- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
Ánh sáng từ nơi em
On 20/07/2011 @ 11:23 AM In Góc tâm tình
Vậy là đã gần hai năm rồi đấy, kể từ cái ngày tôi tràn đầy hi vọng, tràn đầy cảm xúc với tâm trạng mà tôi vẫn hay nói với em đó là nâng nâng say say, khi đó nghe theo lời mách bảo của trái tim, tôi đã lấy hết can đảm để ngỏ lời với em.
Vào một ngày tháng tư ấm áp mọi người thật vui với bữa tiệc sinh nhật của mẹ em. Nhưng thật buồn, thế là hết rồi, ttôi đón nhận lại từ phía em rằng "em không thể đáp lại tình cảm của anh". Đêm hôm đó là đêm trằn trọc nếm vị đắng của mối tình đầu, tôi phải tự an ủi mình rằng tình đầu có mấy ai suôn sẻ. Em chỉ muốn chúng mình là những người bạn của nhau thôi! Những ngày sau đó tôi vẫn được cùng em rong ruổi trên những con phố, bên nhau trò chuyện trong những quán quen. Em vẫn thường xuyên nhắn tin hỏi thăm tôi mỗi khi tôi đi công tác xa và rất nhiều tin nhắn chúc ngủ ngon nữa.
Tôi thực sự hạnh phúc, cứ như thể tôi đã tan biến và hoà nhập với em làm một khi chứng kiến em bảo vệ bài luận văn tốt nghiệp một cách hoàn hảo với số điểm tuyệt đối. Rồi cảm xúc thật hãnh diện khi em đạt điểm rất cao trong bài thi Toeic rồi xuất xắc trúng tuyển vào BIDV cũng với thứ hạng rất cao... Tuy nhiên, em đã rất tế nhị và khéo léo để luôn giữ một khoảng cách với tôi, luôn có những lý do để không thể nào gặp em vào cuối tuần cũng như không bao giờ chấp nhận việc tôi mời đi xem film cả. Tất cả những cái đó chính là thông điệp em gửi đến tôi rằng chúng ta chỉ có thể là bạn. Vậy mà, tôi đã không hiểu ra lại còn bày đặt thổ lộ tình cảm một lần nữa và em đã phải nói đi nói lại với tôi rằng chúng ta không hợp nhau. Thế là trái tim lại mách bảo sai mất rồi. Những ngày sau đó thật là khó khăn đối với tôi, tôi đã phải cố gắng làm việc hăng say, chơi thể thao, và làm bất cứ cái gì để lãng quên cái người đã chiếm trọn tâm trí tôi suốt bao nhiêu ngày tháng qua. Tôi đã phải biến đi không tìm cách gặp em thường xuyên nữa, rồi lòng tôi thắt lại, tê tái khi em nhắn tin trách tôi đi đâu mà mất hút. Đến bây giờ, những gì tôi đã nói với em vào cái ngày cuối thu đó thật là ngớ ngẩn quá phải không. Lời tỏ tình lần thứ hai có phải là nhạt nhẽo và chẳng ra gì phải không em. Tôi đã luôn phấn đấu học tập, rèn luyện bản thân đế sau này có thể trở thành nguời chồng và người cha tốt.
Bây giờ tôi đang hối hận vì đã không học hỏi để làm sao có thể trở thành người yêu lý tưởng với lời tỏ tình hoàn hảo. Hối hận vì đã tỏ tình lần hai, ước gì không có cái lần đó thì có phải tôi vẫn được chở em đi chơi, tạt vào quán nuớc và luyên thuyên với em những câu chuyện không đầu không cuối. Vẫn biết rằng như thể cũng chẳng đi đến đâu nhưng có một điều chắc chắn rằng như thế chuỗi ngày êm đềm được bên em sẽ dài hơn. Càng cố quên thì lại càng nhớ hơn mà thôi, nụ cuời, tâm hồn thánh thiện ở nơi em, đôi mắt sáng thông minh và uy nghiêm đó khắc vào tâm can tôi mất rồi, suốt đời này chẳng thể quên được đâu! Cũng giống như ông thủ tướng Đức khi kết thúc nhiệm kỳ với câu tuyên bố "Không có chính trường thì đời vẫn đẹp" tôi tự nhủ không có em cuộc đời của tôi vẫn đẹp. Không có em, cánh cửa tâm hồn tôi đóng lại, tôi từ chối sự mối lái của bạn bè và người thân, tôi phớt lờ sức ép phải lập gia đình từ bố mẹ vì theo họ tôi đâu còn trẻ nữa. Tôi cho rằng độc thân như thế này cũng hạnh phúc đấy chứ. Sự thật có phải vậy không khi vừa rồi là sinh nhật lần thứ 30 của tôi, một ngày thứ bẩy lạnh lẽo cuối đông, khi mà cái đám bạn sinh nhật hàng năm hay chủ động gạ gẫm uống bia thì nay đã bận bịu gia đình nội ngoại vào ngày cuối tuần. Tôi nghĩ đã đến lúc giải tán cái đám này rồi, mình đã không còn ở cái tuổi phải cần có một đám sinh nhật ồn ào nữa rồi, và hôm nay là một sinh nhật lãnh lẽo nhất từ trước tới nay.
Thật bất ngờ em đã có mặt, em đã đem hơi ấm đến cho tôi, cho tôi biết thế nào là hạnh phúc khi được một người phụ nữ quan tâm đến mình. Không gặp em, nhớ em, tôi vẫn làm việc tốt, cũng vẫn lạc quan yêu đời dưới con mắt của người khác, nhưng nào tôi có biết sự có mặt của em khiến tôi hạnh phúc biết nhường nào, em đã đánh thức những tình cảm mà tôi đang cố gói gém và vẫn đang loay hoay để tìm cách chôn chặt vào đáy lòng mình. Cả tuần nay nghĩ về em thật nhiều thế là lại nâng nâng say say mất rồi. Còn hơn cả điếu đổ nữa! Có phải em là Thiên sứ mà Thượng đế đã phái đến bên tôi, đem hơi ấm xua tan băng tuyết trong lòng tôi. Những gì em nói, nào là em có ngưòi yêu rồi, chúng mình không hợp nhau... không làm tôi bận lòng nữa đâu em.
Em biết không, đằng sau mỗi đám mây đen đều luôn có một ngôi sao hy vọng sáng ngời. Tôi vẫn có quyền hy vọng phải không, một ngày nào đó mây mù sẽ tan và tôi sẽ được đắm say trong thứ ánh sáng huyền diệu đó, thứ ánh sáng ấm áp từ nơi em, sẽ chẳng còn giá băng trong tôi. Tôi sẽ đợi em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/anh-sang-tu-noi-em-20110720i188671/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.