Yêu nhưng vẫn tự do, tại sao không?
Tôi muốn có được một mối quan hệ mập mờ, không rõ ràng. Tạm gọi là “yêu” nhưng không ràng buộc. Yêu nhưng vẫn tự do, tại sao không?
Một mối quan hệ mập mờ được định nghĩa là một quan hệ không thực sự tồn tại. (Ảnh minh họa)
Tôi nghe đến từ “kết hôn” là tôi phát sợ. Tôi nghĩ đến cảnh tôi phải rành buộc với một ai đó, bước vào cuộc sống với chuỗi ngày không tên, thật tôi chẳng dám nghĩ. Những đứa bạn thân của tôi đứa thì có chồng, đứa thì đã có con vài tuổ.i, đứa thì đang mang thai, đứa thì sắp kết hôn. Họ cười vì họ sắp có cái đám cưới, tôi cười vì tôi chưa có gì, đến bây giờ tôi vẫn không phải là người thành công trong cuộc sống, điển hình như là kết hôn.
Tôi đã rất yêu anh, tình đầu của tôi. Nhưng cách đi qua biến cố sau chia tay của tôi là điều khó không tưởng được. Tôi yêu anh nhiều, nhưng rồi chẳng nhận được gì ngoài nỗi đau, nước mắt và chuốc vào thân bao nhiêu sự phiền muộn. Tôi đã nhận ra rằng, chính mình đã không yêu mình, tôi nên yêu tôi hơn, chiều bản thân mình một chút, chẳng phải mọi thứ sẽ tuyệt vời hơn bây giờ sao? Tôi đã cố gắng làm nhiều thứ nhưng chẳng thể giữ nổi mối quan hệ của chúng tôi.
Tại sao tôi lại phải quan tâm anh nhiều như thế để rồi tôi nhận lại sự hời hợt từ anh. Tôi đã luôn tự làm khổ mình, cứ luôn nghĩ cho anh, về cảm nhận của anh, là “anh đã ăn gì chưa….không biết bây giờ anh ấy đang làm gì….anh có thích ăn món này không nhỉ em sẽ nấu anh ăn…. cái áo kia đẹp quá anh có thích không nhỉ…món này trông bổ dưỡng đấy nhưng anh ấy có chịu ăn không…trời đang mưa chẳng biết có đi đâu bị ướt không…”.Tôi đã chẳng còn cảm xúc gì kể từ ngày chia tay đó. Tôi cảm thấy stress nặng với những thứ gọi là “hoài niệm” ở ngoài kia; và tôi mong muốn có một mối quan hệ khác.
Video đang HOT
Tôi nghe đến từ “kết hôn” là tôi phát sợ. Tôi nghĩ đến cảnh tôi phải rành buộc với một ai đó (Ảnh minh họa)
Tôi muốn có được một mối quan hệ mập mờ, không rõ ràng. Tạm gọi là “yêu” nhưng không ràng buộc, một tình yêu mà chỉ có niềm vui và hạnh phúc; chẳng phải lo nghĩ như ngày cũ, chẳng phải muộn phiền hay đớ.n đa.u khóc ầm ĩ. Tôi muốn có một mối quan hệ như thế! Là yêu nhau, đủ quan tâm, đủ thương, không ràng buộc. Không phải không là gì của nhau, mà là đủ yêu thương hạnh phúc sẽ tự đong đầy mà chẳng cần phải có một mối quan hệ nào ràng buộc cả. Tại sao phải có “mối quan hệ” con người ta mới tốt, mới thương nhau được?
Một mối quan hệ mập mờ được định nghĩa là một quan hệ không thực sự tồn tại. Trong mối quan hệ ấy, chúng ta có thể làm bất kể điều gì trên đời chúng ta muốn mà không cần phải bận lòng rằng người đó có giận mình hay không, có buồn hay không, tại sao lại ghen… Thiết là “yêu” để quan tâm, chứ không phải để quản thúc, anh nhé.
Vì em là người thích được tự do, làm những gì mà mình muốn, thích ăn những gì mình ăn, uống những gì em thích uống. Anh có thể khuyên em, lo lắng nhưng không quá thừa lời. Anh có thể buồn bã vì ghen tuông khi em đi với người khác nhưng không quá lâu. Anh có thể đút cho em ăn, ôm em khi em lạnh, chịu ăn những cái đấ.m lưng khi em tức tưởi nhưng không quá hào nhoáng. Anh có thể hôn nhẹ lên má, mắt, mi, môi nhưng không chiếm hữu. Anh có thể tâm sự với em những đều anh muốn và em sẽ lắng nghe nhưng sẽ không đi quá sâu vào cuộc sống nhau. Anh có thể đi mua sắm cùng em nhưng không phải mặc đồ em chọn, hãy cứ chọn những gì anh thích.
