“Yêu là đừng bao giờ hối tiếc”
Không ai lý giải được vì sao mình yêu một người, nhưng chia tay thì có vô vàn lý do… (Ảnh minh họa)
Gặp nhau, biết nhau rồi yêu nhau đã là duyên nhưng nếu được cùng nhau đi hết con đường thì phải trông chờ vào chữ nợ…
Tôi và anh quen biết nhau qua công việc nhưng cũng thỉnh thoảng chứ không thường xuyên gặp nhau lắm. Tình yêu mà đâu ai có thể nói trước được chứ, sau một đôi lần đi uống nước trò chuyện với nhau, anh đã ngỏ lời yêu tôi. Tôi cũng thật sự bị bất ngờ, tôi không nghĩ là nhanh như thế. Lúc đầu tôi cũng đắn đo bởi khi anh nói “yêu anh nhé”, anh cũng đã thành thật “khai báo” trước đây anh từng là người như thế nào, nói chung là quậy phá, ăn chơi, thiếu suy nghĩ chính chắn luôn làm cho ba mẹ lo lắng.
Khoảng hai năm trở lại đây anh biết lo làm, công việc cũng khá ổn định và anh còn đi học thêm buổi tối, anh không có nhiều thời gian rảnh. Anh cũng xác định là khi nào có sự nghiệp ổn định hơn anh mới tính tới chuyện yêu đương. Nhưng không hiểu tại sao nữa anh lại chọn và yêu tôi, anh đã nói rất nhiều về con người anh cho tôi nghe. Một điều quan trọng anh định không nói ra nhưng anh nghĩ nếu tôi biết tôi sẽ buồn, anh nhỏ t.uổi hơn tôi, tôi nghe mà như đứng người. Tôi không nghĩ thế và cũng chưa bao giờ nghĩ như thế, anh trưởng thành và chững chạc rất nhiều trong lời nói và hành động… và anh nói “anh sẽ chờ”, anh biết tôi sẽ không dễ dàng chấp nhận ngay nhưng anh thì đã suy nghĩ kỹ lắm rồi mới nói lời yêu tôi.
Những ngày sau đó tôi và anh không gặp nhau nhưng tối nào hai đứa cũng nhắn tin cho nhau, bình thường và vui vẻ. Một tuần tôi và anh có hai ngày gặp nhau vì anh rất bận, mọi việc vẫn thế diễn ra một tháng hai tháng… và tôi cũng như anh nhận ra là rất cần nhau, tối nào mà không nhắn tin thì cảm thấy rất khó chịu trong lòng. Tôi và anh đã quen với việc phải nhắn tin vào mỗi buổi tối cho dù có gặp nhau hay không (yêu mà nói bao giờ cho hết chuyện chứ).
Nói điều này tôi chợt nhớ, quen anh khi còn làm việc chung tôi biết anh vốn là người rất lạnh lùng và nghiêm khắc trong công việc (chính điều này làm tôi từng ngưỡng mộ anh). Anh nói với tôi, tính anh ít nói nhưng không hiểu tại sao gặp em anh lại nói nhiều “ghê”. Tôi không nói nhưng cũng cảm thấy vui vui vì tôi giữ một phần quan trọng trong lòng anh. Không biết tại sao khi nói với ai về anh tôi lại nói nhiều nhiều lắm, tuy anh nhỏ t.uổi hơn tôi nhưng bên anh tôi như được che chở, bảo vệ và anh đã làm rất nhiều điều cho tôi vì thế tôi sinh ra thói quen ỷ lại, làm gì tôi cũng đợi anh sang làm hết.
Video đang HOT
Yêu một người nào đó đã là khó, giữ được người đó bên mình thì càng khó hơn… (Ảnh minh họa)
Tết đến tôi tạm xa anh về quê và anh cũng về quê anh. Không ai biết được chữ ngờ, lần xa về quê lúc ấy cũng là lần chia tay anh sau những tháng ngày yêu nhau. Vẫn đón tết bình thường tôi và anh vẫn thường xuyên liên lạc với nhau cho đến ngày mùng sáu tết, ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi lên thành phố trong tâm trạng háo hức chờ ngày anh vào, cả ngày hôm đó điện thoại anh không mở, tôi vừa lo vừa giận. Tối đến tôi nhận được tin nhắn mở ra tim tôi như nghẹn lại “anh là thắng vô tích sự, anh không bảo vệ được tình yêu vì chữ hiếu”. Đọc tin nhắn mà tôi như vô hồn, lúc đó tôi không biết nói sao nữa. Trước khi về quê tôi có nói với anh, anh về hỏi ba mẹ anh xem thế nào, anh từng nói quê anh có thành kiến với mấy cô gái Miền Tây. Do đó tôi đã đoán ra được chuyện gì nhưng tôi nghĩ chắc không nghiêm trọng lắm. Chuông điện thoại reo giọng anh nấc lên trong từng lời, anh nói rất nhiều về chuyện xảy ra. Hôm đó anh bỏ nhà đi, tôi cũng không biết tối đó anh ở đâu, cả đêm tôi không sao chợp mắt mong trời sáng, thật sự mong vậy nhưng tôi cũng không để làm gì nữa.
Một ngày… hai ngày… đến ngày anh vào thành phố, anh gặp tôi và nói lời chia tay với lý do “anh không thích em nữa, anh có người khác rồi”, “chúc em sau này hạnh phúc”.
