Ứa nước mắt khi biết việc làm thêm của chồng
Đi chợ sớm để mua đồ, tôi sững người khi gặp chồng đang làm thêm ở đó.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi đang ở trọ vì chưa đủ t.iền mua nhà mua đất. Chồng tôi là nhân viên nhà nước, lương tháng tuy ổn định nhưng không cao. Tôi làm công nhân, lương cũng bấp bênh vì ăn theo lượng sản phẩm mỗi tháng. Cuộc sống vợ chồng cứ bình ổn nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện mua nhà, lòng tôi lại nặng trĩu. Chẳng biết đến khi nào, phận ở trọ như chúng tôi mới có căn nhà ổn định để sống đây?
3 tháng trước, chồng hớn hở báo với tôi đã tìm được việc làm thêm. T.iền lương cũng khá ổn nhưng hơi cực và thời gian là từ 2 giờ sáng đến 5 giờ sáng. Tôi hỏi chồng việc gì thì anh kiên quyết không nói, chỉ bảo cố gắng k.iếm t.iền mua nhà.
Video đang HOT
Nhờ việc làm thêm của chồng mà cuộc sống của chúng tôi thoải mái hơn. Nhưng thấy chồng làm vất vả mà tôi xót lòng. Mà bảo anh tìm việc khác thì anh nói không có việc gì ổn định, giờ giấc lại phù hợp như việc này nên không chịu nghỉ.
Tuần trước, mẹ gọi điện bảo tôi đi chợ đầu mối mua mấy thứ về nhà làm đám giỗ lớn. Sáng sớm 4 giờ, tôi chạy xe 12km đến chợ đầu mối, cầm theo danh sách đồ cần mua. Khi đang lúi húi chọn đồ, tôi bỗng thấy bóng ai đó giống hệt chồng mình. Tôi vội bỏ mấy thứ đang cầm trên tay, đuổi theo người đó để rồi ứa nước mắt khi biết đó chính là chồng mình.
Anh đang quét dọn rác ở chợ, mặc bộ đồ nhân viên vệ sinh, đeo khẩu trang. Có lẽ vì mải làm nên anh không biết tôi đang đứng nhìn. Quét tước ở chợ xong rồi, anh lại đẩy xe rác ra ngoài đường, tiếp tục quét dọn.
Mỗi sáng, khi chồng đi, tôi vẫn còn đang ngủ. Lúc anh về thì tôi đã đi mua đồ ăn sáng hoặc ngày nghỉ thì chưa ngủ dậy nên không hề hay biết việc anh làm. Giờ biết công việc khổ sở của chồng, tôi chua chát quá.
Từ hôm đó đến nay, lúc nào tôi cũng cảm thấy mình có lỗi vì đã không thể san sẻ gánh nặng cùng chồng. Tôi muốn bảo chồng nghỉ việc, tôi cũng chẳng cần mua nhà nữa, chỉ cần vợ chồng thương yêu, sống cạnh nhau là đủ rồi. Nhưng tôi sợ anh sẽ không đồng ý. Tôi nên nhắm mắt làm ngơ, mỗi tháng cầm t.iền lương của chồng hay cố gắng thuyết phục anh nghỉ làm đây?
Vợ ngất xỉu trong đám tang của mẹ khiến tôi hối hận vô cùng
Nghe con nói mà tôi thấy mình quá vô tâm với vợ, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến t.iền.
Nhà tôi có 4 anh em, các em học hành giỏi giang nên đều có công ăn việc làm ổn định trên thành phố. Còn vợ chồng tôi làm công nhân, thu nhập chỉ đủ chi tiêu trong gia đình. Thương anh chị kinh tế khó khăn nên các em thường xuyên gửi t.iền về biếu.
2 năm nay, sức khỏe của mẹ tôi rất yếu, bà không thể tự phục vụ bản thân. Các em muốn vợ tôi nghỉ việc ở nhà chăm sóc mẹ, hàng tháng mọi người sẽ gửi t.iền về bồi dưỡng cho chúng tôi.
Nói là làm, mỗi tháng các em chuyển vào tài khoản của tôi 7 triệu, trong đó có t.iền ăn và t.iền chăm sóc mẹ. Nếu vợ mà nghỉ việc, như vậy gia đình tôi sẽ mất một khoản thu nhập. Các con của tôi đang t.uổi ăn, t.uổi học, mỗi tháng chi tiêu khá nhiều t.iền.
Tôi bảo vợ xin việc gần nhà để thỉnh thoảng chạy về trông coi mẹ cho thuận tiện. Thật may, vợ đồng ý với kế hoạch của tôi.
Suốt thời gian qua, vợ vừa chăm sóc mẹ chồng, lo cơm nước cho chồng con và vẫn kiếm được t.iền. Có lần vợ kêu tức ngực, khó thở, muốn chồng chở đi bệnh viện khám xem bị bệnh gì. Tôi cho là vợ làm nhiều nên mệt, chỉ cần ra tiệm mua vài liều thuốc bổ và nghỉ ngơi là khỏi.
Tuần vừa rồi, mẹ tôi qua đời, trong đám tang, đột nhiên vợ tôi ngất xỉu, lúc đầu tôi tưởng vợ khóc nhiều quá nên mệt, nhưng thấy cô ấy mãi vẫn không tỉnh nên mọi người đưa vợ tôi nhập viện cấp cứu. Lúc bác sĩ báo tin vợ tôi bị suy tim giai đoạn 3 mà tôi giật mình.
Đứa con gái bất ngờ tiết lộ cho tôi biết là có 2 lần thấy mẹ bị ngất trong bếp, một lúc sau thì tỉnh lại. Vợ nói với con làm nhiều mệt, nghỉ ngơi là khỏi, không có vấn đề gì và không được nói cho ai biết để tránh mọi người hoang mang.
Nghe con nói mà tôi thấy mình quá vô tâm với vợ, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến t.iền. Giá mà tôi chịu lắng nghe phàn nàn của vợ về sức khỏe thì có lẽ tôi đã đưa cô ấy đi khám, phát hiện bệnh sớm thì điều trị ngay rồi.
Bây giờ, bác sĩ nói bệnh tình của vợ tôi nặng hơn, nếu chữa sẽ rất tốn kém. Sự hối hận muộn màng của tôi đã khiến vợ mất đi cơ hội vàng chữa trị. Tôi không biết phải chuộc lại nỗi lầm của mình thế nào đây?
Biết lý do chồng đặt tên con mà không hỏi ý kiến vợ, tôi bật khóc vì xúc động Nghe chồng giải thích ý nghĩa tên con, tôi cúi mặt, nước mắt âm thầm rơi vì quá xúc động. Tôi không được may mắn như mọi người khi bị tật nguyền ở một bên chân. Dáng đi của tôi khập khiễng, cũng không thể đi nhanh hay chạy nhảy. Hồi bé, thấy các bạn được vô tư đùa giỡn, chạy khắp nơi...