Yêu anh nhưng sợ phải hối hận nếu chờ anh
Cứ ngỡ tình yêu giữa em và anh chỉ chờ đến ngày về với nhau, thế mà giờ đây em lại phân vân ở giữa ngã ba đường…
Em vốn quen cuộc sống bình lặng ở quê với gia đình, chưa từng nghĩ mình sẽ đi xa nhà, xa gia đình đến một nơi xa lạ. Nhưng rồi theo bạn bè, em nộp hồ sơ thi vào một trường đại học ở thành phố. Em quen Huy. Ngày sinh nhật anh, em nhận lời làm bạn gái anh khi trong lòng chưa hề yêu. Thậm chí em cũng chưa biết gì về anh, ấn tượng duy nhất là lúc nào nhìn thấy anh với quần bò xanh nhạt và áo sơ mi ca rô màu hồng.
Anh không giống như những người con trai khác đối với em. Anh có lúc rất quan tâm, nhưng bình thường lại vô tâm đến lạ. Em ốm anh cũng không một lời hỏi thăm hoặc có chỉ là lấy lệ. Nhiều lúc anh còn không muốn gặp bạn bè em, anh chẳng bao giờ nghe em nói.
Suốt gần hai năm quen nhau, anh và em chưa một lần cãi vã, không phải vì hợp nhau, chỉ là vì anh không bao giờ nghe em nói. Anh quay lưng bỏ đi khi anh không vừa lòng, không cần biết em ra sao. Tổn thương, mệt mỏi, em quyết định rời xa anh trong im lặng, tránh mặt anh.
Và rồi em quen Hòa, Hòa quan tâm em hết mực nhưng bên Hòa, em luôn nhớ về anh. Những cố gắng của Hòa không làm em thay đổi được. Hòa đòi hỏi, nhưng em không thể cho Hòa nhiều như em đã từng dành cho anh ấy trọn vẹn. Hòa giận dỗi, trách em không yêu anh ấy, trách em không công bằng với anh ấy. Em thừa nhận rằng không thể quên Huy, điều đó làm Hòa cảm thấy bị xúc phạm.
Hòa bắt đầu dằn vặt em, lúc ngọt nhạt khuyên nhủ, lúc lại đ.e dọ.a. Hòa nói lời chia tay, rồi lại quay lại vì không thể quên em. Nhưng dù Hòa có tốt với em nhiều đến đâu em vẫn không thể gạt bỏ hình ảnh của Huy ra khỏi trái tim mình. Hòa chấp nhận ở bên em, kể cả khi em vẫn giữ tình cảm dành cho Huy. Em thấy thực sự có lỗi với Hòa, muốn quên Huy để dành tình yêu cho Hòa nhưng càng cố gắng em lại càng không thể quên được.
Hòa “tìm vui” với những cô gái khác nhưng lại không chịu rời bỏ em. Những lần cãi vã liên tục xảy ra. Em khóc rất nhiều. Lúc này Huy lại tìm gặp em, Huy quan tâm em rất nhiều, nói rằng Huy chưa bao giờ hết yêu em. Em yếu đuối và dễ mềm lòng. Chỉ cần Huy nói yêu em, em đã quên hết những tổn thương trước kia. Em kể cho Huy về Hòa, anh khuyên em nên nói chuyện rõ ràng với Hòa, dứt khoát với Hòa để quay về với anh.
Em tìm Hòa, nhưng Hòa không chấp nhận và nói rằng không có cảm giác yêu thương với ai khác ngoài em và sẽ không để em và Huy về với nhau. Em quyết định tránh mặt Hòa và quay lại với Huy, nhưng ở bên Huy em lại luôn cảm thấy có lỗi với Hòa. Hòa thực sự đã rất tốt với em, cũng vì em làm Hòa tổn thương nhiều nên anh ấy mới trở nên như vậy. Nhưng em lại không thể dành tình yêu cho anh được, dù cho anh đã làm rất nhiều việc vì em. Em đang rất vui bên cạnh Huy, Huy không còn lạnh nhạt như trước mà quan tâm em rất nhiều, dường như anh đã hoàn toàn thay đổi.
