Vụ đán.h bom cướp đi hàng trăm sinh mạng (Kỳ cuối)
Timothy McVeigh, kẻ đán.h bom thành phố Oklahoma bị tiêm thuộc độc t.ử hìn.h thứ 2 ngày 12/6/2001, lúc đó là 8h14.
Ngày 13/2/2001, cơ hội cuối cùng cho McVeigh xin được giảm án.
Vào thời gian đó, cuốn sách chống khủn.g b.ố nước Mỹ cuả Michel và Herbeck không được phát hành. McVeigh hiểu được rằng một khi chúng được xuất bản sẽ đồng nghĩa với việc công khai quá trình phạm tội của hắn.
McVeigh tha thiết nói rằng mình là người yêu sự tự do và luôn mong muốn điều đó. Hắn mong muốn được xóa án t.ử hìn.h. Tuy nhiên, tự do sẽ chỉ là mơ ước của McVeigh. Án t.ử hìn.h chắc chắn sẽ được thi hành với hắn.
Ngày cuối cùng đó, McVeigh sẽ là trung tâm thu hút mọi sự chú ý. Một số thành phần đặc biệt sẽ có mặt tại buồng thi hành án để chứng kiến cái chế.t của kẻ gây nên vụ khủn.g b.ố kinh hoàng này.
Việc x.ử t.ử McVeigh diễn ra tại Terre Haute, nơi này mang nét gì đó mang nét ảm đảm, đúng với tính chất các vụ án.
Cái chế.t của McVeigh sẽ được truyền hình. McVeigh hiểu được điều đó, và hắn muốn chứng minh cho mọi người thấy hắn không hề sợ cái chế.t và đã sẵn sàng để đón nhận nó.
Có khoảng 30 người sẽ có mặt trực tiếp tại buồng thi hành án.
Chiếc giường thi hành án t.ử hìn.h bằng việc tiê.m thuố.c độ.c
Trước khi McVeigh được dẫn đến căn phòng xử án, hắn được yêu cầu một bữa ăn khoảng 20 đôla và có 4h để chờ đợi. McVeigh sẽ chịu án bằng 3 phát tiêm.
Cha của McVeigh được cho phép có mặt tại buồng xử án nhưng ông đã từ chối điều này cũng như không theo dõi qua truyền hình. “Con trai tôi không muốn tôi chứng kiến cảnh này, tôi sẽ tôn trọng ý kiến của nó.”
Một cuộc thăm dò ý kiến của khoảng 2.000 người thân và những người sống sót trong vụ đán.h bom năm đó về việc chứng kiến cái chế.t của McVeigh, chỉ có 15% muốn làm điều đó.
Bud Welsh, người phụ nữ đã mất đứa con gái trong vụ đán.h bom năm đó cho biết, “10 tháng sau cái chế.t của con gái tôi, tôi đã không còn hận kẻ gây ra cái chế.t của nó. Điều đó không khiến con gái tôi trở lại.”
Video đang HOT
Ngày 7/6/2001, đơn xin giảm án của McVeigh bị từ chối. “Phán quyết của tòa là một phán quyết công bằng.”
Khu tưởng niệm các nạ.n nhâ.n chế.t trong vụ đán.h bom ở Oklahoma
Kênh CNN ngày hôm đó cũng truyền hình trực tiếp lời phát biểu của Chủ tịch thành phố Oklahoma, ngài Frank Keating. Theo ông Frank, việc t.ử hìn.h McVeigh là đúng với luật pháp và phù hợp với mong muốn của người dân Oklahoma. “Timothy McVeigh phải chịu trách nhiệm cho cái chế.t của 168 người, trong đó có 19 tr.ẻ e.m. Án t.ử hìn.h phải được thực hiện.”
McVeigh nói rằng hắn hối hận vì đã gây nên cái chế.t của quá nhiều người như vậy, nếu hắn biết được trong tòa nhà Alfred P. Murrah có trung tâm chăm sóc sức khỏe thì hắn sẽ chọn tòa nhà khác làm mục tiêu. McVeigh cũng nhận một mình mình gây nên vụ đán.h bom đó.
