- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
Anh là thế đó!
On 02/07/2011 @ 3:37 PM In Góc tâm tình
Từ lâu, rất lâu lắm rồi anh à, em đã thay đổi để thích hợp với anh và cố gắng không để có chuyện gì xảy ra nhưng anh thì không...
Gửi đến anh những gì em muốn!
Hôm nay, ngồi viết gửi cho anh mà chẳng biết bức thư này có đến được anh không?! Có hay không thì em vẫn phải viết ra những gì mà từ lâu em chỉ nghĩ mà không thể nói trước mặt anh.
Sống với nhau đã hơn 6 năm, em và anh chỉ còn mỗi một đám cưới thôi (nhưng có lẽ điều đó sẽ không như em mong muốn) mà đến giờ này đây anh vẫn chưa một lần hiểu em hay thông cảm cho em. Những lúc em làm gì đó khiến anh phải bực mình là y như rằng em chẳng được gặp được anh. Chuyện như thế xảy ra rất nhiều lần và mỗi lần em đều rút kinh nghiệm nhưng mọi chuyện không như em nghĩ. Anh luôn cho rằng em là nguyên nhân của mỗi chuyện. Lúc nào cũng kiếm chuyện với anh, cũng gây sự với anh...Em chẳng biết phải làm sao để anh thoát khỏi suy nghĩ đó về em.
Từ lâu, rất lâu lắm rồi anh à, em đã thay đổi để thích hợp với anh và cố gắng không để có chuyện gì xảy ra nhưng anh thì không. Anh đối với em càng ngày càng xa lạ hơn. Có khi anh lạnh lùng, dửng dưng với những gì em làm cho anh. Có lẽ tình yêu của anh dành cho em đúng với lời anh nói chứ không đúng với nghĩa của tình yêu đích thực. Là "tình yêu nói".
Yêu em và chỉ có mỗi em để anh yêu, là anh nói với em như vậy. Nhưng cho đến hôm nay, em không hề cảm nhận được tình yêu mà anh đã dành cho em. Chẳng lẽ, đối với anh chỉ nói thôi sao còn những hành động thì không hả anh? Phải chi em và anh yêu nhau có vài tháng thì không nói làm gì, còn ở đây đã hơn 6 năm chứ có ít gì. Em luôn mong mỏi ở nơi anh hiểu em và yêu em theo đúng nghĩa yêu của nó.
Em yêu anh bao nhiêu thì anh hờ hững với em bấy nhiêu... (Ảnh minh họa)
Những gì anh làm cho em là em gợi ý cho anh. Ngày kỉ niệm của em và anh hay như ngày lễ, tết... anh đều không chủ động. Còn bình thường thì như em đã nói, lúc nào anh cũng xem em là cái gai trong mắt của anh. Vui thì thôi, buồn thì anh lạnh lùng với em. Có hỏi anh tại sao lại như vậy, em đã làm gì có lỗi với anh... thì anh cũng chẳng trả lời. Thử hỏi có ai chịu đựng như em không? Sống với người mà mình rất mực yêu nhưng đáp lại là thái độ chẳng cần đến mình nữa. Em yêu anh bao nhiêu thì anh hờ hững với em bấy nhiêu. Em tôn trọng anh bao nhiêu thì anh xem thường bấy nhiêu. Không có được một lần để em biết là anh yêu em.
Anh là thế đó, luôn làm cho em phải buồn mà anh không biết đã làm cho em buồn... Biết đã như vậy mà em không thể nào rời xa anh. Đã nhiều lần, em không gặp anh và thậm chí quen người khác nhưng tất cả và cuối cùng cũng chỉ là anh.
Anh Lam! Em nhớ thời gian đầu quen nhau, anh lúc nào cũng muốn em vui, em cười. Có những lúc bên nhau, em vắt tay lên trán thì anh không cho em làm như vậy vì anh không muốn thấy em buồn và suy nghĩ. Có lẽ thời gian đầu là thời gian em hạnh phúc nhất đó anh!
Đi bất cứ nơi đâu hay làm chuyện gì, anh đều muốn có em bên cạnh anh thậm chí có lúc anh đi làm xa cũng phải có em là người đưa người rước anh về. Vậy mà giờ đây, chính anh là người làm cho em buồn nhất.
Chẳng lẽ, anh là như thế thật sao?!
Em mong những gì em đã nói có thể đến với anh trong thời gian ngắn nhất.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/anh-la-the-do-20110702i178449/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.