13 năm khốn khổ vì chồng nhiễm HIV, tù tội
17 tuổ.i, em nhận lời yêu anh dù biết anh bị nhiễm HIV. Sau 13 năm quen biết, làm vợ, em khổ vì người chồng nghiệ.n ngập, tù tội như anh.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang bế tắc với cuộc hôn nhân của mình khi mà chồng nhiễm HIV. Em mong chị cho em một lời khuyên để em có thể có quyết định đúng đắn cho mình.
Em và anh ấy quen nhau được 5 năm. Khi chúng em có quyết định tiến tới hôn nhân thì anh ấy biết mình bị nhiễm HIV. Em không biết lúc bấy giờ do tình yêu trong em quá lớn hay do em còn quá nhỏ để nhận thức về tương lai.
Em gặp anh khi mình vừa tròn 17 tuổ.i. Anh là dân thành phố, là con một trong nhà, chính vì quá được cưng chiều nên anh nghiệ.n ma túy. Không biết do duyên hay nợ, anh đã về tận vùng quê xa xôi, hẻo lánh và gặp được em. 17 tuổ.i, cái tuổ.i quá nhỏ để yêu, nhưng em đã yêu anh và luôn mong chờ tình yêu của mình sẽ đẹp như những câu chuyện trong tiểu thuyết.
Em yêu anh bằng cả tấm lòng và em luôn cố gắng giúp anh hoàn thiện mình để trở thành người có ích. Sự cố gắng của em không uổng phí, cuối cùng anh cũng từ bỏ ma tuý và có được cái nghề. Khi biết anh bị nhiễm HIV, em cũng rất hoang mang nhưng rồi em cũng mau chóng lấy lại tinh thần và đồng ý lấy anh với suy nghĩ vô cùng đơn giản: Em chỉ muốn ở bên anh, để được chăm sóc cho anh trong quãng thời gian còn lại.
Nhưng chị ơi! Cuộc đời đâu ai biết trước điều gì. Cuộc sống vợ chồng không như em tưởng. Anh vẫn yêu thương em, vẫn giữ gìn cho em, nhưng cái lo cơm áo gạo tiề.n lại đưa anh vào bế tắc. Em không đổ lỗi cho đời, có chăng do lòng người không vững chắc. Những lúc buồn lo anh lại tìm về con đường cũ bỏ mặc lời khuyên của em.
Chồng nghiệp ngập, tù tội nhưng tình thương khiến em vẫn tin và tha thứ cho anh nhiều lần (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em bỏ đi nơi khác sống, anh tìm đến năn nỉ hứa hẹn đủ điều. Em không kiềm được lòng khi thấy anh tiều tuỵ nên tha thứ và cùng anh làm lại từ đầu nơi xứ người. Vất vả nơi xứ người suốt 5 năm chúng em cũng có được cơ sở may nho nhỏ, cuộc sống cũng tạm coi là đầy đủ. Khi cuộc sống tạm ổn thì áp lực từ phía gia đình em thúc hối sao cưới nhau lâu mà không sinh cháu cho ông bà. Em và anh cũng chỉ biết cười cho qua chuyện.
Chị ơi! Không biết do cuộc sống quá đầy đủ hay vì buồn cho số phận mà anh lại lần nữa từ từ đi vào lầm lỡ mà em không hề hay biết. Nhưng lần này anh mắc sai lầm nghiêm trọng hơn dẫn đến anh phải đi tù. Em phải bán hết tất cả để trả nợ và lo cho anh. Em bắt đầu làm lại từ đôi bàn tay trắng và lần này không có anh. Hơn một năm nay em vẫn lo cho anh vẫn luôn an ủi động viên anh cố gắng cải tạo và em cũng không thôi suy nghĩ cho mình.
5 năm yêu anh, 8 năm làm vợ anh. Đời người có bao nhiêu cái thời gian 13 năm, vậy mà em đã bỏ ra 13 năm vì anh. Em đã sống vì anh đã dành tất cả cho anh nhưng chưa có lần nào anh sống vì em. Một năm nay, chỉ một năm ngắn ngủi này em mới nhìn lại được cuộc đời mình, em mới thấy mình đã bỏ phí quá nhiều thời gian nhưng chẳng được gì. Em không nói tới cái được của cuộc sống giàu sang mà em chỉ muốn được hạnh phúc, được bình yên. Nhưng nay em có được gì ngoài sự hụt hẫng? Mình em chêng vênh chống chọi giữa cuộc đời này. 30 tuổ.i, cả nửa đời người em mới nhận ra mình đã trao niềm tin không đúng chỗ. Có quá muộn không chị?.
