Xinh xắn, học cao, gia đình cơ bản cuối cùng tôi nhắm mắt lấy anh thợ xây làm chồng
Tôi cũng không biết tại sao lại xảy ra cơ sự này nữa. Cả t.uổi trẻ tôi học tập, làm việc, cống hiến… đến cuối cùng lại thành ra vô duyên như vậy.
Ảnh minh họa
Tôi sinh ra ở một miền quê thuộc một tỉnh miền núi xa xôi. Ở làng tôi, những người học đến cao đẳng, hay đại học là ít lắm, có chăng cũng là chuyện họa hoằn. Chính vì thế, một con bé được tuyển thẳng vào đại học, lại tự xin được việc, tự học cao học như tôi là “của hiểm” của cả làng. Nói không ngoa, tôi trở thành tấm gương bao người mơ ước, thành cái mốc để nhiều thế hệ sau phấn đấu.
Tôi lại khá xinh, vì thế khi về Hà Nội học, tôi được khá nhiều người theo đuổi. Cái mác “gái miền sơn cước” bỗng dưng lại thành thứ “hay ho” khiến tôi càng trở nên đặc biệt.
Thế nhưng chuyện yêu đương thuở đi học không khiến tôi say mê, bởi tôi thích học giỏi, thích dẫn đầu lớp hơn.
Video đang HOT
Tốt nghiệp tấm bằng loại giỏi, tôi xin vào một công ty lớn, mức lương ngưỡng mộ. Sau đó gần 1 năm, tôi đi học thạc sĩ. Cũng trong thời gian học này, tôi yêu chính thức một người, nhưng mối tình kéo dài đến khi tôi bảo vệ xong thì chia tay.
Tôi không yêu đương gì một khoảng thời gian dài sau đó, lúc ấy tôi đã vươn lên chức phó phòng. T.uổi 28, tôi vẫn đi về lẻ bóng. Bố mẹ tôi ở quê thì như ngồi trên đống lửa.
Sau đó tôi yêu một người đàn ông tương xứng với mình. Anh hớn tôi 5 t.uổi, là trưởng phòng một công ty lớn. Tôi đã xác định với người này, đưa anh ta về nhà này nọ.
Thế rồi cách sinh nhật 30 t.uổi mấy ngày, tôi phát hiện mình có bầu, cái thai gần 2 tháng. Tôi vui mừng báo tin cho anh, cưới xin đâu chưa thấy, chỉ biết một buổi chiều, một đám người do một phụ nữ dẫn đầu đến cơ quan tôi. Họ lao vào đ.ánh đ.ập, c.hửi bới, x.é q.uần xé áo, cắt tóc của tôi. Lúc tôi tỉnh dậy, thấy mình trong bệnh viện, cái thai không còn giữ được. Hóa ra, người tôi yêu đã có vợ có con.
Tôi suy sụp bỏ cả việc, mà cũng chẳng còn mặt mũi nào gặp ai nữa. Tôi ở phòng cả tuần, khóc lóc, vật vã.
Đến khi không chịu nổi nữa, tôi thu xếp đồ đạc về quê. Bố mẹ tôi xót con, khóc rấm rứt. Bố đi ra đi vào, bảo để bố tính.
Rồi người ta mối lái cho tôi một anh thợ xây bằng t.uổi, hiền lành, cục mịch. Bố nói với cả làng, rằng tôi chán Hà Nội, muốn về quê cho đỡ xô bồ. Hôm đầu gặp mặt, tôi đã nghĩ sao phận mình chua chát, có ngày lại nhục nhã đến thế này khi phải quen một người không hề xứng với mình. Nhưng ngẫm ra mới thấy, giờ tôi mới là kẻ không xứng đáng. Thật may là dù biết rõ chuyện của tôi nhưng anh cũng không bận tâm mà bỏ qua. Tôi thấy anh có vẻ thật thà, chân thành nên gật đầu đồng ý cưới.
