3 năm kết hôn mới xin chồng về thăm bố mẹ đẻ, tôi chế.t trân người khi nhận lại thái độ và câu nói này của chồng
Tôi đã chờ đợi từ năm này đến năm khác để được về quê thăm bố mẹ. Thế mà thứ cuối cùng tôi nhận lại được sau những năm tháng nhường nhịn ấy thì chồng lại đay nghiến chử.i rủa.
Hôn nhân là nấm mồ chôn chế.t tình yêu. Tình yêu ấy có đẹp đến đâu thì cũng không thể nào mà đi đôi với hôn nhân hạnh phúc và bền vững được. Tình yêu thì chỉ là chuyện của hai người không ai quản lý ai, không ai ảnh hưởng ai. Thế nhưng hôn nhân lại là chuyện khác
Lấy chồng xa khổ muôn phần. Cô với anh quen nhau khi cả hai cùng học đại học. Thế nhưng tốt nghiệp khi vừa xin được việc ổn định thì cô có bầu. Bắt buộc khi ấy phải cưới gấp rồi theo chồng về quê nhà chồng. Nhà anh cách nhà cô chừng gần 400 cây số, đó là một quãng đường xa chứ không phải gần gì.
Có bầu rồi sinh đứa con đầu lòng, cô không may mắn có được hạnh phúc như mình mong muốn. Chỉ vì người đàn ông của cô gia trưởng quá. Anh cũng vô tâm chẳng yêu thương cô nhiều như cô nghĩ. Đã thế mẹ chồng cô là người khó tính, việc cô có bầu trước khi cưới khiến bà vô cùng không hài lòng. Cũng chính vì lý do đó mà cô càng bị mẹ chồng ghét bỏ hơn.
Phận làm con dâu nhà người, cô cũng tự biết thân biết phận rằng mình lúc nào cũng phải cố gắng hết mình để làm việc nhà khiến nhà chồng hài lòng. Lấy chồng rồi là theo chồng chứ nào còn được như ngày xưa mình ở nhà nữa đâu. Ý thức được điều ấy và chủ động đến thế nhưng chưa khi nào mẹ chồng hài lòng về cô con dâu này. Cô biết vậy, nhiều lần lén khóc thút thít ở trong phòng.
Người ta, mẹ chồng ghét bỏ thì còn có chồng quan tâm hỏi han. Đằng này người chồng của cô lại chẳng được tâm lý chút nào. Anh mải chơi, vô tâm và ham vui với bạn bè mà không mảy may quan tâm gì đến vợ mình. Kết hôn với chồng đã 3 năm, xin về nhà thăm bố mẹ thì chồng lúc nào cũng nói đợi con lớn đã. Giờ con đã hơn 2 tuổ.i cứng cáp hơn nhiều rồi. Nhường nhịn mãi cái gì đó cũng không phải là một cách hay cũng giống như chuyện của cô vậy.
Cô đã chờ đợi từ năm này đến năm khác để được về quê thăm bố mẹ. Thế mà thứ cuối cùng cô nhận lại được sau những năm tháng nhường nhịn ấy thì chồng lại đay nghiến chử.i rủa:
Video đang HOT
- Lấy chồng rồi tuyệt giao với bố mẹ!
- Anh nói gì mà lạ vậy, tuyệt giao với bố mẹ là thế nào?
- Nói thế mà cô còn không hiểu à, lấy chồng rồi theo chồng bố mẹ coi như mất con gái thôi chứ sao nữa. Chứ nhà ngoại thì không cần giao du.
- Anh, anh…
- Anh anh cái gì, tôi nói có gì sai sao? Về nhà ngoại để tốn khối tiề.n ra à, những 400 cây số tiề.n xe đã đủ rồi còn tiề.n quà cáp nữa. Tôi đâu có ngu mà cho cô về để tiêu tiề.n mình vất vả kiếm ra.
- Em hiểu rồi, thế thì l.y hô.n đi.
- Cô dám, ăn bám như cô mà cũng mạnh miệng gớm.
- Anh cứ kí đơn đi, mai tôi về nhà mẹ. Người đàn ông như anh không xứng đáng làm chồng.
- Cô giỏi thì về đi, tôi cũng không thèm giữ.
Cô bế con ra xe về nhà với bố mẹ thật. Cái gì cũng có giới hạn của nó. Cứ nhường nhịn mãi rồi cuối cùng thứ cô nhận được nào có được người ta trân trọng.
