20 năm ông đi nhặt xác thai nhi chế.t đến khi về già bị cụt hết chân tay,vợ cũng hóa điên..
Ngày nào cũng thu gom thai nhi bị bỏ rơi nhưng chưa một ai từng bước chân vào ngôi nhà của người đàn ông ấy, chỉ đến khi ông chế.t đi những bí mật bên trong mới được hé lộ.
ảnh minh họa
Ở cái khu xóm trọ nghèo này chẳng ai là không biết ông Tư Sài. Ngoài việc nhặt ve chai phụ vợ kiế.m tiề.n trang trải cuộc sống, Tư Sài còn có có một việc khác không lương là thu lượn những thai nhi bị bỏ rơi rồi mang về khậm liệm, chôn cất.
Ban ngày người ta thấy ông Tư Sài đầu đội nón lá, vác trên lưng bao ve chai đi khắp chợ để gom nhặt phế liệu rồi mang bán đổi lấy gạo lấy thịt. Cứ thế, vợ chồng ông sống bằng cái nghề này suốt bao nhiều năm. Chẳng ai nhớ vợ chồng Tư Sài chuyển đến khu xóm chợ này từ bao giờ. Thế nhưng, đêm nào cũng vậy, Tư Sài lại làm việc tới tận sáng khi vào các phòng khám thu lượm những thai nhi bị bỏ rơi mang về chôn cất.
Mới đầu, công việc của ông ai cũng nghĩ được trả công, nhưng mãi về sau mới biết đó đều là tự nguyện. Vậy mà thức đêm, thức khuya cứ như vậy cũng đã gần được 10 năm, không biết có bao nhiêu thai nhi được ông mang về tắm rửa sạch sẽ, khâm niệm rồi mang chôn cất.
Ảnh mang tính chất minh họa.
Ai cũng nói Tư Sài nghèo mà sống có tình người, ăn ở như vậy nhất định sẽ tích đức sau này. Thế nhưng sau một lần ốm nặng gần 1 tháng, ông Tư Sài bỗng lên cơn co giật, liệt cả tứ chi, da thịt cứ một ngày nứt ra rồi ông chế.t trong đa.u đớ.n.
Cái chế.t của Tư Sài khiến nhiều người xung quanh bất ngờ. Có người thương cho phận đời hẩm hiu, khổ cực quá ngắn ngủi, nhưng có người lại nói do cái nghiệp nó hại vào thân. Quanh năm cứ đợi có thai nhi nào bỏ rơi mà đến nhặt mang về, rồi ác ý mà quở trách:
- Chẳng ai biết ông ấy có được trả tiề.n không, nhưng làm cái nghề đấy cũng bạc lắm!
Nhưng người chế.t rồi thì có nói thế nào cũng chỉ khổ người còn sống là vợ ông. Không ai biết rõ hơn bà khi chung sống cần ấy năm với Tư Sài, lại chấp nhận chuyện ông đi làm không lương mỗi đêm. Kể từ ngày ông Tư Sài mất, những người sống xung quanh như mất ngủ suốt cả tháng trời vì những lần kêu khóc thâu đêm của vợ ông. Ngôi nhà heo hút, lạnh lẽo cũng chẳng ai dám đến thăm hỏi.
Video đang HOT
Ai cũng nói người đang khỏe mạnh như Tư Sài sau 1 lần ốm mà chế.t chỉ vì do cái nghiệp hại thân. Nhưng kì thực ông Tư Sài mắc phải bệnh nhiễ.m trùn.g mà chân tay l.ở loé.t. Nguyên nhân là do mỗi lần ông đi nhặt xác thai nhi về chôn cất mà toàn làm bằng tay trơn, không một thiết bị bảo vệ lại vệ sinh không đảm bảo sạch sẽ khiến cơ thể nhiễm bệnh sau cần ấy năm tiếp xúc với xá.c chế.t.
Ảnh mang tính chất minh họa.
Chiếc bàn thờ trong ngôi nhà của ông cũng rất kì lạ. Không thể đếm hết có bao nhiêu tấm gỗ không tên đặt xung quanh di ảnh của Tư Sài và chiếc bát hương lớn. Thì ra những tấm gỗ ấy đều là để hương khói cho nhưng thai nhi được ông mang về chôn cất.
Có một điều mà mọi người thấy Tư Sài quá thiệt thòi bởi sống mấy chục năm mà chưa hề có được mụn con. Khi còn trẻ đến lúc về già rồi chế.t đi cũng chỉ thấy ông và vợ lương tựa vào nhau.
