1.000 lời tạ lỗi vì em đã không yêu anh
Viết ra những dòng này tôi không mong sự đồng cảm nhưng tôi mong sự tha thứ. Ngày đầu tiên em đến với anh, em biết mình đựơc nhiều hơn là mất đi. Sóng gió trôi qua cuộc đời em quá nhiều. Khi gặp anh em cứ ngỡ mình sẽ được bình yên. Nhưng cái điều tưởng chừng sẽ được ấy, em lại không biết yêu quý và giử gìn.
Yêu nhau được 6 tháng em mới biết được rằng em chưa yêu anh , nhưng vì anh cho em quá nhiều thứ em cần nên em cứ nghĩ rằng đó là tinh yêu. Nỗi dằn vặt trong em ngày quá nhiều, em quyết định nói tiếng chia tay. Anh đau khổ và nan vài, em lại không ra đi được, em cứ tiếp tục một vở diễn vụng về với tình yêu quá trong sáng của anh. Rồi điều gì đến rồi cũng đến, em ra Đà Nẵng dự đám tang bà nội của người yêu cũ vì không thể kiềm chế được chính bản thân, em quan hệ với chính người yêu cũ, người đã từng làm đau khổ em rất nhiều. Mang mặc cảm tội lỗi đó em trở về bên anh nhưng không thể gặp mặt anh.
Hai tuần sau em phát hiện mình mang thai. Anh biết không trong em rối loạn rất nhiều, nếu giữ lại đứa bé đó thì em không đủ khả năng nuôi con và dạy con được. Trước đó, khi em có thai vì không biết mình đang trong mình gịot máu, em dùng kháng sinh để trị bệnh cảm. Khi nghe bác sĩ yêu cầu bỏ thai vì khả năng dị dạng, em vừa vui vừa đau. Mọi việc xong xuôi, anh mãi mãi ra đi, em vui vì anh không em mắc thêm một gánh nặng nhưng em vô vùng cô đơn khi nhìn lại em mất quá nhiều. Mất con, mất anh, mất cả tình thương và mất một gia đình hạnh phúc, em hiểu được một điều người yêu cũ cũng chỉ là kẻ bội bạc. Em xin lỗi vì tất cả chỉ mong anh sẽ hạnh phúc và yêu ngừơi không tồi tệ như em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Kỉ niệm một năm ngày chia tay
Đã một năm trôi qua rồi sao? Vậy mà em vẫn nghĩ như là mới hôm qua vậy, cả ngày hôm nay em đã cố gắng bận rộn để không nghĩ tới anh, không nhớ tới anh, nhưng những thói quen hàng ngày làm sao em bỏ được.
Dù con người ta có bận rộn đến đâu thì vẫn luôn có những khoảng trống thời gian để thư giãn và những lúc đó em lại nhớ đến anh, không biết anh đang làm gì, có còn nhớ đến ngày này năm trước anh đã nói lời chia tay. Anh có biết em đã xoá nick của anh từ ngày đó, nhưng em vẫn luôn biết được giờ nào anh online, giờ nào anh tan công sở, bởi thói quen kiểm tra nick ẩn đã theo em suốt thời gian anh đã không còn bên em. Thật là buồn cười phải không anh, nếu muốn gặp anh, thấy anh vẫn sống mạnh khoẻ và hạnh phúc thì tại sao em phải xoá nick anh làm gì. Nhưng anh có biết thời gian đầu chia tay anh, em đau biết chừng nào, tự nhiên một người quan trọng đối với mình đã không còn ở bên cạnh, thói quen cứ thấy nick anh sáng là em lại gọi anh, để chat với anh, tâm sự với anh những niềm vui nỗi buồn. Em biết như vậy là làm phiền anh lắm, em biết anh sẽ vẫn trả lời em nhưng tất cả chỉ là miễn cưỡng để em không thấy hụt hẫng rồi vài ba câu anh lại lấy lí do này nọ. Em buộc phải xoá nick anh để mỗi lần nhớ đến anh, muốn tâm sự với anh, em phải tự nhắc nhở mình rằng anh đã không còn là của em nữa rồi.