Có nhiều người đàn ông vẫn cổ hủ và gia trưởng đến thế. Vậy nếu đọc bài viết này rồi, con gái hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi quyết định theo một người đàn ông nào đó làm vợ của họ và đặc biệt lấy chồng xa. Bởi vì có quá nhiều thứ không thể nào lường trước được sẽ xảy ra. Hãy suy nghĩ thật kĩ đối với cuộc hôn nhân của mình bởi nó ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời sau này.
Biết tin mẹ vợ phải xạ trị, chồng tôi lập tức mang giấu chìa khóa két sắt
Tại sao chồng tôi lại giấu khóa két sắt thế này?
Ảnh minh họa: ST
Gia đình tôi có hai chị em gái, chị tôi lấy chồng xa. Vì muốn có chỗ nương tựa về già nên bố mẹ đã cho vợ chồng tôi một mảnh đất bên cạnh để xây nhà. Lúc đó, chúng tôi đang ở trọ trên thành phố, công việc không ổn định nên đã thuận theo sự sắp xếp của bố mẹ.
Từ khi về quê ngoại sống, chuyện làm ăn của chồng tôi rất tốt và thu nhập của chúng tôi tăng lên từng ngày. 3 đứa con tôi sinh ra, đều do ông bà ngoại chăm sóc, còn nhà nội ở xa không giúp được.
Những ngày đi làm về thấy ông bà tất bật chăm sóc cháu, tôi tự nhủ sau này sẽ đối xử thật tốt với hai người khi về già. Thế nhưng đến khi mẹ xảy ra chuyện thì tôi mới thấy mình bất lực.
Tuần trước, mẹ tôi thấy trong người khó chịu nên đã đi khám bệnh. Sau khi kiểm tra cẩn thận nhiều bước, bác sĩ kết luận mẹ tôi bị ung thư phổi giai đoạn 2, cần phải xạ trị càng sớm càng tốt.
Khi biết bản thân bị ung thư phổi, mẹ tôi rất buồn, không thiết ăn uống nói chuyện. Bố tôi thì động viên mẹ ăn nhiều để có sức chữa bệnh. Bố hỏi mẹ có bao nhiêu tiề.n tiết kiệm, bỏ ra để chữa bệnh. Nhưng mẹ tôi không muốn chữa trị sợ tốn kém. Tôi bức xúc nói sẽ chi toàn bộ tiề.n chữa bệnh cho mẹ.
Lúc bố tôi đi ra ngoài, mẹ tôi mới thật thà nói là tiề.n tiết kiệm cả đời của hai ông bà chưa đầy 100 triệu. Trong nhà có nhiều khoản chi tiêu, bố tôi không cầm tài chính nên không biết. Lúc nào ông cũng nghĩ mẹ đang cất giữ rất nhiều tiề.n.
Về đến nhà, tôi kể bệnh tình của mẹ cho chồng tôi biết và tỏ ý muốn rút tiề.n tiết kiệm về để chữa bệnh cho bà ngoại. Thấy chồng im lặng không nói gì, tôi bảo lúc vợ chồng khó khăn, bố mẹ đã cho tiề.n và đất xây nhà. Bây giờ mẹ bị bệnh, chúng tôi không thể đứng ngoài cuộc được. Chồng bảo tùy tôi muốn làm gì thì làm, miễn sao tôi cảm thấy đúng.
Tưởng chồng nói thế là ủng hộ ý kiến của vợ. Nào ngờ hôm sau, tôi định mở két sắt lấy sổ tiết kiệm đi rút tiề.n nhưng không tìm thấy chìa khóa. Gọi điện hỏi chồng thì anh ấy nói là cất ở chỗ khác rồi, anh không muốn số tiề.n vất vả kiếm được nhiều năm bị tôi chi tiêu linh tinh.
Những lời chồng nói làm tôi rất đau lòng, bố mẹ cho chúng tôi quá nhiều, đến khi họ cần giúp đỡ thì tôi không thể làm gì được? Theo mọi người, tôi phải nói sao để chồng vui vẻ bỏ tiề.n ra chữa bệnh cho mẹ vợ?
Mời bố mẹ vợ tương lai đi ăn tối với bố mẹ đẻ, giữa bữa cơm tôi bị mẹ đá vào chân, về nhà tôi quyết chia tay Vốn dĩ cả hai có thể có một cái kết hạnh phúc, nhưng sau cùng chúng tôi lại phải chia tay nhau vì lý do này. Tôi sinh ra ở một thị trấn nhỏ, gia đình cũng không giàu có, bố mẹ đều là công nhân với mức thu nhập khá. Sau khi tốt nghiệp đại học ở thành phố lớn, tôi may...