Anh có thể chơi game online hay đi với người khác nhưng có thể không nói cho em biết. Anh có thể không làm những điều quá đúng cho bản thân nhưng hãy làm những điều anh thật sự muốn. Anh có thể đi về khi mình hẹn hò nhưng không phải là bỏ bê em. Anh có thể ngừng ăn những thứ anh không muốn ăn nhưng không quá gượng ép. Anh có thể làm mọi điều trên đời này mà chẳng phải lo rằng anh đang có một “ràng buộc” với em. Anh sẽ như vậy với em chứ?
Mối quan hệ không ràng buộc của chúng ta sẽ tốt đẹp. Những người hiện đang có ràng buộc, họ sẽ đi giữa muôn ngàn lối giao này? Em cũng có những điều dành cho anh như họ; nhẹ nhàng, bình dị, không quá ồn ào nhưng đủ cho chúng ta ghi nhớ. Chúng ta có thể đi ăn ở đâu cũng được, quán to cũng được nhỏ xập xệ cũng không sao, miễn ăn cùng nhau là được. Chúng ta có thể ngủ trên nệm hay trên cát cũng được, hoặc thức trắng cũng được, miễn chung giờ giấc là được.
Chúng ta có thể đi du lịch xa ơi là xa từ Hà Nội đến Phú Quốc cũng được, đi chỗ gần như Đầm Sen hay vòng quanh Sài Gòn cũng được, miễn ngồi trên xe cùng nhau là được. Chúng ta có thể đi mua sắm cũng được, hay đi sightseeing cũng được, miễn bình luận cười đùa với nhau là được. Chúng ta có thể uống Starbucks hay Phúc Long cũng được, hay là uống Pepsi, chanh muối cũng được, miễn uống cùng nhau là được. Chúng ta có thể đau lòng vì một ai đó cũng được, miễn là sẻ chia cùng nhau là được. Chúng ta có thể nhắn tin cho nhau hỏi han trong giờ nghỉ trưa cũng được, khi rảnh nhắn tin cho nhau cũng được, miễn còn nhớ đến nhau là được. Và còn nhiều điều hơn như thế nữa, anh có muốn bước vào không?
Có ai mong muốn mình khổ hạnh hay trán sớm trổi nếp nhăn, hoặc là có vết cắt hằn trong bộ não không? Chẳng ai cả. Tôi nghĩ rằng các bạn nên chiều bản thân mình hơn một chút. Đừng có quá buồn chỉ vì sắc mặt của người khác. Đến khi người đó vui, là bạn đã già rồi, anh ta cũng sẽ chạy theo người mới. Cách để giữ một cuộc tình lâu là yêu đừng vội, đừng quan tâm quá nhiều, đừng nhìn sắc mặt nhau quá lâu, và thêm cả đừng suy nghĩ quá nhiều lúc. Vô tư đi, tuổ.i trẻ mà! Hãy làm những gì mà bạn thích! Ở một nơi nào đó, một ngày nào đó sẽ có một người dành riêng cho mỗi chúng ta.
Nếu đủ bản lĩnh để chờ đợi một tình yêu như ngôn tình, hay là thôi, hãy tìm một mối quan hệ mở, mập mờ lại có lối thoát. Thà rằng sẽ bị nói là “hờ”, nhưng chúng ta sống cho riêng mình, vì những điều cho cuộc sống của bản thân; đừng lắng nghe dư luận nói gì, hãy chỉ yêu, thế thôi.
Yêu nhau bằng một mối quan hệ không rõ ràng như thế. Yêu em, anh dám không?