Nhưng không ai biết rằng trước khi chuyển đến xóm trọ này, vợ chồng Tư Sài từng buôn bán nhỏ. Không dư giả nhưng đủ sống và tiết kiệm mua nhà, sinh con. Nhưng chẳng được may mắn, sau một lần vợ có thai rồi đi khám, phát hiện con bị dị tật bẩm sinh khiến vợ chồng ông khổ tâm mà quyết định bỏ đưá bé đi. Chẳng may sau lần phá thai đó, vợ ông lại mắc bệnh nặng khiến đường sinh nở khó khan. Bao nhiêu tiề.n để dành mang chữa bệnh hết, rồi công việc buôn bán chẳng còn thuận lợi nữa.
Ảnh mang tính chất minh họa.
Cuối cùng, vợ chồng Tư Sài mất con, mất cả nghề nghiệp khiến cuộc sống trở lên khó khăn hơn. Sống bao nhiêu năm nhưng chưa lúc nào vợ chồng ông thôi không suy nghĩ đến việc phá bỏ đứa con mà ân hận, day dứt. Cứ nghĩ rằng chính quyết định và hành động của mình năm xưa vô tình tạo ra nghiệp báo như vậy. Và cũng từ đó mà ông Tư Sài mới đi thu gom xác thai nhi bị bỏ rơi mang về chôn cất như muốn chuộc lại lỗi lầm của mình năm xưa.
Bài học cuộc sống: Khi con người gây ra lỗi lầm mà biết nhận sai thì hãy dang tay chấp nhận họ, đừng vì sự ích kỉ của bản thân mà vô tình đẩy họ một lần nữa vào tội lỗi. Nếu vợ chồng người đàn ông đó không đi nhặt xác thai nhi thì cả đời họ cũng sống trong đau khổ, dằn vặt. Chính vì vậy hãy cứ rộng lượng với những con người biết nhận ra lỗi lầm mà sửa đổi.
“Mẩu truyện ngắn sáng tác nhằm đưa đến độc giả những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, con người và cách đối nhân xử thế trong xã hội”
Theo Blogtamsu
Ông bà chủ đi du lịch dặn dò cô giúp việc: "Không được lên phòng thờ"
Khi 9 giờ Liên vừa khóa cửa leo lên giường đi ngủ thì cô nghe thấy tiếng động lạ phát ra từ phòng thờ. Nghe lời bà chủ Liên không leo lên nhưng càng lúc tiếng động càng lớn khiến cô không thể ngồi yên được nữa.
ảnh minh họa
Tốt nghiệp đại học vì nhà nghèo không có tiề.n đi xin việc nên Liên phải làm tạm bợ cùng lúc nhiều công việc để trang trải cuộc sống và gửi tiề.n về quê cho bố mẹ chăm các em. Dù vất vả nhưng Liên vẫn cố gắng, từ sáng đến tối cô chạy từ quán ăn này đến chỗ bưng vác khác để làm việc.Mấy chị cùng xóm trọ của Liên thấy cô vất vả quá thấy thương nên gạ Liên đi bá.n trin.h. Ấy thế nhưng Liên một mực không chịu.
- Mày ngu lắm em ạ. Có trinh không bán lại còn để dành cho chồng hả?? Gái nghèo như bọn mình thì có ai lấy, không khéo giữ gìn trinh tiết lại bị thằng sở khanh nào cướp mất. Chi bằng bá.n trin.h 1 lần kiếm được cả khối tiề.n. Xinh xắn lại nhà lành như mày khối đại gia đồng ý mua cái ngàn vàng đấy.
- Em không thích đâu ạ. Em cố gắng bươn chải như này cũng đủ sống rồi.
- Đủ là đủ thế nào. Sống là phải đi xe sang ăn nhà hàng mới gọi là sướng chứ. Mày cứ nghĩ kỹ đi...bao giờ thay đổi thì nói chị một câu. Chị tìm đại gia cho.
( ảnh minh họa )
Liên gật đầu cho có chứ cô hạ quyết tâm không đời nào đi bá.n trin.h của mình. Vì dù sao hiện tại cô cũng xin làm được ô sin theo giờ cho một gia đình giàu có. Bà chủ nơi Liên làm giúp việc rất tốt và trả lương hậu hĩnh cho Liên. Thế nhưng làm một thời gian rồi thì Liên cũng thấy rất lạ đó là nhà bà chủ tuy giàu nhưng cứ mỗi lần Liên lau dọn thì bà chủ đều dặn không được lại gần phòng thờ và căn phòng màu đỏ đối diện.