Chỉ nghĩ sao cuộc đời này chua chát. Giờ tôi cũng chỉ biết phó mặc cho số phận chứ cũng chẳng biết nên làm gì nữa cả.
Theo Phunutoday
Hậu quả của việc ‘nhắm mắt’ đưa chân chọn đại một tấm chồng
Tôi lập gia đình được bốn năm vàcó một con gái được 3 t.uổi. Tôi lại sinh ra trong một gia đình khá giả, tôi có công việc ổn định, ngoại hình có thể nói là đẹp nhưng cuộc sống gia đình của tôi...
ảnh minh họa
Không màu hồng như những gì tôi mong muốn.
Trước khi lập gia đình tôi có một mối tình kéo dài 6 năm. Anh và tôi rất hiểu nhau, anh thương yêu và lo lắng cho tôi rất nhiều nhưng vì hoàn cảnh vì không môn đăng nên ba tôi đã không chấp nhậncho anh cưới tôi, cho dù gia đình anh đã năn nỉ và anh cũng vậy nhưng ba tôi không chấp nhận chuyện tôi và anh lấy nhau.
Tôi vì sợ cứ quen anh sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của ba nên tôi đã chấp nhận từ bỏ cuộc tình này, hiện tại anhvẫn chưa lập gia đình và lúc nào cũng lo lắng cho tôi. Lúc đó tôi làm cách xa nhà khoảng 60km, vừa buồn chuyện tình cảm, thì lúc đó chồng tôi lại đeo đuổi tôi.
Từ khi quen nhau tới cưới nhau tôi vẫn biết tôi và chổng tôi bất đồng quan điểm, nhưng tôi vẫn quen vẫn cưới. Chính vì lúc đó bạn bè tôi ai cũng có gia đình còn tôi thì có nhan sắc mà tới 29t vẫn chưa lập gia đình nên tôi đã đề nghị anh cưới tôi, vừa muốn quên mối tình cũ, vừa muốn chứng tỏ cho bạn bè biết mình không ế.
Nhưng quyết định của tôi đã sai hoàn toàn. Cưới nhau không được bao lâu thì trong cơn say anh đã đ.ánh tôi, sauđó anh đã năn nỉ và tôi đã tha lỗi cho anh, lúc đó tôi lại phát hiện mình có thai. Trong thời gian tôi có thai anh chưa bao giờ quan tâm tôi. Có thai mà tôicứ khóc hoài, tôi nói sau khi sinh con tôi sẽ li dị nhưng sinh con xong thì vợchồng tôi cũng xẩy ra rất nhiều chuyện. Chính vì con mà tôi đã chịu đựng và bỏ qua cho anh.
Thật sự 4 năm sống với anh tôi chưa từng nhận được sự hạnh phúc, sự thông cảm của anh lúc nào anh cũng tìm cáisai của tôi ra để anh chỉ trích. Vợ chồng sống xa nhau, cuối tuần anh mới về mà anh chỉ biết nhậu, bida cùng bạn bè, hai vợ chồng tôi lúc nào cũng cãi nhau. Bây giờ thật sự tôi rất chán nản. Tôi muốn thoát khỏi cuộc sống hiện tại, chia tay thì tội nghiệp cho con còn nếu sống cùng nhau thì tôi không thể sống tiếp được.Hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Phununews
Bỏ rơi tôi với cái bụng bầu, 5 năm sau cả nhà anh quỵ lụy tìm tôi xin tha thứ Tôi cũng không nghĩ ngày này lại đến sớm như vậy, hóa ra quả báo là có thật, ông trời thật sự có mắt... ảnh minh họa Tôi yêu Vinh từ khi học năm cuối đại học. Vinh hơn tôi 3 t.uổi, lúc đó anh đang làm trong một công ty xây dựng. Thời gian đầu mới yêu nhau, Vinh rất chiều chuộng...