Vì một lần vào khách sạn với anh, giờ tôi sợ nhiều thứ
Tôi sợ cảm giác tội lỗi này, sau này không dám quen ai, nếu quen ai tôi cũng phải thành thật với quá khứ của mình. Nhỡ họ cho rằng tôi dễ dãi này nọ thì sao?
Ảnh minh họa
Tôi 23 tuổ.i, đang sống và làm việc tại TP HCM. Chuyện là lúc ở quê bà thím có mai mối cho tôi một người cháu ruột của thím, anh học thức đàng hoàng, làm kỹ sư xây dựng và công tác tại trường đại học, lúc trước học thạc sĩ ở trường này nên được giữ lại công tác. Anh hơn tôi 8 tuổ.i, 2 đứa từ tuổ.i tác đến học hành đều hợp nhau, ba mẹ anh thấy tôi lúc tôi ra nhà chú thím ăn giỗ nên tỏ vẻ thích, muốn mai mối cho con trai họ. Trước kia tôi bị phản bội một lần rồi nên cảm giác đề phòng giữ lắm. Kỳ cục là gặp tôi anh đã tính chuyện hôn nhân, con cái, ông nội anh cũng bắt cưới liền trong năm nay, mọi chuyện gần như chắc chắn luôn như thế.
Đợt vừa rồi anh về thành phố đưa tôi đi chơi, hôm sau lại đưa đi ăn cưới bạn ở xa (anh đang làm công trình dưới Đồng Nai), xui thế nào hôm đó chị cùng phòng lại mang chìa khóa tôi về quê mất, tôi đi chơi với anh cũng không để ý là mình không mang chìa khóa. Đi chơi khuya chuẩn bị về nhà mới nhớ không có chìa khóa, anh bảo đi dạo mát thêm tí, kiếm chỗ nào nói chuyện, sáng sớm chị kia về rồi về. Lúc đó tôi còn đang tìm việc nên về ngủ ngày cũng được, anh nói tôi có việc xong sẽ cưới. Tôi cũng chẳng nghĩ được câu anh nói “kiếm chỗ nào nói chuyện” lại chính là khách sạn, chỉ nghĩ công viên. Khi anh chạy thẳng vào khách sạn rồi tôi cũng không biết làm sao, không thể bỏ chạy rồi la làng, cứ đứng đó để anh dắt xe vào. Trong đầu tôi cũng nghĩ chẳng lẽ cả đêm bơ vơ ngoài đường đến sáng sao, vào trong này mình không làm gì là được.
Đi theo sau anh lên cầu thang mà nhớ lời người ta hay ca ngợi bảo anh hiền, cố vịn vào điều đó nghĩ không sao đâu. Phòng 2 giường, tôi nghĩ thế này cũng được, anh đi tắm còn tôi vờ lăn ra ngủ, lúc đó tôi cũng buồn ngủ thật, nghĩ nếu mình ngủ chắc anh cũng không làm gì đâu. Vậy mà anh kêu tôi dậy, không cho ngủ, bảo là vào đây nói chuyện chứ sao lại đi ngủ. Cả đêm thức trắng, vì nếu ngủ tôi còn không biết chuyện gì xảy ra nữa. Anh có đụng chạm tôi, còn nói như là sau này chắc chắn cưới nhau, sợ gì. Tôi cố tránh cũng không được, thế rồi cứ thức cả đêm, lúc cãi nhau, lúc nói chuyện.
Video đang HOT
Sau đó bẵng đi một thời gian hai đứa không liên lạc gì, tính tôi cũng cố chấp, vì chưa yêu đương nên cũng không hỏi han. Sau đó, tôi biết được anh có dẫn người con gái khác về nhà (tức là dẫn chị đó đi ăn cưới rồi dẫn về nhà luôn, chị này làm kế toán công trình của anh). Tôi nghe sốc quá không chịu được, dù gì tôi với anh cũng ở chung xã, lại có mối quan hệ thông gia, anh cũng dẫn tôi về nhà rồi, giờ lại dẫn chị này về nữa. Hóa ra tôi bị lừa từ đầu đến cuối. Tôi khóc nhiều và trách bản thân lắm. Tôi chỉ sợ bố mẹ biết chuyện, nghĩ tôi hư hỏng, dù hôm đó tôi không đi quá giới hạn.
Tôi sợ cảm giác tội lỗi này, sau này không dám quen ai, nếu quen ai tôi cũng phải thành thật với quá khứ của mình. Nhỡ họ cho rằng tôi dễ dãi này nọ thì sao? Rồi nếu anh biết tôi quen ai, lỡ lại nói ra kiểu tôi đã qua tay anh, nọ kia, tôi phải làm như thế nào?
Gia đình anh sau khi biết chuyện anh quen người khác cũng quay ngoắt với tôi, không thèm đả động gì nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Tôi đang phải sống cạnh những người hàng xóm 'quái quỷ'
Cuối tuần thì người ta được nghỉ ngơi, thư giãn nhưng với tôi thì cuối tuần không khác gì "địa ngục" với các chị hàng xóm.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm. Vì gia cảnh cả 2 bên đều không giàu có gì, bố mẹ ở dưới quê, 2 vợ chồng đều là công chức nhà nước nên tích góp mãi mới đủ tiề.n để mua một căn chung cư tầm trung để ở.