Theo blogtamsu
Bản lĩnh và độc lập thì sẽ không sợ cô đơn nữa
Nhất thiết, bản lĩnh không sinh ra để dành cho duy nhất đàn ông, mà nó san đều. Song bản lĩnh không hẳn là gồng lên mạnh mẽ, mà là nhận ra giới hạn của bản thân
Trong mọi cuộc đấu, yếu mềm luôn là kẻ thua thuộc. Xưa nay, ông cha ta vẫn luôn định kiến dùng tính từ mĩ miều ấy để miêu tả tính cách của người phụ nữ, không phải cái gì xưa cũ cũng là triết lí, đã xa cả nửa vòng trái đất để đặt cái quan niệm ấy trong vòng quay của ngày hôm nay so với vòng nôi ngày hôm qua. Sự thật là, hiện nay số lượng người mẹ đơn thân ngày càng tăng đồng nghĩa với việc họ có khả năng đảm nhiệm vai trò của người cha dù chưa chắc đã tròn vành, họ không còn chỉ là những bóng hồng sau bóng dáng của người đàn ông cuộc đời họ mà ngược lại họ đã tự có thể ướm chân lên những bậc nấc danh giá nhất trong cuộc sống mà đâu cần một phản lưng phía trước.
Trong mọi cuộc đấu, yếu mềm luôn là kẻ thua thuộc. (Ảnh minh họa)
" Nếu thành phố chỉ nằm trọn trong lòng bàn chân, thì sợ gì mà không can đảm bước". Tôi tự nhủ với mình như vậy, mỗi lúc kiệt quệ nhất. Nhớ này, đã xa quá lâu cái này xưa của mẹ vẫn mòn mỏi rồi, ngày hôm nay nếu ai đã dạy bạn: con gái trước lo việc gia đình, sau nữ công gia chánh vun vén chồng con thì hãy coi nó là thú vui hay niềm hạnh phúc của một người phụ nữ chứ đừng xem nó là công việc cả đời, một trách nhiệm ép đặt chỉ đặt trên một đôi vai độc mộc.
Khi nghĩ mình bản lĩnh, con gái sẽ tự dám bước vượt qua những khắt khe khuôn khổ, ràng buộc. (Ảnh minh họa)
Có người từng nói với tôi " Cần một người phụ nữ lấp đầy những điều họ chưa có", tôi không phản bác, tôi chỉ muốn lật ngược lại vấn đề tại sao lại là "chưa đủ". Nhất thiết, bản lĩnh không sinh ra để dành cho duy nhất đàn ông, mà nó san đều. Bản lĩnh trước nhất là dám làm những điều mình nghĩ không thể làm được, sau là làm những việc xã hội coi không thuộc về thế giới của bọn tôi. Nghe có viễn vông nhưng thật ra bản lĩnh là dám làm dám đối mặt với mọi định kiến.
Khi nghĩ mình bản lĩnh, con gái sẽ tự dám bước vượt qua những khắt khe khuôn khổ, ràng buộc. Khi bản lĩnh, đôi chân này sẽ chai san và không sợ sỏi đá, đôi tai này sẽ thích nghi với muôn lời vạn giọng của thế nhân mà dây thân kinh vẫn dãn và lạnh tanh,đôi mắt sẽ bớt sóng gió mà trầm tĩnh đáng ngờ, hơn hẳn rồi đôi tay sẽ nắm chặt lấy tay ai đó và bước qua cơn bão chứ không còn nấp đằng sau sợ hãi. Bản lĩnh là một vũ khí cũng là một lợi điểm. Song bản lĩnh không hẳn là gồng lên mạnh mẽ, mà là nhận ra giới hạn của bản thân, khóc thật to và lau nhanh nước mắt, những giới hạn mới khi sẽ nới lỏng ra khi bạn bước tiếp. Bản lĩnh nhất định có nhưng cũng đán.h mất những dịu dàng bạn có.
Độc lập thực chất xuất phát từ tự. Bản lĩnh là điều kiện cần và độc lập sẽ là điều kiện đủ. Độc lập là khi con gái trở nên quả quyết nhất về bản thân, khi con gái có niềm tin vào chính mình. Khi độc lập, bạn sẽ nhận ra bạn tuyệt vời đến đâu trong cuộc sống của mình.
Bản lĩnh, độc lập là không sợ mấy khi cô đơn nữa.
Theo Guu
Chuyện xảy ra khiến tôi mất hết niềm tin vào chồng Tôi đành ngậm ngùi ra về mà lòng luôn tự hỏi: Chẳng lẽ nhân viên của quán bia bây giờ vô tư đến thế? Có thể tự tiện mượn xe của khách đi mua thuố.c tránh thai như không có chuyện gì xảy ra? Tôi 28 tuổ.i, chồng tôi 30, cả hai từng là bạn hồi đại học, ra trường mới yêu nhau,...