Vợ vô tư khoe “chồng yếu” để rồi một ngày về nhà thấy tiếng rên rỉ phát ra trong phòng kín
Chính cái thói quen vô tư thái quá của tôi là thủ phạm đem gia đình mình rơi vào ngõ cụt. Tôi hối hận vì đã đẩy chồng vào làm việc tồi tệ đó khi vô tình chứng kiến cảnh chồng rên rỉ trong căn phòng kín.
Có muôn cái kiểu vô tư của con người, nhưng phải nói là tôi thuộc cái loại vô tư thái quá. Nhiều khi cứ bô bô cái miệng xong rồi mới thấy mình sai. Khi biết mình sai mà vẫn cứ không thể sửa nổi cái điều ấy.
Tôi và chồng kết hôn được hơn 3 năm. Vừa có một cu cậu được hơn 1 tuổ.i. Tôi cũng không xinh đẹp gì, nhưng cũng thuộc hàng bình thường chứ không đến nỗi xấu tệ. Tôi quen chồng qua một người họ hàng xa giới thiệu. Anh hiền lành nên sau gần 2 năm yêu nhau thì chúng tôi cưới.
Biết bao lần tôi cũng nhìn thấy thái độ tức giận rõ ràng của chồng, anh hiền lành nên không nói chứ tôi biết anh khó chịu. Gia đình tôi có thói quen xem ti vi trong khi ăn cơm. Hôm đó trên truyền hình có chương trình hài, vậy là tôi cười trong khi cơm còn đầy miệng bắ.n tung tóe khắp bàn. Chồng thấy vậy liền bỏ đũa không ăn nữa. Tôi biết chồng giận nhưng cũng không biết phải làm sao .
Tính cách của tôi dường như nó ăn vào má.u nên tôi vẫn cứ không thể sửa được cái thói quen đó. Chuyện này bắt đầu ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống của gia đình tôi vào hơn 1 tháng trước. Bạn công ty của chồng đến chơi, khi chồng bị đau dạ dày thì mấy anh bạn của chồng lại cứ trêu ngươi rằng chắc do đêm qua hoạt đông hết công suất nên thế. Chồng thì cười im lặng, tôi lại v.ô duyê.n vô cớ trong khi mang nước ra cho các anh trả lời thêm vào.
- Các anh cứ nói thế, chồng em dạo này ốm suốt. Anh ấy bị đau dạ dày mà, người gầy hết cả, có làm ăn được gì với em đâu.
Nói hết câu nhìn gương mặt tối sầm lại của chồng, tôi thừa hiểu anh đang giận tím mặt lại. Nhưng tôi biết sao được, nói thì cũng nhỡ nói mất rồi, giờ rút lại làm sao. Tôi cười xòa cho đỡ ngượng xong rồi đi thụt vào trong nhà ngay lập tức. Cứ nghĩ chuyện cũng đã qua rồi, chuyện sẽ chỉ dừng lại ở đó. Nhưng không, mọi chuyện trong đời sống vợ chồng tôi bỗng chốc bị đảo ngược, chồng không hề quan tâm vợ, cũng không còn động chạm đến vợ lấy 1 lần suốt cả tháng.
Video đang HOT
Chứng kiến cảnh chồng như vậy khiến tôi thật sự đa.u đớ.n và ân hận về lời nói của mình. (Ảnh minh họa)
Tôi lờ mờ hiểu ra chuyện đang xảy ra. Tôi biết chồng tự ái về chuyện tôi nói nên chồng mới chấm dứt hẳn chuyện quan hệ vợ chồng với tôi suốt cả tháng nay. Đang lo sợ việc chồng cặp bồ thì tôi lại không thể ngờ điều chồng làm.
Ngày hôm đó đi chợ sớm, bình thường tôi đi cũng khá lâu, nhưng hôm nay vừa xuống đến dưới nhà tôi nhớ ra mình quên mang theo điện thoại, tôi quay lên nhà thì cảnh tượng trước mắt tôi khiến tôi rụng rời chân tay. Tôi nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra từ phòng ngủ của vợ chồng, chồng tôi đóng kín cửa. Tiếng rên ngày càng lớn khiến tôi thấy vô cùng bất an, tôi đẩy cửa mạnh vào. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi khiếp sợ, chồng đang một mình là.m chuyệ.n đ.ó, điều này là điều tôi chưa từng nghĩ đến trước đây.
