôi chỉ một chiếc áo cũ. Bí mật khiến tôi nghẹn ngào
Khi tôi sinh ra, bà nội ghét tôi bởi vì tôi là con gái, muốn đem tôi cho người khác. Mẹ tôi không nỡ, nhưng không dám chống đối bà nội. Lúc ấy nhà tôi rất nghèo, trên tôi còn có một chị gái.
Ở vùng nông thôn quê tôi, hễ không sinh được con trai thì người con dâu sẽ không có tiếng nói trong gia đình. Vì vậy, mẹ tôi đã âm thầm đưa tôi cho bà ngoại nuôi.
Cho đến khi cha tôi làm ăn khấm khá hơn, gia đình tôi chuyển lên huyện sinh sống. Bà nội đã qua đời, mẹ tôi mới dám đưa tôi trở về nhà. Khi đó tôi đã 11 tuổi. Khi tôi về nhà, chị gái tỏ vẻ không thích, và cho đến sau này vẫn vậy.
Ảnh minh họa
Chị gái luôn nói tôi tranh lấy cha mẹ, tranh lấy đồ đạc của chị ấy. Những lời này tôi nghe không lọt tai nhưng chưa bao giờ dám cãi lại chị, bởi vì tôi cảm thấy điều đó không cần thiết.
Cuối năm ngoái, mẹ tôi đột nhiên ngất xỉu, đưa đến bệnh viện mới biết mẹ mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, chỉ còn sống được khoảng 3 tháng. Khi nhận được tin này, tôi cảm giác như trời sập xuống, tôi không thể chấp nhận sự thật ấy và đã khóc trong một thời gian dài.
Mẹ đã luôn an ủi tôi, nói rằng mẹ đã già rồi, dù sao cũng phải chết, bây giờ chỉ có đi trước một bước thôi. Tôi nghe mẹ nói cảm thấy rất áy náy, hổ thẹn. Mẹ đã nuôi dạy tôi nhiều năm như thế, tôi còn chưa báo đáp được công ơn thì mẹ đã phải ra đi rồi.
Vì vậy, tôi quyết định tạm nghỉ việc trên thành phố để về ở bên mẹ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này. Khi tôi về nhà được vài ngày, chị tôi lại nói tôi giả vờ giả vịt, muốn tranh thủ lấy tiền của mẹ và nói rất nhiều lời khó nghe.
Tôi không chịu được bắt đầu cãi lại chị, cuối cùng cha tôi đến hòa giải, chúng tôi mới thôi không cãi nhau nữa. Sau đó chị tôi giận dỗi bỏ nhà ra đi, cho đến khi mẹ qua đời mới trở về.
Hơn 2 tháng sau khi mẹ qua đời, cha tôi đột nhiên gọi điện bảo tôi về nhà một chuyến. Tôi cho rằng ở nhà đã xảy ra chuyện liền vội vàng chạy về. Về đến nhà, cha tôi lấy một chiếc hòm dưới gầm giường ra, nói với tôi rằng mẹ để lại cho chị tôi 700 triệu, còn đây là phần của tôi. Tội nhận lấy chiếc hòm, sau đó giúp cha làm cơm rồi mới về thành phố.
Ảnh minh họa
Về đến nhà, tôi mở hòm ra và thấy chiếc áo mà mẹ vẫn thích mặc khi còn sống. Tôi cầm lấy chiếc áo, vô tình phát hiện bên trong có một cuốn sách và mở ra xem xét. Ôi trời ơi! Bên trong là cả một gia tài! Đó là khoản tiền cực lớn, đến nỗi tôi không dám tin vào mắt mình. Tôi đã hoàn toàn bị sốc. Tôi biết rõ mẹ tôi làm vậy để chị tôi không biết, nếu chị ấy biết thì đúng là "thiên hạ đại loạn".
Nhưng điều gì đến sẽ đến, không biết ai đã nói số tiền tôi nhận được cho chị tôi biết. Mỗi ngày chị tôi đều gây chuyện với cha tôi, nói rằng cha mẹ luôn cho tôi nhiều thứ tốt hơn, nói muốn chia đều tiền mẹ để lại, nếu không thì không chị em gì hết, chỉ có thể là kẻ thù.
Thấy chị tôi như vậy, cha tôi rơm rớm nước mắt nhớ lại lời mẹ tôi căn dặn trước lúc ra đi: "Hiên à, mẹ biết con không ưa Tú Bình, nhưng nó là em gái con, đều là cùng một mẹ sinh ra. Anh em như bát nước đầy, gà chung một mẹ chớ hoài đá nhau. Sau này có chuyện gì, con cũng đừng nặng lời với em con, nghe chưa?" Thế mà giờ đây ông đành bất lực chứng kiến cảnh chị em "cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt" như vậy.
Tôi cũng không định ở nhà lâu, bèn thu xếp hành lý để quay lại thành phố. Nhưng đúng vào hôm tôi chuẩn bị lên xe, chị tôi bất ngờ gọi tôi vào phòng (trước đó tôi chưa bao giờ được đặt chân vào phòng chị). Tôi cứ ngỡ sẽ phải hứng chịu một "trận lôi đình" nào khác, nhưng không ngờ... Chị đứng lặng một hồi lâu, rồi run rẩy nắm lấy bàn tay tôi. "Cho chị xin lỗi về tất cả... Em hãy ở nhà, đừng đi nữa, được không?"
Mãi sau đó tôi mới hiểu rằng, thì ra từ cái ngày gửi tôi về bà ngoại, mẹ đã ngày ngày dành dụm một khoản tiền cho tôi. Mẹ thương tôi phải xa gia đình, lại phải sống cảnh nghèo khó trong gia đình bên ngoại. Bà đã ghi chép lại tất cả trong một cuốn nhật ký cũ kỹ, mà mãi hôm nay, chị mới vô tình đọc được. Bà cũng từng kể rằng, chị từng rất yêu tôi, từng háo hức chờ mẹ sinh tôi ra. Thế nhưng từ khi tôi chào đời, những lời cay nghiệt của bà nội đã đi vào tâm thức của đứa trẻ lên 5, và chị dần dần ghét tôi từ ngày ấy...
Theo blogtamsu
MC Kỳ Duyên chia sẻ sâu sắc trên trang cá nhân sau khi mẹ qua đời MC Kỳ Duyên an ủi mình: "Chúng ta không nên buồn mà nên cảm thấy an ủi và nhẹ nhàng vì mẹ của Duyên đã sống một cuộc sống rất đáng sống". Mới đây, MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên vừa đón nhận tin buồn người mẹ của mình đã qua đời. Tiếc nuối hơn khi cô đã không kịp về gặp mặt mẹ...