Em vẫn tự nhủ rằng mình mạnh mẽ lắm, mình sẽ vượt qua tất cả nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Anh có biết xung quanh em có nhiều người con trai quan tâm, để ý tới em, nhưng giờ niềm tin trong em đã mất, em không còn tin vào niềm hạnh phúc trong tình yêu. Có lẽ em nên chọn con đường chỉ có một mình em bước đi, một cuộc sống bình lặng, không có sóng gió để rồi em phải đối mặt với những cơn sóng dữ mà em chưa từng chuẩn bị tâm lý. Nhưng trong lòng em vẫn tràn đầy mâu thuẫn, em vẫn bảo rằng em chưa nghĩ tới người yêu, em muốn tập trung vào hoc tập, sự nghiệp để giết thời gian, để đỡ cảm thấy nhói đau khi nghĩ tới anh, nhưng em vẫn không làm được, nhớ đến anh và tập chung công việc vẫn luôn đồng hành cùng em, em thường nhủ rằng phải quên anh nhưng sao em vẫn nhớ tới anh, vẫn yêu anh và mong anh quay về. Thời gian này, em thường nghe những dòng tâm sự và những bài hát mọi người gửi cho nhau, thể hiện tình cảm với nhau trên đài, em cũng đã nhắn tin đề nghị tặng anh một bài hát kèm theo tâm sự của em, em biết cơ hội để anh nghe được là rất mong manh, nhưng em vẫn luôn hy vọng. Anh còn nhớ bài hát Anh sẽ quay về không, có lẽ đó là bài duy nhất mà cả hai chúng ta đã từng cùng nhau nghe khi còn bên nhau, và em không nghĩ giờ em lại mong lời bài hát trở thành sự thật, em thật sự mong anh quay về, và bài hát Một trái tim một tình yêu cũng là bài hát em muốn gửi đến anh và muốn anh biết dù xa anh nhưng trong lòng em vẫn chỉ có hình bóng của anh thôi. Nhanh thật đấy, vậy là đã tròn 1 năm rồi, có ai ngớ ngẩn như em không?
Người ta chỉ tổ chức kỷ niệm 1 năm yêu nhau với bữa tiệc có hai người, vậy mà em lại tổ chức kỷ niệm 1 năm ngày chia tay để nhớ đến anh. Suốt cả tối, em đã ngồi xem lại tất cả bức ảnh anh và em đã ở bên nhau, nhìn anh cười mà nước mắt em cứ rơi mà không thể kìm nén được. Chưa một lần em khóc trước mặt anh, có lẽ anh nghĩ em là một cô gái mạnh mẽ, nhưng anh có biết em vẫn thường khóc một mình khi nhớ tới anh. Em vẫn thường nghe những bài hát tưởng chừng như đang nói về chuyện của chúng mình vậy. Đợi chờ là hạnh phúc, liệu đó có phải là sự thật không anh? Khi anh không còn ở bên em, khi chúng ta không còn có cơ hội để gặp gỡ, để quan tâm chia sẻ thì chỉ là đợi chờ trong vô vọng mà thôi. Có lẽ chẳng có ai như em, tối nào trước khi đi ngủ em cũng nhắn tin cho anh, giống như những đôi đang yêu nhau vậy, nhưng khác với họ, những tin nhắn đó không có điểm đến, nó vẫn nằm trong máy mà thôi. Và anh sẽ chẳng bao giờ biết được, chẳng bào giờ đọc được.Nhưng thói quen em làm sao bỏ được, chỉ còn cách duy trì mà thôi. Không biết anh đã tìm được một nửa hợp với anh chưa? Dẫu biết em sẽ chẳng bao giờ là một nửa đó nhưng em vẫn hy vọng trong thất vọng, vẫn mong anh tìm được tình yêu mới bởi yêu một người là mong cho người mình yêu được hạnh phúc. Điều cuối cùng em chỉ mong anh thỉnh thoảng hãy nghĩ đến em dù chỉ một chút thoáng qua, vậy là em thấy vui rồi. Tạm biệt anh, tình yêu của em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao anh nỡ đành quên? Thế là mình xa nhau thật rồi. Tình yêu của em không thể giữ nổi anh cho mình, mặc dù em đã yêu chân thành. Tình yêu xuất phát từ trái tim sẽ đến được trái tim nhưng sao tình yêu em chẳng thể nào chạm tới trái tim anh hay tim anh là sỏi đá? Noel đã đi qua để lại trong...