Về với anh, em yêu nhé…
Điều mà cô chờ đợi bây giờ là một buổi sớm nào đó, Huấn tìm đến nhà và nói rằng: “Về với anh, em nhé”.
Hiền xách chiếc va li đứng tần ngần trước cánh cửa. Cô ngoái lại nhìn căn nhà mà một thời hai vợ chồng đã từng khóc òa trong lần đầu chuyển về sống. Nó đã từng là niềm ao ước, là hạnh phúc vô bờ bến với cô và Huấn. Nhưng giờ đây nó chỉ là một chốn ngục tù giam hãm hai con người đã muốn thoát ra khỏi cái vỏ bọc gọi là “tổ ấm” ấy.
- Em đã nghĩ kĩ chưa?
Hiền không trả lời. Cô vẫn đứng nhìn ngôi nhà mà cảm thấy trong lòng trào lên bao nỗi xót xa. Cô đã từng có ý nghĩ muốn thoát nhanh ra khỏi ngôi nhà địa ngục này, muốn bước ra khỏi cuộc hôn nhân đầy bi kịch càng sớm càng tốt. Vậy mà ngày hôm nay, khi cô quyết định ra đi, lòng lại nặng trĩu. Bước chân không muốn nhấc lên, ánh mắt luôn đau đáu nhìn về nó và khó khăn để quay đầu bước đi. Đúng là gia đình dù sao đi chăng nữa cũng khó để dứt bỏ.
- Anh ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng có bia rượu nhiều nữa, không tốt cho anh đâu. Dù sao đi chăng nữa cũng phải chăm sóc bản thân mình. Đừng để mình bị ốm.
Huấn nhìn vợ bước ra khỏi căn nhà với chiếc vali nhỏ. Cái hình ảnh đó cắt sâu vào tim anh một vết đau (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hiền cũng không hiểu vì sao cô lại nói những lời đó vào lúc này khi mà trước đó đã cả năm trời hai vợ chồng cô không nói chuyện với nhau. Giữa cái lúc dứt áo ra đi này cô lại thấy cần phải nói với anh những lời đó, coi như nghĩa cử cuối cùng của một người vợ. Có thể khi cô chính thức bước ra khỏi căn nhà, cuộc hôn nhân này sẽ vĩnh viễn không còn có thể níu kéo được thêm nữa. Nhưng cô vẫn đi, vì vốn dĩ cần phải như thế từ rất lâu rồi.
Huấn nhìn vợ bước ra khỏi căn nhà với chiếc vali nhỏ. Cái hình ảnh đó cắt sâu vào tim anh một vết đau. Những trận cãi vã, những lần xô xát không còn xuất hiện trong đầu anh nữa mà thay vào đó là hình ảnh ngày đầu hai vợ chồng dọn về căn nhà này để ở. Phải khó khăn lắm hai vợ chồng mới dành dụm được t.iền để mua cho mình một ngôi nhà nho nhỏ. Có ai ngờ, cuộc sống tưởng phải ngọt ngào hơn khi có nhau thì lại trở thành một bi kịch mới.
Hơn 3 năm cưới nhau, cái khao khát có một đứa con không được toại nguyện khiến hai vợ chồng không còn tình yêu như ngày đầu dành cho nhau nữa. Huấn triền miên trong những cơn say còn Hiền đau khổ, tủi hổ khi thấy thái độ của chồng cũng giữ im lặng suốt một thời gian dài. Trước mặt mọi người cả hai vẫn phải cố tỏ ra mình là một đôi vợ chồng hạnh phúc nhưng chẳng ai biết rằng mỗi khi màn đêm buông xuống, căn nhà đó có hai chiếc giường và trên đó, họ nén một tiếng thở dài quay mặt vào góc tường với thế giới của riêng mình.
Điều mà cô chờ đợi bây giờ là một buổi sớm nào đó, Huấn tìm đến nhà và nói rằng: “Về với anh, em nhé”. (Ảnh minh họa)
Cho tới hôm qua, Hiền quyết định chấm dứt những tháng ngày đau khổ đó bằng việc ra đi. Cô để lên bàn một tờ đơn Ly hôn đã kí sẵn. Cô không muốn giục anh vì trong lòng vẫn muốn để một lối quay về. Cô sẽ về nhà mẹ đẻ sống một thời gian, coi như hai người ly thân. Nếu như sau một khoảng thời gian, Huấn quyết định kí vào tờ đơn ly hôn đó thì mọi chuyện sẽ chấm dứt hoàn toàn. Còn nếu như anh tìm cô, cô sẽ quay về và thử yêu lại từ đầu.
Khi Hiền bước chân ra khỏi cánh cửa nhà, cả hai người cùng nhói đau.
Hiền đi thẳng tới bệnh viện và rồi bước ra với tờ kết luận mang thai hơn 1 tháng. Cô bật khóc nức nở và rồi lặng lẽ bước ra về. Điều mà cô chờ đợi bây giờ là một buổi sớm nào đó, Huấn tìm đến nhà và nói rằng: “Về với anh, em nhé”.
Theo Afamily
Nếu còn yêu rồi sẽ quay trở về
Dù có thế nào đi chăng nữa, em vẫn tin tình yêu sẽ về nếu trái tim còn yêu thực sự. Hãy chia tay...
