Vi hành phố “SUNG SƯỚNG…”- Kỳ1: Phố nhỏ nhộn nhịp về khuya…
Con phố nhỏ nằm sâu giữa khu dân cư trong phường Định Công bề ngoài rất bình yên. Nhưng sự nhộn nhịp của những bóng hồng vào mỗi đêm đã biến con phố nhỏ trở thành, theo như cách gọi của anh bạn tôi, đó là… phố “xóc”.
Trong lúc hàn huyên chuyện trên giời dưới bể, anh bạn tôi “phê bình”: “Tôi thấy báo chí các ông viết nhiều phóng sự hay, nhưng tôi chưa thấy nhà báo nào viết về “phố xóc”. Hay các ông nhà báo chưa đến, chưa biết…?”. Vì chưa nghe đến “phố xóc” bao giờ nên tôi cũng đành nhận lỗi với anh bạn và quyết định thực hiện một chuyến vi hành vào “phố xóc”, hay còn gọi là “ phố sung sướng”.
“ Cò sung sướng” cũng xí khách
Phố Định Công Hạ nối từ phố Định Công sang phố Định Công Thượng, nằm trên địa bàn phường Định Công, quận Hoàng Mai, Hà Nội. Với chiều dài chưa đầy 1km, nhưng phố Định Công Hạ được nhắc đến là phố “xóc” có “t.uổi”. Không nhớ từ bao giờ những quán tẩm quất đèn mờ xuất hiện trên phố Định Công Hạ, nhưng chắc chắn rằng nơi đây nhộn nhịp khách đã từ rất lâu. Anh bạn tôi nói: “Đây là “phố xóc” có thâm niên rồi, mặt t.iền cũ kỹ nhưng chất lượng đạt tới đỉnh cao do bề dày kinh nghiệm của những chủ kinh doanh”. Cũng đúng, bởi vì so với những con phố san sát những quán tẩm quất đèn mờ trong nội thành Hà Nội như Tam Trinh, Nguyễn Xiển… thì có lẽ Định Công Hạ là con phố không hề thua kém về thâm niên.
Từ đường Giải Phóng, chúng tôi vượt cơn mưa tầm tã trong một đêm tháng 7, qua phố Định Công để vào phố Định Công Hạ. Hầu hết những tuyến phố chúng tôi vừa đi qua, những nhà dân, hàng quán… dường như đã tắt điện, nhưng phố Định Công Hạ vẫn sáng đèn. Ánh sáng mờ mờ xanh, đỏ, vàng… yếu ớt hắt ra từ những ngôi nhà lụp xụp. Những tấm biển bụi bặm, cũ kỹ “sừng sững” giữa trời mưa để dẫn khách.
Dù trời mưa nhưng các bóng hồng vẫn cố tìm nơi thuận lợi nhất để dễ “phô”. Bên trong nhà, dưới ánh đèn lờ mờ là những bóng hồng mặc áo hai dây, nhưng chiếc quần soóc bò ngắn cũn cỡn; và những chiếc váy chỉ cách thắt lưng khoảng 10cm… khiến chẳng mấy người đàn ông đi qua ngó vào mà không bắt mắt. Có những quán thì thấy vắng bóng hồng trên bộ sa lông, mà thay vào đó là những người đàn ông ngồi nhấm nháp hạt dưa hoặc hướng dương. Chúng tôi hiểu đó hoặc là nhân viên “bảo kê”, hoặc là những vị khách đang đợi… đến lượt.
