Vừa đậu thai thì phát hiện chồng có con riêng
Không thể lựa chọn một trong hai, chồng đã quỳ lạy xin em chấp nhận đứa con riêng của chồng khi chính trong người em cũng đang mang giọt m.áu của anh ấy.
ảnh minh họa
Em năm nay vừa tròn 30 t.uổi. Chúng em lấy nhau khi em 27, còn anh ấy 29 t.uổi, có thể coi là lứa t.uổi rất đẹp của hôn nhân và sinh con đẻ cái. Gia đình hai bên không thúc giục chuyện sinh cháu nhưng khi lấy nhau, vợ chồng em vì muốn có con ngay nên cũng không kế hoạch gì cả. Nửa năm đầu sinh hoạt thoải mái mà không thấy có bầu, em cũng chưa lo lắng gì nhiều. Nhưng tới hơn 1 năm, rồi 2 năm sau mà tình hình vẫn thế khiến vợ chồng em đều lo sốt vó. Ông bà nội ngoại hai bên cũng sốt ruột sình sịch.
Bọn em bắt đầu đi khám và chữa bệnh. Em vì áp lực sinh con nên không ngại ngần gì, nhưng chồng em thì e dè vô cùng và phải động viên rất nhiều thì anh ấy mới chịu đi khám hiếm muộn. Cầm kết quả nhiều lần khám trong tay mà em chẳng biết nên vui hay buồn: cả hai vợ chồng em đều bình thường, không có bất kỳ dấu hiệu bệnh lý nào gây vô sinh. Thế mà hơn 2 năm rồi em không thể có thai khi vợ chồng vẫn thường xuyên ân ái.
Video đang HOT
Nghe lời mẹ đẻ, em đã đi khám đông y và uống thuốc bắc. Từ hồi uống thuốc, trong nhà ngày nào cũng sực nức mùi thuốc, còn hai vợ chồng em thì mỗi người một phích thuốc nhỏ, tối sắc thuốc, sáng đổ vào phích, ngày mang đi làm uống. Cũng lắm nỗi ngại ngùng nhưng cả hai cũng lâu ngày thành quen. Chồng em cũng chịu khó uống mà không phàn nàn gì cả.
6 tháng thuốc men trôi qua trong chậm chạp. Em thì buồn rầu mà cảm giác chồng như có niềm vui, anh ấy không còn có vẻ u sầu như trước. Khi em hỏi thì anh ấy chỉ cười bảo “Em cũng phải vui vẻ lên, tư tưởng thoải mái có khi còn có tác dụng hơn thuốc bắc”. Em nghĩ cũng phải và cố gắng tìm cho mình nhiều niềm vui để tinh thần thoải mái nhất.
Hôm ấy, cái ngày em mong đợi nhất suốt 3 năm ròng… Em mệt nôn nao và xin nghỉ làm. Vì đã chậm kinh 2 tuần nên em mua que về thử. Em đã sung sướng phát điên khi nhìn thấy 2 vạch màu hồng sẫm, kết quả cho biết em đã có thai. Em đã ước, ngay lúc đó có chồng ở nhà để em nhảy lên ôm chầm lấy anh ấy mà khoe. Cầm điện thoại lên, chợt thấy có tin nhắn mới, là của đứa bạn thân: “Tao thấy chồng mày đèo một người phụ nữ với một đ.ứa b.é đi vào ngõ…”. Chưa kịp vui mà chân tay em như muốn rụng rời, bất giác nghĩ ngay tới cái vẻ như có niềm vui của anh ấy suốt thời gian qua…
Những ngày sau đó, em âm thầm theo dõi và nửa tháng sau thì em cũng đã phát hiện ra ngôi nhà nhỏ trong cái ngõ ấy, nơi chồng em thi thoảng ghé vào buổi trưa. Khi tiếp cận được là lúc em ngã ngửa thêm 1 lần nữa vì nhận ra người phụ nữ đang ở trong ngôi nhà kia là người yêu cũ của anh và đ.ứa b.é chị ấy bế chỉ chừng 6 tháng t.uổi. Khi yêu em, anh ấy nói hai người chia tay đã lâu và chị ấy đã về quê rồi, nhẽ nào…
Rình mãi thì em cũng chụp được 1 bức ảnh khi anh tới ngôi nhà đó. Cầm bằng chứng trong tay, em bắt đầu tra hỏi. Khi biết em cũng mới đậu thai thì anh ấy đã khóc rưng rức và quỳ xuống xin em tha thứ. Chỉ vì người yêu cũ vẫn theo đuổi anh ấy kể cả khi anh ấy đã cưới em, vì khao khát có con trong khi chị kia sẵn sàng chịu cảnh l.àm t.ình nhân và sinh con cho anh nên anh đã chấp nhận mối quan hệ đó. Chẳng ngờ chị ấy lại có bầu nhanh chóng và sinh cho anh một đứa con trai kháu khỉnh. Ngôi nhà nhỏ kia là hai người mới thuê khi chị ấy bắt đầu mang bầu. Giờ anh ấy không muốn phải mất em và con nhưng cũng không muốn từ bỏ đứa con với người yêu cũ. Anh ấy cầu xin em rộng lượng mà chấp nhận cho anh đi lại thăm nuôi đ.ứa b.é.
