Y.ÊU R.ÂU X.ANH P7: Kẻ tâm thần c.ưỡng h.iếp bà lão 74 đến c.hết
Vụ án từng là nỗi cay đắng xót xa, nghiệt ngã khi hai kẻ thủ ác là nạn nhân chất độc da cam còn nạn nhân là một cụ bà 74 t.uổi…
Dùng vũ lực, h.iếp d.âm bà lão trong đêm tối. (Ảnh minh họa).
Phiên tòa xét xử ngày 25/11/2011 diễn ra trong bầu không khí nặng trĩu.
Đứng trước vành móng ngựa là hai kẻ bị chất độc màu da cam, từ nhỏ tâm trí đã không được bình thường, minh mẫn. Hoàng Chí Hiếu (SN 1979, trú xã Vĩnh Hòa, Vĩnh Linh, Quảng Trị) và Thái Văn Trường (SN 1977) được giám định chậm phát triển, tâm thần ở mức vừa phải.
Thời điểm xảy ra vụ án, đêm 15/12/2010, Hiếu rủ Trường đến đám cưới một nhà người quen trong thôn Đơn Duệ, Vĩnh Hòa, Vĩnh Linh, Quảng Trị. Cả hai đã uống rượu để chúc mừng cô dâu, chú rể.
Trong trạng thái ngà ngà say, nửa tỉnh nửa mê, 23h, Trường rời khỏi đám cưới nhưng không về nhà. Lát sau, Hiếu cũng ra về và gặp Trường đang lang thang trên đường liên thôn. Dù Trường ở thị trấn Hồ Xá, Vĩnh Linh, chỉ biết Hiếu mà không phải bạn bè thân thiết nên chỉ chào hỏi xã giao.
Video đang HOT
Đúng lúc đó, cụ bà S. (74 t.uổi, trú Đơn Duệ, xã Vĩnh Hòa) đi về ngang qua hai người. Đêm tối, đường không có ánh đèn, cả hai tên trong tình trạng không tỉnh táo nên đã đố nhau đó là “cô hay bà”. Hiếu hỏi Trường, Trường cũng không biết. Thế là, để muốn nhìn rõ mặt, cả hai liền rượt đuổi theo với mong muốn “làm rõ” nghi vấn điên khùng ấy.
Hiếu chạy đến trước, cầm được tay bà lão và giật ngã xuống. Không làm chủ được bản thân lại bị cơn ma men đ.ánh thức, cơn ác thú trỗi dậy, Hiếu bảo Trường giúp sức khống chế bà lão thực hiện hành vi đ.ồi b.ại… Cụ bà t.uổi cao, sức yếu, không có sức kháng cự trước hai người đàn ông khỏe mạnh nên dù kêu cứu cũng vô phương khi chuyện động trời xảy ra vào lúc đêm khuya, đường vắng, nhà nhà đã tắt đèn đi ngủ.
Một lúc sau, Trường nhận thấy cụ bà không còn giằng co, đặt tay lên mũi nhận thấy đã không còn thở, Trường liền bỏ đi, bỏ mặc Hiếu và bà cụ ở lại. Thỏa mãn xong thú tính, Hiếu sau đó cũng bỏ về nhà ăn ngủ như không hề có chuyện gì xảy ra. Hai con người với tâm lý không bình thường nên khi bị cơ quan điều tra công an tỉnh Quảng Trị hỏi làm rõ hành vi phạm tội, cả hai vẫn ngơ ngác như người vô can.
Trường và Hiếu trong phiên xử ngày 25/11. (Ảnh: VnMedia).
Lời khai trước tòa, Trường bảo không hiểu vì sao lại giúp Hiếu dù sự trợ giúp đó chẳng được lợi lộc gì. Hoàn cảnh của Trường cũng vô cùng khó khăn. Mồ côi cha từ khi mới 5 tháng t.uổi, lại bị nhiễm chất độc màu da cam, hiện Trường còn bị suy thận độ 3, không làm chủ được cả việc tiểu tiện. Cố kìm nén nỗi đau, niềm thương cảm với đứa con riêng của vợ và là người ủy quyền đại diện hợp pháp của Trường trước tòa, ông rưng rức xin tha lỗi cho người con trai tội nghiệp “Cầu xin gia đình bị hại thương cảm, bớt căm phẫn và tha thứ cho con tôi…”
Còn về phần Hiếu cũng trong tình trạng tương tự. Bị tâm thần từ nhỏ, hay đ.ập p.há, la hét, người lúc nào cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn, đàn ông con trai sức vóc như vậy nhưng Hiếu chỉ có thể làm lao động được những việc giản đơn.
Trước tòa, Hiếu và Trường một mực khẳng định với HĐXX mình không bị làm sao, không đau ốm gì. Điều này khác với nhiều bị cáo khác. Họ có thể tìm mọi cách để chạy chọt kiếm bằng được tấm giấy chứng nhận sức khỏe, hay tâm thần để trốn tội. Còn người điên lại chẳng bao giờ nhận mình bị… khùng.