Kể từ hôm đó anh không còn liên lạc gì với tôi nữa, mặc cho tôi gọi điện hay nhắn tin anh điều lạnh lùng không đáp trả. Mệt mỏi có lúc tưởng chừng như tôi gục ngã nhưng tôi biết chuyện gì nên và không nên làm, quan trọng là không để gia đình tôi phải lo lắng, tôi đã lớn rồi. Tôi không biết tôi lại yêu anh nhiều đến như thế, anh không phải là mối tình đầu của tôi, tôi đã từng yêu rồi chia tay sau mấy năm yêu nhau nhưng tôi cũng không như bây giờ. Có lẽ anh đã cho tôi quá nhiều niềm tin và tôi đã tin một cách tuyệt đối mà không hề suy tính. Nếu hận anh được một lần thì có thể tôi đã không đến nỗi đau khổ như thế này. Bạn bè tôi biết chuyện, ai cũng khuyên tôi người như thế không đáng để yêu, để buồn. Có thể không ai hiểu anh và cho rằng tôi bị anh lừa dối, chỉ có tôi mới hiểu về anh và đó là lý do tôi yêu anh sau ngần ấy năm trái tim dường như băng giá kể từ khi chia tay mối tình đầu.
Nhớ anh nhớ những kỷ niệm đẹp về anh, tôi không biết chính xác lý do tại sao anh chia tay tôi nhưng chắc anh có nỗi khổ không thể nói. Chia tay anh tôi lại đi tìm một sự bắt đầu, bắt đầu quên một người và cũng bắt đầu bước đi một mình để tìm một bắt đầu mới…
Không ai lý giải được vì sao mình yêu một người, nhưng chia tay thì có vô vàn lý do, tôi đang muốn đi tìm một trong những lý do cho cuộc chia tay này.
Yêu một người nào đó đã là khó, giữ được người đó bên mình thì càng khó hơn…
thanhhienbt2009@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Yêu điên cuồng người đã có vợ
Lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này
Tôi biết mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người... nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Tôi đã đọc được bài viết "Kẻ thứ ba bất đắc dĩ" của bạn và tôi cũng là một "nạn nhân" của những cuộc tình như vậy.
Tôi cũng là người thứ ba xen vào giữa hạnh phúc vợ chồng họ... nhưng tôi khác với bạn là khi tôi biết anh đã có gia đình riêng và hằng ngày tôi luôn ở bên cạnh người gọi là "vợ" anh. Vậy mà tôi lại giành cho anh tình yêu chân thành nhất.
Khi ở bên anh tôi luôn cảm thấy bình an và ấm áp, anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi, anh nắn chỉnh tôi từng lời nói và dạy cho tôi cách sống và đối nhân xử thế khi ra ngoài xã hội, tôi đã cảm nhận được anh giành cho tôi tình cảm rất đặc biệt hơn cả với vợ anh. Tôi đã thầm nghĩ có phải vì tôi là người "mới" nên anh đã giành cho tôi nhiều như vậy không? Liệu đến một ngày nào đó, tôi cũng sẽ là người tình cũ của anh khi anh tìm được người mới?... Với ý nghĩ như vậy nên tôi quyết định rời xa anh để anh được hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình. Thế nhưng... tôi đã không đủ can đảm để rời xa anh, không đủ can đảm để bước đi con đường mình đã chọn... và rồi, tôi lại tiếp tục sống trong niềm hạnh phúc mong manh với người đàn ông ấy.
Anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi
Mỗi khi đến với anh, tôi luôn lo sợ, sợ rằng vợ anh biết, sợ rằng mọi người biết sẽ khinh bỉ tôi, xa lánh tôi... Nhưng giờ đây, khi đã trót yêu anh, tôi không thể dứt khỏi anh được nữa. Người ta vẫn thường nói rằng "Khi yêu thì sẽ không còn tỉnh táo và mất hết lý trí"... Tôi nghĩ mình là một người như vậy! Biết được mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người... nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Dẫu biết rằng điều tôi đang gây ra tội lỗi, tôi có tội với vợ anh vì đã cướp "chồng", có lỗi với con anh vì đã cướp "bố", có tội lỗi với xã hội vì là người phá vỡ hạnh phúc gia đình... Trong trí óc của tôi lúc nào cũng luôn tự hỏi " Tôi có phải là người xấu?".
Nếu ai đã từng rơi vào cuộc tình như vậy thì chắc chắn họ sẽ hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi cũng đã đọc nhiều bài viết đăng trên 24h, và bắt gặp rất nhiều trường hợp xảy ra tương như như vậy. Họ cũng là những cô gái đang ở độ t.uổi 20 đến 25 và chưa có chồng. Phải chăng cái t.uổi ấy còn nhiều nông nổi, dại khờ, thiếu suy nghĩ... hay vì ở cái t.uổi ấy, tình yêu của họ lên đến đỉnh điểm nhất? Tai sao họ lại chọn những người đàn ông đã có gia đình mà không chọn những chàng trai trẻ độc thân? Phải chăng những người đàn ông từng trải luôn biết cách rót những lời nói đường mật vào trái tim non nót, yếu đuối của những cô gái trẻ như chúng tôi?
Tôi không biết làm sao thoát khỏi bùa mê của người đàn ông này? Bây giờ, tôi đang dằn vặt vì những tội lỗi khi xen vào hạnh phúc của một gia đình đang yên ấm, hạnh phúc... Nhưng, tôi không thể dứt khoát chia tay với người đàn ông ấy!
Tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống đau khổ và tội lỗi này?
ĐG (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Cung nam giới mất đi tình cảm mới biết trân trọng Nam giới cung nào khi mất đi tình cảm mới thực sự hối tiếc và trân trọng về tình cảm của mình? 1. Cung bảo bình Nam giới cung bảo bình thường không thấu hiểu hết đối phương, hơn nữa còn đối xử tốt với bạn bè hơn bạn gái. Chỉ đến khi chia tay đối phương, nam giới cung bảo bình mới...