Yêu lại người cũ, sẽ chẳng bao giờ được tốt đẹp như ban đầu…
Yêu lại người cũ giống như đậ.p cho gương vỡ đi rồi ngồi nhặt lại từng mảnh để cứa vào tay chả.y má.u. Ghép lại rồi gương cũng chẳng soi được mà tay đầy má.u.
Yêu lại người cũ, sẽ chẳng bao giờ được tốt đẹp như ban đầu. (Ảnh minh họa)
Yêu lại người cũ giống như đậ.p cho gương vỡ đi rồi ngồi nhặt lại từng mảnh để cứa vào tay chả.y má.u. Ghép lại rồi gương cũng chẳng soi được mà tay đầy má.u.
Yêu lại người cũ, sẽ chẳng bao giờ được tốt đẹp như ban đầu.
Bản thân lo sợ ghép từng mảnh vỡ kí ức, lần tìm ra cái đúng, cái sai mà hàn gắn lại. Hàn được rồi lại cẩn trọng đi từng bước một vì ta sợ mắc lại những sai lầm cũ, sợ ngày cũ lại xảy ra.
Video đang HOT
Thế rồi cuối cùng cái ta nhận được là gì? Là nhiều nỗi đau hơn trước, là ngày cũ đã xảy ra theo một cách khác mà thôi.
Cuốn truyện bạn đọc, có đọc đi đọc lại cả ngàn lần, kết cục vẫn là như thế. Có chăng là ta đọc lại kĩ hơn, thấm sâu hơn, nhưng tuyệt nhiên kết cục thì không thay đổi. Có chăng là ta đọc được bản tái bản của cuốn truyện, được chỉnh sửa câu từ trau chuốt hơn, chỉnh lại một vài lỗi sai cho vừa lòng độc giả, nhưng đọc đi, kết cục vẫn là như thế.
Cuộc tình quay về với người cũ, cao lắm cũng là tái bản của cuộc tình trước đó – cuộc tình đơn sơ, mộc mạc nhất, Bởi cuộc tình quay lại này, rồi sẽ có sự chau chuốt, sự hoàn thiện hơn, để rồi nỗi đau cũng từ đó mà hoàn thiện hơn, không còn lộ liệu như những ngày xưa cũ. Nỗi đau giờ thầm lặng mà âm ĩ, nỗi đau giờ chắc cũng trở thành một thói quen.
Bởi nỗi đau này sẽ chồng chéo nỗi đau cũ, vết thương này sẽ đè lên vết thương kia. Để rồi không biết bao lần nó cũng không còn chắp vá được nữa.
Cuốn truyện bạn đọc, có đọc đi đọc lại cả ngàn lần, kết cục vẫn là như thế. (Ảnh minh họa)
Yêu lại người cũ là yêu trong nơm nớp lo sợ, chắc gì được bình yên!
Là vì chúng ta đều hiểu nhau quá rõ, là ta cố tình lờ đi những tổn thương sâu sắc cũ để yêu. Tình yêu vậy, có còn đáng để ta tiếp tục?
Âu có là đôi lần nhớ kỉ niệm cũ thì quay về tìm nó, nhìn nó một chút, mỉm cười rồi đi chứ đừng bao giờ quay về với người cũ, lại một lần nữa sẽ đi nhưng liệu có mỉm cười?
Theo blogtamsu
Chỉ khi buồn em mới tìm đến tôi
Em coi tôi như người anh, khi buồn thì tìm đến tâm sự, sẻ chia, còn không gọi điện em chẳng bao giờ nghe.
23 tuổ.i, cái tuổ.i không phải quá sớm để nói đến tình yêu, cũng không phải quá trễ để đi tìm cho mình một người kề vai sát cánh, người bên cạnh sẻ chia tâm sự lúc vui, lúc buồn. Trước đây tôi từng trải qua mối tình tròn một năm giữa kẻ Nam người Bắc, chuyện duyên nợ không thành vì theo tôi có duyên gặp nhau nhưng kiếp trước chưa có nợ nên không đến được với nhau. Tính từ thời gian đó đến giờ cũng hơn một năm tôi vẫn chưa có thêm mối quan hệ tình cảm nào khác.
Sau khi chia tay mối tình kia, một thời gian dài tôi không có cảm giác với tình yêu cũng như không có ý định quen thêm ai cho tới khi cuộc sống ổn định. Thế nhưng người tính chẳng bằng trời tính, tôi gặp em, sau vài lần gặp nhau nói chuyện tôi cảm thấy em là người con gái rất tâm lý, hiểu biết và thông cảm cho người khác, điều tôi không tìm thấy ở người yêu cũ.
Tôi ngày càng có cảm tình với em hơn. Nếu chuyện cứ đơn thuần như vậy thì cũng không làm tôi khó xử. Anh em chúng tôi ngày càng thân nhau, cảm tình của tôi với em vẫn giữ lấy lòng, không cho em biết. Vào ngày định mệnh ấy, em nhắn tin với tôi cảm thấy mệt mỏi, muốn buông xuôi, hỏi ra tôi mới biết em đã có người yêu và yêu phải một cậu cùng tuổ.i ham chơi game, đọc truyện, không quan tâm dù hai người chỉ cách nhau cái vách tường.
Em chia tay nhiều lần với cậu ấy nhưng do tình cảm vẫn sâu đậm, một phần cũng vì em luôn hiểu và thông cảm cho người khác (kể cả cậu ấy), luôn có lý do để tự an ủi mình nên sau bao nhiêu lần cũng không rời xa được cậu ấy. Biết chuyện tôi ngỏ ý giúp em, một phần cũng vì có tình cảm với em từ trước và muốn được thay thế cậu ấy, em đã đồng ý dứt khoát với người ta.
Cậu ấy cũng chẳng tỏ thái độ níu kéo hay bất kể hành động gì như những lần trước em nói chia tay. Bất cứ khi nào em buồn, nhớ cậu ấy thì lại tìm đến tôi như một người anh để làm điểm tựa. Một thời gian sau tâm em cũng tĩnh lại và chuyện tình cảm lắng xuống. Tôi ngỏ ý thì em cho rằng tôi nói đùa, rồi em lại bảo chưa thực sự sẵn sàng để yêu người khác. Vì thế tôi đành hứa sẽ chờ em tới khi nào sẵn sàng.
Tính đến thời điểm này, đã hơn 4 tháng từ ngày gặp em, cũng là thời gian tôi chờ đợi em. Điều làm tôi cảm thấy khó xử nhất là em luôn coi tôi như người anh, khi buồn thì tìm đến tâm sự, sẻ chia, còn không em rất ít trả lời những tin nhắn của tôi, gọi điện em không bao giờ nghe, luôn có đủ những lý do để nói với tôi. Chuyện tình cảm của tôi đối với em vẫn như những ngày đầu. Giờ tôi không biết có nên chờ đợi một điều gì đó từ em không hay nên gạt bỏ khái niệm yêu em và được em yêu ra khỏi đầu, chỉ coi em như người bạn.
Theo VNE
Có phải tình đầu chẳng bao giờ đến được với nhau...? Người ta vẫn hay nói tình đầu chẳng bao giờ có thể đến với nhau. Em chưa bao giờ tin điều đó. Bởi lẽ khi yêu có ai nghĩ rằng mình sẽ chia tay đâu hả anh? Đến bây giờ khi lạc mất nhau rồi, em vẫn không tin vào điều đó. Ai cũng có quyền yêu và yêu theo cách của riêng...