Vì mẹ già và con nhỏ nên anh chưa thể đến với tôi
Anh giải thích rằng có nỗi khổ riêng, phải lo cho mẹ già và con nhỏ. Mẹ anh lớn t.uổi rồi nên hay buồn tủi, sợ mẹ tủi thân khi biết anh có tôi, sợ con anh bị ảnh hưởng tinh thần khi biết ba nó cưới vợ.
Tôi là người viết bài “Anh giả vờ nghèo khổ để thử thách tình yêu của tôi”, xin cảm ơn sự chia sẻ của mọi người. Từ hôm ở nhà anh về, vài ngày sau anh có gọi điện nhưng tôi không bắt máy, anh nhắn có việc cần nên tôi mới gọi lại. Anh hỏi tôi ăn uống gì chưa để mang đến nhưng tôi từ chối. Thời gian qua sức khỏe không tốt nên tôi cũng không theo dõi báo thường xuyên và không biết bài tôi đã được đăng, nửa đêm anh gọi nói đã đọc bài của tôi.
Anh giải thích rằng có nỗi khổ riêng, phải lo cho mẹ già và con nhỏ. Mẹ anh lớn t.uổi rồi nên hay buồn tủi, sợ mẹ tủi thân khi biết anh có tôi, sợ con anh bị ảnh hưởng tinh thần khi biết ba nó cưới vợ. Anh nói, với tôi thì còn cả cuộc đời, còn mẹ đã già và con anh cần thêm thời gian để chuẩn bị tâm lý. Anh còn bảo thuê nguyên căn nhà to như vậy là để mẹ lên chơi được thoải mái, rồi cuối tuần đón con về cho đầy đủ tiện nghi, để cháu đến ở cho anh cảm thấy luôn có người thân ruột thịt bên cạnh. Sở dĩ trước anh không nói với tôi vì đây là chuyện riêng của gia đình, không muốn tôi biết.
Sáng nay anh đã viết giấy nợ và ký sẵn mang sang cho tôi, nói không lâu nữa anh sẽ trả cho tôi tất cả. Anh bảo đúng là thời gian qua đã đối xử tiêu cực với tôi, sau này trả hết nợ cho tôi rồi nếu cần gì thì anh sẽ giúp tôi như tôi đã giúp anh. Dù cho tôi và anh có đến được với nhau hay không anh vẫn không quên những gì tôi đã làm cho anh. Tôi sững người chưa biết nói gì thì anh đã về, giờ đây lòng tôi ngổn ngang rối bời, chưa biết phải như thế nào với anh nữa.
Video đang HOT
Theo Blogtamsu
Nếu gặp lại, xin đừng gọi nhau là người yêu cũ…
Biết rằng cũng chỉ là một cuộc tình quá vãng, một chiếc tàu tạm dừng chân ở một nhà ga, đến giờ tàu phải lăn bánh đi rồi nhưng sao ba từ đó lại nhói lòng như thế?
Một chiều mùa đông ảm đạm, con phố cũ nhuốm hơi lạnh nằm im lìm nghe tiếng lá rơi, tôi co ro siết chặt bàn tay đang lạnh cóng và nghĩ "nếu gặp lại người ấy ở đây, chúng tôi sẽ gọi nhau là gì?"...
Đã từng là tất cả trong nhau, đã từng nghĩ sẽ chẳng thể rời xa nhưng duyên gãy, tình đứt, đành bước về hai ngả không nhau; gặp lại và gọi nhau với ba từ "người - yêu - cũ" khô khốc, vô tình. Bỗng thấy lòng quặn đau, gọi nhau là gì cũng được, nhưng gặp lại, đừng gọi nhau là người - yêu - cũ...
Chẳng phải lòng còn yêu, còn thương, còn nhớ để rồi đặt ra giả định có thể xảy ra ấy, vì cuộc sống xoay vần, thành phố chật chội; gặp lại nhau là chuyện không ai biết trước được. Người ta giờ đã nắm lấy một bàn tay khác, không phải là mình nữa, vô tình chạm mặt nhau trên phố; có thể người ta sẽ gọi mình là người yêu cũ? Ừ, biết rằng cũng chỉ là một cuộc tình quá vãng, một chiếc tàu tạm dừng chân ở một nhà ga, đến giờ tàu phải lăn bánh đi rồi nhưng sao ba từ đó lại nhói lòng như thế?
Kết thúc một cuộc tình, lời chia tay đã nói ra, tất cả cũng là chuyện đã qua; nhắc lại về nhau cũng chỉ là nhắc lại để nhớ về một thời từng yêu, chứ không phải để yêu thêm.
Người ta nói rằng những người đã từng yêu nhau, từng đến bên cuộc đời nhau, từng xem nhau là tất cả cũng chỉ như hai mảnh ghép trái tim vừa khít ở một thời điểm nào đó nhưng đến một thời điểm khác thì mảnh ghép đó không còn phù hợp nữa. Thế là rời xa, là buông tay.
Cái lúc buông tay, cái lúc chẳng là gì của nhau nữa cũng là lúc đặt một mối quan hệ khác cho người kia: người dưng, người lạ, người xưa hay là người yêu cũ...
Là gì cũng được, nhưng đừng là cũ kỹ. Dù hết yêu nhưng cũng đừng để thời gian phủ dày lên cuộc đời nhau sự lãng quên. Vì lãng quên coi như suốt chặng đường về sau sẽ chẳng còn dấu vết gì về người ta. Thực tâm chẳng ai muốn như thế. Hãy nghĩ về nhau như những điều ngọt ngào và êm đềm nhất từng có, ít nhất là trong quá khứ. Hãy có thể để cả hai chỉ một vòng tròn chưa trọn vẹn trong nhau được không?
Môi bật lên ba từ người - yêu - cũ khi vô tình chạm mặt nhau hay khi kể cho ai đó nghe về người kia cũng chính là lúc bản thân đang gợi lên vô vàn điều cũ, vô vàn kỉ niệm về nhau. Như thế nhức nhối và đau lắm.
Chia tay rồi, có chăng nên gói ghém lại những gì đã xa, những gì thuộc về ngày xưa, đừng gượng mở xem nữa bằng cách bước qua đời nhau một cách bình thản nhất.
Nếu sau này, trên phố đông tấp nập, ai cũng hối hả bước vội qua nhau, tôi và anh ấy có gặp lại nhau thì mong rằng ba từ người-yêu-cũ đừng bật ra khỏi môi ai...
Theo Blogtamsu
Cố “đi bước nữa” nên tôi hại đời đứa con bé bỏng của mình Đau lòng nhất là cái hôm con trai tôi đói quá nên lúc ăn cơm tranh cả phần thịt của con gái chồng. Khi con bé khóc vì dỗi, mẹ chồng đã đ.ấm vào lưng con trai tôi cho đến khi nó nôn ra mới thôi. Tôi không dám nói ra hai tiếng "sai lầm" khi đã đẩy chúng tôi vào tình cảnh...