Chúng mình chia tay, đó là điều nên làm lúc này anh ạ. Nếu đi cùng nhau một chặng đường dài nhưng cảm giác mang lại cho nhau chỉ là sự mệt mỏi, những cãi vã và bất đồng thì đừng cố gắng thêm nữa. Hãy chấp nhận buông tay, biết đâu xa nhau lại làm cho anh và em hiểu được mình cần điều gì và đâu mới là tình yêu em và anh tìm kiếm.
Mọi người ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của em và anh. Cũng không quá khó hiểu cho điều đó. Thời đại này người ta yêu nhanh và cũng quên nhanh như thế. Bởi thế, một cuộc tình 5 năm mới khiến người ta thán phục. Dù chẳng ai biết rằng, bên ngoài cái vẻ bọc một tình yêu ngọt ngào và tưởng lãng mạn như thơ ấy là những nỗi niềm chốn giấu. Em và anh, chỉ hai người biết, chỉ hai người cảm nhận.
Cũng đã từng có thời mình yêu nhau say đắm, đến một ánh mắt, một nụ cười cũng đủ làm người kia thức trắng đêm nhung nhớ. Từng có thời mình nắm c.hặt t.ay nhau đi dưới mưa, không nói gì cả, sự lặng thinh ngọt ngào. Những lá thư tay mà anh viết em vẫn trân trọng cất nó vào chiếc hộp kỉ niệm, nơi chứa đựng tất cả những món quà của hai đứa khi yêu. Giờ đây, mỗi lần đọc lại những dòng thư ấy em vẫn tiếc bao dấu ấn đong đầy mà hai đứa mình cùng nhau xây dựng. Những kỉ niệm đó suốt đời em chẳng thể nào quên. Tất nhiên, ai chẳng có thời mê say như thế phải không anh? Và vì những cảm giác ban đầu đó mà em và anh đã đi cùng nhau tới tận ngày hôm nay.
Cũng đã từng có thời mình yêu nhau say đắm, đến một ánh mắt, một nụ cười cũng đủ làm người kia thức trắng đêm nhung nhớ. (Ảnh minh họa)
5 năm qua, đã có biết bao kỉ niệm, vui buồn trong cuộc sống của hai đứa mình. Từng khoảnh khắc qua đi luôn có sự đồng hành của người kia. Em cảm thấy hạnh phúc vì luôn có một người bên mình. Em tin anh cũng đã có những cảm giác ấy như em. Dù sao, tình yêu này cũng đã là động lực, là nguồn an ủi cho em và anh vượt qua những trở ngại của cuộc sống xảy đến với hai người trẻ như chúng ta. Hãy trân trọng những điều đó anh nhé. Trân trọng mọi điều trước khi mình... chia tay.
Em và anh quá ích kỉ, để cho cái tôi của mình lớn hơn nhiều cái Ta. Vì thế mà giận hờn, ngờ vực, ghen tuông và tranh cãi. Em và anh cứ phải gồng mình lên để tạo ra một vỏ bọc cho thứ tình yêu mà mọi người ngưỡng mộ. Nhiều lúc, chính em và anh đều quá mệt mỏi, muốn dừng lại nhưng rồi chỉ vì cái danh mà mọi người áp đặt lên tình yêu của hai đứa mà hai đứa lại phải cười nhạt với đời và diễn tiếp vai diễn của mình.
Hãy thừa nhận đi anh, tình yêu của lúc này của hai đứa mình không còn mang lại cho nhau hạnh phúc, chỉ mang tới những khổ đau và mệt mỏi. Đừng lừa dối chính mình, đừng diễn một vai diễn mà cố gắng mãi cũng không thể tròn vai nữa anh. Hãy chia tay đi... (Ảnh minh họa)
Nhưng tình yêu đâu phải là một vở kịch để diễn hoài trong đó. Cảm xúc bắt nguồn từ tim và nó sẽ điều khiển hành động của mỗi người. Lớp vỏ bọc rồi cũng sẽ có ngày phải gỡ bỏ để nhường chỗ cho sự đối diện với thực tế. Hãy thừa nhận đi anh, tình yêu của lúc này của hai đứa mình không còn mang lại cho nhau hạnh phúc, chỉ mang tới những khổ đau và mệt mỏi. Đừng lừa dối chính mình, đừng diễn một vai diễn mà cố gắng mãi cũng không thể tròn vai nữa anh. Hãy chia tay đi...
Chia tay này không có nghĩa là dừng lại. Chúng mình sẽ viết tiếp con đường hai đứa đi theo một cách khác. Em tin thời gian sẽ là thử thách để em và anh biết mình cần gì. Nếu tình yêu đó thực sự đã c.hết trong em và anh, hãy bước tiếp bên nhau như những người bạn, anh nhé. Còn nếu lòng còn yêu, rồi sẽ có một ngày ta quay về bên nhau. Dù có thế nào đi chăng nữa, em vẫn tin tình yêu sẽ về nếu trái tim còn yêu thực sự. Hãy chia tay...
Theo Khampha
Ở nơi ấy anh cười chứ? Ở nơi đó, trái tim anh đã bớt đau chưa? Anh đã mỉm cười chưa? Còn em, em đã cười rồi đấy... Hà Nội mùa này lạnh, những hạt mưa xuân càng làm cho cái lạnh thêm phần tái tê. Cũng thật kì lạ, người ta thường cảm thấy cô đơn khi trời lạnh nếu không có một người để yêu thương và...