Vợ báo có cơn đau chuyển dạ, chồng cẫn tranh thủ cố nốt với cô bồ để rồi đau đớn…
Cánh cửa mở ra, anh không dám tin vào mắt mình. Anh có cảm giác như anh đang là diễn viên trong một bộ phim kinh dị vậy.
Anh nghĩ rằng, chuyện có bồ khi vợ mang thai thật bình thường. (Ảnh minh họa)
Anh cặp bồ trong khi chị đang mang bầu đứa con thứ hai. Anh nghĩ rằng, chuyện có bồ khi vợ mang thai thật bình thường. Con người ai chẳng có bản năng riêng. Nhất là anh, một người đàn ông phong độ, đã có gia đình nhưng vẫn được chị em vô cùng ngưỡng mộ. Thử hỏi ông trời đã ban cho anh cái diễm phúc ấy thì làm sao anh có thể dễ dàng từ chối nó được cơ chứ.
Mà có phải lúc nào anh cũng cặp bồ đâu cơ chứ. Mới chỉ dạo gần đây, khi chị mang thai đứa con thứ hai thôi. Một phần vì sự thiếu thốn khi vợ chị mang thai, một phần vì cô bồ của anh chủ động ngả vào lòng anh. Ôi cô bồ của anh thực sự có nhan sắc lay động lòng người ấy. Đã thế, cô bồ bé bỏng lại còn tình nguyện làm người tình trong bóng tối của anh nữa chứ. Đấy, người ta hết lòng vì anh, lẽ nào anh không đáp lại.
Anh chỉ đến với cô bồ của mình khi anh rảnh rỗi một chút thôi nên mọi phút giây ở bên cô bồ, anh đều phải tận dụng trọn vẹn để giải quyết mọi nhu cầu chính đáng của anh. Còn lại, anh vẫn luôn cố gắng hoàn thành tốt trách nhiệm và nghĩa vụ của mình với gia đình, với chị. Chính vì thế, khi soi mình vào gương, anh vẫn cho rằng mình là một người đàn ông mẫu mực.
Chuyện cặp bồ anh cũng kín tiếng lắm, tuyệt đối không để lộ ra ngoài. Địa điểm hẹn hò anh cũng thay đổi liên tục, không để cho chị hay bất cứ ai phát hiện ra. Anh không muốn cái hình mẫu người đàn ông lý tưởng của anh bị sụp đổ đi trong mắt của mọi người. Chị sắp đến ngày cận sinh rồi, thời gian sắp tới chắc chắn anh sẽ rất bận rộn nên bây giờ anh muốn tranh thủ từng giây phút một để bù đắp cho cô bồ nhỏ bé của mình.
Hôm nay anh xin nghỉ làm sớm, lấy lý do là vợ sắp sinh, cần có người bên cạnh. Tất nhiên lý do ấy thì ai cũng ủng hộ rồi. Nhưng anh đâu có về nhà luôn, anh nghĩ rằng đâu phải cứ nói đẻ là đẻ luôn được ấy. Và thế là anh rẽ qua tranh thủ làm tý với cô bồ của mình. Chứ mấy ngày không gặp thì anh nhớ c.hết mất. Nghĩ là phải làm luôn. Vừa gặp cô bồ là anh đã lao vào ôm hôn tới tấp, cả hai nhanh chóng hòa vào nhau. Đang lúc cao trào thì anh nhận được cuộc điện thoại của chị. Giọng chị yếu ớt:
Video đang HOT
- Về chưa anh ơi! Em đau bụng quá! Hình như con đang đòi ra rồi!