Chị ơi! Em đang rất hoang mang, em không biết mình phải làm sao cho đúng. Trong em giờ đây lòng tin nơi anh đã không còn. Hơn năm qua em vẫn đi thăm anh không bỏ sót tháng nào nhưng dường như với em đó chỉ là nghĩa vụ là trách nhiệm. Em quyết định đến khi anh ra tù em sẽ đưa đơn l.y hô.n. Nhưng em không biết mình làm vậy là đúng hay sai? Nhưng nếu em vẫn tiếp tục sống với anh thì đời em sẽ ra sao khi anh không bao giờ thay đổi? Xin chị cho em một lời khuyên. Thân ái chào chị. (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang bế tắc với cuộc hôn nhân của mình khi mà chồng nhiễm HIV, tù tội. Em đã bỏ ra 13 năm để gắn bó với người đàn ông ấy, bất chấp mọi điều vì anh ta nhưng rốt cục anh ta vẫn rơi vào vòng lao lí. Giờ đây em cảm thấy cuộc sống của mình quá chông chênh. Em muốn l.y hô.n với người chồng đó nhưng vì tình thương em lại không đủ quyết tâm để làm thế.
30 tuổ.i không phải là quá già để bắt đầu lại từ đầu. Em hoàn toàn có thể tìm được một người đàn ông tốt, yêu thương em, có một gia đình đúng nghĩa, được làm vợ, làm mẹ và vun vén cho tổ ấm của mình. (Ảnh minh họa)
Chị xin chia sẻ cùng em những nhọc nhằn mà hơn 13 năm qua em đã phải trải qua. Với một người phụ nữ, chấp nhận và một mình gánh chịu những điều đó không phải là đơn giản. Nếu không có một tình yêu lớn, một sức chịu đựng phi thường và sự hi sinh cao cả thì khó lòng nào vượt qua được. Chị có thể thấy em yêu thương người chồng của mình thật lòng và là người phụ nữ nhân hậu, bao dung.
Nhưng ở đời, đôi khi phải biết dừng lại đúng lúc. Tình yêu thương cũng nên trao tặng đúng nơi. Hơn 13 năm qua, em đã vì anh ta quá nhiều, cho anh ta nhiều cơ hội và cũng đã phải hi sinh không biết bao lần, chừng đó là quá đủ. Em đã làm trọn đạo làm vợ, làm người. Giờ là lúc em nên sống cho mình. Sẽ không ai trách em vì điều đó bởi vì em đã sống quá vẹn toàn.
Lúc này, chị nghĩ rằng em hãy cứ giữ sự thăm nom với người chồng cũ, động viên anh ấy cố gắng nhưng giãn dần ra. Em có thể nói bóng gió cho anh ấy về một sự chia ly. Thực ra, câu chuyện của em không chỉ la vì em cảm thấy mệt mỏi và không nhận lại được gì từ người chồng đó mà tình cảm trong em cũng đã nguội lạnh rồi. Một khi tình yêu không còn thì l.y hô.n là điều cần thiết. Em hãy chủ động tìm kiếm cho mình một cơ hội khác. 30 tuổ.i không phải là quá già để bắt đầu lại từ đầu. Em hoàn toàn có thể tìm được một người đàn ông tốt, yêu thương em, có một gia đình đúng nghĩa, được làm vợ, làm mẹ và vun vén cho tổ ấm của mình.
Em đã sống quá tử tế với người chồng nhiễm HIV ấy. Giờ em sống cho mình là điều nên làm. Không ai trách em, cũng không ai vì thế mà cho rằng em là kẻ phụ tình. Hãy mạnh mẽ và nghĩ tích cực lên. Em cần phải được hạnh phúc. Hi sinh như thế đã là quá đủ rồi em!
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Khampha
Chồng Chí Phèo
Chồng tôi chiều tôi ghê lắm nhưng tôi không thể chịu được cái cảnh chồng sống dơ dáy như thế.