Timothy McVeigh, kẻ đán.h bom thành phố Oklahoma bị tiêm thuộc độc t.ử hìn.h thứ 2 ngày 12/6/2001, lúc đó là 8h14. “Hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng, quần kaki và đi một đôi giày thể thao. Tóc được cắt ngắn, gọn gàng.Trên chiếc giường tại buồng hành xử, khuôn mặt hắn tái nhợt đi chờ đợi cái chế.t.”
Việc t.ử hìn.h McVeigh bằng việc tiê.m thuố.c độ.c là trường hợp đầu tiên của Mỹ trong vòng 38 năm. Xác McVeigh được hỏa táng tại Terre Haute.
Ngày 13/2/2001, Tòa án tối cao đã bác bỏ đơn kháng cáo của Terry Nichols. Án t.ử hìn.h theo đó cũng được tuyên với Terry Nichols.
Theo Khampha
Những đêm kinh hoàng ở thành phố nhỏ (Kỳ 1)
Nhóm thanh niên trẻ ngủ trong cùng một ngôi nhà đã bị nhóm cướp khống chế, uy hiế.p.
Nạ.n nhâ.n Heather Muller
Tội ác kinh hoàng trong đêm
Ở tuổ.i 23, người cao ráo, với bộ tóc vàng và đôi mắt xanh, Andrew Schreiber có những lý do để hạnh phúc trong cuộc đời. Anh thường ra ngoài vì công việc là một trợ lý huấn luyện viên bóng rổ bờ biển tại trường ĐH Newman, Wichita, Kansas, Mỹ dường như khá hợp với anh. Khi nào không có trên sân bóng rổ thì người ta lại gặp anh trong các khóa dạy đán.h golf.
Một đêm lạnh lẽo ngày 8/12/2000, khi Schreiber đang ở trong một quán nhỏ tiện lợi mang tên Kum & Go, hai người thanh niên da đen đi tới và nhẹ nhàng chĩa ra một khẩu sún.g. Khi trái tim Andrew đang đậ.p loạn lên vì sợ hãi, 2 thanh niên yêu cầu anh lái xe tới các cây ATM và rút được 800 đô la. Sau đó, Andrew Schreiber nói: "Tôi chỉ hi vọng nếu tôi làm theo những gì chúng nói, chúng sẽ để tôi được sống".
Và 2 tên cướp đã làm điều đó, sau khi bỏ lại anh giữa cánh đồng. Chúng trói Schreiber vào xe của anh rồi nhảy lên xe của mình và phóng đi.
Schreiber không biết rằng mình chỉ là nạ.n nhâ.n đầu tiên trong chuỗi tội ác của nhóm cướp lố bịch và kỳ cục được gọi là nỗi "kinh hoàng Wichita".
Nạ.n nhâ.n tiếp theo của 2 tên cướp này là một người phụ nữ có làn da đẹp, bộ tóc đỏ mang tên Ann Walenta. Dù đã 55 tuổ.i nhưng với vẻ ngoài trẻ trung, bà là một nữ nghệ sỹ chơi đàn trong dàn nhạc giao hưởng ở Wichita. Cũng là một quản thư trong thư viện của nhạc viện, bà chịu trách nhiệm lưu giữ những bản nhạc quý.
Âm nhạc cổ điển là một tình yêu lớn trong cuộc đời Walenta, chỉ đứng sau chồng và 2 đứa con của bà. Đó là một tình yêu bà luôn khao khát mang tới cho những người khác. Đó là lý do bà dạy âm nhạc cho những người da đen trẻ.
Walenta sống cùng gia đình trong một căn hộ 2 tầng đầy đủ tiện nghi và thoải mái, với những người hàng xóm thân thiện và ít nói.
21h ngày 11/12, một buổi tối khá lạnh và khô, bà trở về nhà sao một buổi diễn cùng dàn nhạc giao hưởng và đỗ xe trước cửa nhà.
Một người đàn ông đi tới và nói: "Tôi cần được giúp đỡ".
Nhưng khi tới nơi, hắn ngay lập tức rút sún.g và ra lệnh: "Không được chạy trốn".
Người phụ nữ hoang mang bắt đầu nhấn ga để trốn chạy nhưng khẩu sún.g đã nổ, đạn xuyên qua màn kính của ô tô và găm vào người bà. Tuy bị thương nặng nhưng vẫn còn tỉnh táo, bà nhấn nút báo động. Chiếc xe vang lên những tiếng lanh lảnh báo động hàng xóm gọi điện cho cảnh sát.