Đến gần mỗi quán, chúng tôi thấy những cánh tay với ra vẫy vẫy chào mời: “Thư giãn đi anh ơi!”; “Anh ơi vào đây vui vẻ tí nào!”; “Anh ơi giá rẻ, chất lượng nào!”; “Anh ơi, ở đây các em trẻ, xinh lắm!”… Anh bạn tôi “thuyết minh”: “Hôm nay trời mưa nên “cò xóc” ngồi trong nhà với ra chào khách đấy. Bình thường trời tạnh ráo còn có cả đám “cò choai” lao ra chặn xe để xí khách. Cứ thấy xe đàn ông, thanh niên nào đi chậm là họ lao ra chặn đầu để tranh khách với các quán khác. Đám “cò” đó không chỉ có nhiệm vụ chào khách, mà còn làm nhiệm vụ “bảo kê” cho chủ quán và nhân viên. Việc “bảo kê” không chỉ phòng khi có khách chơi đến gây sự, mà đám “cò” còn có trách nhiệm cảnh giới, để phát tín hiệu khi có bóng dáng công an khu vực đi tuần tra.
Sau một hồi lượn lờ để nắm địa hình trên phố Định Công Hạ, chúng tôi quay lại điểm xuất phát và quyết định thâm nhập…
Những cô gái hành nghề k.ích d.ục bị bắt quả tang. Ảnh: TL
Video đang HOT
Nhập vai khách chơi
Vừa vòng xe vào phố Định Công Hạ, chúng tôi đã thấy những cánh tay vẫy vẫy trước cửa quán tẩm quất đèn mờ. Chúng tôi chọn quán có nhiều nhân viên ăn mặc “tươi mát” để dừng xe.
Phía sau tấm rèm của mỗi quán tẩm quất là 1 bộ ghế sa lông đã cũ (thậm chí là có thể vào loại bỏ đi). Vừa bước chân qua bức rèm cửa, lồ lộ trước mắt chúng tôi là dáng ẻo lả của các bóng hồng ngả ngốn trên bộ sa lông. Mỗi chiếc áo dây là một cặp “núi đôi” nửa hở. Có những chiếc áo ngắn đến mức không đủ để tới cạp quần soóc bò. Dường như là cố ý, những chiếc chiếc váy ngắn để lộ những n.ội y đủ màu cứ săm soi vào mắt chúng tôi.
Thể hiện là người có kinh nghiệm đi “xóc”, anh bạn tôi thuyết minh: “Lúc rảnh rỗi thì đây là nơi để các “em” k.hoe h.àng cho khách qua đường. Khi bận, các em phải vào “phòng” mà đông khách thì ngồi đây mà đợi”. Vừa ngồi xuống ghế, chúng tôi đã bị các em “bao vây” với những lời chào “mời” khó từ chối: “Anh có vào với em không?”; “Anh ơi, “đi”(?!) em nhé?”; “Chọn em không cưng?”…
Như sợ tôi “vội vàng”, anh bạn tôi mặc cả: “Giá cả ở đây thế nào? Mỗi “ca” là bao nhiêu thời gian? Bọn em ngồi xuống để bạn anh xem ưng ai thì mới “vào” được chứ”?
Giọng dứt khoát của một người phụ nữ trạc 40 t.uổi (có lẽ là chủ quán): “Mỗi ca 120 nghìn đồng, 20 phút, đủ sướng thì thôi”.
Tôi dám khẳng định rằng, với đa số khách “chơi” thì hình ảnh những nhân viên “bắt mắt” trong quán tẩm quất đèn mờ thì khó mà biết lựa chọn ai. Hơn nữa, trong lúc bị “bao vây” bởi sự quyến rũ gợi cảm của sắc đẹp, ít ai có thể đủ bình tĩnh mà lựa chọn bởi ham muốn đàn ông. Còn với tôi, đến đây với sự tò mò, không phải đi tìm một cảm giác “sung sướng” ở “phố xóc”, mà là để hiểu về hoạt động ở “phố xóc”. Bởi vậy, tôi có đủ thời gian để quan sát sự quyến rũ xung quanh. Sau khi đã “ăn ý”, tôi và anh bạn cũng chọn một nhân viên mà tôi cảm thấy “ưng” để “tâm sự”…
Theo PLXH
Những con phố "đèn đỏ" nổi tiếng ở Việt Nam
Từ cuối giờ chiều trở đi, cả trăm cô gái ở quán cà phê đèn mờ trên "phố vẫy" Phan Đăng Lưu (Gia Lâm), Mai Lâm (Đông Anh), Dương Nội (Hà Đông), khu vực Nguyễn Chí Thanh - Sư Vạn Hạnh (TP.HCM) ... lại tô son điểm phấn, diện những bộ trang phục "mời gọi" lả lơi đợi khách.