Ngày đặt tiề.n để mua nhà, hai vợ chồng tôi vui lắm, cả ngày cười không khép được miệng. Ngày chuyển vào nhà mới, tôi thấy hàng xóm rất tốt bụng, ai cũng sang giúp một tay, người phụ khuân cái này, người vác giúp cái kia nên chẳng mấy mà nhà cửa đã gọn gàng.
Thấy hàng xóm ai cũng nhiệt tình, tốt bụng nên tôi nghĩ rằng cuộc sống sau này ở đây hẳn cũng sẽ vui vẻ và thoải mái lắm. Thế nhưng, cái sự "tốt bụng" của các chị hàng xóm ngày càng khiến tôi phát hoảng.
Chuyện là thế này, hàng xóm nhà tôi phần lớn đều có con nhỏ nên nhiều mẹ nghỉ việc ở nhà chăm con. Không có việc làm nên người ta đâ.m ra cũng rảnh rỗi, suốt ngày túm năm tụm ba lại để bàn tán chuyện nhà nọ, nhà kia.
Với tôi thì cuối tuần không khác gì "địa ngục" với các chị hàng xóm. (Ảnh minh họa).
Thôi thì người ta rỗi việc, nhiều chuyện tôi cũng chẳng nói làm gì. Thế nhưng, họ còn "tự nhiên" hết mức có thể. Nhà tôi cả 2 vợ chồng đều đi làm từ sáng tới chiều tối mới về đón con. Đi làm cả ngày thì không sao, nhưng hễ cứ về nhà mở cửa ra thì hàng xóm lại cho con sang nhà tôi chơi như đi hội. Lý do cũng chỉ vì chồng tôi cưng con nên mua nhiều đồ chơi cho con, hàng xóm thấy bé có nhiều đồ chơi thì cho con mình sang để chơi ké.
Nhiều hôm đi làm về, mệt mỏi chỉ muốn nghỉ ngơi sớm, nhưng trẻ con hàng xóm sang chơi làm ồn ào làm tôi không thể nghỉ được. Không những thế, nhà tôi thường có hoa quả được ông bà gửi từ dưới quê lên, các chị hàng xóm sang chơi thì cứ "hồn nhiên" lấy ra ăn rồi bình phẩm nọ kia làm tôi tức ứa nước mắt.
Tính tôi thì cả nể nên cũng ngại không dám nói. Hôm nào mệt quá mà nói ý để các chị ấy về thì thể nào các chị cũng mặt nặng, mày nhẹ rồi bảo tôi khinh người và giữ của.
Những ngày cuối tuần mới là kinh khủng. Cuối tuần thì người ta được nghỉ ngơi, thư giãn nhưng với tôi thì cuối tuần không khác gì "địa ngục" với các chị hàng xóm. Từ sáng sớm tinh mơ đã thấy buôn chuyện ồn ào khắp hành lang, rồi tiếng nhạc, tiếng trẻ con lùa nhau chạy ầm ầm làm nhà tôi có muốn ngủ nướng thêm cũng khó.
Mà không mở cửa thì thôi, chứ hễ cứ mở cửa ra là trẻ con, người lớn lại ùa vào như kiểu chỉ chờ sẵn nhà tôi mở cửa. Họ chơi xong, đồ chơi không thèm dọn, ăn uống xong cũng bày bừa ra đấy rồi "phủi mông" đi về làm tôi lại è cổ ra mà dọn. Nhà tôi bỗng chốc trở thành vườn giữ trẻ miễn phí mà còn bị hao hụt hết đồ ăn thức uống dự trữ.
Không chỉ v.ô duyê.n, các "chị" hàng xóm của tôi còn vô cùng nhiều chuyện và rất giỏi xen vào chuyện nhà khác. Số là thế này, cuối tuần trước mẹ chồng tôi lên chơi và định ở lại với cháu mấy ngày. Thế nhưng mới ở được hết sáng thứ 2 thì mẹ chồng tôi đùng đùng đòi về. Hỏi sao bà cũng không nói.
Mãi đến khi bà về quê, em chồng tôi ở dưới quê mới gọi điện lên trách, "Sao chị lại đi nó.i xấ.u mẹ với hàng xóm, sáng hôm qua mẹ ở nhà, mấy chị hàng xóm sang chơi, bảo là chị nó.i xấ.u nhà chồng nhiều lắm. Họ bảo chị nói mẹ ghê gớm, hay xét nét con dâu, mẹ nghe giận quá mới bỏ về nhà đấy."
Nghe xong những lời cô em chồng tôi chẳng biết nên cười hay nên mếu. Từ hồi chuyển về nhà mới, có nói chuyện với hàng xóm thì cũng chỉ là chuyện xã giao chứ nào có buôn dưa lê gì đâu mà họ bảo tôi nó.i xấ.u mẹ chồng. Đến nước này thì tôi thật sự thấy khó chịu lắm, không biết nói sao với mấy bà thím nhiều chuyện này. Nếu thể hiện ra mặt thì không biết chừng họ sẽ càng gây khó dễ hơn. Ai có chiêu gì bày cho tôi với.
Theo Hoàng Yến / Trí Thức Trẻ
Hí hửng cùng em vào khách sạn, tôi sững sờ khi biết bí mật của em... Đã từng nghĩ yêu là sẽ cưới, nhưng rồi tôi hốt hoảng khi nhận ra sự thật về con người của cô ấy, tôi chỉ muốn trốn chạy khỏi căn phòng khách sạn đó càng nhanh càng tốt. Tôi là người đàn ông cổ hủ. Tôi thừa nhận. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi cố chấp hay khó tính quá trong...