Nghĩ nhà bà chủ giấu gì đó nên Liên cũng không để ý. Thế rồi cho đến một ngày thì hôm đó ông bà chủ đi du lịch và có nhờ Liên ở nhà trông nhà, tất nhiên là sẽ trả cho cô một số tiề.n lớn nên Liên gật đầu đồng ý. Trước khi đi thì bà chủ còn dặn dò Liên rất cụ thể.
- Cháu cứ lau dọn nhà rồi đóng cửa lại cận thận. Tuyệt đối không được lên phòng thờ nhé.
- Dạ vâng ạ. Bà chủ cứ yên tâm ạ.
Cứ tưởng mọi chuyện diễn ra bình thường, ấy thế nhưng khi 9 giờ Liên vừa khóa cửa leo lên giường đi ngủ thì cô nghe thấy tiếng động lạ phát ra từ phòng thờ. Nghe lời bà chủ Liên không leo lên nhưng càng lúc tiếng động càng lớn khiến cô không thể ngồi yên được nữa. Liên lao lên đẩy cửa nhưng khi vừa nhìn vào trong căn phòng đó thì cô ngất xỉu vì nhìn thấy một người đàn ông đang ở trong đó.
2 phút sau cô tỉnh lại thì nhìn thấy gã đàn ông đó vẫn ở đó. Liên hét toáng lên...
- Anh là ai?? Là trộm đúng không??
Nghe Liên hét như vậy thì người đàn ông đó chỉ cười rồi nói.
- Cô đã thấy ai trộm mà bị liệt như tôi không?? Tôi là cậu chủ trong nhà này...cô nhanh đi lấy băng để băng bó lại vết thương cho tôi đi. Tôi cớ với lấy cốc nước nên bị ngã...
Đến lúc này thì Liên mới hoảng hốt nhìn thấy cánh tay của anh ta bị chả.y má.u. Sau khi băng bó xong thì Liên để ý là căn phòng thờ nhưng lại là một nơi khép kín của người nói là cậu chủ sống...
- Anh nói là cậu chủ sao lại ở trong căn phòng bịt kín như này. Tôi làm giúp việc ở đây cũng lâu rồi mà sao chưa nhìn thấy anh.
- Tất nhiên cô không thấy vì mẹ tôi làm gì cho cô leo lên đây.
- À...đúng rồi. Bà chủ luôn dặn tôi như vậy?? Nhưng tại sao chứ??
- Vì tôi bị liệt...nên không muốn ai nhìn thấy tôi trong bộ dạng này cả. Mà mẹ tôi rõ phiền phức đã nói tôi ở nhà 1 mình được rồi thế mà lại còn bảo cô ở lại làm gì không biết.
- May mà có tôi nếu không giờ anh ngã mất má.u mà chế.t rồi đấy nhé. Mà bị liệt thì có sao chứ?? Phải ra ngoài mới yêu cuộc đời được.
Cứ vậy đêm đó Liên và cậu chủ tâm sự với nhau. Kể từ hôm đó Liên xin phép bà chủ cho mình lên nói chuyện với cậu chủ để anh yêu đời hơn. Muốn con trai hòa nhập cuộc sống lại vì đã hơn 6 năm nay con trai sống thu mình nên khi có Liên mở lời như vậy bà vui mừng vô cùng. Và rồi cứ vậy thì Liên và cậu chủ dần dần có tình cảm với nhau...chắc chắn tương lai không xa Liên sẽ bất chấp tất cả để được lấy người đàn ông đó. Còn cậu chủ thì sẽ không tự ti vì mình bị liệt mà yêu Liên nồng cháy....
Theo Blogtamsu
Cuộc chạy trốn của người phụ nữ 'ăn đòn' thay cơm Lấy nhầm người chồng vũ phu, cuộc sống của chị chẳng khác gì địa ngục. Phải rất vất vả, chị mới có thể giải thoát được khỏi cuộc hôn nhân chỉ toàn nước mắt. Nghe chị kể, chứng kiến nỗi đau hằn trên khuôn mặt, ánh mắt chị, các thành viên trong CLBKB đều thấy vừa thương, vừa giận chị. Hơn chục năm...