Phố Phan Đăng Lưu (thị trấn Yên Viên, Gia Lâm, Hà Nội) có rất nhiều tên gọi lóng được các ông rỉ tai nhau: phố "Thái Lan", phố đèn đỏ, tam giác sung sướng (vì phố này hợp với dốc cầu Đuống và QL3 tạo thành một tam giác), và phổ biến nhất là cái tên "phố vẫy". Cứ cuối giờ chiều, các cô gái mặc quần áo ngắn cũn cớn, tô son điểm phấn lả lơi mời gọi khách. Các cô gái ở đây chủ yếu hoạt động k.ích d.ục cho khách, nếu khách nào muốn đi tới "Z" thì họ sẽ ngã giá và ra ngoài. Nữ nhân viên phải cam kết mọi hoạt động ở bên ngoài không liên quan gì tới chủ quán..
Gái làng chơi lởn vởn ở Phố Phan Đăng Lưu (Ảnh: ANTĐ)
Tại khu vực trên đường Phạm Văn Đồng hướng đi về phía cầu Thăng Long, ngay gần công viên Hòa Bình, có một bãi đất trống, lâu này đang là địa điểm lý tưởng cho gái mại dâm hành nghề. Cứ tối đến là những cô gái "làng chơi" xuất hiện dọc đường trong bãi đất này đứng chờ khách.
Một cảnh ngã giá của khách làng chơi với gái mại dâm tại công viên Hoà Bình (Ảnh: Người đưa tin)
Gái mại dâm mời chào khách làng chơi ở công viên Hoà Bình (Ảnh: Gia đình Việt Nam)
Trên địa bàn thôn La Dương, xã Dương Nội (quận Hà Đông), các quán cà phê trá hình cũng tấp nập khách.(Ảnh: VNE)
Cầu Sài Gòn là cây cầu lớn nhất TP.HCM nối liên thông nhiều quận với nhau và mỗi ngày có rất nhiều người lưu thông qua đó. Tại cây cầu nổi tiếng nhất Sài thành này, chợ tình "thiếu vải" cũng hoạt động quanh năm, nổi tiếng như chính tên gọi của cây cầu. Từng đoàn "bướm đêm" cùng tú ông xe ôm lượn lờ câu khách trơ trẽn, chỉ cần khách đi đường có ánh mắt lạ hướng về phía "đào", sẽ bị bủa vây mời chào gạ gẫm bay đêm từ A tới Z...
(Ảnh: Xzone)
(Ảnh: Xzone)
Tại tuyến đường Đinh Bộ Lĩnh, P.26, Q. Bình Thạnh dài chưa đầy một cây số song có tới mấy chục tiệm mại hớt tóc mại dâm trá hình, nhà hàng, quá karaoke nằm san sát nhau hoạt động.(Ảnh: Thanh Niên)
"Bướm ngày" bắt khách ở khu vực Nguyễn Chí Thanh - Sư Vạn Hạnh (TP.HCM)(Ảnh: T.uổi Trẻ)
Theo VietNamNet
Clip: Thâm nhập vào 'hang ổ' gái mại dâm ở Sầm Sơn Để tìm hiểu rõ về hoạt động mại dâm ở Sầm Sơn, PV báo GDVN đã có cuộc khảo sát, thâm nhập vào những động "sung sướng" tại phố biền Sầm Sơn này. Như Báo điện tử Giáo dục Việt Nam đã đăng tải đoạn clip về "cò" mại dâm ở biển Sầm Sơn vào ngày 24/7. Trước những lời mời chào của...