“Yêu” nhiều khiến tôi bị vô sinh?
Chồng chì chiết tôi, đay nghiến tôi, rằng vì tôi “yêu” nhiều nên mới bị vô sinh.
Cuộc sống hiện tại của tôi khá lộn xộn và ngột ngạt khi chồng luôn mồm chì chiết tôi, phỉ báng vào quá khứ đau buồn của tôi. Dù rất muốn l.y hô.n nhưng tôi lại thấy xấu hổ với gia đình, bạn bè và họ hàng… khi chúng tôi mới cưới nhau chưa được 6 tháng.
Tôi cưới anh sau nhiều lần vấp ngã. Anh là người đàn ông làm chung cơ quan với tôi. Chẳng có tình yêu hay vụ lợi gì, chúng tôi cưới với nhau đơn giản chỉ vì 2 chữ “hợp cạ”. Chúng tôi đều là những kẻ thất bại về đường tình. Tôi đã hơn 2 lần bị nhiều người đàn ông phản bội sau khi họ đạt được mục đích, còn anh thì sụp đỗ sau 10 năm đợi tin người tình từ nước ngoài về cưới…
(Hình minh họa)
Tôi vốn là một cô gái tỉnh lẻ. Lên Sài Gòn theo học một trường cao đẳng, tôi không phải lo toan gì về mặt vật chất. Năm 2 theo học, thay vì tiếp tục sống trong KTX, tôi chuyển hẳn ra ngoài, mướn một căn phòng trọ để tìm sự riêng tư, đầu tư cho việc học của mình. Trong một lần tham gia buổi giao lưu với anh chị khóa trên, tôi bắt đầu quen T.
T học rất giỏi, nếu xét về toàn bộ 3 khóa học, có lẽ T đứng đầu. Ngưỡng mộ cộng với sự rung động từ sự quan tâm của T, tôi yêu T và tin T bất chấp. Ban đầu là những món quà, những lời chúc ngủ ngon ngọt ngào, rồi những lần T đội mưa mua thức ăn đến cho tôi, nấu cháo khi tôi cảm… những việc làm của T khiến tôi hết sức cảm động. Nhưng lâu dần mọi thứ cứ thưa dần đi, T bắt đầu hời hợt tôi. Nhiều lần T than mất thứ này thứ nọ, rồi vay tiề.n tôi để sắm lại. Chẳng mảy may gì tôi cho T mượn tiề.n dù đó là số tiề.n tôi phải chạy vạy vay mướn.
Video đang HOT
Tôi bị bạn bè chử.i là ngu dại khi nghe tôi tâm sự hay than vãn về T. Họ bảo rõ ràng đó là mối tình vụ lợi, rằng T đang lợi dụng tôi. Nhưng con tim mù quáng khiến tôi lầm đường lạc lối. Tôi bất chấp tất cả để được ở gần T. Cuối cùng, T nói lời chia tay tôi và cuỗm luôn số nợ hơn cả chục triệu.
Sau T, tôi đến với nhiều người đàn ông khác vì suy sụp và đổ vỡ. Tuy nhiên những cuộc tình đó qua đi chóng vánh. Sau này ra trường, xin làm nhân viên văn phòng cho một công ty , tôi mới tìm thấy tình yêu thực sự. Người đàn ông tôi quen quê ở Đồng Tháp. Anh lớn hơn tôi 4 tuổ.i, phong độ và đẹp trai. Anh thương tôi chân thành và điều đó làm trái tim tôi sống lại. Gần anh, tôi cố gắng che giấu phần quá khứ kinh tởm của mình để sống trong hạnh phúc. Rồi đùng một cái, anh nói chia tay tôi, bảo về quê cưới vợ vì gia đình anh sắp xếp. Tôi ngớ người. Tôi nghĩ mình làm gì sai trái hoặc nghi ngờ anh đã biết quá khứ của tôi. Thế rồi, trong đêm mưa, tôi ôm cứng anh thú tội. Và điều càng làm tôi bất ngờ hơn khi chính anh đã biết những gì tôi từng trãi qua. Rằng chuyện anh yêu tôi là thật, còn chuyện chia tay chỉ là gia đình thúc ép.
Chia tay anh, tôi trở thành kẻ khờ dại. Đau buồn trong chuyện yêu đương khiến tôi bỏ bê công việc. Sau hơn 2 tháng ổn thỏa, tôi mới xin vào làm nhân viên cho một công ty khác. Ở đó, tôi gặp anh – người chồng hiện tại của mình.
Qua những câu chuyện đồng cảm của cả 2, tôi với anh bắt đầu thân thiết. Chúng tôi quyết định lấy nhau vì cùng một lý tưởng: Cưới trước sinh tình cảm sau. Hai đứa tôi bắt đầu xây dựng hạnh phúc gia đình và mong muốn có một đứa con để tình cảm càng khăng khít. Nhưng nào ngờ… Trong một lần cùng anh đi khám, bảo sĩ bảo tôi bị hội chứng đa nang buồng trứng và cho rằng tỷ lệ vô sinh rất cao. Khi về đến nhà, không ngày nào chồng không lôi quá khứ của tôi ra phỉ báng. Anh ấy bảo tôi “yêu” nhiều thằng, lên giường nhiều bận nên mới xảy ra cơ sự này. Anh còn chử.i những câu độc địa như “chắc mày phá thai nhiều lần rồi phải không?” hay “ông trời đang phạt mày tội lăn.g loà.n đấy con điếm”… bất chấp tôi giải thích khản cổ…
(Hình minh họa)
Tôi muốn bỏ anh, nhưng như đã nói tôi lo sợ khi phải đối mặt với gia đình, bạn bè và họ hàng. Tôi viết bài tâm sự này mong tìm được sự đồng cảm và những lời khuyên chân thành. Hy vọng mọi người sẽ bỏ qua quá khứ của tôi nhìn nhận tôi như một người phụ nữ bình thường. Xin đừng phỉ báng tôi vì đời tôi đã quá đau khổ rồi!