Bà Walenta chỉ sống sót được vài ngày. Bà tỉnh táo để nói chuyện với cảnh sát trên giường bệnh viện trước khi qua đời vì vết thương quá sâu và nặng.
Vào một đêm tuyết rơi ngày 14/12/2000, một giáo viên 25 tuổ.i H.G đang ngồi trên chiếc ghế sau vô lăng lái chiếc xe màu đỏ. Chú chó của cô, Nikki, nằm ở ghế kế bên.
H.G đang chuẩn bị tham dự một bữa tiệc rất được mong đợi với những người bạn thân của mình và một đêm với người đàn ông cô yêu. Người bạn trai đẹp trai mang tên Jason Befort, 26 tuổ.i, của cô đang dạy khoa học tại trường phổ thông Augusta. Anh là một giáo viên rất nổi tiếng với những cử chỉ thân mật, vui vẻ trong bộ trang phục màu xanh nhạt anh thường mặc.
H.G lái xe tới nhà của mình tại 12727 Birchwood vào khoảng 20h30. Cô lấy chìa khóa mở cửa nhà và đi vào và gặp những người bạn cùng người yêu của mình.
Ngoài Befort là người yêu của cô, nhóm còn có Brad Heyka, 27 tuổ.i và Aaron Sander, 29 tuổ.i. Heyka làm kỹ sư hóa và hứa hẹn có tương lai sáng giá. Cả hai rất vui vẻ và thường xuyên cười đùa. Sander là thanh niên mảnh khảnh, gương mặt sáng và trẻ hơn so với tuổ.i. Anh rất mến đạo và có ý định trở thành linh mục.
Đầu tiên Heather Muller, 25 tuổ.i, sau đó Befort gia nhập nhóm. Muller là một cô gái xinh xắn có bộ tóc màu nâu nhạt, dáng đẹp và đã tốt nghiệp trường ĐH của bang. Cô và Sander từng hẹn hò nhưng sau đó chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè.
Befort yêu H.G và muốn cưới cô làm vợ. Anh đã mua một cặp nhẫn đính hôn và đang tìm hiểu các phương thức cầu hôn.
5 người bạn ngồi xem tivi, ăn tối và nói chuyện linh tinh trước khi lên giường đi ngủ.
Befort và H.G ngủ cùng một phòng sau khi đèn đã tắt. H.G nghe Sander nói chuyện với ai đó. Giọng nói thì thầm khiến cô tưởng anh ta đang nói chuyện với Muller. H.G xem đồng hồ điện tử và thấy rằng đã 23 giờ đêm.
Căn phòng tối om bỗng sáng lờ mờ khi chiếc cửa bật mở. Befort thét lên.
Một người đàn ông da đen, dáng cao đang đứng trước cửa. Hắn bước vào phòng và tiến tới chiếc giường nơi H.G và Jason đang nằm. Sau đó, người đàn ông thứ hai, cũng mang theo sún.g, dẫn Sander vào trong phòng. Vì phòng tối nên H.G rất khó nhìn thấy người đàn ông thứ hai cao hay thấp hơn người đầu tiên. Một trong hai đẩy Sander ngã xuống giường.
Chú chó nhỏ Nikki gầm lên và nhe rang đ.e dọ.a.
"Con chó chế.t tiệt, tao sẽ bắ.n nó", một tên lên tiếng.
"Còn ai ở đây nữa? Gã còn lại hỏi.
Các nạ.n nhâ.n đang trong cơn hoảng loạn đã khai ra Heyka và Muller. Một tên nghe thế liền xuống tầng dưới trong khi tên còn lại canh gác H.G, Befort và Sander.Chỉ sau đó ít phút, Heyka và Muller đã bị tên kia đưa lên tầng.
"Cởi hết đồ ra", một tên cướp ra lệnh cho cả nhóm.
Theo Khampha
Tên cướp liều lĩnh nhất nước Mỹ thế kỷ 20 (Kỳ cuối) Lệnh truy nã tên cướp liều linh nhất được thông báo khắp các bang nước Mỹ. Ảnh phác họa chân dung tên cướp liều lĩnh Dan Cooper theo trí nhớ của các nhân viên trên máy bay hôm đó được công bố rộng trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng. Lệnh truy nã được thông báo trên khắp cả nước....