Anh không ngờ chỉ vì một phút cố kia của anh mà thảm kịch khủng khiếp này xảy ra. (Ảnh minh họa)
Giời ạ, miệng anh lẩm bẩm. Sao mà chị chọn giờ để gọi anh thế cơ chứ. Nhưng mà đang dở thế này, làm sao bảo anh cắt ngang giữa chừng được. Về muộn một chút, anh nghĩ chắc cũng chẳng sao. Và thế là anh cố nốt với cô bồ hiệp còn đang dang dở. Xong xuôi, anh nghỉ ngơi thêm chừng một lúc để lấy sức. Anh không thấy chị gọi lại giục giã nên vẫn còn ung dung lắm. Tạm biệt cô bồ bé bỏng, anh nuối tiếc trở về. Và rồi…
Cánh cửa mở ra, anh không dám tin vào mắt mình. Anh có cảm giác như anh đang là diễn viên trong một bộ phim kinh dị vậy. Chị nằm đó, trên v.ũng m.áu lênh láng, tay cầm chặt điện thoại. Anh hét lên như gặp phải ma, anh lao vào đỡ chị lên. Chị vẫn còn thoi thóp thở. Anh liên tục kêu gào tên chị. Nghe tiếng gào thét điên loạn của anh, hàng xóm cũng hớt hải chạy sang, giúp anh gọi cấp cứu vì lúc này anh đã bị bấn loạn, không nghĩ được gì ngoài việc gào thét tên chị.
Anh không ngờ chỉ vì một phút cố kia của anh mà thảm kịch khủng khiếp này xảy ra. Anh thật sự chỉ muốn đ.ập đ.ầu c.hết quách đi cho xong. Chị được đẩy vào phòng cấp cứu. Anh thấy các y bác sĩ cứ chạy ra chạy vào liên tục. Và anh ngã gục khi nghe tiếng bác sĩ hô vang: Kích tim lần 1, kích tim lần 2… Giọt nước mắt của anh đã lăn dài…
Theo blogtamsu
Vợ bị vỡ ối chồng vẫn tranh thủ vào nhà nghỉ với bồ
Đến ngày dự sinh, chồng tôi vẫn mải mê với d.ục v.ọng. Anh đã hẹn đưa tôi đi nhập viện nhưng sát giờ vợ sinh, anh vẫn lẻn đi nhà nghỉ với bồ.
Tôi đã gào khóc thảm thiết trong phòng nhiều giờ liên tục hết ngày này qua ngày khác. (Ảnh minh họa)
Nhìn bề ngoài, ai cũng tưởng vợ chồng tôi hạnh phúc bởi hai đứa nhìn khá đẹp đôi. Chúng tôi có công việc ổn định, nhà cửa đàng hoàng. Hai vợ chồng lại đang chuẩn bị chào đón đứa con đầu lòng.
Chồng tôi là một người đàn ông nếu xét về những điều kiện căn bản thì có thể nói là niềm mơ ước của nhiều phụ nữ Việt Nam: thành đạt, đẹp trai, phong độ. Mấy đứa bạn thường ghen tỵ bảo tôi thật may mắn khi tìm thấy người đàn ông hoàn hảo dường ấy.
Nhưng thực ra chồng tôi không phải là một người đàn ông lý tưởng như mọi người vẫn nghĩ. Hai tháng sau ngày cưới, tôi mới phát hiện ra những khiếm khuyết về nhân cách của chồng. Anh là người không dễ đồng cam cộng khổ với vợ, dễ thay lòng đổi dạ, thiếu sự quan tâm đến gia đình.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi có thai được 9 tuần thì bị dọa sẩy, bác sĩ khuyên chúng tôi nên "đình chỉ" chuyện "sinh hoạt vợ chồng" vì có nguy cơ ảnh hưởng đến sự an toàn của thai nhi. Chồng tôi là người có nhu cầu cao về "chuyện ấy". Anh tỏ ra khó chịu, cáu bản.
Bị vợ cấm vận, bứt rứt không chịu được, đến tháng thứ 3 khi tôi mang bầu, chồng tôi đã tìm "rau sạch" bên ngoài. Mặc dù anh giấu giếm khá kỹ nhưng tôi vẫn phát hiện ra. Tôi nhắm mắt cho qua vì nghĩ rằng đàn ông lúc vợ bầu bí chẳng mấy ai tránh được cám dỗ. Vì tôi cũng có lỗi khi không đáp ứng được chuyện chăn gối cho anh nên tôi ngầm cho phép anh được ra ngoài để thỏa mãn nhu cầu sinh lý.