Anh nhìn thấy tôi hoảng hốt, lấy chăn che người lại. Tôi chua chát đi ra khỏi phòng, đa.u đớ.n đến tột cùng. Tôi biết phải làm sao để cứu vớt cái gia đình này. Tôi nên làm gì để thay đổi cái tín.h xấ.u của con người mình. Chỉ vì một phút trót dại đi khoe chồng yếu mà giờ tôi đang đẩy gia đình mình vào bế tắc.
Theo Một Thế Giới
Nghe tiếng rên rỉ phát ra từ phòng khám phụ khoa của chồng, tôi hộc tốc chạy vào và điếng người trước cảnh tượng đang diễn ra
Nhưng khoảng 1 tháng nay, ngày nào đi làm về trên người chồng tôi cũng có mùi nước hoa thoang thoảng. Tôi nhạy cảm với mấy vấn đề này lắm, để ý mấy hôm sau thì trên áo chồng còn xuất hiện cả vết son môi. Lúc này, nước mắt tôi trào ra, tôi không ngờ chồng mình lại đổ đốn đến vậy.
Chồng tôi là bác sỹ phụ khoa. Trước khi tôi lấy anh, đã có rất nhiều lời can ngăn vì bố mẹ tôi bảo rằng: "Mày yêu nó, lấy nó rồi mày có chịu nổi không? Tao biết cái tính mày, ghen còn hơn cả Hoạn Thư ấy". Đúng là tôi ghen ghê lắm, cứ nghĩ đến việc ngày nào chồng mình cũng khám khám xét xét chỗ đó của hàng tá chị em là tôi đã muốn nổi điên rồi. Nhưng rồi cũng vì yêu quá nên tôi gạt qua tất cả. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ kiềm chế cơn ghen vì dù sao , đó cũng là nghề nghiệp của chồng tôi.
Nhưng đúng là rất khó, vì tôi đã có lần chứng kiến cảnh chồng mình khám cho một bệnh nhân nữ. Thực ra hôm đó tôi đến phòng khám của chồng một cách bất ngờ, núp phía trong và nhìn qua tấm rèm, tôi thấy hết cảnh chồng tôi khám cho chị kia. Trời ơi, tôi chỉ muốn nhảy bổ ra mà vặn cổ cái ông chồng tôi cho hả giận. Tối đó về, tôi không nấu cơm, vào phòng ngủ khóa chặt cửa, không cho chồng tôi vào.
Vợ chồng tôi giận nhau như cơm bữa, mà đa số nguyên nhân là từ tôi. Có đợt chồng tôi làm thêm nhiều, người cứ bã ra, mệt lử, tôi lại nghĩ chắc do anh "ăn vụng" ở phòng khám no rồi nên mới chá.n v.ợ. Thế là tôi lại khóc lóc, giận dỗi.
Tôi hay ghen vì nghề nghiệp của chồng (Ảnh minh họa)
Chồng tôi vốn tính hiền lành, ngoài công việc ở bệnh viện, anh còn phải đầu tắt mặt tối ở phòng khám nên thời gian dành cho vợ con không có nhiều. Tôi biết chồng vất vả nên cũng biết điều, thường xuyên nấu ăn ngon cho chồng, chăm sóc anh ấy hết mực.
Nhưng khoảng 1 tháng nay, ngày nào đi làm về trên người chồng tôi cũng có mùi nước hoa thoang thoảng. Tôi nhạy cảm với mấy vấn đề này lắm, để ý mấy hôm sau thì trên áo chồng còn xuất hiện cả vết son môi. Lúc này, nước mắt tôi trào ra, tôi không ngờ chồng mình lại đổ đốn đến vậy. Thế là cuối cùng bố mẹ tôi nói cũng không sai, lấy chồng bác sỹ phụ khoa kiểu gì có ngày cũng phụ thêm mấy bà vợ trong nhà nữa.