Video đang HOT
Gần đây, bố mẹ biết việc em yêu Huy nên có ý phản đối vì Huy chỉ hơn em một tuổ.i. Bố mẹ cho rằng Huy còn quá trẻ, không đủ chín chắn để em có thể gắn bó cả cuộc đời và hơn hết là chúng em không cùng tôn giáo, quê Huy lại ở quá xa. Bố mẹ ngỏ ý muốn em đưa Huy về chơi thăm nhà.
Em nói việc này với Huy nhưng anh hết lần này đến lần khác trì hoãn với lý do còn quá trẻ, chưa xác định được gì cả. Em đồng ý với anh về điểm này nhưng dù sao thì em cũng không thể nghe lời bố mẹ, người lớn thường ít khi sai, liệu Huy có ý định nghiêm túc với em hay không? Tuy anh rất tốt với em nhưng em không hiểu sao anh lại không muốn về thăm nhà em, dù em đã gợi ý rủ thêm bạn bè về cùng để anh không ngại.
Hòa thì ngược lại với Huy, anh luôn muốn em đưa về ra mắt bố mẹ em. Anh nhất quyết không đồng ý chia tay khi em muốn quay lại với Huy. Anh cho rằng Huy không thật lòng và chỉ có duy nhất anh mới yêu em thực sự và muốn đi đến hôn nhân.
Bố mẹ em không quá thúc ép nhưng vẫn quan tâm rất nhiều làm em thực sự khó xử. Cả hai người đàn ông đều tốt với em, nhưng ai mới là người em nên chọn lựa? Em biết mình yêu Huy nhiều nhưng em lại sợ phải hối hận nếu như Huy không thực sự muốn có một mối quan hệ nghiêm túc với em. Em phải làm gì đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em muốn "trao thân" nhưng bạn trai... không thèm
Nó muốn trao cho anh tất cả. Người nó đã sẵn sàng dâng hiến lắm rồi. Nó nhắm mắt và đợi chờ anh tiến tới...
Vậy mà anh đã dừng lại đúng lúc nó đang cao trào.
Lần đầu tiên đón nhận nụ hôn của anh, nó thấy mình ngây ngô, chính xác là ngây thơ. Nó không biết hôn thế nào, để kệ anh thực hiện. Nó run như cầy sấy, như đang làm việc gì đó có tội và sợ bị người khác biết. Nó cố giấu cái cảm giác run rẩy, sợ sệt đó.
Mà đâu chỉ lần này nó run, nó giật mình từ khi anh chạm vào tay nó. Trước đây nó từng yêu một cậu bạn thời còn đi học. Nhưng thời đó, trẻ con biết gì đâu, còn chẳng dám cầm tay nữa. Mang tiếng yêu mà chỉ biết nhìn nhau. Mối tình đó nhanh chóng đi qua.
Anh đến với nó, cho nó biết cảm giác giật mình khi cầm tay, run rẩy khi hôn rồi sau đó lại đưa nó vào cảm giác say đắm của nụ hôn. Anh vẫn biết nhiều hơn nó. Phải rồi, anh nhiều hơn nó vài tuổ.i cơ mà, phải có kinh nghiệm hơn chứ. Vả lại nó cũng yêu anh nên mới có nhiều cảm giác như thế.
Nó thích và nhớ nụ hôn của anh. Vài ngày mới gặp, nó lại muốn nhận được nụ hôn của anh và hình như anh cảm nhận được điều đó. Không buổi nào anh không hôn nó. Ở nhà nó, bố mẹ thường đi ngủ sớm, chỉ có hai đứa ở cái phòng khách biệt lập, lại ngồi chỗ kín đáo nên việc hôn môi thật dễ dàng.
Anh của nó tham lắm, sau nụ hôn là những biểu hiện khác. Mỗi lần đưa nó vào những nụ hôn đắm say, đôi tay ma thuật của anh lại làm ảo thuật ở nhiều chỗ trên cơ thể nó. Và lần ảo thuật đầu tiên anh làm, nó có tâm lý sợ, sợ lắm. Nó muốn đẩy anh ra và thét lên nhưng không dám. Nó sợ bố mẹ biết và hơn hết nó yêu anh. Nó không muốn làm thế.