Hai kẻ ngây dại dù đã làm ra tội tày đình nhưng vẫn nửa tỉnh nửa mê, người đứng không vững còn kẻ cứ ngây ra, thỉnh thoảng lại cười vô hồn. Gia đình của cụ S. cũng không khỏi xót xa và thương cảm.
Các con của cụ nói trong đau đớn, dằn vặt: “Mẹ tôi có hai đứa con gái, chúng tôi lập gia đình ở xa nên không ở cạnh mẹ được thường xuyên. Vẫn biết các cậu ấy (hai bị cáo – P.V) đau ốm nhưng mẹ tôi c.hết oan uổng quá. Mạng người đã mất như hắt bát nước xuống đất, làm sao lấy lại được đây…”.
Dù biết vậy, nhưng nỗi đau mất người thân khiến những người con của người bị hại vẫn bàng hoàng và đớn đau. Giá như khi vụ việc xảy ra có người đi đường ngăn cản, có lẽ mọi chuyện đã không thê thảm như vậy?
TAND tỉnh Quảng Trị tuyên phạt Hiếu 8 năm tù về tội “G.iết n.gười”, 4 năm tù về tội “H.iếp d.âm”. Đồng phạm với Hiếu trong tội “H.iếp d.âm”, Trường bị tuyên phạt 1 năm tù và 7 năm tù về tội “G.iết n.gười”.
Những người mắc bệnh tâm thần gây án luôn là nỗi nhức nhối cho toàn xã hội. Những cơn u mê khiến họ không làm chủ được bản thân, có thể ra tay làm hại người thân bất cứ lúc nào. Đặc biệt khi có thêm hơi men trong người, nó dễ khơi phần con trong mỗi người.Vụ án khép lại dù không có lời lẽ phản đối gay gắt hay căm phẫn nhưng vẫn để lại nỗi ám ảnh, xót xa không nguôi cho nhiều người.
Theo xahoi
Xin t.iền không được, con tâm thần đ.ập nát đầu bố
Xin t.iền bố để mua rượu uống tiếp nhưng không được nên Hoàn rút then cửa đ.ập nát đầu bố đẻ.
Ngôi nhà nơi xảy ra vụ á.n m.ạng kinh hoàng.
Khoảng 13 giờ ngày 10-10, sau khi cùng cả nhà đi ăn giỗ bà nội tại nhà bác ruột là ông Phạm Văn Chất, ông Phạm Quốc Đặt (62 t.uổi) cùng con trai thứ hai là Phạm Văn Hoàn (31 t.uổi) về nhà ở thôn Kiến Phong (xã Đồng Thái, huyện An Dương, TP Hải Phòng).
Khi đó nhà chỉ còn hai bố con, uống rượu ở đám giỗ bà nội vẫn chưa đã, Hoàn xin bố t.iền để đi mua rượu uống tiếp nhưng ông Đặt không cho. Ngay lập tức, Hoàn rút then cửa bằng sắt đ.ập liên tiếp vào đầu ông Đặt cho đến c.hết.
Nghe tiếng kêu cứu của ông Đặt, hàng xóm liền chạy sang nhưng không kịp mà đ.ập vào mắt họ là cảnh tượng kinh hoàng ông Đặt nằm c.hết ở sân đầu bị đ.ập nát. Người dân đã xông vào trói Hoàn rồi giải lên xã.
Hoàn cảnh của gia đình ông Đặt khá éo le. Thời trai trẻ, ông Đặt đi bộ đội và chiến đấu ở chiến trường miền Nam. Khi xuất ngũ về quê lấy vợ. Lần lượt, vợ chồng ông Đặt sinh được ba người con gồm hai trai và một gái.
Do ông Đặt bị nhiễm chất độc da cam/điôxin nên người con đầu bị bại não từ khi sinh ra còn Hoàn là con trai thứ hai cũng bị tâm thần do di chứng chất độc da cam. Những lúc tỉnh táo, Hoàn vẫn giúp bố mẹ việc đồng áng nhưng lại mắc tật nghiện rượu. Hoàn nhiều lần phải đi điều trị bệnh tâm thần dài ngày.
Theo ANTD
Ngồi xe lăn chạy theo án cao su: Vẫn chưa xong Nhiều năm nay, cô gái tật nguyền vẫn miệt mài theo kiện vụ án "chia di sản thừa kế" do ông bà nội để lại. Một lần nữa, sự mệt mỏi của cô gái lại hiển hiện khi Toà chưa thể đưa ra phán quyết. Cô lặng lẽ rời toà vào trưa 17-1. Nguyệt (ngồi xe lăn) cùng mẹ (người đang đứng) tại...