Theo VNE
Đi chợ em phải ngửa tay xin tiề.n chồng
Có ai hiểu được nỗi khổ của em - nỗi khổ của người vợ đến tiề.n đi chợ cũng phải ngửa tay xin chồng!?
Chồng em không phải là một người đàn ông keo kiệt, điều đó em hiểu rõ. Bởi từ lúc yêu nhau, anh thể hiện mình là một người đàn ông lịch thiệp, ga lăng. Nhưng em không ngờ rằng, khi cưới nhau về anh lại một mực đòi giữ của. Mỗi lần em làm gì động tới chuyện tiề.n bạc, em phải mở miệng xin chồng. Ngay cả chuyện dùng tiề.n cho các vấn đề sinh hoạt hằng ngày, em cũng phải ngửa tay xin anh ấy. Chưa kể chuyện em đi cưới hỏi bạn bè, xin tiề.n anh cũng trăm bề khó khăn.
Muốn có tiề.n đi chợ, em phải chờ chồng rút ví - (Hình minh họa)
Em không hiểu vì sao tính khí của anh thay đổi như thế? Em cũng không phải gái lẳng lơ, hay đàn đúm với bạn bè. Dù em còn trẻ, em chỉ mới 22, nhưng em vẫn ở nhà ngoan phận làm vợ. Em từ chối mọi cuộc vui, sinh nhật hay họp lớp với bạn bè dịp lễ tết để ở bên gia đình mình... Ấy vậy mà chồng em vẫn "đề phòng" em. Ban đầu em không dám mở miệng hỏi chồng vì sợ anh giận, nhưng không chịu nổi em mới hỏi thật anh. Em đã bất ngờ khi nhận được câu trả lời lạnh lùng của chồng em: Tiề.n tôi kiếm được tôi giữ. Có gì phải thắc mắc.
Cái luận điệu của chồng khiến em buồn lòng. Người ta bảo "của chồng công vợ". Đồng ý em không đi làm ra tiề.n, nhưng ở nhà cũng trăm công nghìn việc. Ngoài chuyện bếp núc, dọn dẹp nhà cửa, em phải một tay chăm sóc cho 2 ông bà già ở nhà. Bố mẹ chồng em khá lớn tuổ.i rồi nên đi đứng rất khó khăn. Nhiều lúc em thấy tội nghiệp cho họ, muốn đi ra ngoài mua thứ gì cho bố mẹ chồng ăn vui miệng cũng phải gọi điện hỏi anh chỗ để tiề.n sinh hoạt. Khi lấy tiề.n thì dè chừng, nên xài bao nhiêu cho chồng không phàn nàn đủ thứ...
Nhiều lúc em muốn đi làm để có thêm thu nhập, để có thể sống thoải mái một chút với bản thân. Nhưng bố mẹ chồng ở nhà không ai chăm sóc, em lại càng không an tâm để họ một mình. Tủi thân, em thường gọi điện về nhà bố mẹ em khóc than. Mẹ em mắng em: trước kia ai bảo nhất nhất đòi cưới, giờ cưới rồi đành chịu thôi con gái à...
Em thấy mình bị hắt hủi và lạc lỏng lắm, nhưng em không thể trách bố mẹ em được. Bởi khi cưới nhau, bố mẹ em đã can ngăn khi nhìn vào gia cảnh của chồng em, rằng em sẽ chịu khổ khi một mình chăm sóc bố mẹ chồng ốm đau... Sau những lời thần khẩn, em mới được bố mẹ đồng ý cho cưới. Giờ họ còn phải lo cho một đàn em của em nữa, em không thể trách họ, có trách em tự trách mình.
Hiện em với chồng cưới nhau đã được 8 tháng, mọi thứ vẫn không có gì thay đổi. Anh ấy vẫn giữ tiề.n, em vẫn ngửa tay xin tiề.n đi chợ. Hình như niềm an ủi lớn nhất của em bây giờ là bố mẹ chồng em. Em biết họ thương em lắm vì ngoài em ra, dâu con ở nhà không ai bưng cho họ được một bát cháo huống hồ gì là chuyện tắm rửa, vệ sinh cho họ. Mẹ chồng em thường lén cho em vài trăm nghìn mỗi tháng để em có thêm tiề.n tiêu vặt, dù không nhiều nhưng điều đó khiến em cảm động vô cùng. Mấy trăm nghìn được cuộn tròn, buộc dây thun cẩn thận lấy của em không ít nước mắt mỗi lần nghĩ tới.
Nhiều lần em thấy xấu hổ vì tính tình của chồng em - (Hình minh họa)
Giờ em chỉ mong sao chồng em hiểu nỗi lòng của em. Em không thể tiến cũng không thể lùi. Mong sao khi đọc được những dòng tâm sự này, chồng em sẽ suy nghĩ lại. Nhưng em không chắc rằng anh có chịu thừa nhận hay không. Nếu ai đó trong những bạn đọc là chồng em, xin hãy hiểu nỗi lòng của em!
Theo Afamily
Tôi với vợ xích mích chuyện tạo tư thế khi "yêu" Lên mạng học được một vài chiêu, nghĩ áp dụng sẽ làm vợ "sướng", ngờ đâu ra cơ sự này... Tôi thường được vợ ban phát cho những câu chế giễu mỗi lần cả hai đang giờ "yêu". Tự ái của một người đàn ông đã thúc đẩy tôi làm khác với ngày thường một chút. Để vợ hài lòng, tôi lên mạng...