Tôi đã nghĩ mình nên nhẫn nhịn để cho con có một cuộc sống yên ấm. Nhưng sức người có hạn, càng lúc tôi càng không thể chịu đựng nổi một gã chồng chuyên ăn vạ như hắn ta. Tôi cảm thấy dơ xấu vì chồng Chí Phèo.
Nếu chỉ nhìn dáng vẻ bên ngoài, không ai biết được rằng chồng tôi lại là kẻ như thế. Anh ta có vóc dáng thư sinh, da trắng và giọng nói thì rất hiền hòa. Ấy vậy mà lấy nhau về tôi mới biết. anh ta cùn tính, ăn nói cộc cằn và điểm đáng sợ nhất là ăn vạ không khác gì Chí Phèo.
Những câu chuyện tôi kể ra đây có lẽ nghe qua mọi người lại tưởng bịa đặt nhưng đó đúng là sự thật, một sự thật khiến tôi phải xấu hổ. Chồng tôi là đàn ông, nhưng đi ra ngoài, hễ chỉ có ai đụng vào xe anh ta một cái là anh ta sẵn sàng đứng nói cả buổi để bắt đối phương phải đền tiề.n. Tôi còn nhớ lần đó, có một bác trung tuổ.i lao vào xe của chồng tôi. Mặc dù anh ta chẳng làm sao, chỉ rách đôi dép đi ở nhà, vậy mà anh ta bắt bác phải đền vài trăm bạc. Nhìn người đàn ông lớn tuổ.i khốn khổ đó mếu máo xin nhưng chồng tôi khăng khăng không chịu mà tôi chỉ muốn có lỗ nẻ chui xuống.
Chồng Chí Phèo, chuyên ăn vạ người khác khiến tôi xấu hổ vô cùng (Ảnh minh họa)
Đó chỉ là một ví dụ với người bên ngoài xã hội. Nhưng với đồng nghiệp, người thân anh ta cũng quá đáng vô cùng. Mấy chị đồng nghiệp ở công ty khiếp vía khi mượn xe chồng tôi vô tình để xước sơn, thế là anh ta cũng bắt phải "nộp" vài trăm. Nếu có ai đó cố tình không đưa tiề.n vì nghĩ thiệt hại chẳng đáng gì thì chồng tôi còn đòi tiề.n, còn nheo nhéo điện thoại suốt ngày đòi cho tới khi nào trả mới thôi.
Với người ngoài đã đành, với người trong nhà anh ta cũng làm như vậy. Chính vì thế mà chồng tôi cạch mặt với 3 người anh em trong họ chỉ vì những xích mích chuyện tiề.n bạc. Mọi người trong xóm gọi chồng tôi là "Chí phèo", hễ động vào một cái là anh ta ăn vạ, đòi phạt tiề.n. Đi đâu tôi cũng có cảm giác chồng mình là nỗi khiếp sợ với mọi người vì cái tính đàn bà của anh ta.
Tôi đã từng khuyên nhủ chồng nhiều nhưng anh ta luôn giữ khư khư quan điểm sống "người không vì mình trời chu đất diệt". (Ảnh minh họa)
Từ ngày lấy anh ta về, tôi cảm thấy mình bị cô lập. Tôi xấu hổ khi có một người chồng như thế. Tôi đã từng khuyên nhủ chồng nhiều nhưng anh ta luôn giữ khư khư quan điểm sống "người không vì mình trời chu đất diệt". Chồng tôi không tiếc vợ con thứ gì nhưng lại luôn "vặt" của người khác để gia đình mình sung sướng.
Cái sung sướng ấy tôi không cần!
Chồng tôi chiều tôi ghê lắm nhưng tôi không thể chịu được cái cảnh chồng sống dơ dáy như thế. Tôi muốn anh sống nghiêm túc để con cái và vợ được tự hào về chồng. Tôi cảm thấy chán nản với cuộc hôn nhân của mình. Có ai lấy phải ông chồng gớm ghiếc, ông chồng Chí Phèo như tôi không?
Theo Khampha
Yêu tha thiết ngay cả khi anh phản bội Mặc dù anh từng phản bội em nhưng em vẫn bỏ qua. Giờ em chỉ quan tâm làm sao để anh không xa cách em. Gửi chị Thanh Bình! Hiện tại em đang gặp vấn đề buồn trong chuyện tình cảm. Sau khi người yêu phản bội, chúng em quay về bên nhau nhưng tình cảm xa cách quá. Mong chị cho em...