Nhưng cũng từ đó, tôi thấy anh có nhiều thay đổi. Anh không còn về nhà sau giờ tan sở nữa mà thường xuyên đi nhậu, tiếp khách đến tận nửa đêm mới về. Hai vợ chồng rất ít khi có cơ hội gần nhau. Những dịp đi chơi cùng nhau cứ thưa dần. Tôi hỏi thì anh bảo anh bận công việc, anh đang cố gắng phấn đấu để được thăng chức.
Từ khi tôi có bầu, anh rất ít khi đưa vợ đi khám. Mỗi khi đến kì, tôi đều một thân một mình vác bụng bầu đến bệnh viện. Anh chỉ thi thoảng hỏi han qua quýt về cái thai.
Thời gian mang thai là những ngày tháng xung đột giằng xé nội tâm đầy đau khổ của tôi. Tôi đã gào khóc thảm thiết trong phòng nhiều giờ liên tục hết ngày này qua ngày khác. Cứ nghĩ đến chuyện chồng ăn nằm với người đàn bà khác, tôi như muốn phát điên lên. Nhưng nghĩ do mình không đáp ứng được, trong khi nhu cầu của chồng lại lớn, nên đành lòng để chồng đi ngoại tình. Bởi vì nếu làm um lên chỉ "xấu chàng hổ ai". Tôi không muốn ly hôn bởi tôi rất sợ con mình không có bố. Với lại, tôi vẫn tin rằng chồng vẫn yêu thương mình và khi tôi sinh nở sẽ quay về chăm sóc cho 2 mẹ con.
Nhưng không ngờ, đến ngày dự sinh, chồng tôi vẫn mải mê với d.ục v.ọng. Anh đã hẹn đưa tôi đi nhập viện nhưng sát giờ vợ sinh, anh vẫn lẻn đi nhà nghỉ với bồ. Nửa đêm hôm ấy, tôi lên cơn trở dạ, bụng đau quằn quại, ối vỡ. Điện thoại cho chồng cả chục cuộc nhưng không thấy anh nhấc máy, tôi gắng gượng gọi taxi rồi vơ đồ vào làn đến viện.
Khi bác tài xế hỏi: "Chồng chị đâu mà không đưa chị đi?" tôi chỉ biết ứa nước mắt, không nói lời nào. Khi đến cửa bệnh viện, tôi đã bị cạn ối. May mà mổ cấp cứu kịp, nếu không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tôi không ngờ anh lại là người như thế. Nghĩ đến vụ đi đẻ c.hết hụt, tôi không muốn nhìn mặt chồng nữa. Bao nhiêu hờn tủi và đau đớn trào dâng khiến tôi hận chồng vô cùng.
Giờ đây, nhìn đứa con gái còn đỏ hỏn nằm bên mình mà tôi muốn gào lên, khóc cho thỏa. Tôi ôm con vào lòng, thương cho con và thương bản thân. Bao nhiêu câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu. Liệu tôi có nên tha thứ cho chồng, bỏ qua tất cả để cho con gái có cha hay nên cứng rắn để bắt đầu một tương lai khác?
Theo Vietnamnet
Sau 1 lần tranh thủ ngoại tình ban trưa, tôi sợ mất mật không bao giờ tái phạm nữa Tôi nhanh chóng xoay người Hạ đối diện với tôi rồi luồn tay vào trong áo em. Hạ tỏ ra vô cùng hào hứng khiến tôi càng nóng người hơn. Hạ bảo tôi: "Anh cởi đồ ra trước đi" Tôi nhanh chóng xoay người Hạ đối diện với tôi rồi luồn tay vào trong áo em (ảnh minh họa) "Trưa nay, nhà vệ...