Em như tan nát cả cõi lòng và không biết phải xử lý thế nào trong tình cảnh này. Nếu không chấp nhận, có lẽ anh ấy cũng không dễ dàng rời xa đ.ứa b.é, dẫu sao nó cũng đã chào đời chứ không phải chỉ là giọt m.áu như em đang mang trong mình. Em sẽ mất chồng. Còn nếu chấp thuận, có thể nào tin anh ấy chỉ đi lại vì thăm nom đ.ứa b.é mà không quan hệ với mẹ nó. Người ta vẫn bảo tình cũ không rủ cũng tới, mà hai người đó còn có con với nhau nữa.
Em quẫn trí quá mà chưa dám nói chuyện mình có thai cũng như chuyện động trời kia với bố mẹ cả hai bên. Em rất sợ tâm lý hoang mang của em hiện tại ảnh hưởng tới đứa con trong bụng. Xin anh chị hãy cho em một lời khuyên. Em có nên chấp nhận cho chồng nhận nuôi đ.ứa b.é kia không?
Theo VNE
Vì anh tôi đ.ánh mất con
Không đủ dũng cảm để giữ, tôi đành bỏ cái thai. Tôi hận vì anh nói sẽ không chịu trách nhiệm nếu vẫn quyết giữ đứa con này.
Một tháng trôi qua kể từ khi tôi bỏ đi đứa con của mình. Chúng tôi chỉ mới yêu nhau được 2 tháng nhưng oái ăm tôi lại có thai 5 tuần với anh. Biết có thai tôi rất vui vẻ, nghĩ về cuộc sống hạnh phúc khi có đứa con chào đời, nhưng mọi chuyện vỡ tan khi anh không chấp nhận vì lý do hai đứa chưa ổn định.
Ảnh minh họa: HH
Tôi 26 t.uổi, anh 28. Anh dùng mọi lời lẽ để thuyết phục tôi bỏ đi đứa con, nói hai đứa chưa ổn định. Không đủ dũng cảm để giữ đứa con hằng khao khát và mơ ước, tôi đành bỏ cái thai. Tôi hận vì anh nói sẽ không chịu trách nhiệm nếu vẫn quyết giữ đứa con này. Tôi không còn muốn làm gì hay tha thiết với cuộc sống nữa, cho đến ngày hôm nay lòng vẫn đau khi nghĩ về đứa con bé bỏng tội nghiệp.
Điều đáng nói anh vẫn coi như chưa có chuyện gì xảy ra giữa hai đứa, vẫn bên tôi và chăm sóc chu đáo. Thật sự tôi không hiểu về con người anh. Nếu không yêu tôi anh có thể rời xa ngay lúc này vì tôi đã mấy lần chia tay nhưng anh nhất quyết không đồng ý. Giờ đây tôi không biết nên ở bên anh hay rời xa nữa?
Theo VNE
Bất lực nhìn em theo đại gia Em quyết định đám hỏi, tôi đau xót chấp nhận. Cầu mong em sẽ hạnh phúc, tôi đau lắm mà đành nhìn em cưới người khác. Một ngày với quá nhiều cảm xúc, tôi liếc nhìn xung quanh để tìm em. Hôm nay, em lấy chồng, tôi ngồi lặng lẽ nhìn. Em rạng ngời trong chiếc áo cưới. Bất chợt, ánh mắt em...