Nó chịu đựng, nó quen dần và nó cũng bớt phòng thủ mỗi khi gần anh. Vì nó biết có phòng thủ, nó cũng không cưỡng lại được ham muốn và sức mạnh của anh cũng như cách "dẫn dắt" đầy cuốn hút và thành thạo. Nó đã thử bảo vệ bằng nhiều cách như chặn tay anh lại, đẩy anh ra, mặc đồ chật và kín. Vậy nhưng không ăn thua. Và thật xấu hổ khi phải nói sự thực, nhiều lúc nó cũng muốn anh làm như thế.
Anh dần dần khám phá được những chỗ nó muốn giấu song chỉ nửa kín, nửa hở vì điều kiện không cho phép bởi nhỡ đâu... bố mẹ dậy thì sao? Nó đe anh.
Mấy lần anh đòi vào nhà nghỉ nhưng nó lườm anh và nói không quả quyết. Anh đành đán.h trống lảng sang chuyện khác.
Anh càng ngày càng mạnh dạn hơn, hình như lời đe "bố mẹ dậy" của nó không còn đủ sức nặng làm anh sợ. Thỉnh thoảng anh đòi xem hoặc cố xem những chỗ nhạy cảm trên cơ thể nó một cách công khai. Bàn tay, ánh mắt và bờ môi của anh trở nên tham lam hơn.
Một ngày anh đến nhà nó và bố mẹ nó đã đi lên bác chơi từ chiều chưa về. Anh ngồi cạnh nó mà không thể yên được. Một chốc anh cởi bỏ được mọi thứ đồ bảo vệ nó mặc và ôm lấy nó.
Sau một lúc vày vò những gì mình thích, anh rủ rỉ vào tai nó "cho anh nhé". Nó lắc đầu, nói không quả quyết. Anh mặc kệ, quyết định thoá.t y phục. Nó không chịu, kéo ghì anh xuống hôn, không cho làm việc đó. Anh miễn cưỡng dừng lại. Sau nụ hôn ấy, anh nhìn nó âu yếm, bớt ham muốn hẳn. Anh để nó mặc lại trang phục vào.
Nó mới yêu anh được hơn nửa năm. Lúc mới yêu, nó đã nói rõ quan điểm của nó là "chuyện ấy" chỉ diễn ra trong đêm tân hôn. Nó chỉ trao "cái ấy" cho chồng nó mà thôi. Anh đã gật đầu đồng ý.
Sau buổi ở nhà nó, dù hơi ngạc nhiên, song nó yêu anh nhiều hơn. Nó ngầm hiểu anh muốn giữ cho nó và tự hào về điều đó. Nhưng nó cũng hiểu rằng, hôm đó, anh cứ quyết tâm, chắc nó cũng không chống lại được.
Nó tự nhủ sẽ không để xảy ra điều đó. Nhưng hôm rồi đi chơi cùng anh, về nhà anh ăn cơm, lên phòng anh chơi, mọi thứ lại diễn đúng theo trình tự hôm trước, nó bất khả kháng và thật sự hôm đó, nó cũng ham muốn vô cùng. Nó muốn trao cho anh tất cả. Tuy vẫn nói không, vẫn cố chặn anh lại song nó biết người nó sẵn sàng dâng hiến lắm rồi. Nó nhắm mắt và đợi chờ anh tiến tới. Vậy mà chuyện đó không xảy ra, anh lại dừng lại đúng lúc nó đang cao trào.
Lần này nó không biết nên mừng hay thất vọng, thêm yêu anh hay ghét anh, ca ngợi hay trách anh nữa?
Nó có cảm giác, anh giống bạn trai của mấy đứa bạn gái thân nó, đều mãnh liệt ở giai đoạn đầu. Nhưng mấy cậu kia luôn đi đến cùng của cơ hội. Còn anh toàn dừng lại đúng lúc nó khao khát.
Tự dưng, nó băn khoăn anh có vấn đề "sinh lý" hay không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chờ anh cuối con đường Em mong trời sẽ không phụ lòng người. Em sẽ chờ đợi anh nơi cuối con đường. Anh dấu yêu! Em biết rất khó để anh có thể đọc được những dòng này, nhưng em vẫn viết và chờ đợi dù chỉ 1% hi vọng là anh sẽ hiểu được tình yêu chân thành của em. Mình đã quen nhau thế nào anh...