Tôi im lặng, không nói gì với chồng. Tôi tự nhủ mình sẽ bắt tận tay, day tận trán cho chồng tôi hết đường chối cãi. Mồm thì nói yêu vợ thương con mà cứ đi lăng nhăng với người khác. Tôi tìm hiểu rồi thấy rằng, ngày nào cũng có một người phụ nữ đến phòng khám của chồng tôi vào một giờ nhất định. Tôi bèn lên kế hoạch bắt quả tang chồng.
Buổi tối hôm đó, tôi gửi con sang cho bố mẹ rồi lặng lẽ đi đến phòng khám của chồng. Tôi ra hiệu cho cô y tá đừng để ý đến sự hiện diện của tôi, lúc đó chồng tôi đang ở phía trong. Đúng lúc đó, người phụ nữ kia lại đến, cô ta mặc một chiếc váy siêu ngắn,trang điểm đậm. Cô y tá nhìn người phụ nữ đó rồi lại nhìn tôi ra chiều ái ngại. Tôi mới bảo: "Thôi em về đi, hôm nay chị trông cho, có việc gì mai chị chịu trách nhiệm với anh Cường". Cô y tá nghe tôi nói như đinh đóng cột thì xin phép ra về.
Chồng tôi không biết, cứ nghĩ còn cô y tá ở ngoài. Anh mải mê khám, 15 phút sau, tôi bắt đầu nghe tiếng rên rỉ phát ra từ phòng khám của chồng. Lúc này, tôi đã ra khóa hết cửa, treo biển nghỉ khám. Tôi nghe tiếng rên thì ba chân bốn cẳng chạy vào. Như dự đoán của tôi, chồng tôi và người phụ nữ kia đang nằm dưới sàn, chồng tôi nằm dưới, cô ta nằm trên, tôi thấy cô ta đang ôm chặt chồng tôi.
Cảnh tượng đang diễn ra trong phòng khám của chồng khiến tôi chế.t đứng (Ảnh minh họa)
Thấy vợ, chồng tôi thẳng tay đá cô ta ra rồi thanh minh: "Không phải như em nghĩ đâu". Trời ơi, đến nước này rồi mà chồng tôi còn thanh minh như thế được ư? Tôi đã nhìn thấy rõ mồn một cảnh chồng tôi và cô ta làm gì rồi mà anh vẫn còn già mồm thế thì tôi cũng đến chịu.
Tôi lấy ngay cái khay đựng dụng cụ khám vứt xuống sàn. Người phụ nữ kia tháy vậy hoảng quá, khóc lóc thảm thiết rồi bảo: "Tôi là nạ.n nhâ.n, anh ta ngày nào cũng quyến rũ tôi nên bảo tôi đến đây khám".
Lúc đó, má.u của tôi dồn hết lên não, tôi chỉ muốn lao tới tẩn cho chồng và cô ta một trận. Lúc này, chồng tôi đã ngồi dậy được rồi chỉ tay lên cái camera phía góc phòng rồi nói: "Anh có bằng chứng đây, em xem đi, lần nào cô ta đến anh cũng chuyển qua phòng này khám cả, cô ta thích anh, tìm mọi cách dụ dỗ anh không được lại bày trò".
Tôi hộc tốc chạy đến máy tính, xem lại mấy cảnh đã được quay rồi lao tới tát cho cô ta mấy cái như trời giáng rồi đuổi cô ta ra khỏi phòng khám của chồng mình. Ơn trời, cuối cùng chồng tôi cũng chứng minh được mình trong sạch và khiến tôi tin tưởng tuyệt đối.
Theo Một Thế Giới
Chỉ vì tiếng rên rỉ quá lớn đêm tân hôn... Đang tận hưởng cảm giác đê mê thì tôi nghe tiếng bốp một phát ngay cạnh. Tôi hoảng quá im bặt. Chả là trời tối, lại không bật đèn nên tôi không biết đó là cái gì. Tôi là tiểu thư chính hiệu, bố mẹ tôi "nặn" mãi mới ra được một cô con gái nên nâng như nâng trứng, hứng như hứng...